ĐẶT VẤN ĐỀ
Tai là một trong những cơ quan quan trọng trong cuộc sống và giao tiếp của con người, là cơ quan có cấu trúc phức tạp với nhiều bộ phận biệt hoá cao độ, phụ trách nhiều chức năng thiết yếu của con người như cảm nhận âm thanh, điều chỉnh thăng bằng, định hướng, điều hoà cơ bắp… Tai ngoài, một bộ phận của tai, không những đóng vai trò trong chức năng cảm nhận âm thanh, định hướng mà còn có vị trí thẩm mỹ trên đầu mặt con người và là một mốc quan trọng để nhận dạng trong công tác hình sự. Với cấu tạo và vị trí đặc biệt của mình, tai ngoài thường dễ bị tổn thương và nếu không được điều trị đúng cách có thể dẫn đến những biến chứng làm ảnh hưởng đến chức năng và thẩm mỹ của bệnh nhân.
Báo cáo năm 2002 của Tổ chức Y tế Thế giới cho thấy chấn thương là nguyên nhân của 5 triệu trường hợp tử vong hàng năm trên toàn thế giới, chiếm 9% số tử vong chung [27] và tử vong do chấn thương đứng hàng thứ ba trong 19 nhóm bệnh có có tỷ lệ tử vong cao nhất [6]. Chấn thương không tử vong cũng đóng góp 12% trong gánh nặng bệnh tật toàn cầu. Tại Việt Nam, nghiên cứu dựa vào số liệu bệnh viện tại 6 tỉnh, thành phố lớn năm 2001 cũng cho thấy chấn thương chiếm 13,3% tổng số các trường hợp nhập viện [27]. Theo Lê Văn Lợi (2001), tỷ lệ các vết thương thực thể của tai chiếm 2 - 3% tổng số các chấn thương ở người [14]. Theo Nguyễn Tư Thế (2002), chấn thương tai chiếm 38,2% tổng số chấn thương tai mũi họng chung [23].
Tùy thuộc vào từng giai đoạn phát triển của đất nước mà nguyên nhân và hình thái của chấn thương tai ngoài có khác nhau. Trong thời chiến, nguyên nhân chủ yếu là do hỏa khí, nhưng trong thời bình, với sự phát triển mạnh mẽ của cơ sở hạ tầng thì chủ yếu lại do các tai nạn giao thông, tai nạn lao động hay do ẩu đả… Ngoài ra, kể từ sau ngày ra Quyết định của Chính phủ về việc bắt buộc người đi xe máy phải đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông (15/12/2007) thì chúng tôi nhận thấy hình thái của chấn thương tai ngoài lại có phần khác trước.
Theo quan sát trên lâm sàng của chúng tôi tại Bệnh viện Trung ương Huế và Bệnh viện trường Đại học Y Dược Huế thì chấn thương tai ngoài là một bệnh khá phổ biến, tổn thương đa dạng, dễ chấn đoán. Tuy nhiên, việc điều trị thành công hay không còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố như: tình trạng bệnh nhân, mức độ thương tổn, kinh nghiệm điều trị và đồng thời, do sự hiểu biết về bệnh tật, điều kiện kinh tế của người dân còn thấp hoặc do có liên quan đến vấn đề pháp lý nên các chấn thương tai ngoài còn ít được coi trọng. Mặt khác, các chấn thương tai ngoài thường xảy ra ở những bệnh nhân bị chấn thương vùng đầu mặt đe doạ đến tính mạng con người như chấn thương sọ não, chấn thương hàm mặt… [14] nên khi cấp cứu cũng ít được quan tâm, dễ bị bỏ sót. Những điều này có thể dẫn đến một số biến chứng làm ảnh hưởng đến chức năng, thẩm mỹ của tai như co dúm vành tai, hẹp ống tai… và làm tốn kém thời gian, công sức và chi phí điều trị hơn.
Việc chẩn đoán và điều trị sớm chấn thương tai ngoài mang lại kết quả khả quan hơn, do đó chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài : “Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng và kết quả điều trị chấn thương tai ngoài tại Bệnh viện Trung ương Huế và Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Huế” với 2 mục tiêu sau:
1. Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của chấn thương tai ngoài.
2. Đánh giá kết quả điều trị chấn thương tai ngoài.
Chương 1
TỔNG QUAN
SỰ HÌNH THÀNH CÁC CẤU TRÚC CỦA TAI NGOÀI
Về mặt phôi thai học, tai ngoài có nguồn gốc từ đoạn trong của khe mang thứ nhất [50], [60].
Trong quá trình phát triển, vành tai hình thành trễ hơn các bộ phận khác của tai, vào khoảng tuần thứ năm của phôi thai. Vành tai phát sinh từ 6 gò loa tai xuất hiện ở xung quanh khe mang 1 và được hình thành theo hướng từ trên xuống dưới rồi rời dần về vị trí 2 bên đầu và ngang mắt. Vành tai to lên nhanh chóng vào 3 năm đầu đời, lúc 6 tuổi xấp xỉ 85% kích cỡ của người lớn và 95% khi 8 - 10 tuổi [55].
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |