Magga: 'path'. 1. For the 4 supermundane paths (lokuttara-magga), s. ariya-puggala - 2. The Eightfold Path (atthangika-magga) is the path leading to the extinction of suffering, i.e. the last of the 4 Noble Truths (sacca, q.v.), namely:
Wisdom (paññā) III.
1. Right view (sammā-diṭṭhi)
2. Right thought (sammā-sankappa)
Morality (sīla) I.
3. Right speech (sammā-vācā)
4. Right bodily action (sammā-kammanta)
5. Right livelihood (sammā-ājīva)
Concentration (samādhi) II.
6. Right effort (sammā-vāyāma)
7. Right mindfulness (sammā-sati)
8. Right concentration (sammā-samādhi)
1. Right view or right understanding (sammā-ditthi) is the understanding of the 4 Noble Truths about the universality of suffering (unsatisfactoriness), of its origin, its cessation, and the path leading to that cessation. - See the Discourse on 'Right Understanding' (M. 9, tr. and Com. in 'R. Und.').
2. Right thought (sammā-sankappa): thoughts free from sensuous desire, from ill-will, and cruelty.
3. Right speech (sammā-vācā): abstaining from lying, tale-bearing, harsh language, and foolish babble.
4 Right bodily action (sammā-kammanta): abstaining from killing, stealing, and unlawful sexual intercourse.
5. Right livelihood (sammā-ājīva): abstaining from a livelihood that brings harm to other beings, such as trading in arms, in living beings, intoxicating drinks, poison; slaughtering, fishing, soldiering, deceit, treachery soothsaying, trickery, usury, etc.
6. Right effort (sammā-vāyāma): the effort of avoiding or overcoming evil and unwholesome things, and of developing and maintaining wholesome things (s. padhāna).
7. Right mindfulness (sammā-sati): mindfulness and awareness in contemplating body, feelings, mind, and mind-objects (s.sati, satipatthāna).
8.Right concentration (sammā-samādhi): concentration of mind associated with wholesome (kusala) consciousness, which eventually may reach the absorptions (jhāna, q.v.). Cf. samādhi.
There are to be distinguished 2 kinds of concentration, mundane (lokiya) and supermundane (lokuttara) concentration. The latter is associated with those states of consciousness known as the 4 supermundane paths and fruitions (s. ariya-puggala).As it is said in M. 117:
"I tell you, o monks, there are 2 kinds of right view: the understanding that it is good to give alms and offerings, that both good and evil actions will bear fruit and will be followed by results.... This, o monks, is a view which, though still subject to the cankers, is meritorious, yields worldly fruits, and brings good results. But whatever there is of wisdom, of penetration, of right view conjoined with the path - the holy path being pursued, this is called the supermundane right view (lokuttara-sammā-ditthi), which is not of the world, but which is supermundane and conjoined with the path."
In a similar way the remaining links of the path are to be understood.
As many of those who have written about the Eightfold Path have misunderstood its true nature, it is therefore appropriate to add here a few elucidating remarks about it, as this path is fundamental for the understanding and practice of the Buddha's teaching.
First of all, the figurative expression 'path' should not be interpreted to mean that one has to advance step by step in the sequence of the enumeration until, after successively passing through all the eight stages, one finally may reach one's destination, Nibbāna. If this really were the case, one should have realized, first of all, right view and penetration of the truth, even before one could hope to proceed to the next steps, right thought and right speech; and each preceding stage would be the indispensable foundation and condition for each succeeding stage. In reality, however, the links 3-5 constituting moral training (sīla), are the first 3 links to be cultivated, then the links 6-8 constituting mental training (samādhi), and at last right view, etc. constituting wisdom (paññā).
It is, however, true that a really unshakable and safe foundation to the path is provided only by right view which, starting from the tiniest germ of faith and knowledge, gradually, step by step, develops into penetrating insight (vipassanā) and thus forms the immediate condition for the entrance into the 4 supermundane paths and fruits of holiness, and for the realization of Nibbāna. Only with regard to this highest form of supermundane insight, may we indeed say that all the remaining links of the path are nothing but the outcome and the accompaniments of right view.
Regarding the mundane (lokiya) eightfold path, however, its links may arise without the first link, right view.
Here it must also be emphasized that the links of the path not only do not arise one after the other, as already indicated, but also that they, at least in part, arise simultaneously as inseparably associated mental factors in one and the same state of consciousness. Thus, for instance, under all circumstances at least 4 links are inseparably bound up with any karmically wholesome consciousness, namely 2, 6, 7 and 8, i.e. right thought, right effort, right mindfulness and right concentration (M. 117), so that as soon as any one of these links arises, the three others also do so. On the other hand, right view is not necessarily present in every wholesome state of consciousness.
Magga is one of the 24 conditions (s. paccaya 18).
|
Magga:”Đạo”. (1) chỉ cho 4 đạo siêu thế (lokuttara-magga), xem ariya-puggala-thánh nhân. (2) Bát Chánh Đạo (atthangika-magga)là con đường dẫn đến sự diệt khổ, và đó chính là chi cuối cùng trong Tứ Thánh Đế (sacca, q.v.), đó là
Nhóm tuệ (paññā) III
Chánh kiến (sammā-diṭṭhi)
Chánh tư duy (sammā-sankappa)Morality (sīla-nhóm giới ) I
Chánh ngữ (sammā-vācā)
Chánh nghiệp (sammā-kammanta)
Chánh mạng (sammā-ājīva) Concentration (samādhi-nhóm định ) II
Chánh tinh tấn (sammā-vāyāma)
Chánh niệm (sammā-sati)
Chánh định (sammā-samādhi)
1.Chánh kiến hay sự hiểu biết chân chánh (sammā-ditthi) là hiểu rõ Tứ Thánh Đế về tính phổ quát của khổ , nguyên nhân của khổ , sự diệt khổ và con đường đưa đến sự diệt khổ. – Xem Kinh “Chánh Kiến” (trích trong Trung Bộ Kinh, số 9, và bộ chú thích 'R. Und.').
2.Chánh tư duy (sammā-sankappa):những tư duy thoát khỏi tham dục, sân, hại.
3.Chánh ngữ (sammā-vācā):tránh xa việc nói dối, nói thêu dệt, nói thô tục và nói lời nhảm nhí.
4.Chánh nghiệp (sammā-kammanta): tránh sát sanh, trộm cắp và tà dâm.
5.Chánh mạng (sammā-ājīva): tránh xa việc nuôi mạng mà làm hại chúng sanh khác, như là buôn bán vũ khí, người, chất say, thuốc độc, lò mổ, đánh bắt cá, đi lính, lừa đảo, phản bội, bói toán, bịp bợm, cho vay nặng lãi v.v...
6.Chánh tinh tấn (sammā-vāyāma):sự tinh tấn tránh xa hoặc là khắc phục các điều ác và bất thiện, và tinh tấn phát triển & duy trì các điều thiện (thận, trừ, tu, bảo). (s. padhāna).
7.Chánh niệm(sammā-sati): chánh niệm và tỉnh giác trong việc quán thân, thọ, tâm, pháp (s.sati, satipatthāna).
8.Chánh định(sammā-samādhi): sự định tâm mà kết hợp với tâm thiện và cuối cùng dẫn đến sự chứng đắc các tầng thiền(jhāna, q.v.). Cf. samādhi.
Cần phải phân biệt hai loại định đó là định hiệp thế và định siêu thế. Định siêu thế kết hợp với các tâm được biết đến như các tâm được biết đến như là 4 đạo và 4 quả. Như được nói trong kinh trung Bộ, số 117:
“Này các tỳ kheo, ta bảo cho các người, có hai loại chánh kiến: sự hiểu biết rằng bố thí và cúng dường là tốt,rằng cả thiện nghiệp và ác nghiệp đều sẽ cho quả và đều sẽ được đi theo bởi kết quả... Này các tỳ kheo, đây là chánh kiến mặc dù vẫn còn phụ thuộc vào lậu hoặc, vẫn là có phước đem lại quả hiệp thế và cho quả tốt. Nhưng bất cứ loại trí tuệ , tuệ quán hay chánh kiến kết hợp với đạo tức là thánh đạo đang được tu tập, trí tuệ này dược gọi là chánh kiến siêu thế (lokuttara-sammā-ditthi),không thuộc về thế gian, mà thuộc về siêu thế và kết hợp với đạo".
Tương tự như vậy các chi còn lại của Bát chánh đạo cũng nên được hiểu như vậy.
Vì có nhiều người viết về Bát Chánh Đạo hiều lầm bản chất thật sự của nó , cho nên cũng thích đáng để thêm vào ở đây một vài nhận xét để làm sáng tỏ về điều này, vì Bát Chánh Đạo là căn bản cho sự hiểu biết và thực hành Phật pháp.
Trước tiên, nghĩa bóng “đạo” không nên được giải thích có nghĩa rằng người ta phải tiến lên từng bước một theo một chuỗi cho đến khi sau khi lần lượt đi qua tất cả 8 giai đoạn cuối cùng người đó sẽ tiến đến đích của mình là Niết bàn. Nếu điều này thật sự là đúng thì mỗi người trước hết phải chứng ngộ chánh kiến và thấy rõ chân lý, ngay cả trước khi người đó có thể hy vọng đi bước tiếp theo là chánh tu duy và chánh ngữ; và mỗi giai đoạn đi trước là nền tảng và điều kiện không thể thiếu được cho mỗi giai đoạn kế tiếp. Tuy nhiên, trong thực tế chi thứ 3 đến thứ 5 tạo thành giới phần là 3 chi đầu tiên cần phải tu tập, sau đó chi thứ 6 đến thứ 8 tạo nên định phần và cuối cùng chánh kiến, v.v... tạo nên định tuệ phân (paññā).
Tuy nhiên, sự thật là một nền tảng thật sự vững chắc và an toàn cho Bát Chánh Đạo chỉ được cung cấp bởi chánh kiến mà khởi đầu từ cái mầm nhỏ nhất của niềm tin và trí tuệ, dần dần, từng bước phát triển thành tuệ quán(vipassanā), và như vậy hình thành điều kiện trực tiếp cho sự thể nhập 4 đạo quả thành siêu thế, và cho sự chứng ngộ Niết bàn. Chỉ liên quan dạng trí tuệ siêu thế cao nhất này, chúng ta mới có thể thật sự nói rằng tất cả những chi còn lại của Bát Chánh Đạo không là gì cả ngoài kết quả và đồng hành của chánh kiến.
Tuy nhiên, về phần Bát Chánh Đạo hiệp thế thì các chi của nó có thể khởi lên mà không cần chi thứ nhất, tức là chánh kiến.
Ở đây cần phải nhấn mạnh rằng các chi của Bát Chánh Đạo không chỉ là không sinh khởi lần lượt cái này sau cái kia như đã được chỉ ra ở trên mà chúng còn khởi lên đồng thời phải ít nhất là từng phần như là các tâm sở kết hợp một cách chặt chẽ không thể tách rời trong cùng một tâm. Như vậy, chẳng hạn như trong tất cả các trường hợp ít nhất 4 chi kết hợp với bất cứ tâm thiện nào đó là chi thứ 2,6,7 và 8 tức là chánh tư duy, chánh tinh tấn, chánh niệm và chánh định (Trung bộ kinh , 117), do đó ngay khi bất cư một chi nào trong 3 chi này sinh khởi, thì 3 chi kia cũng sinh khởi. Mặt khác, chánh kiến không nhất thiết phải có mặt trong tất cả các tâm thiện.
Đạo cũng là 1 trong 24 duyên(xem paccaya 18).
|