Chiếc Lược Ngà



tải về 1.39 Mb.
Chế độ xem pdf
trang47/51
Chuyển đổi dữ liệu02.12.2023
Kích1.39 Mb.
#55855
1   ...   43   44   45   46   47   48   49   50   51
chiec luoc nga nguyen quang sang
ĐẠI-CƯƠNG-VĂN-HỌC-DÂN-GIAN-KÌ-1-năm-2023 (1), góp phần giải sự tiếp thu nhiều mặt của thơ mới đối với thơ đường
bộ trên vỉa hè dưới hàng me đường Trần Quý Cáp (nay là Võ Văn Tần)
bỗng có người gọi đúng tên tôi, tiếng gọi nghe như hét, như bị dồn nén
từ lâu, tôi quay lại: thằng Khắc Trung, nó ngồi trên chiếc xe Honda nam
màu đen cao lêu nghêu. Đã hơn hai mươi năm từ ngày tôi với nó với
mấy thằng bạn ngủ dưới nền đất trong ngôi nhà bên sông Trà Cú trước
ngày tập kết, hai mươi năm sau tôi vẫn nhận ra nó, cái mặt chơi của nó
rắn rỏi quá.

- Đi sau lưng mà sao nhận ra tao, Trung?

- Tao với mày có cái khác nhau. Cổ tao dài như cổ cò, còn cái cổ của mày
như cái cổ vịt lùn Sa Đéc. Nó đưa tay ra sau vỗ lên yên xe, nói như lịnh:
"Lên xe!".

Từ đó, đôi ba ngày nó lại thắng xe trước sân nhà tôi hét vào:

- Bận áo vô!

Tôi có ở trần hồi nào đâu mà nó bảo tôi mặc áo? Đó như là ám hiệu có
nghĩa là lên đường đi nhậu.

Khi ngồi vào quán trước ly rượu, nó bảo:

- Với mày tao có kế hoạch như vầy, tao bỏ ra một tháng để chống dốt
cho mày.

Tôi chưa kịp hiểu thì nó nhướng mày:

- Không phải mày bị dốt vì chữ nghĩa, ra miền Bắc, mày được học hành,
chuyện đó bây giờ mày giỏi hơn tao. Nhưng tao biết tụi mầy gian khổ
lắm, cái gì ở đất Sài Gòn này, mầy chưa biết, tao cho mầy biết, được
hôn.

- Còn gì bằng!

Buổi chiều lần đầu gặp nhau, nó đưa tôi đến một cái quán sang ở chợ
cũ, nó cho tôi ăn con đuông, quả là từ nhỏ đến lớn tôi mới biết mùi vị
Chiếc Lược Ngà
Nguyễn Quang Sáng


Dân Chơi
Trang 84
của con đuông. Con đuông là một loại sâu trong cây chà là. Mỗi cây chỉ
có một con, con đuông chỉ to bằng một ngón tay, ngon và béo hơn con
nhộng, đặc biệt thơm mùi bơ. Đó cũng là cách nó chống dốt cho tôi...

Lần ấy tôi hỏi nó:

- Nghe nói ở ngoài này mầy nổi tiếng dân chơi?

- Sao mầy biết, ai nói?

- Anh Tư nhà văn.

- Anh Tư nhà văn, tao biết, tao cũng chống dốt cho ảnh đôi ba lần. Mấy
năm đó cũng chơi, nhưng không nổi đình đám bằng sau Mậu thân năm
sáu mươi tám.

Thằng dân chơi của tôi kể tiếp:

- Khi quân ta rút dần về căn cứ cũng là lúc tao được tin ông già tao từ
Hà Nội về đến rừng U Minh, người đem thư báo tin là một bà già. Thế
là tao đóng vai con của bà, về căn cứ. Chuyện cha con gặp nhau vui
buồn thôi khỏi kể. Trong những ngày đó, tao gặp ông Chánh ủy khu,
vốn là bạn của ông già, tao gọi là chú Sáu. Sau nhiều câu chuyện về Sài
Gòn, chú Sáu Chánh ủy nói: "Cách mạng muốn nhờ cháu một việc"...
nhờ là chuyện thường tình, đằng này ổng nói: "Cách mạng muốn
nhờ...". Tao biết đây là chuyện sống chết, chuyện lớn, tao nghe ớn xương
sống, chẳng biết nói gì chỉ biết dạ.

Chú Sáu Chánh ủy tiếp:

- Hiện nay bộ đội mình đã hết tiền, anh em chiến sĩ ăn uống kham khổ,
vừa đói vừa chiến đấu. Cách mạng thì có tiền. Nhưng tiền xài không
được, có đôla nhưng chưa đổi thành ra tiền của Sài Gòn. Cách Mạng
muốn nhờ cháu đổi đô-la ra tiền Sài Gòn, cháu thấy sao?

Té ra hôm nay nói chuyện với ổng, ổng cố ý tìm hiểu và đánh giá khả
năng của mình. Tao đã vô tình kể về sự giao du của mình, đối với dân
thượng lưu của Sài Gòn. Phải nói là không khí rất nặng nề. Ông già tao

tải về 1.39 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   43   44   45   46   47   48   49   50   51




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương