Nghe ra chưa lừa hỡi?
Nghe thế, tim chàng lừa rộn rã và trả lời:
Một lừa cái bốn chân,
Mặt như dáng vỏ trai,
Ðầy đủ muôn vẻ đẹp,
Ông hứa mua cho liền.
Xưa đi ngày bảy dặm
Nay tôi chạy gấp đôi!
Kappata nói:
- Vậy thì tốt, đi!
Và ông dắt lừa lại chỗ để xe.
Vài ngày sau con lừa nói với ông ta:
- Chẳng phải ông đã nói với tôi là sẽ đem cho tôi một cô bạn ư?
Thương gia trả lời:
- Phải, ta đã nói thế, và ta không nuốt lời. Ta sẽ cho mi một cô bạn về nhà. Nhưng
ta chỉ cung cấp thức ăn cho mi thôi. Không biết có đủ hay không cho cả mi và cô ả,
nhưng việc đó mi giải quyết một mình. Sau khi hai đứa mi sống với nhau, sẽ sinh những
chú lừa con. Thức ăn ta sẽ cho mi, không biết có đủ cho mi, bạn mi và những lừa con nữa
hay không, việc này mi tự giải quyết lấy.
Thương gia nói rồi, con lừa hết mơ ước hy vọng.
Ðạo sư chấm dứt bài học này:
- Lúc đó, các Tỳ-kheo! Con lừa cái là Janapada Kalyànì, con lừa đực là Nan-đà và
người thương gia chính là Ta. Khi xưa Nan-đà cũng đã chịu vâng phục vì miếng mồi
khác phái.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: