Sự Xung Đột Giữa Đức Chúa Trời Và Sa-tan



tải về 278.97 Kb.
trang1/3
Chuyển đổi dữ liệu04.08.2016
Kích278.97 Kb.
#12877
  1   2   3


Sự Xung Đột Giữa Đức Chúa Trời Và Sa-tan

(Đức Chúa Trời Chống Lại Sa-tan)

Sứ điệp này được dịch từ băng ghi âm số 62-0531, “The Conflict Between God & Satan (God Versus Satan)”, dài 113 phút, được giảng bởi Anh (Brother) William Marrion Branham, vào tối thứ Năm, ngày 31/5/1962, tại Nhà thờ Hội Chúng Đức tin (Faith Assembly), Thành phố Clarksville, Indiana, USA. (Bản dịch tiếng Việt đã sửa lại lần thứ 4c theo The Message 2014, ngày 21/5/2014 - Vietnamese Translation, Revision 4c.)



1 Nghe những bài hát hay nầy, lắng nghe Hội thánh hát, suy nghĩ về thời xa xưa, và nhìn lại những khuôn mặt lâu ngày gặp lại, thật điều gì đó dường như giấc mơ khi trở lại Hội thánh. Anh em có nghĩ vậy không? [Hội chúng nói, “A-men!” -- Bt.] Tuyệt vời. Chỉ mới đây một lát…

2 Một người bạn cũ lâu ngày gặp lại đã vẫy tay với tôi, tôi nghĩ đã nhiều năm kể từ khi tôi làm bạn với anh; Jim Poole, một chàng trai, tôi thường chạy loanh quanh với khi còn trẻ. Và bây giờ anh ấy đã xuống nhà tôi cách đây ít lâu, lần đầu anh ấy ở chỗ tôi từ khi tôi kết hôn.

3 Bà Wood ở đây đã mời anh ấy xuống nghe chúng tôi giảng. Anh ấy nói, “Ồ, tôi thường nghe anh ấy giảng luôn.”

4 Vì chúng tôi thường đi săn với nhau và vân vân, và chúng tôi... Anh ấy không... Anh ấy không muốn nói nhiều, bạn biết đấy. Tôi nói suốt thời gian. Tôi nói, “Tại sao anh không nói điều gì?”

Anh ấy nói, “Làm sao tôi có thể nói?” Tôi thật sự đã nói chiếm hết thời gian.



5 Cho nên hầu như đó là cách của tôi: Hầu như làm mất thì giờ vì nói nhiều, không đi đến đâu. Nhưng tôi vui mừng ngày hôm nay tôi đã thay đổi cách nói kể từ lúc đó, chỉ nói về Chúa. Tôi thật sự yêu Ngài.

6 Tôi đã nói với Anh Ruddell, và anh ấy nói với tôi ở đó... (Cảm ơn anh, Anh Temple.), tôi nói chuyện với Anh Ruddell. Anh ấy xuống cách đây vài ngày, và nói chuyện với tôi, kể với tôi 3 giấc mơ của anh ấy. Tôi nhớ được 2 trong 3 giấc mơ đó, còn cái kia tôi đã quên. Tôi cố gắng nói với anh đó là điều gì. Chính tôi với một cái gương đang cố phản ánh, và nói, “Anh thấy Đức Chúa Trời phản ánh như thế nào, giống y như chúng ta phản ảnh trong một chiếc gương.” Anh ấy chắc chắn là tốt.

7 Anh Creech, cô gái nầy đang chơi đàn pi-a-nô phải không? Tôi không biết đó có phải là Patty hay không. [Người nào đó nói, “Họ ở ngay phía sau bục trên đó. - Bt.] Patty ở đâu? Làm sao... Ôi chao, Patty. Tôi nhớ khi họ sống ở dưới đó, ồ, ngay nơi họ sống lúc nầy; Gần như anh chàng trẻ tuổi đang ngồi ngay đây. Tôi nghĩ, Mary Jo đã kết hôn rồi. Jim đang đứng ở đó cách đây một lát. Cháu nội của anh ấy đang đứng ở đó và cháu nội của tôi bước vào. Tôi nói, “Chúng ta có thể cũng chống gậy và ngồi xuống. Anh nghĩ thế không?” [Anh Branham nói và hội chúng cười - Bt.]

8 Nhưng thực sự bên kia Sông, đó là Nơi tuyệt vời, đó là Nơi chúng ta đang trông đợi. Thật đúng là không phải bởi vì tôi bắt đầu già khi suy nghĩ về điều đó. Tôi bắt đầu nói về chuyện đó khi còn trẻ, một người non trẻ ngay trong giai đoạn đầu đời sống. Tôi tin rằng có một xứ ở nơi nào đó. Chúng ta đang hành động như thế. Tôi rất vui mừng về điều đó.

9 Các bạn biết đấy, tôi không nói nhiều số lượng về bất cứ điều gì, đặc biệt khi anh em cứ đang nói chuyện.

10 Nhưng nhiều lần tôi lấy ra điều gì ở đây dựa theo Lời Kinh thánh. Đôi khi Chúa ban cho tôi điều gì đó. Nó làm tôi thích thú vô cùng khi tôi nắm giữ điều gì đó thật tốt. Ồ, thật sự tốt rất nhiều với tôi. Chúng tôi đều cảm thấy cách ấy. Tôi biết, Anh Neville, các bạn và các bạn đồng lao ở đây, Anh Junior, và hết thảy các bạn, đều cảm thấy cùng một cách khi có điều gì Chúa ban cho các bạn, và các bạn thấy nó hoàn tòan rất thật.

11 Đêm nọ tôi đang giảng, tôi tin là ở Đền Tạm, và tôi đụng vào điều gì đó làm cho tôi tốt nhiều hơn bất cứ điều gì tôi nghĩ về từ khi đã trở lại tin Chúa. Đó là... Tôi có thể lặp lại điều đó nếu nó đúng. Tôi biết chỗ mà các bạn biết tôi đang đi đến đâu, nhưng đó chính là sự cứu rỗi. Hiểu không? Điều đó đã đập vào tôi và tôi đã nói điều đó. Tôi đi về nhà, vào phòng riêng, và đi đi lại lại trong phòng. Tôi thực sự có một thì giờ khá tuyệt vời một mình, các bạn biết đấy, cứ ở trong đó suy nghĩ về nó.

12 Đây là điều đã xảy ra. Tôi có thể đi lướt qua điều đó với anh em chỉ trong một phút. Tôi đang nói về “Chúng ta là những người sở hữu mọi sự; Mọi thứ là của chúng ta.” Người ta nói rằng chúng ta là một đám người điên khùng, anh em biết đấy. Nhưng, rốt cuộc, tất cả thuộc về chúng ta. Hiểu không? Và chúng ta có thể... Đó là lý do chúng ta hành động buồn cười một chút. Anh em hiểu không? Chúng ta là những người sở hữu mọi thứ. Anh em hiểu không?

13 Tôi đã nghĩ về chúng ta sở hữu tình yêu thương, sự vui mừng, sự can đảm; Chúng ta sở hữu đức tin, nhịn nhục, nhân từ, kiên nhẫn mềm mại. Anh em không thể mua điều đó bằng tiền bạc. Cho dù, không có... Hãy đi mua cho tôi một sự nhịn nhục đáng giá một cắc. Anh em hiểu không? Rõ ràng không thể làm điều đó, nhưng -- tuynhiên, Đức Chúa Trời ban cho chúng ta điều đó. Chúng ta sở hữu nó; Nó là vật sở hữu của chúng ta. Vậy hãy mua cho chúng ta một ít đức tin. Chúng ta ắt muốn cho tất cả để có một chút đức tin. Anh em hiểu không? Nhưng nó được ban cho chúng ta, và mọi thứ đến từ Đức Chúa Trời đều miễn phí. Điều đó chẳng tuyệt vời sao?

14 Rồi tôi nghĩ về điều nầy: Khi dân Y-sơ-ra-ên, đã từng làm nô lệ, con cái Đức Chúa Trời đã từng ở dưới ách nô lệ ở xứ Ê-díp-tô. Vậy thì, đó là di sản của Đức Chúa Trời, đúng như chúng ta ngày nay. Và rồi có lẽ họ đem theo cái gì đó để ăn, một mớ bánh mì mốc meo được ném ra đó, và bất cứ thứ gì họ có thể nắm lấy. Giết người, nó giống y như giết chết một con chó hay bất cứ thứ gì khác. Họ ước ao một sự giải cứu ra khỏi nơi ấy. Họ ở đó trong 400 năm.

15 Rồi một ngày, nhà Tiên tri ra khỏi đồng vắng có một Ánh Sáng đi theo với ông, và ông đã có một xứ đang đượm sữa và mật, Đức Chúa Trời đã ban nó cho họ. Ngài đã làm những dấu kỳ phép lạ để tỏ cho họ ông không phải là Tiên tri giả, hay điều gì đó giả tạo, nhưng thật sự được Đức Chúa Trời ủy thác dẫn dân sự đến xứ ấy.

16 Nào, hãy suy nghĩ về điều đó. Con cái của họ, những người cai nô lệ đến gần, nếu muốn giết người nào, họ giết ngay. Không thể nói được. Họ đến mang con gái các bạn đi đến sự nguy hiểm nào đó, không có thể nói điều gì được. Các bạn cứ phải đứng đó và để nó đi ra. Hiểu không? Con trai các bạn hầu như … họ muốn giết nó vì điều đó, giết chết nó, được lắm, không thể nói gì được.

17 Nhưng bây giờ, họ được bảo rằng sẽ ra khỏi ách nô lệ nầy, đến một xứ đượm sữa và mật, họ được làm chủ những nông trại. Họ có thể chăn nuôi các thứ của mình, nuôi dưỡng con cái và cho chúng đi học, sống trong hòa bình. Xứ sở tuyệt vời đó... Nó thuộc về họ. Các bạn biết, đó là Lời hứa vĩ đại. Hãy suy nghĩ điều đó có ý nghĩa gì.

18 Ồ, Tiên tri nầy đã làm nhiều phép lạ ở giữa họ đến nỗi họ đã thấy rằng -- ông thật sự là người của Đức Chúa Trời gởi đến. Thế đấy, họ đi ra, ra đi để vào đồng vắng.

19 Khi họ đi qua Ca-đe Ba-nê-a, Ca-đe Ba-nê-a là Ngai Phán xét. Chính vào ngày đó với thế gian. Ca-đe Ba-nê-a, là nơi có một con suối lớn tuyệt vời và nhiều suối nhỏ, những suối phụ của con suối nầy.

20 Có một người ở giữa họ tại đó, một chiến binh tên là Giô-suê. Giô-suê là “Đấng Cứu Thế Giê-hô-va.” Giô-suê đi qua để vào miền Đất hứa.

21 Bây giờ, nên nhớ, không người nào trong số họ từng ở đó. Họ không biết xứ đó có thật hay không. Họ chỉ đi bằng đức tin theo những gì được bảo, rằng Đức Chúa Trời đã có một xứ dành cho họ, họ sẽ đi đến nơi đó bằng đức tin. Nào, hãy suy nghĩ về điều đó. Ra khỏi xứ Ê-díp-tô mà Đức Chúa Trời mang họ ra, và bây giờ họ đang đến gần xứ đó. Khi gần đến xứ đó, Giô-suê đi vào xứ và mang về những chứng cớ: Vượt qua sông Giô-đanh, đi qua xứ Pa-les-tine, mang về những chứng cớ, những chùm nho lớn, phải 2 người mới mang nỗi, và họ có thể ăn những trái nho đó. Ông nói, “Xứ đó hoàn toàn chính xác như những gì Chúa đã Phán.”

22 Ồ, thật tự do làm sao, họ có thể đi lúc ấy, có thể có những nông trại riêng, nuôi con cái của họ, ơn phước của Đức Chúa Trời ban trên họ, và sống trong hòa bình. Họ không còn là những nô lệ... Nhưng cuối cùng, sau khi sống một cuộc sống tốt đẹp lâu dài, cuối cùng họ phải chết, tuy là con cái của Đức Chúa Trời. Điều đó tiếp tục từ năm nầy qua năm khác: Trồng những vụ mùa, gia đình của họ, cuộc đời bình an tốt đẹp, và rồi chết.

23 Rồi một ngày nọ, Chiến Binh Vĩ Đại hơn hết, là Đức Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời đến. Ngài Phán, “Có một Xứ ở đó con người không chết. Trong nhà Cha Ta có nhiều chỗ ở. Bằng chẳng vậy, Ta đã nói với các ngươi rồi. Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ, khi Ta trở lại đem các ngươi đi với Ta.” Bây giờ, Ngài là Đấng Tiên tri đến nói về một miến đất vượt ra ngoài giới hạn của sông Giô-đanh, sự chết. Ở đó, mặc dù có nông trại của mình, có gia đình của mình, các bạn được phước của Đức Chúa Trời, tuy nhiên các bạn phải chết. Song có một Miền nơi xa kia ở đó các bạn sẽ không chết. Ồ, chà.

24 Rồi Ngài đã đến Ca-đe Ba-nê-a, đồi Sọ, Ngai Phán xét lần nữa. Nơi hình phạt tội lỗi của con người đã khiến con người chết, là gặp phải sự phán xét của Ngài ở Ca-đe Ba-nê-a của Ngài. Ngài đã trả giá cho hình phạt tội lỗi, đã chết, vượt qua sông Giô-đanh, Sông Giô-đanh của sự chết, và sống lại vào ngày thứ 3. Ngài trở lại và Phán, “Hãy rờ đến Ta, và hãy xem; Thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy Ta có. Các ngươi có gì ăn không?” Ngài ăn cá và bánh. Ngài đã ở với họ trong 40 ngày, chứng minh giống như Giô-suê, rằng Xứ đã ở đó. Ngài là chứng cớ của Xứ ở đó.

25 Lúc ấy, Ngài Phán, “Tất cả người đó sẽ tin điều nầy. Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm sẽ được cứu. Ai tin sẽ không bị đoán phạt.”

26 Sau đó vào ngày lễ Ngũ tuần Ngài đã ban lại lòng sốt sắng cho nơi nầy, sự đảm bảo, chứng cớ vùng đất đó là thật. Giống y như Giô-suê mang về chứng cớ, Chúa Jêsus mang chứng cớ về Đức Thánh Linh.

27 Chúng ta coi như chính mình đã chết. Chúng ta đã chôn với Ngài trong phép báp-têm với sự chết của Ngài.

28 Và chúng ta đã sống lại với Ngài trong sự sống lại. Bây giờ, chúng ta đã ở trong xứ đó rồi, không phải sẽ ở; Chúng ta đã sống lại rồi. Ôi chao. Chúng ta hiện giờ, không phải sẽ; Chúng ta hiện giờ đang ngồi tại các nơi ở trên trời tối nay. Bằng cách nào? Trong Đức Chúa Jêsus Christ. Không phải chúng ta sẽ ở trong một thời gian nào đó; Chúng ta hiện giờ. Giáo hội không nhận biết họ là ai. Hiểu không? Chúng ta lúc nầy, ngay phút nầy. Bằng cách nào? Trong Đức Chúa Jêsus Christ, đồng ngồi với nhau trong Ngài, đã sống lại từ trong kẻ chết rồi. Linh hồn chúng ta bất tử.

29 Chúng ta hãy ngừng lại một phút. Ở đây, chúng ta thường nói dối, trộm cắp, lừa gạt, đánh nhau, chửi rủa, mọi thứ khác. Rồi chúng ta thú nhận tất cả tội lỗi đó. Vậy chúng ta đã được chôn với Ngài trong phép báp-têm và sống lại với Ngài. Khi chúng ta đến gần… “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân Danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh chứng cớ,” chứng cớ của Xứ tốt đẹp này. Và rồi Thánh Linh ấy đến trên chúng ta, mang chúng ta lên trên khỏi việc nói dối, trộm cắp và tất cả thứ phía sau đó, và bây giờ chúng ta đã sống lại với Ngài, bây giờ đang ngồi với Ngài tại các nơi trên Trời. Linh hồn chúng ta hoàn toàn sẵn sàng.

30 William Branham đã chết được 30 mấy năm. Tôi trở nên một con người mới. Con người cũ đó đã chết. Tôi nhìn lại ở đó, nói chuyện với người bạn ấy của tôi chiều nay. Anh ấy nói, “Anh còn nhớ khi chúng tôi làm điều nầy điều kia không? Anh nhớ khi chúng ta ném cậu con trai ngáy ngủ đó vào nước tối hôm ấy không?”

Tôi nói, “Nhớ. Tôi sẽ không làm điều đó lần nữa đâu.”



31 “Nhớ lúc ấy chúng ta định chọc cây kim vào trong con ếch đó, khi nó kêu ồng ộc lên như thế không?”

“Vâng,” tôi nói, “Tôi nhớ điều đó.”



32 Tất cả mọi việc màchúng tôi đã làm. Tôi nghĩ, “Anh biết đây, đó là khi tôi... Đó là khi tôi chết. Nhưng bây giờ tôi sống.” Hiểu không? Ồ, tôi không làm điều đó bây giờ.

33 Bây giờ, chúng ta đang ngồi trong các nơi ở trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ. Bây giờ chúng ta có của cầm về sự cứu rỗi của chúng ta, sự trả trước. Sự việc mất 10.000 đô-la, và Ngài ban trước cho chúng ta 1.000 đô. Đây là 1.000 đô-la thứ 10 về của cầm của chúng ta. Mà chúng ta đã sống lại khỏi tội lỗi và và sự vô tín để vào trong sự sống lại với Đấng Christ. Và bây giờ đang ngồi với nhau trong các nơi trên Trời với chứng cớ, giống như Giô-suê mang về. Xứ ấy ở Đó và chúng ta đang trên đường của mình. Không có sự chết nữa. Không thể chết.

34 Ngày nào đó, họ nói anh em, “Anh Branham đã chết,” anh em đừng tin điều đó. Tại sao? Anh Branham không thể chết. Hiểu không? Đúng thế. Tôi không thể chết: Sự chết đã xong rồi. Bây giờ, William Branham đã chết cách đây một thời gian dài khoảng 30 năm hay nhiều hơn, trước đây khoảng 32 năm. Tôi đã rao giảng khoảng 32 năm. Vì thế anh ta đã chết trước đó. Nhưng bây giờ đây là một con người mới.

35 Russell Creech, một tạo vật mới. Anh ấy không phải là cậu bé thường chạy quanh quẩn ở dưới Corydon. Orman Neville không phải là cậu bé như đã có trước đây. Anh Ruddell không phải là cậu bé trước đây, các bạn biết đấy. Anh Jackson và tất cả những ngừơi khác, họ không phải là những con người ấy nữa. Hết thảy anh em và chị em, chúng ta không phải là những người như trước đây. Chúng ta là những tạo vật mới, những con người mới. Anh em không phải lo lắng về điều đó; Chúng ta đã ở trên đây rồi. Hãy nhìn xem chúng ta ở đây; Nhìn chúng ta ở đâu lúc nầy: Những tạo vật mới trong Đức Chúa Jêsus Christ. Ô, chà.

36 Anh biết đấy, Anh Russell, tôi cảm thấy giống như tôi có thể hát bài hát ấy mỗi lần tôi nghe nó, tôi nghĩ về Anh và Chị Creech.

Tôi sẽ bay đi, Ô Vinh hiển thay!

Tôi sẽ bay vào buổi sáng

Vâng, thưa quí vị. Nhớ khi chúng ta thường hát bài đó không?



Khi tôi chết dần dần, Ha-lê-lu-gia!

Tôi sẽ bay đi.

37 Khi chúng ta bắt đầu già hơn, tóc bắt đầu bạc, lưng khòm, điều đó hoàn toàn có ý nghĩa nhiều với chúng ta hơn bao giờ hết. Anh em hiểu không? Bởi vì một đứa trẻ hân hoan chờ đợi: Nó sẽ cưới ai? Làm sao người đó sẽ giáo dục con cái mình? Khi điều đó chấm dứt hết thảy, thế thì điều đó gần như đã xong. Anh em hiểu không? Rồi anh em nó đối diện với mặt trời mọc.

38 Nhưng hãy suy nghĩ, anh em ơi, chẳng có điều gì ngoài những gì chúng ta có. Chúng ta có tình yêu thương; Chúng ta có sự vui mừng; Chúng ta có sự bình an; Chúng ta có Sự Sống; Chúng ta có... Chúng ta sở hữu cái chết. Đúng thế. Kinh thánh nói chúng ta như thế. Chúng ta sở hữu cái chết; Nó thuộc về chúng ta. Chúng ta không thuộc về nó; Nó thuộc về chúng ta.

“Anh sẽ làm gì với cái chết?”

Giống như Phao-lô đã nói khi nó đến gõ cửa. “Ngươi đến hộ tống ta qua Sông phải không?”

39 Một nhà văn từng nói, “Đức Chúa Trời đã móc cái chết vào chiếc xe độc mã. Điều duy nhất có thể làm là kéo bạn vào trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời.” Chỉ thế thôi. Không thể chết. Chúng đã kéo cái chết lên với chiếc xe độc mã, và điều duy nhất nó có thể làm là kéo các bạn lên trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Đó thật sự là con vật mang phước kéo các bạn qua sông. Chỉ là thế thôi. Vì thế không chuyện gì có thể làm phiền chúng ta nữa.

40 Phao-lô đã nói, khi cái chết lăn xuống qua điều này, thì giờ đến với ông, Phao-lô nói, “Ồ, hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?”

“Ồ, ta sẽ đem ngươi ra nấm mồ.”



41 Ông nói, “Vậy, hỡi mồ mả, sự thắng của mầy ở đâu? Ta cũng sở hữu ngươi.” Rồi ông quay quanh nói, “Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời đã cho chúng ta sự thắng, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta.” Vậy, chúng ta đã có điều đó, Anh Temple. Chính là nó. Nó đã chấm dứt hết thảy.

42 Thế nào, Chị Snelling thường hát một bài hát xưa. Tôi không nghĩ anh em nào có thể nhớ Chị Snelling. Tôi đã ghé qua mộ chị ấy ngày nọ. Chị thường hát bài hát Ngũ tuần quen thuộc về:

Chúng ta hãy tiếp tục, chúng ta cứ đi

Nói về Con Đường tốt đẹp thân thương nầy,

Chúng ta hãy cứ tiếp tục, chúng ta cứ đi

Nói về Chúa chúng ta.

Các bạn có giờ nghe bài đó chưa?



Cảm thấy tốt hơn rất nhiều

Cứ nói về Đường lối tốt đẹp nầy,

Tôi đang cảm thấy tốt hơn rất nhiều,

Tôi đang nói về Chúa.

43 Chính là điều đó. Tốt lắm. Chúng ta hãy nói với Ngài chỉ một lát giờ nầy bằng lời cầu nguyện trước khi chúng ta bắt đầu đọc Lời Ngài.

44 Trong khi chúng ta cúi đầu và nhắm mắt lại, những sự lo lắng về thời đại bỏ qua giờ nầy, chúng ta nhóm lại trong Danh Ngài và trong sự Hiện diện Ngài. Có một số người có thể nhớ điều gì đó mà muốn được nhớ đến trước Chúa không? Cứ giơ tay lên và bằng cách đó, “Đức Chúa Trời ôi, xin nhớ đến tôi.”

45 Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, Đức Chúa Trời vô hạn Đấng đã biết trước thế gian đã từng được hình thành để chúng con có thể được đứng ở đây tối nay, Cha đã thấy những những cánh tay đó. Cha biết điều gì đằng sau mỗi cánh tay của họ, điều gì nằm trong lòng những cánh tay giơ lên đó, Cha ôi, Cha sẽ đáp lời theo như sự giàu có trong sự Vinh hiển và Quyền năng Ngài.

46 Chúng con cảm ơn Cha vì Hội thánh này, vì Mục sư của nó, Ban Trị sự, Ban Chấp sự của nó, tất cả những thành viên, và vì hết thảy những linh hồn quí báu đó đang kiều ngụ ở Clarksville đây, là những người hành hương, khách lạ, không thuộc về thế gian này nữa. Họ từ chối mọi sự thuộc về thế gian, bán hết thảy những gì họ có, và mua Viên Ngọc lớn nhất với giá lớn này, là Chúa Jêsus Đấng ban cho chúng con Sự sống Đời đời. Chúng con cảm ơn Ngài vì điều đó, Chúa ôi. Cảm ơn Chúa những linh hồn quí giá nầy. Con cầu nguyện cho mỗi một người.

47 Con nghĩ về Anh Jackson anh em lấy đã lao khổ, mệt mỏi, tranh chiến để nuôi đàn chiên, và làm một chỗ nhóm lại cho những khách lữ hành nhóm họp lại với nhau, giữ cho họ đến với nhau chờ đợi sự Chúa đến, anh và vợ anh cùng gia đình. Đang ngồi ở đây đằng sau con tối nay là Anh Ruddell, và anh ấy cũng đang giữ họ đến với nhau, một nhóm it người đang kiều ngụ ở nhà số 62; Anh Neville và nhóm người ở trên Đền tạm đang kiều ngụ; Còn những người khác, Chúa ôi, đang hiện diện ở đây có lẽ đến từ các nơi khác. Chúng con đang trông đợi sự Chúa đến.

48 Chúa ôi, xin tha thứ cho chúng con, khi chúng con nhóm nhau lại giờ nầy. Chúng con đến trong Danh Chúa Jêsus, biết rằng Ngài đã Hứa nghe chúng con. “Hễ các ngươi trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ cầu xin điều gì, thì sẽ được ban cho.”

49 Tối nay, khi chúng con mở ra Kinh thánh, để đi vào một bài học nhỏ, chúng con không ở đây để được thấy hay được nghe như những con người. Nhiều người không ngồi trong phòng nầy chỉ nói, “Thế nào, tôi dự buổi nhóm Hội thánh tối nay.” Chúng con đang trông mong sự thăm viếng cua Ngài, Chúa ôi. Chúng con đang chờ đợi điều đó.” Họ chờ đợi Chúa sẽ làm mới lại sức lực của họ.” Chúng con cầu xin Ngài cắt cho chúng con Bánh Sự Sống. Nguyện Đức Thánh Linh lấy vài lời, trồng chung xuống thật sâu trong lòng. Làm mạnh mẽ những con người yếu đuối, Chúa ôi, và ban cho họ sự vui mừng cho những ai mạnh mẽ, khích lệ những ai đã cạn kiệt sức lòng can đảm, ban sức khỏe cho những người đau, sự cứu rỗi cho những ai bị hư mất; Và chúng con cúi đầu dâng lời ngợi khen cho Ngài. Chúng con cầu xin bấy nhiêu điều và giao phó chúng con bằng Lời trong Danh Chúa Jêsus. A-men!

50 Tôi muốn Hội thánh nầy nhớ đến khi tuần tới chúng tôi khởi sự trong chuyến hành trình qua 2 đất nước để giảng Phúc âm. Xin cầu nguyện cho khi chúng tôi đi. Nếu các bạn có người bạn nào ở gần, các bạn biết kế hoạch của chuyến đi, đến với các buổi nhóm, chúng tôi sẽ -- hay có thể đến, chúng tôi sẽ rất vui mừng được các bạn đến dự Buổi nhóm.

51 Chúng tôi sẽ cầu nguyện cho tất cả các bạn ở đây, Mục sư của các bạn và những người khác, để giữ gia đình các bạn nóng cháy cho đến khi chúng tôi trở về. Nếu Chúa Jêsus đến trước khi trở lại, chúng tôi sẽ gặp các bạn vào sáng ấy. Nếu chúng tôi có động cơ nào ngoài điều đó, cầu xin Chúa tha thứ cho chúng tôi.

52 Bây giờ, chúng ta giở ra đọc vài lời trong Kinh thánh tối nay, trong Sách Giô-suê 24; Câu thứ 14 và 15 tôi muốn đọc từ Lời Ngài. Hãy nghe kỹ Lời Ngài. Giô-suê 24:14 và 15:

14 Vậy bây giờ, hãy kính sợ Đức Giê-hô-va, và phục sự Ngài cách thành tâm và trung tín; Hãy bỏ xa các thần mà tổ phụ các ngươi hầu việc bên kia sông, và tại xứ Ê-díp-tô; Phải phục sự Đức Giê-hô-va.



15 Nếu chẳng thích cho các ngươi phục sự Đức Giê-hô-va, thì ngày nay hãy chọn ai mà mình muốn phục sự, hoặc các thần mà tổ phụ các ngươi đã hầu việc bên kia sông, hoặc các thần dân A-mô-rít trong xứ mà các ngươi ở; Nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va.

53 Cầu xin ban phước cho việc đọc Lời Kinh thánh của Ngài. Tôi có ghi chú vài câu ở đây mà tôi muốn nói một chút từ đó, và tôi muốn lấy chủ đề tối nay để gọi điều đó, Sự Xung Đột: Sự Xung Đột Giữa Đức Chúa Trời Và Sa-tan. Còn bây giờ, chỉ dạy nó như một bài học Trường Chúa nhật, vì tôi có nhiều câu Kinh thánh đặt ở đây.

54 Trong vườn Ê-đen, Đức Chúa Trời đã biết kẻ thù của Ngài và mọi sự tấn công của kẻ thù Ngài. Vậy Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời vô hạn, và Đức Chúa Trời vô hạn thì trọn vẹn của những sự trọn vẹn. Ngài đã biết mọi sự trước khi nó xảy ra. Cho nên, nếu Đức Chúa Trời vô hạn nầy có thể hân hoan trông đợi, và đã có, và đã thấy trước kết cuộc từ khi sáng thế, và biết rằng Ngài sẽ có con cái trên trái đất nầy, con cái được ban phước của chính Ngài, anh chị em há chẳng tin rằng Ngài sẽ cung cấp cho họ những thứ tốt nhất mà Ngài có thể sao? [Hội chúng nói, “A-men!” -- Bt.]

55 Tối nay anh em, với con cái của mình, những đứa bé cần sự giúp đỡ của người khác không thể tự chăm sóc lấy mình, anh em không đấu tranh, làm việc và làm mọi thứ để có thể chu cấp thứ tốt nhất mà mình có thể làm và có khả năng chu cấp cho những đứa con đó sao? Bởi vì anh chị em là cha, là mẹ. Nếu điều đó là -- điều tôi muốn nói, sự thật, và ý nghĩ của cha mẹ trên đất nầy. Cương vị cha mẹ nguyên thủy ở trong Đức Chúa Trời, bởi vì Ngài là Cha Mẹ đầu tiên. Anh em không nghĩ rằng Đức Chúa Trời, thấy Sa-tan sẽ là gì, sẽ làm gì, Ngài đã ban cho con cái Ngài và sắm sẵn cho họ thứ tốt nhất có thể được cho họ? Biết những gì kẻ thù nghịch sẽ tấn công, Đức Chúa Trời đã làm cho vững chắc con cái Ngài. Thấy không?

56 Chúng ta lấy ví dụ chiến tranh, khi một đại tướng ra trận gặp vị tướng khác trong chiến tranh. Viên tướng nầy, nếu người đó là công dân chân chính đại diện của đất nước nầy… Và người đó chắn chắn sẽ là một đại tướng. Điều trước tiên, đại tướng phải nghiên cứu những cuộc tấn công của kẻ thù. Ông phải biết mình định làm gì, mình sẽ làm công việc như thế nào, bởi vì ông hầu như đi qua và do thám kỹ lưỡng.

57 Chúng ta có những gián điệp mọi nơi, các bạn biết đấy. Có những gián điệp Mỹ ở nước Anh. Có những gián điệp Mỹ ở Pháp. Có người Mỹ... và những gián điệp người Đức ở đây, và có... Cho dù chúng ta thân thiện bao nhiêu đi nữa, chúng ta vẫn có những gián điệp. Chúng ta đang thu thập thông tin một số loại bom nguyên tử. Rồi chúng ta tìm thấy nó, đem trở về với đất nước mình. Vậy điều xảy ra thì họ đã bắt đầu rồi. Khi chiến tranh đến thật sự, họ biết cách tấn công kẻ thù của mình. Nếu chúng ta biết...

58 Đức Chúa Trời đã biết cuộc chiến vĩ đại nầy đang đến, giữa đúng và sai, và Ngài biết kẻ thù sẽ làm gì, Ngài đã biết thật chính xác làm thế nào để trang bị dân sự Ngài. Thế nên nếu chúng ta để ý, chính điều trước tiên mà Đức Chúa Trời đã trang bị cho con cái Ngài là... Bởi vì là vô hạn, Ngài đã biết điều gì lấy ra để đánh bại Sa-tan bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào, trong bất kỳ tình trạng nào. Vậy thì Ngài không thể Phán, “Ta sẽ ban cho chúng điều gì đó ở đây, và rồi vài năm sau Ta có thể nghiên cứu ra điều gì tốt hơn cho họ, và sau đó, sau vài năm.”

59 Giống như chúng ta, trong lực lượng quân đội, cây cung và mũi tên, và búa tạ bằng đá, rồi tiếp theo là một... Sau cây cung và mũi tên đến súng hỏa mai, sau súng hỏa mai đến Springfield, và bây giờ vũ khí nguyên tử cùng các thứ. Xem đấy, chúng ta cứ gia tăng thêm nữa.

60 Nhưng Đức Chúa Trời lúc ban đầu đã ban cho con cái Ngài vũ khí nguyên tử, bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời vô hạn. Sự thật là sẽ có một sự xung đột, và sẽ có một trận chiến, Đức Chúa Trời đã trang bị cho con cái Ngài loại quân trang quân dụng đúng loại, đúng loại để tấn công, đúng loại cho mọi thứ mà họ cần để quét sạch mọi cách từ Ê-đen để dành cho sự cất lên. Đó là gì? Lời. Điều đánh bại Sa-tan là Lời. Lời sẽ đánh bại nó bất cứ nơi đâu, bất cứ nơi nào. Vậy thì, tại sao chúng ta muốn thay thế điều gì khác khi mà chúng ta đã có thứ tốt nhất có rồi, là Lời?

61 Chúng ta thấy Chúa Jêsus khi còn ở trên đất, chỉ để chứng minh đây là công cụ tốt nhất, khi Sa-tan đến tay trong tay chống lại Chúa Jêsus, Ngài không hề vươn tay ra trói tay nó lại; Nó chỉ lấy thứ vũ khí giống như Đức Chúa Trời đã ban cho trong vườn Ê-đen, Lời Ngài và nói, “Có Lời chép rằng. Có Lời chép.” Còn Ngài đã lôi nó ra ngay khỏi vòng vây. Đúng thế, vì đó là cách tốt nhất của Đức Chúa Trời.

62 Hãy nhìn xem nó xảy ra ở đâu. Nó thực sự không dành cho 1 hay 2 người trong một Giáo hội; Nó dành cho mỗi một người chúng ta. Mọi tín hữu có quyền lấy Lời nầy và chiến đấu với kẻ thù bất cứ nơi nào anh chị em gặp. Bất cứ nơi nào anh chị em gặp kẻ thù, Lời nầy là điều các bạn cần phải sử dụng. Chúa Jêsus đã chứng minh điều đó khi Ngài đến. Vì thế Ngài đã trang bị cho con cái Ngài bằng Lời để bảo vệ họ chống lại kẻ thù.

Khi cuộc chiến dốc hết toàn lực đến và bắt đầu bày binh bố trận, lúc đó có một điều duy nhất một chiến sĩ chân chính có thể sử dụng, một chiến sĩ Cơ-đốc nhân chân chính, đó là VÌ LỜI CHÚA PHÁN VẬY. Bước ra ngay khỏi nơi đó và đương đầu với kẻ thù bằng sự bảo đảm rằng không điều gì... “Sẽ có ngàn người sa ngã bên ngươi, Và muôn người sa ngã bên hữu ngươi; Song tai họa sẽ chẳng đến gần ngươi.” Cứ nhớ rằng Đức Chúa Trời đã tuyên bố điều nầy và điều nầy cho con cái Ngài, và đó là điều tốt nhất chưa bao giờ có.



63 Sa-tan, trong Ê-đen khi nó đến Sa-tan, trong Ê-đen khi lần đầu tiên nó đến với những tấn công nầy, để tấn công con người, biết con cái của Đức Chúa Trời được củng cố bằng Lời nầy, Sa-tan đã tấn công Lời. Nó không hề tấn công sự Hiện hữu; Nó tấn công vào Lời trước tiên.

64 Hãy xem những kẻ lén lút, con thằn lằn, điều nó làm ngày nay. Điều trước tiên, nó không thể đặt nằm trên điều đó, nói, “À, đó không phải là người tốt.” Đó là một người tốt. Hiểu không? Nhưng điều duy nhất nó cố gắng làm, cho dù người đó tốt thế nào đi nữa, là để cho người đó chối bỏ Lời ấy. Đó chỉ là điều duy nhất nó muốn làm; Làm cho bạn chối bỏ Lời ấy.

65 Cho nên Sa-tan đã cố tấn công Lời trong vườn Ê-đen. Vì thế nó phải có điều gì đó, để nó có thể sử dụng với con người sẽ trông tốt hơn Lời đó. Nó phải có điều gì đó để làm mà chắc hẳn tốt hơn Lời với con người. Các bạn biết nó đã sử dụng điều gì không? Sự lý luận đúng những gì chúng ta có thể nói, cảm giác chung. Vì thế đó là điều nó đã sử dụng và đã thành công. Cho nên đó là những gì nó đã sử dụng từ đầu.

66 Nhưng Đức Chúa Trời không thể ban cho điều gì khác ngoài Lời Ngài, bởi vì đó là điều Ngài đã chọn trước tiên. Khi Đức Chúa Trời quyết định, phải từng tồn tại cách đó.

67 Sa-tan lấy sự suy luận, và lấy những lý lẽ mà tấn công Lời, và lay chuyển Ê-va ra khỏi con đường, đúng thế, bằng những lý lẽ, sự lý luận con người.

68 Cách duy nhất mà nó có thể làm Ê-va bắt đầu không tin Lời Đức Chúa Trời, nó phải được làm cho cảm thương. Sa-tan biết cách làm những lý lẽ gây cảm thương. Nó phải làm bạn thấy hấp dẫn, và tội lỗi rất hấp dẫn. Có một tội lỗi duy nhất, và đó là sự không tin. Vì thế nó thật sự hấp dẫn. Sa-tan làm nên tội lỗi rất hấp dẫn với các bạn.

69 Chỉ ngừng ở đây ít phút. Tôi thường nghĩ, khi một người trẻ tuổi, đọc về những dân tộc khác nhau và những đạo đức khác nhau của đất nước; Tôi có thể nghe nhiều người nói với tôi vể, đặc biệt về nước Pháp, trong nơi gọi là Pigalle, và dân chúng rất phóng đãng làm sao. Thế nào, tôi nghĩ nếu tôi đi vào đó, tôi sẽ thấy dân chúng ở dưới đó, phụ nữ đi ra trông giống như mụ phù thủy xấu xí và hèn hạ ngày xưa, các bạn biết. Và tôi đã đi xuống Pigalle đêm đầu tiên, tôi và 3 Mục sư Truyền đạo nữa. Anh em ơi, chúng tôi thật ngạc nhiên biết bao! Bây giờ, Sa-tan quá khôn lanh với điều đó. Nó sẽ không sản suất điều gì như thế. Nhưng một số những cô gái đẹp nhất mà tôi từng thấy trong đời ở đó: Sự hấp dẫn. Tất nhiên.

70 Tội lỗi đang lôi cuốn và hấp dẫn. Sa-tan không phải móc những móc cánh chạc và một cái đuôi đầu nhọn, và -- giống như thế. Nó không phải là cụ John Barleycorn mặc áo khoác bao phủ đầu với đôi tai rũ xuống; Nó là kẻ ma lanh, làm mủi lòng. Tội lỗi không chỉ dữ dội giống như các bạn nghĩ; Nó làm thương tâm. Do đó, chúng ta phải xem xét kỹ càng. Chúng ta sẽ thật sự đi đến điều đó trong chốc lát; Tôi nghĩ về điều gì khác. Sa-tan làm cho điều đó trông rất thật, nó hấp dẫn họ.

71 Nhưng nếu họ cứ ở lại củng cố bằng Lời, để Lời là pháo đài của họ, rồi xem nào, họ đã được làm cho vững vàng. Họ đã được ở phía sau Lời. Lời luôn luôn ở phía trước họ: VÌ LỜI CHÚA PHÁN VẬY, LỜI CHÚA PHÁN VẬY, LỜI CHÚA PHÁN VẬY, bên hữu hay bên tả, VÌ LỜI CHÚA PHÁN VẬY.

72 Giống như những Thiên sứ kia đã giáng xuống đó ngày ấy khi Ê-sai gặp trong Đền thờ, ông nghĩ ông sống khá tốt: Một Thầy giảng khá tốt đẹp, vua rất thích ông. Nhưng ngày kia vua băng hà. Ông quì tại Bàn thờ và có khải tượng, ông thấy các Thiên sứ với “2 cánh che mặt, 2 cánh che chân, và 2 cánh để bay”, cùng nhau ca ngợi, “Thánh thay, Thánh thay, Thánh thay là Đức Giê-hô-va Vạn Quân! Khắp đất đầy dẫy sự Vinh hiển Ngài!” thấy cách đi lại của Thiên sứ.

73 Ê-xê-chi-ên thấy bức tranh của khải tượng. Đây là cách Thánh Linh của Đức Chúa Trời đang hành động, nó có mặt của con bò cái. Cách này, Nó có mặt của sư tử. Và mọi cách Nó hành động, Nó có một gương mặt. Mọi nơi Nó đi, Nó được củng cố.

74 Lời Đức Chúa Trời, không có cách nào ở chung quanh. Được củng cố, mọi cách chung quanh, ở mọi nơi, “LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY. LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY.” Sự đi lại của anh em, sự trò chuyện của anh em, công việc của anh em, sự giao tiếp của anh em cùng mọi thứ, hãy để Lời Đức Chúa Trời lên trên hết.

75 Có người nói, “Tôi tin tôi sẽ đi tối nay, và buổi khiêu vũ nhỏ nầy hoàn toàn không làm tổn hại ai.” Anh em có thể lấy VÌ LỜI CHÚA PHÁN VẬY với anh em không? Đấy, hiểu không? “Tôi tin nếu tôi có thể tranh thủ sự thỏa thuận điều nầy một chút... Ồ, nó chỉ mờ ám một chút.” Nhưng anh em có thể nói, “VÌ LỜI CHÚA PHÁN VẬY” với điều đó không? Hiểu không?

76 Luôn luôn để Lời Ngài lên trên hết, cứ củng cố, vì Ngài là Đồn lũy của chúng ta. Điều đó là sự căng thẳng.

77 Nhưng anh em biết mình phải làm ngơ đi trước khi... Để tin ma quỉ nói dối, các bạn phải phớt lờ và chối bỏ Lẽ thật của Đức Chúa Trời trước tiên, trước khi các bạn có thể tin lời nói dối cũa ma quỉ không? Các bạn có bao giờ nghĩ về điều đó không? Các bạn phải chối bỏ Lẽ thật trước khi có thể tin lời nói dối: Đúng. Phải chối bỏ nó.

78 Ê-va phải bắt đầu từ phía sau nó và thua trận. Ngay khi Ê-va... Sa-tan đang đứng ngoài đó bắn vào đích của nó. Ê-va nói, “Nhưng Đức Giê-hô-va đã Phán...” Và rồi nó bắn lần nữa. Ê-va nói, “Nhưng Đức Giê-hô-va Phán...” Vậy thì nó bắn lần nữa bằng cách khác. “Nhưng Đức Giê-hô-va Phán...”

79 Sa-tan đứng dậy phía sau đó, nó nói, “Nhưng chờ một chút. Nếu Đức Giê-hô-va đã Phán vậy, để tôi nói cho nàng biết một điều. Nàng thấy mình không khôn ngoan giống như Đức Chúa Trời; Nàng không biết phân biệt điều phải điều trái. Nhưng nếu... Nghe nầy, nàng không muốn khôn ngoan như Đức Chúa Trời sao?”

80 Thế nào, Ê-va đáp, “Vâng, tôi nghĩ mình muốn.” Có lẽ điều gì đó giống như thế.” Tôi nghĩ tôi thích biết mọi sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Tôi muốn phân biệt điều thiện và điều ác. Tôi không biết điều đó.”

“Ồ, tôi nói cho biết...”

Bấy giờ, nàng nói, “Nhưng, nhưng Chúa đã Phán...”

81 “Ồ, nhưng chắc chắn ngươi biết Ngài là một Đức Chúa Trời tốt lành. Ngài sẽ không làm thế.” Hiểu không?

82 Ngay tại đó, nàng đã phá vỡ một lỗ thủng để qua đó nó có thể bắn vào. Ngay tại đó nàng đã làm cho dừng lại chỗ đó, dừng lại một chút.

83 Cho phép tôi nói một điều với các Cơ-đốc nhân ở đây. Anh chị em đừng bao giờ ngừng lại một giây nào cho ma quỉ. Đừng ngừng lại để suy diễn nó, ma quỉ đến ngay. Anh chị em không thể lý luận với Đức Chúa Trời; Anh chị em không thể hiểu Đức Chúa Trời; Các bạn phải hoàn toàn tin Chúa. Không ai có thể. Tôi không thể giải thích nhiều điều. Nhưng điều duy nhất, tôi thật sự tin điều đó bởi vì Ngài đã Phán vậy. Vậy thì, không ai trong chúng ta có thể giải thích điều đó. Đứng cố gắng giải thích điều đó.

84 Đừng thỏa thuận với những người không tin nầy nói, “Thôi được, nào, nhìn kìa. Mục sư của anh ở ngoài đó, anh bạn trẻ à, tôi nghe nói ông ấy đang cầu nguyện cho người đau. Vậy thì hết thảy các anh ở dưới đó đều điên khùng. Không có chuyện như sự Chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ).”

85 “Được rồi, vậy với anh thì không có chuyện đó; Vì anh là kẻ vô tín.” Cứ tiếp tục bước đi. Hiểu không? Nó chỉ dành cho người tin. Hiểu không? Đừng...

86 “Ồ, hết thảy anh em đều có Đức Thánh Linh. Không có chuyện như Đức Thánh Linh.”

“Vậy thì điều đó không dành cho anh; Nó dành cho tôi.” Cứ tiếp tục đi. Đấy, thấy không?



87 Đừng cố lý luận điều đó. Nó không phải không có lý do. Anh em cứ tin điều đó. Các bạn đừng suy luận điều gì, bởi vì nên nhớ: Cách duy nhất mà anh em có thể tin nhận Đức Chúa Trời là bằng đức tin, không phải bằng lý lẽ, nhưng bằng sự hiểu biết, không thể giải thích được. Anh em đừng giải thích điều gì; Anh em tin điều gì đó, không phải điều gì anh em cảm thấy. Chúa Jêsus không hề Phán, “Các ngươi có cảm thấy thế không?” Ngài Phán, “Các ngươi có tin điều đó không?” Đúng thế. Các ngươi chỉ tin những gì Đức Chúa Trời Phán. Tôi không thể giải thích với anh em nó như thế nào... làm sao có thể... Phép lạ lớn nhất mà tôi có thể nghĩ đến là một người mà...

88 Giống y như, lấy ví dụ một con heo, nói với con heo đó rằng, “Ngươi biết đấy, ngươi không còn là một con heo nữa; Ngươi là con chiên,” và nó trở nên một con chiên. Hiểu không? Điều đó chắc hẳn là khó tin.

89 Cũng giống như vậy khi các bạn trở lại tin từ một tội nhân trở thành một Cơ-đốc nhân. Đấy, nó thay đổi ý tưởng riêng các bạn. Nó thay đổi ý riêng các bạn. Nó thay đổi mọi thứ ở trong các bạn; Và nó mang các bạn vào Sự Sống khác và ban cho các bạn Thánh Linh khác sanh ra sự làm chứng khác. Thấy không? Rồi đời sống cũ của các bạn phải chết, và một người mới được sanh lại. Và rồi, các bạn không còn là con người của bạn chút nào nữa. Đó là khi các bạn trở nên ở phía sau dòng Huyết, củng cố bằng Lời. Đừng cố giải thích điều gì; Cứ tin điều đó và tiếp tục. “Chúa ôi, con tin. Chúa Cứu Thế ôi, xin dấy lên đức tin của con trong Ngài đến nỗi nó có thể dời được núi,” Anh em hiểu không? “Chúa ôi con tin, vì mọi nghi ngờ của con được chôn trong nguồn suối.”

90 Nếu như Áp-ra-ham được hỏi thì sao? Các Bác sĩ chắc hẳn đến hỏi, “Nầy, Áp-ra-ham, ông đã 100 tuổi; Vợ ông 90. Làm thế nào mà ông sẽ có con?”

91 Bấy giờ, Áp-ra-ham nói, “Thôi được, nầy, tôi nói cho ông biết, điều đó giống như thế nầy. Ông biết đấy, sẽ có lúc chúng ta sẽ uống một thứ gì đó, và điều nầy sẽ làm thế nầy, và hầu như sự thay đổi nầy sẽ... diễn ra...” Áp-ra-ham không thể giải thích điều đó.

92 Áp-ra-ham sẽ nói điều gì đó giống như, “Tôi không biết. Tôi không biết gì hơn các ông. Điều duy nhất mà tôi đang yên nghỉ là ở trên điều Ngài đã Phán chúng ta sẽ có điều đó, và tôi đang trông đợi nó.” Vâng, thưa quí ông.

93 Chỉ có thế thôi.”Chỉ nắm lấy nó, tin điều đó. Đức Chúa Trời đã Phán như vậy và điều đó giải quyết toàn bộ sự việc, bởi vì Đức Chúa Trời đã Phán vậy.

94 Chúng ta thấy, Ê-va đã thua trận, nàng tìm hiểu ẩn ý của Lời, đứng dậy trên hào chiến đấu và nói, “Ngươi không nói như vậy. Điều đó có đúng không?” Nàng bị thua ngay tại đó.

95 “Thế nào, ngươi biết đấy, chúng ta không dạy điều đó ở Giáo hội chúng ta. Chúng ta tin rằng những gì Ngài đã Phán ở đây.”

96 “Đúng thế. Nhưng nghe nầy bạn yêu quí, bạn biết rõ hơn thế. Cảm giác chung của bạn ắt nói cho bạn biết rằng điều đó không đúng. Thế nào, tôi nghe người ta cứ kêu khóc. Họ kêu khóc về điều gì?” Thấy không? “Nầy, cảm giác chung sẽ cho bạn thấy rằng họ chỉ gieo rắc sự rối loạn. Họ chỉ cảm xúc.” Nếu ngừng lại để lắng nghe điều đó, các bạn thua trận.

97 Nếu họ nói, “Ồ, bây giờ chờ một chút. Bác sĩ của bạn nói rằng bạn bị lao phổi và đang ở trong giai đoạn cuối cùng. Không có cách nào để khỏi bệnh lao ấy. Bác sĩ nói không thể. Vậy thì, không phải cảm giác chung nói thế chứ?” Thế đấy, nếu các bạn dựa vào những lý lẽ, các bạn có thể như chuẩn bị để chết.

98 Nhưng nếu các bạn định đến với những gì Chúa ban cho Lời hứa và tin Lời hứa ấy, nó thay đổi toàn bộ chương trình.

99 Cũng giống như cách nó thay đổi, nó cũng đã thay đổi tôi ở dưới đó. Tôi hoàn toàn tin điều đó. Không biết nó được thực hiện như thế nào, nhưng có một con người mới xuất hiện. Tôi thường... Tôi có thể lảng tránh Nhà thờ. Tôi...

100 Một người đã nói với tôi, khi tôi thường đánh quyền Anh... Tôi đánh trận chuyên nghiệp lần thứ 15 của tôi ở dưới đây tại... -- tại Evansville, Indiana, và Howard McClain... Nhiều anh em ở New Albany biết anh ta. Chúng tôi đi lên phố. Howard là võ sĩ hạng bán trung, và tôi là hạng gà, và tôi đánh với Billy Frick, từ Hunnington, West Virginia. Mặc bộ đồ màu xanh giống như thế nầy. Trong thời đó tóc tôi rất ít. Tôi đi lên phố. Chúng tôi ăn tối khoảng 3 giờ, chuẩn bị cho trận đấu đêm đó. Chúng tôi sẽ ở đó để nghỉ ngơi và rồi bao tay lại.

Howard nói với tôi, anh ta nói, “Anh biết điều gì không, Bill?”

Tôi nói, “Biết gì?’

“Anh trông giống như một Thầy giảng Báp-tít trẻ tuổi.”



101 Anh em có thể gọi tôi là bất cứ điều gì... Tôi không hề... Tôi quay lại nói, “Nào, chờ một chút. Howard. Nào, anh cười khi anh nói thế.” [Anh Branham và hội chúng cười - Bt.] Tôi gần như phấn khởi về điều đó, nhưng tôi sẵn sàng để leo ngay lên anh ta. Tôi không muốn làm gì với Thầy giảng.

102 Và lúc ấy, đó là lời ca tụng tuyệt nhất mà anh ta dành cho tôi. Ồ, khi người nào đó nói, “Anh Branham ơi, anh trông giống như một Thầy giảng,” tôi nói, “Ngợi khen Chúa.” Đấy, hiểu không?

103 Điều gì vậy? Tôi đã chết. Tôi là một con người mới. Tôi đã làm điều đó bằng cách nào? Nhận Lời Ngài. “Anh Branham, anh đã lấy loại thuốc gì, công thức gì vậy?” Tôi không lấy thứ thuốc nào cả. Ngài đã làm điều đó bằng cách nào? Tôi không biết, nhưng dù thế nào đi nữa tôi tôi tin điều đó. Tôi không bao giờ lấy thứ gì. Tôi chỉ tin nó, và Ngài đã dấy tôi lên từ những gì tôi có, một tội nhân, trở thành một Cơ-đốc nhân. Ngài đã làm điều đó bởi vì tôi lấy Lời Ngài. Ngài sẽ làm điều giống như vậy bằng phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh; Ngài sẽ làm giống như vậy với bất cứ Lời hứa nào Ngài ban cho.

104 Nhưng xem nào, chủ đề của tôi là gì? Sự Xung Đột. Sự xung đột: Sa-tan cố làm cho bạn lý luận về điều đó. Còn anh em đừng làm thế.

105 Nhưng sau khi trở nên Cơ-đốc nhân, lúc ấy anh chị em được củng cố bằng Lời và bất cứ Lời hứa nào trong Lời. Chà. Không biết tôi đã nói điều đó. Anh em hiểu không? Khi anh em trở nên một Cơ-đốc nhân, anh em được Lời che chắn. Đúng không? Bây giờ, đó là thành lũy, sự an toàn của anh em. Ô, chà. Mọi Lời hứa trong đó là dành cho anh chị em. Điều duy nhất các bạn phải làm là chỉ đến nhận nó, và hành động đúng với Lời ấy. “Làm sao anh biết nó sẽ làm việc?” Tôi không biết nó sẽ hoạt động như thế nào. “Hãy giải thích cho tôi.” Tôi không biết. Điều duy nhất tôi biết là Đức Chúa Trời đã ban cho con cái Ngài sự tấn công tốt nhất mà họ có thể có được, và việc tốt nhất cho sự tấn công đó, bởi vì Ngài biết sự làm việc của kẻ thù.

106 Bây giờ, chúng ta hãy chẩn đoán điều đó; giống như lấy sự phân tích hóa học của máu, hay hóa học của nước, hoặc bất cứ điều gì. Tại sao? Tại sao Ngài ban cho Lời? Bởi vì … anh em sẵn sàng không? [Hội chúng nói, “A-men!” -- Bt.] Lời là Vĩnh cửu. [“A-men!”] Hiểu không? Nếu Đức Chúa Trời đã Hứa, đó là đời đời và không có gì ở nơi đâu có thể ngăn nó lại. Họ không thể có... Đảo lộn mọi nguyên tử hoàn toàn và đảo lui, có thể không bao giờ chọc thủng Lời Đức Chúa Trời một chút nào (Hiểu không?), bởi vì Chúa Jêsus Phán, Trời đất sẽ qua, nhưng Lời Ta nói chẳng bao giờ qua đi.” Đấy, hiểu không? Đó là vũ khí tốt nhất. Chính là Lời của Đức Chúa Trời đời đời.

107 Vậy thì, Lời Đức Chúa Trời là gì? Lời Đức Chúa Trời là chính mình Đức Chúa Trời. Vì thế Đức Chúa Trời ban cho người tin chính mình Ngài. A-men! Chà. Chính mình Đức Chúa Trời. Ngài ban cho người tin Ngài để tấn công kẻ thù. Nói cách khác, Ngài là Cha và Lời Đức Chúa Trời. Thế thì Lời là Cha chúng ta. Chúng ta được sanh ra bằng Lời, và Ngài đang đứng ở tuyến đầu thay thế cho con cái Ngài. A-men! Anh chị em đấy. Ngài đang đứng ở ngoài đó thay cho con cái Ngài. Chúng ta còn sợ điều gì? Sự cất lên là chắc chắn; Sự Chúa đến là thật; Mọi ơn phước đã Hứa đều thuộc về chúng ta; Hết thảy thuộc về chúng ta. Nếu chúng ta hầu như chậm chạp và nói...

108 Sa-tan nói, “Đến ngay phía bên nầy. Ta sẽ tranh luận Điều đó với ngươi.” Ồ, ồ, anh em đã có Đức Chúa Trời giúp đỡ. Anh em đừng làm thế. Anh em ở lại đúng nơi Cha đứng, ngay nơi đó và nói, “VÌ CHA PHÁN VẬY.” Anh em hiểu không? “VÌ LỜI CHA TÔI PHÁN VẬY, VÌ LỜI CHA TA PHÁN VẬY.” Chắc chắn điều đó sẽ đánh bại nó. Nó phải thế.

109 Nhưng khi anh em ra khỏi từ phía sau đó, giống như Ê-va, thì anh em thua trận. Ê-va đáng thương, nàng đã lắng nghe lý lẽ; Nàng đã mất chỗ đứng. Tất nhiên rồi.

110 Sau đó Đức Chúa Trời đã chọn người đàn ông cố thủ, và Ngài có từ lúc ấy.

111 Đó là chỗ, nhiều lần, nhiều người trong Thời kỳ Cuối cùng đôi khi nói, “Tại sao anh không nghĩ đàn bà cũng có thể làm tốt công việc ở bục giảng cũng giống như đàn ông?” Tôi không bàn cãi điều đó, không chút nào. Đôi khi nhiều người làm tốt hơn tôi tưởng.

112 Nhưng anh em biết đấy, chúng ta phải đi theo những gì Đức Chúa Trời đã Phán bảo. Anh em hiểu không? Ngay tại đấy, Ê-va là người đã làm sụp đổ thanh chắn xuống. A-đam đã không phá đổ thanh chắn. Không, thưa quí vị. Nhưng bởi vì ông yêu vợ mình, ông đã bước ra ngay ra với Ê-va. Cho nên Đức Chúa Trời đã chọn đàn ông để duy trì.

113 Vậy, tiếp theo đó chúng ta thấy, sau khi đã bại trận ở đó, tình trạng diệt vong đến với họ. Tiếp theo đó là một sự thay đổi về sự nhận biết trước (dispensations)* từ lúc đó.

114 Chúng ta biết trận chiến diễn ra như thế nào. Chúng ta biết rằng Ê-va đã bại trận bởi vì nàng dựa vào những lý lẽ thay vì đức tin nơi Lời Đức Chúa Trời. Chúng ta lặp lại điều đó. Nàng đã dựa trên những lý luận của riêng nàng thay vì có đức tin nơi Lời Đức Chúa Trời. Nó suy ra. Do đó, nàng đã phá vỡ những phòng tuyến trước và kẻ thù đã đổ xô vào. Rồi sự chết ập vào thế gian. Cho nên, bây giờ Đức Chúa Trời không hề tin người đàn bà nữa để phòng thủ tuyến trước. Đó chính là người đàn ông.

115 Sự thay đổi kế tiếp về sự nhận biết trước, cuộc xung đột đã bắt đầu. Tôi đang chờ một Lời Kinh thánh ở đây. Tôi sẽ thật sự bắt đầu và đọc Lời đó.

116 Bao nhiêu lần chúng ta thật sự, anh em giảng thật sự dựa trên, Gần như … Sẽ không mất gần 6 giờ nữa, và chúng ta sẽ [Hội chúng nói, “A-men!” -- Bt.] Tôi không muốn nói điều đó, thưa các bạn. Tôi...

117 Chúng ta hãy bắt đầu ở đây, trong Kinh thánh của anh em. Chúng ta hãy đọc chỉ một chút. Tôi thật sự ưa thích đọc giảng, và lúc ấy Lời Đức Chúa Trời theo từ đầu. Chúng ta hãy bắt đầu ở sự thay đổi những sự cảm biết trước lần nữa từ sự cảm biết trước của A-đam cho đến sự cảm biết trước của Nô-ê. Nào, vậy thì, ngay trước khi thì giờ đó đến, chúng ta chỉ nhìn vào -- điều gì đã xảy ra. Chúng ta hãy bắt đầu với chương 6 Sáng thế ký và chỉ đọc vài câu:


tải về 278.97 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương