246
Giáo trình Cơ sở kỹ thuật chuyển mạch
ít nhất. Nhược điểm của thuật toán này là ưu tiên băng thông nhằm tối ưu
tải liên kết mà bỏ qua các tham số khác.
Thuật toán định tuyến nhiễu tối thiểu MIRA (Minimum Inteference
Routing Algorithm): Mục tiêu của thuật toán này là cung cấp đường dẫn
có nhiễu ít nhất với các yêu cầu kết nối đường dẫn chuyển mạch nhãn
LSP trong tương lai giữa các cặp nguồn - đích khác. Thuật toán này giả
thiết có một số nhận định về tiềm năng của các cặp nguồn - đích. Nhận
định về tiềm năng của cặp nguồn - đích cho phép định tuyến lưu lượng
mới dọc theo các đường dẫn không bị tới hạn bởi yêu cầu trong tương
lai, vì vậy nó giảm được các số từ chối yêu cầu kết nối. Nhiễu của một
đường dẫn có thể được định nghĩa như là sự suy giảm giá trị luồng tối đa
của một cặp nguồn - đích do vấn đề định tuyến trên cùng một LSP của
các cặp nguồn - đích khác. Các liên kết tới hạn là các liên kết khi sử dụng
trong một hướng mới giữa một cặp nguồn - đích, nó làm suy giảm tốc độ
luồng tối đa giữa các cặp khác. Nó tính toán đường dẫn ngắn nhất bằng
cách đặt giá liên kết là tham số tới hạn và chạy thuật toán
Dijkstra.
Nhược điểm của thuật toán này là sử dụng phương pháp tính nhằm đạt
được tối đa số các yêu cầu, vì vậy nó có thể chọn các đường dẫn dài và
tải cao thay vì các đường dẫn có số bước nhảy ngắn nhưng rơi vào tới
hạn, điều đó sẽ dẫn tới tải tổng thể của mạng sẽ tăng lên. Hơn nữa, khi sử
dụng các cặp nguồn - đích để tính các liên kết tới hạn, thuật toán không
xác nhận tải thực tế sử dụng trên các cặp liên kết này, vì vậy mức ảnh
hưởng của các cặp liên kết có tải khác nhau là khác nhau. Nhược điểm
cuối cùng là MIRA không tính toán cho các yêu cầu trên cùng một cặp
nguồn - đích (trường hợp tự can nhiễu).
Chia sẻ với bạn bè của bạn: