122
- Chi phí rất tốn kém cho việc tìm kiếm.
Vấn đề đặt ra đối với bao đóng của tập phụ thuộc hàm là có cần thiết kiểm tra xem
một phụ thuộc hàm có được suy diễn từ một tập phụ thuộc hàm có sẵn không hay chỉ
cần sử dụng bao đóng của một tập thuộc tính đối với tập phụ thuộc hàm.
4.2.3.2.
Bao đóng của một tập thuộc tính đối với một tập phụ thuộc hàm
Thông thường, những người thiết kế cơ sở dữ liệu đầu tiên chỉ ra một tập các phụ
thuộc hàm dễ xác định được nhờ ngữ nghĩa của các thuộc tính của R. Sau đó, sử dụng
các quy tắc Armstrong để suy diễn các phụ thuộc hàm bổ sung. Một cách có hệ thống,
để xác định tất cả các phụ thuộc hàm bổ sung là đầu tiên hãy xác định mỗi tập thuộc
tính X xuất hiện ở vế trái của một phụ thuộc hàm nào đấy trong F và sau đó xác định
tập hợp tất cả các thuộc tính phụ thuộc vào X. Như vậy, với mỗi tập thuộc tính X, chúng
ta xác định tập X
+
các thuộc tính phụ thuộc hàm vào X dựa trên F. X
+
được gọi là bao
đóng của X dưới F. Chúng ta có định nghĩa về bao đóng một tập thuộc tính C đối với
một tập phụ thuộc hàm F như sau:
Định nghĩa: Cho một sơ đồ quan hệ R(U), F là một tập phụ thuộc hàm trên U. X
là tập con của U. Bao đóng của tập thuộc tính X đối với tập F, ký hiệu là X
+
F
(X
+
), là
tập tất cả các thuộc tính được xác định hàm bởi X thông qua tập F
X
+
= {A
∈ U | X → A ∈ F
+
}
Thuật toán xác định bao đóng của một tập thuộc tính được đưa ra như sau:
Chia sẻ với bạn bè của bạn: