Bài thu hoạch diễN Án hồ SƠ HÌnh sự MÃ SỐ HỒ SƠ ls. Hs07/DA



tải về 421.61 Kb.
Chế độ xem pdf
trang5/11
Chuyển đổi dữ liệu24.10.2023
Kích421.61 Kb.
#55419
1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11
tailieuxanh tre1baa7n vie1bb87t hung cc6b0e1bba1ng doe1baa1t tai se1baa3n 2901

Về 
“tội 
cướp 
tài 
sản” 
của 
bị 
cáo 
Hùng: 
Theo quy định tại khoản 1 Điều 133 BLHS thì hành vi cướp tài sản phải có hành vi 
dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho 
người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt 
tài sản. Như vậy, dấu hiệu quan trọng để cấu thành hàng vi cướp tài sản là người 
thực hiện hành vi phạm tội phải sử dụng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc 
để nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên trong vụ này Bị cáo Hùng thật sự 
không hề có ý cướp đoạt tài sản của Chương và cũng không muốn dùng vũ lực 
đối với Chương, Hùng đánh (tát) Chương chỉ để hả cơn tứt giận của mình. Chính 
hành vi của Chương đã xâm phạm trước đến danh dự nhân phẩm, phá hoại hạnh 
phúc gia đình mình, cho nên trong lúc này Hùng có những thái độ đối với Chương 
là không kiềm chế được. Việc Hùng buộc Chương bồi thường cho mình 15 triệu 
đồng là xuất phát từ lời đề nghị của Mạnh "bây giờ mày đến ngũ với vợ anh tao, 
tại nhà anh tao thì mày nghĩ thế nào, giờ mày có gì làm mát nhà anh tao không", 
và với suy nghĩ “Mày cưỡi vợ tao rồi, tao phải phạt mày 15 triệu để tao mua một 
con xe tao cưỡi “ (Bút lục 126,127)ở đây chúng ta nên xem xét dước gốc độ pháp 
lý là một giải pháp để hạn chế tối đa hậu quả hay là tội phạm, bỡi vì Hùng không 
có sự cố ý và không biết hành vi này là phạm tội, Hùng chỉ nghĩ rằng đây là một 
sự răn đe trừng phạt thích đáng đối với con người như Chương, nhằm cảnh cáo 
Chương về hành vi sai trái đối với mình và Bị cáo Hùng chỉ muốn cầm giữ tài sản 
của Chương để khi nào Chương có tiền sẽ chuộc về chứ Hùng hoàn toàn không có 
ý định dùng vũ lực nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản của Chương (tất cả lời khai 
của bị cáo Hùng đều thể hiện thống nhất vấn đề nói trên – Bút lục 47 - 62).
- Xét sâu hơn ở khía cạnh khác chúng ta thấy được rằng trong cách hiểu và suy 
nghĩ của Hùng mà không chỉ có riêng một mình Hùng mà cón tất cả những người 


10
có liên quan đến vụ án họ vẫn không thoát khỏi suy nghĩ cổ hủ lạc hậu của những 
người dân tộc thiểu số, thiếu hiểu biết về pháp luật nên họ suy nghĩ rằng đây chỉ 
là “phạt vạ” vì anh làm sai với tôi anh cưỡi vợ tôi thì anh phải bồi thường cho tôi. 
Đơn giản thế thôi. Nên hình như mọi người liên quan điều đồng ý với việc phạt vạ 
này, vấn đề ở chỗ họ cho rằng số tiền 15 triệu là hơi nhiều đối với Chương, riêng 
bản thân Chương cũng đồng ý với việc “phạt vạ” nhưng lo là 15 triệu nhiều qua 
không có tiền (bút lục 120,121,126,127,128) Còn hành vi dùng kéo đe dọa của 
Hùng chỉ là sự bức xúc về việc ngoan cố của Chương, và chính vì hành vi này mà 
ta thấy vô tình Hùng đã vướng vào tội “Cưỡng đoạt tài sản” quy định tại điều 135 
BLHS. Nếu không có hành vi này chắt chăn Hùng đã không vướng vào vòng lào 
lý này bởi việc đòi bồi thường danh dự và nhân phẩm là do sự thỏa thuận của 
Hùng và Chương. 
- Thêm một điều cần đáng nói trong vụ án này đó là trách nhiệm của các cá nhân có 
trách nhiệm đại diện cho chính quyền tại địa phương. Có thể nói một phần nào họ 
đã tiếp tay là tăng lên những sai phạm của Hùng đó là
o
Hội (Trưởng thôn 4),
o
Anh Tinh (Trưởng thôn 3) 
o
Anh Chính (chủ tịch xã) 
o
Ông Khoa (bí thư chi bộ) 
- Những vị này là người của chính quyền, vậy nhưng sự việc xảy ra họ đã xử sự với 
thái độ thờ ơ thiếu trách nhiệm, và còn làm biên bản tính giá trị giú Hùng, không 
khuyên can và giải thích chính sách pháp luật cho Hùng hiểu làm cho Hùng ngộ 
nhận rằng hành vi của hung là đúng. Hơn nữa khi xảy ra sự việc từ tối hôm trước 
đến chiều hôm sau cũng không thấy bong dáng của công an xã đến can thiệp. Nếu 
như chính saqch dân vận của chính quyến địa phương tốt đã không xảy ra hậu quả 
đáng tiếc như thế này.
- Việc Viện kiểm sát truy tố Hùng tội cướp tài sản là không có cơ sở ở đây chỉ có 
thể là hành vi cưỡng đoạt tài sản 
. Với bản tính hiền lành của Hùng hết mực thương vợ, thương con, và là người có trách 
nhiệm, đồng thời nhận ra được hành vi vi phạm pháp luật của mình Hùng đã thật thà khai 
báo và thừa nhận tất cả hành vi của mình với cơ quan tiến hành tố tụng, mặc dù hành vi 
của Chương và Chuyên đối với Hùng và xã hội là không thể chấp nhận được nhưng hành 
vi của Hùng vẫn còn thể hiện tính nhân hậu, Hùng không đánh đập Chương và Chuyên 
đến mức trọng thương hoặc gây thương tích mặc dù cả 2 trong hoàn cảnh không thể 
chống cự lại được. Trong thâm tâm Hùng rất căm giậm Chương nhưng Hùng vẫn cho 
Mạnh đút cơm cho Chương ăn, đồng thời Hùng cũng nhận ra được hành vi sai trái của 
mình thành thật khai nhận xin cơ quan tiến hành tố tụng xem xét, để có điều kiện chăm 
sóc con được tốt hơn. 
Ngoài ra Đề nghị Hội đồng xét xử xem xét những tình tiết giảm nhẹ đã thỏa tại điểm đ,g, 
h,k, p, khoản 1 Điều 46 Bộ luật hình sự, Điều 47 Bộ luật hình sự định tội cho bị cáo. 
(i) 
Phạm tội lần đầu; 


11
(ii) Bị cáo Hùng đã tự nguyện giao nộp cũng như những tài sản đã chiếm giữ của 
Chương cho cơ quan có thẩm quyền ngay sau khi nhận ra được hành vi trái pháp luật 
của mình, đồng thời thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải. 
(iii) Hành vi vi phạm pháp luật và trái với đạo đức xã hội của Lý Văn Chương và Nông 
Thị Chuyên. Chính hành vi của Chuyên và Chương đã diễn ra nhiều lần và công khai 
nên đã làm cho bị cáo bị kích động mạnh về tinh thần, khi biết được vợ mình công 
khai quan hệ với người khác. Và tất cả những điều đó đã dẫn đến hành vi không 
lương trước được hậu quả như đã nói ở trên của bị cáo.
(iv) Trong suốt thời gian xảy ra vụ việc, Chương đã có những lời lẽ khiêu khích đối với bị 
cáo Hùng, làm cho tinh thần của bị cáo Hùng vốn đã bị kích động lại càng trở nên 
hung hăng và cạn nghĩ. 
(v) 
Bị cáo là người có trình độ học vấn kém, không hiểu biết hết phát luật, do đó từ đầu 
đến cuối, bị cáo hoàn toàn không biết cũng như không nhận thức được mức độ, hậu 
quả của hành vi của mình. 
Vì vậy Tôi đề nghị Hội đồng xét xử xem xét đối với các bị cáo: 
Trần Việt hùng đã không phạm vào tội "Làm nhục người khác" theo quy định tại điều 
121 Bộ luật hình sự và chuyển tội danh với tội "Cướp tài sản" tại điều 133 như Viện kiển 
sát truy tố sang tội “cưỡng đoạt tài sản” quy định tại khoản 1 Điều 135 BLHS và Đề nghị 
Hội đồng xét xử xem xét những tình tiết giảm nhẹ đã thỏa tại điểm đ,g, h,k, p, khoản 1 
Điều 46 Bộ luật hình sự, Điều 47 Bộ luật hình sự định tội cho bị cáo. 
Xin 
cám 
ơn 
HĐXX! 

tải về 421.61 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương