Tạp chí Nghiên cứu Khoa học 2005:3 176-182
Trường Đại học Cần Thơ
175
TIÊU CHÍ NGHIÊN CỨU TỪ NGUYÊN HỌC TIẾNG VIỆT
Trần Thanh Ái
1
ABSTRACT
Studying etymology is a serious work that can’t be based on subjective inference but on scientific
methodology grounded on strict criterions. The following paper proposes some foundamental
criterions for studying etymology in Vietnamese.
Keywords: criterions, source, etymology
Title: Criterions for studying etymology in Vietnamese
TÓM TẮT
Nghiên cứu từ nguyên là một công việc nghiêm túc, không thể tiến hành ngẫu hứng dựa trên suy
luận chủ quan thuần tuý, mà đòi hỏi nhà nghiên cứu phải có phương pháp khoa học được xây
dựng dựa trên những tiêu chí chặt chẽ. Bài viết sau đây nhằm trình bày một số tiêu chí căn bản
cho việc nghiên cứu từ nguyên tiếng Việt.
Từ khóa: Tiêu chí, nguồn gốc, từ nguyên học
Thuật ngữ
etymology (Anh) và
étymologie (Pháp) tương ứng với tiếng Việt là từ nguyên
học có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp
etumologia, mà Cicéron đã dịch sang tiếng la tinh là
veriloquium, có nghĩa là “cách nói đúng”, hoặc “nghĩa đúng của một từ” xuất hiện từ rất
sớm, khoảng thế kỷ thứ nhất trước Công Nguyên. Nhưng phải đợi đến những năm cuối
thế kỷ XVIII, khi loài người phát hiện ra sự tồn tại của tiếng sanscrit, thì từ nguyên học
mới trở thành một ngành khoa học như ngày nay. Theo cách hiểu thông dụng, từ nguyên
học là ngành nghiên cứu về gia phả của các từ ngữ nói chung, hoặc nguồn gốc của một từ
cụ thể nào đó (P. Zumthor, 1996 : 5).
1 MỘT SỐ VẤN ĐỀ VỀ LỊCH SỬ NGHIÊN CỨU TỪ NGUYÊN HỌC
Việc làm sáng tỏ những vấn đề lý thuyết về từ nguyên học có ý nghĩa quyết định đến
phương pháp nghiên cứu từ nguyên của một ngôn ngữ cụ thể. Mãi đến cuối thế kỷ XVIII,
từ nguyên học còn được xem là một ngành nghệ thuật, vì chủ yếu nó dựa vào trực giác,
vào trí tưởng tượng của nhà nghiên cứu. Giai đoạn đầu của từ nguyên học hiện đại được
đánh dấu bằng sự thống trị của ngành ngữ âm học lịch sử, là ngành nghiên cứu nhằm hệ
thống hóa những biến đổi về ngữ âm của một ngôn ngữ, để xây dựng những quy luật cho
phép xác định những điều kiện để một âm x trong ngôn ngữ nguồn (như tiếng
la tinh
chẳng hạn) biến thành âm y trong ngôn ngữ đích (tiếng Pháp, Ý...), để từ đó thiết lập nên
những phả hệ của các từ ngữ, cũng như phục hồi lại vốn từ của những ngôn ngữ đã biến
mất, như tiếng la-tinh bình dân, ngôn ngữ Ấn-Âu... Thoạt tiên, đây là một đóng góp đáng
kể cho việc nghiên cứu nhằm khôi phục những vốn từ của một ngôn ngữ đã biến mất,
thông qua một ngôn ngữ phái sinh. Tuy nhiên, dần dần người ta phát hiện ra rằng phương
pháp nghiên cứu này không phải là không có vấn đề : vì quá tập trung chú ý đến hình
thức, không chú trọng đến ngữ nghĩa, và loại bỏ sự vật được ám chỉ (vật quy chiếu) ra
khỏi tầm quan sát, nên kết quả nghiên cứu khớng mang tính khoa học cao, và khó có thể
kiểm chứng được.
Đầu thế kỷ XX, sự ra đời và phát triển nhanh chóng của ngành địa lý ngôn ngữ
(géographie linguistique) và ngành phương ngữ học (dialectologie) đã tác động mạnh đến
1
Bộ môn Pháp văn, Khoa Sư phạm