S
ẮP SẴN hay SẴN SÀNG
“HƯỚNG ĐẠO SINH: SẮP”, tiếng hô lớn và dõng dạc của em Đội Trưởng Nhất, và cả đoàn
đồng thanh đáp trả “SẴN”.
Đó là tiếng hô vang châm ngôn “SẮP SẴN” của tất cả người Hướng Đạo Việt Nam. Sau biến cố
tháng 4 năm 1975, người Việt tản mác, định cư và lập nghiệp ở rất nhiều quốc gia trên thế giới;
h
ễ nơi nào có phong trào Hướng Đạo tại bản địa, thì thế nào cũng sẽ có những Hướng Đạo người
Vi
ệt hay gốc Việt tham gia và thành lập đoàn Hướng Đạo theo Hội Hướng Đạo của quốc gia đó,
nhưng lồng vào sắc thái, những điều hay đẹp của Hướng Đạo Việt Nam.
Khi
đến Hoa Kỳ vào năm 1984, mặc dù gia quyến tôi có quen biết nhiều người đã từng tham gia
sinh ho
ạt Hướng Đạo Việt Nam trước 1975, và tôi cũng thường đi cắm trại chung như thân hữu
hay quan sát các sinh ho
ạt của các đoàn Hướng Đạo do người Việt thành lập thuộc Hội Hướng
Đạo Hoa Kỳ (Boy Scouts of America), nhưng tôi thì chẳng hứng thú gia nhập. Mãi đến năm
2004, vì s
ở thích hay đi cắm trại và sinh hoạt ngoài trời, nên tôi đã bị vợ chồng anh bạn thân rủ
rê “d
ụ” tham gia vào một đoàn Hướng Đạo, mới được thành lập, để phụ giúp một tay. Cũng từ
đó, tôi ghi danh gia nhập Hướng Đạo và học các lớp huấn luyện theo thủ bản của Hội Hướng
Đạo Hoa Kỳ như Kỹ Năng Chuyên Môn cho người Thiếu Trưởng/Thiếu Phó (Scoutmaster &
Assistant Scoutmaster Leader Specific Training), Sinh Ho
ạt Ngoài Trời (Outdoor Training), …. ,
Khóa Huy Hi
ệu Rừng (Woodbadge Training), và nắm giữ các trách vụ như Thiếu Trưởng
(Scoutmaster), Thi
ếu Phó (Assistant Scoutmaster), Thanh Trưởng (Crew Advisor), Ủy Viên Trợ
Giúp Đơn Vị (Unit Commissioner).
Lý l
ịch, tuổi sinh hoạt phong trào Hướng Đạo của tôi chỉ có bấy nhiêu đó, còn rất là trẻ so với
nhi
ều anh chị em Hướng Đạo người/gốc Việt. Tôi còn cần phải học hỏi, trau dồi nhiều hơn để
bi
ết và thấm về phong trào. Trong lúc tìm tòi học hỏi, tôi cũng có ít nhiều những thắc mắc,
nhưng hạn chế trong bài viết này, tôi chỉ muốn đề cập đến châm ngôn của Hướng Đạo Việt Nam: