NgưỜi láI ĐÒ SÔng đÀ Nguyễn Tuân I. TÁC giả: Tác giả


Góc nhìn từ trong rừng ra



tải về 438.24 Kb.
Chế độ xem pdf
trang5/6
Chuyển đổi dữ liệu18.06.2022
Kích438.24 Kb.
#52404
1   2   3   4   5   6
Hình tượng Sông Đà

 Góc nhìn từ trong rừng ra 
- Ngắm dòng sông miền Tây Bắc bằng cảm giác của người đi rừng lâu ngày mong tìm chỗ thoáng, nhà văn 
chợt phát hiện “sông Đà như một cố nhân” khi xa thì gợi thương gợi nhớ, khi gặp lại thì thấy “vui như thấy 
nắng giòn tan sau kì mưa dầm, vui như nối lại chiêm bao đứt quãng”.  
+ Vẻ đẹp của nước sông Đà gợi nhớ đến một trò chơi của con trẻ “trước mắt thấy loang loáng như trẻ con 
nghịch chiếu gương vào mắt mình rồi bỏ chạy”, đẹp một cách hồn nhiên và trong sáng. 
+ Vẻ đẹp của nắng sông Đà lại gợi nhớ đến thế giới Đường thi “tôi nhìn cái miếng sáng lóe lên một màu nắng 
tháng ba Đường thi “Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu””
+ Vẻ đẹp của bờ bãi sông Đà lại gợi nhớ đến thế giới thần tiên trong khu vườn cổ tích “bờ sông Đà, bãi sông 
Đà, chuồn chuồn bươm bướm trên sông Đà”. 
-> nhà văn đã cảm nhận được cái chất “đằm đằm ấm ấm” thân thuộc khi gặp lại sông Đà với niềm vui, xúc 
động khôn xiết bởi tình cảm gắn bó chân thành, tha thiết như một mối quan hệ tương giao tri kỉ. 

 Góc nhìn khi đi thuyền trên sông 
- Cảnh sông Đà hiền hòa, tĩnh lặng: “Cảnh ven sông ở đây lặng tờ. Hình như từ...lặng tờ đến thế mà thôi”.-> 
gợi cảm xúc yên ả, thanh bình mang dấu tích của lịch sử cha ông. 
- Cảnh tươi mới, tràn trề nhựa sống: 
+ “một nương ngô nhú lên mấy lá non đầu mùa, cỏ gianh đồi núi đang ra những nõn búp, đàn hươu cúi đầu 
ngốn búp cỏ gianh đẫm sương đêm”.-> các chi tiết, hình ảnh đẹp, gợi cảm khiến cho cảnh vật như phủ một lớp 
sương huyền ảo. 
Hình ảnh “con hươu thơ ngộ ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương” chính là nét chấm phá kỳ thú làm cho 
bức tranh thiên nhiên bên bờ sông Đà vừa hoang dã vừa nên thơ. 
+ Hình ảnh “ Đàn cá dầm xanh quẫy vọt lên mặt sông bụng trắng như bạc rơi thoi”-> so sánh, lấy động tả 
tĩnh, gợi sự giàu có của mảnh đất TB. 
- Cảnh hoang sơ, cổ kính: “Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như một niềm cổ tích 
tuổi xưa”.-> câu văn mang âm điệu như thơ, những so sánh mới lạ, thi vị, những liên tưởng bất ngờ, bay bổng 
vẽ nên cảnh bờ sông vừa hoang sơ, vừa lặng lẽ thần tiên, kì ảo như trong cổ tích xa xưa. 
- Âm thanh “tiếng còi sương”->mơ ước,khao khát về tương lai, về 1 cuộc sống mới rộn rã, sôi động sẽ đến 
với TB. 
=>Tác giả đang đầy hứng khởi và say sưa trìu mến thưởng ngoạn bức tranh sông nước miền tây rất đỗi cổ kính, 
hoang sơ, bình yên và giàu có. 


tải về 438.24 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương