20
Người ta có thể dễ dàng tìm kiếm MAX_CLASSES_PER_STUDENT, nhưng số 7 thì lại rắc rối
hơn. Các công cụ tìm kiếm có thể mở các tệp, các hằng, hoặc các biểu thức chứa số 7 này, nhưng được
sử dụng với các mục đích khác nhau. Thậm chí còn tồi tệ hơn khi hằng số là một số có giá trị lớn và ai
đó vô tình thay đổi giá trị của nó, từ đó tạo ra một lỗi mà các lập trình viên không tìm ra được.
Tương tự như vậy, tên e là một sự lựa chọn tồi tệ cho bất kỳ biến nào mà một lập trình viên cần
tìm kiếm. Nó là chữ cái phổ biến nhất trong tiếng anh và có khả năng xuất hiện trong mọi đoạn code
của chương trình. Về vấn đề này, tên dài thì tốt hơn tên ngắn, và những cái tên tìm kiếm được sẽ tốt hơn
một hằng số trơ trọi trong code.
Sở thích cá nhân của tôi là chỉ đặt tên ngắn cho những biến cục bộ bên trong những phương thức
ngắn.
Độ dài của tên phải tương ứng với phạm vi hoạt động của nó. Nếu một biến hoặc hằng số được
nhìn thấy và sử dụng ở nhiều vị trí trong phần thân của mã nguồn, bắt buộc phải đặt cho nó một tên dễ
tìm kiếm. Ví dụ:
for
(
int
j=
0
; j<
34
; j++) {
s += (t[j]*
4
)/
5
;
}
và
int
realDaysPerIdealDay =
4
;
const
int
WORK_DAYS_PER_WEEK =
5
;
int
sum =
0
;
for
(
int
j=
0
; j < NUMBER_OF_TASKS; j++) {
int
realTaskDays = taskEstimate[j] * realDaysPerIdealDay;
int
realTaskWeeks = (realdays / WORK_DAYS_PER_WEEK);
sum += realTaskWeeks;
}
Lưu ý rằng sum ở ví dụ trên, dù không phải là một tên đầy đủ nhưng có thể tìm kiếm được. Biến
và hằng được cố tình đặt tên dài, nhưng hãy so sánh việc tìm kiếm
WORK_DAYS_PER_WEEK
dễ hơn
bao nhiêu lần so với số 5, đó là chưa kể cần phải lọc lại danh sách tìm kiếm và tìm ra những trường hợp
có nghĩa.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: