LIÊn thành và MẮm tôm bảo quốc Kiếm Chương I: Về tác giả và người giới thiệu



tải về 1.3 Mb.
trang2/14
Chuyển đổi dữ liệu20.05.2018
Kích1.3 Mb.
#38971
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   14

LIÊN THÀNH VÀ MẮM TÔM 3

Bảo quốc Kiếm


Chương III: Sự thật ở mô ?
Tạm để chuyện “người của ai” từ từ tìm hiểu. Bây giờ chúng ta vui vẻ nghe “người Phật tử thuần thành”, và “nhà tình báo vỹ đại” biết gì về những “đối tượng” của ông như thế nào. Nói đến chùa Tường Vân là nói đến “người thân” của Liên Thành, Hoà thượng Thích Tịnh Khiết; và đó cũng là nơi mà chú ông, anh ông đang tu trì cao cấp. Dĩ nhiên, chỗ ấy gần như là nhà của Thành rồi. Thân quen quá mà ! Để rõ thực hư thế nào, xin nghe ông nói về chỗ thân ấy như sau:

Trang 284:

“Thích Chánh Trực:

Xuất thân từ chùa Phật học Quảng trị, thường được gọi là điệu Sung, hay chú tiểu Sung. Sau đó vào tu tại chùa Tường Vân. Ngôi chùa nằm phía sau đồi Quảng tế. Ngôi chùa này chính là nơi tu đạo của ngài đại lão Hoà thượng Thích Tịnh Khiết, GIÁO CHỦ Phật giáo Việt nam thống nhất”.
Chui choa, mèng đéc uơi, nghe mà khiếp vía về câu “noái” của chú “Phật tử thuần thành” xứ Huế tôi thương. Không biết ông Thành học ở phương trời nào, ngâm cứu đến độ mô mà “noái” như rứa ? Còn tui và những Phật tử khác thì chỉ biết rằng, trong Sa bà thế giới, chứ không chỉ quả đất Nam diêm phù đề hay hạt cát Việt nam, chỉ và chỉ có một ông Giáo chủ, đó là đức Phật Thích Ca Mâu Ni, mà thôi. Chú hiểu như thế, là Phật tử thứ thiệt đấy ! Chỗ này là giọng của anh rau muống, chứ dân mắm tôm đâu ngu dữ vậy ??? Giáo hội Phật giáo Việt nam Thống nhất có tôn lên một vị đứng đầu, đó là Tăng Thống, chứ làm gì có “giáo chủ hoàng đế” chơ li ? Phải chăng, do nói “chuyện nhà” quen tiếng, nên nói thiên hạ sự theo giọng nhà ? Nem nuốc nàm sao ấy !

Thứ hai, sau khi đưa ông Thích Chánh Trực lên thiệt cao, sau ông Trí Quang và Thiện Siêu để đấm đá ông, Liên Thành lại giở trò con cáo. Thích Chánh Trực nào mà tu tại chùa Tường Vân hả ? Ông Thích Chánh Trực là đệ tử Hoà thượng Thích Lương Bật, trước 1964 làm giảng sư tại tỉnh hội Quảng trị. Sau khi Phật giáo thống nhất ông làm Chánh đại diện thay ông Nguyễn văn Triển, cha ca nhạc sỹ Duy Khánh là Tỉnh hội trưởng cũ. Năm 1963, ông Chánh Trực còn học ở chùa Báo quốc, thầy dạy ông, người cùng làng, người tiến dẫn hai anh em ông đi tu hiện có mặt tại Hoa kỳ. Hoà thượng Thích Lương Bật là đệ tử HT Kim Tiên, cho nên lúc về thăm hoặc tạm nghỉ là tại chùa Kim Tiên, chứ không liên hệ chi chùa Tường Vân cả. Tôi lại thấy xấu hổ dùm cho ông Thiếu tá Trưởng ty Cảnh sát Thừa thiên, vốn người Huế, vốn gián điệp, vốn là nhà sinh sát của con dân Thừa thiên Huế, khi ông viết tiếp:


“Thích chánh Trực có nét mặt và dáng dấp của tên thảo khấu giang hồ, nhưng lại có tài ăn nói, hùng biện, thu hút quần chúng. Thích chánh Trực là truyền nhân của Thích Trí Quang, cũng là cơ sở quan trọng của Hoàng kim Loan trong công tác tôn giáo vận. Mọi cuộc biểu tình của Phật giáo tổ chức, chống đối chính quyền, hắn là nhân vật chính, hướng dẫn, sách động. Thích Chánh Trực là đảng viên cộng sản do Hoàng kim Loan kết nạp”
Mẹ uơi! Trợt lớt Eng uơi. Eng nhận định đối phương của Eng dzư rứa, hèn chi Mậu thân Eng ra tay quá mạnh. Đúng ra thì, “một lời không thiệt, muôn lẽ không tin”; nhưng tui cũng gắng giúp Eng hiểu đôi chút. Thích Chánh Trực ít học, hai anh em ông vào tu một lúc từ nhỏ. Sau đó người anh bị bệnh qua đời. Ông học lên và được học nội điển ở chùa Báo Quốc, là đệ tử chùa Kim Tiên như đã nói, không hề và chưa bao giờ học riêng với ông Trí Quang; nói chi hai chữ truyền nhân ? Trong cuộc biểu tình đòi chính quyền quân phiệt tổ chức Quốc hội lập hiến năm 1966, ông Chánh Trực có diễn thuyết vài ba nơi. Không lẽ “cấy nớ” lại trở thành “nhân vật chính” ? Nếu vậy, thì các ông Trí Quang, Đôn Hậu, Thiện Siêu, Thiện Minh…là “nhân vật thứ” rồi ?

Do nhận định như thế, trong hôm “đổ bàn thờ”, một sát thủ đã dang mạnh cánh tay với khúc cây dài định quất ngang lưng ông ấy, thì tôi thấy một chàng thanh niên đứng gần đó dùng chân trái đá mạnh vào tay cầm, và tiện thể hất cao khúc cây lên và đẩy mạnh một cái. Vì bất thình lình nên sát thù lảo đảo. Chàng thanh niên ấy thừa cơ xô mạnh ông Chánh Trực đi, vì ông đang nói chuyện, không hề biết sát thủ sau lưng. Nếu không có sự âm thầm giúp đỡ ấy, “cộng sản Chánh Trực” đã gãy thành hai. Tôi vĩnh viễn không biết sát thủ là ai, chàng thanh niên kia là ai; nhưng chắc Thiếu tá biết rõ sát thủ chứ ?

Ông Thích Chánh Trực, đối với các vị lãnh đạo lúc ấy, là hàng hậu học; ông không có chức vụ gì trong Giáo hội Trung ương cả. Ông không hề ở chùa Tường Vân, vì Tổ đình của ông là chùa Kim Tiên. Vậy thì cớ gì nhà tình báo đại tài lại diễn tả khúc tiêu tao sau đây:

“Hoàng kim Loan đã được Thích Chánh Trực đưa vào trú ngụ với y tại chùa Tường Vân, khoảng trên một năm”.


Một đoạn khác nơi trang 206, Liên Thành viết:

‘Thích Chánh Trực TRỤ TRÌ CHÙA TƯỜNG VÂN và hàng ngàn cơ sở nằm trong các khuôn hội tại 13 quận thuộc Thừa thiên Huế để thi hành công tác khuấy động chính trị gây xáo trộn và rối loạn tại miền trung và Thừa thiên Huế”.

Tôi nhắc lại với thiếu tá là những nhận định về Thích Chánh Trực hoàn toàn không đúng một điểm nào cả. Đệ tử chính của Hoà thượng Thích Tịnh Khiết đều bắt đầu bằng chữ CHƠN (trừ ông Minh Châu), trong đó có chú và anh của ông, vậy sao ông không biết ? Ông không dám buộc tội Hoà thượng đệ nhất Tăng Thống GHPGVNTN, vì là người thân của ông, nên ông xô Chánh Trực vào để gán tội. Và vì nhận định này, có phải ông đem giết các Bác sĩ ngoại quốc quanh chùa này để làm nhuốc nhơ Phật giáo trước quốc tế hay không ? “Nem nuốc nắm”.

Nói rứa để Eng mờng, chứ cái đuôi gian ác của Eng răng tui không biết. Không nói thẳng là Tăng Thống Giáo hội Việt nam Thống nhất làm Việt cộng, nhưng Eng tự tiện đưa ông Chánh Trực vào ở chùa Tường Vân, TRÚ TRÌ CHÙA TƯỜNG VÂN và đem Trung tá Việt cộng Hoàng kim Loan vào cùng ở chùa Tường Vân hơn một năm, thì Ôn Tường Vân là ai, nếu không phải là Việt cộng ? Cái chỗ gian ác này không qua mặt ai được đâu. Tệ lắm.


Ông nói chú ông tu ở chùa Tường Vân là chú gì ? Tôi thấy, hoàng thân Cường để chỉ có hai trai là Tráng Liệt và Tráng Cử thôi mà; nhưng thân phụ ông là ngài Tráng Cử thì không đi tu; tôi cũng không nghe ngài Tráng Liệt đi tu, thì ai là chú ông ?. Có lẽ cái “chú” này là chú Virus “táo bình” cấy vào Phật giáo chăng ?

Thiếu tá uơi, tôi thực sự khen ông đẹp trai, dễ thương lắm đó; nhưng tâm hồn ông không giống cái mặt chút nào. Khi ông mô tả ông “Chánh Trực có nét mặt và dáng dấp thảo khấu giang hồ, nhưng lại có tài ăn nói, hùng biện, thu hút quần chúng”. Tôi liên tưởng đến ông mà buồn não nuột. Hèn chi ông cha chúng ta bảo “cái tánh đánh chết cái đẹp”. Tôi từng gặp ông Chánh Trực, và dân chúng cũng gặp rồi. Thiệt ra, ông ấy to cao, nhưng đâu đến nỗi gọi là thảo khấu. Nói hơi mất lòng, chính ông đúng với ngôn ngữ ông xài. Có bao giờ ông thấy xấu hổ khi mình là một người đẹp trai, có chức quyền ghê gớm, mà lại bị quần chúng gớm ghê không ông ? Xấu trai thậm tệ như cụ Mạc đỉnh Chi, mà “Trung hoa vỹ đại” còn tôn làm “lưỡng quốc trạng nguyên”; ở đây, ông Chánh Trực lại thu hút được quần chúng, rứa răng người ta nguyền rủa người đẹp trai hả ông ? Vì nó đẹp trai, có quyền cao chức trọng mà “nói láo lòi con mắt”, “giết người không gớm tay” !!! Nông dân tôi không ngại xí trai và dốt đặc , nguyện vì ông mà đào tận gốc rễ những vu khống tàn bạo của thiếu tá Liên Thành. Tôi sẽ góp chút công để trả lời dân Việt nam về chuyện Phật giáo có phải Cộng sản hay không.


Tại trang 299, Liên Thành viết:

“Tôi hiểu ngay đây là một cuộc điều tra, và thân phận của tôi chỉ là một hạt bụi nhỏ trong cơn lốc chính trị giữa hai luồng áp suất mạnh: Phật giáo và chính phủ trung ương, vì THÍCH NHƯ Ý LÀ ANH RUỘT CỦA NGÀI HOÀ THƯỢNG THÍCH TRÍ THỦ, TỔNG THƯ KÝ VIỆN HOÁ ĐẠO PHẬT GIÁO ẤN QUANG tại Sài gòn”.


Mệ dzỗm ơi Mệ dzỗm ! Tình báo uơi báo tình ! Gián điệp uơi gián rệp !

Chơ reng moà trẹc léc hết chơn hết chọi ? Hèn chi hàng ngàn mạng phải chết oan trong tết Mậu thân 1968 !!! Hoà thượng Thích Trí Thủ là một danh Tăng lúc đó tại Thừa thiên Huế cũng như toàn quốc, ai mà không biết ? Chỉ riêng ông Chỉ huy trưởng Cảnh sát quốc gia Thừa thiên Huế từ 1966 đến 1975 (theo ông) là không biết thôi. Xin tặng ông một đoạn tiểu sử của ông ấy:

“Hoà thượng họ Nguyễn, húy Văn Kính, pháp danh Tâm như, tự Đạo giám, pháp hiệu Thích trí Thủ. Ngài sinh ngày 19-9- năm Kỷ dậu, tức ngày 01-11-1909 trong một gia đình nho phong thanh bạch tại làng Trung kiên, Tổng Bích xa, phủ Triệu phong,(nay là xã Triệu thượng, huyện Triệu phong) tỉnh Quảng trị. Thân phụ là cụ Nguyễn hưng Nghĩa, thân mẫu là cụ Lê thị Chiếu. Hai cụ là người rất kính Tam bảo. Vì vậy, DÙ LÀ CON TRAI ĐỘC NHẤT trong gia đình, lúc 14 tuổi ngài đã được song thân cho vào học kinh kệ ở chùa Hải đức Huế”.
Đọc như rứa đã rõ chưa, hay phải nói thêm gì nữa chú nhỉ ? Vậy, xin hỏi nhà điều tra, cơ quan cha mẹ dân, tay phản gián tài tình, người có trí nhớ không tiền khoáng hậu của thế kỷ, sao lại đẻ cho ngài một ông anh Thích Như Ý nữa chứ. Lạy chúa tôi, chuyện này giống y Đắc lộ chửi ông Phật, rồi bảo “nó đẻ con GÁI”. Ô hô, răng mà giống y chang rứa hè ?
Chuyện thứ hai là :”ngài Hoà thượng Thích Trí Thủ Tổng thư ký Viện hoá đạo”. Hèn chi dân Huế phải chết nhiều hơn đâu cả ! Một người lãnh đạo tình báo, an ninh, và là người gốc Huế, là người Phật tử thuần thành, mà nói năng xàm xở, viết lách lung tung như thế, thì trước đây, khi ông nắm quyền sinh sát trong tay đã biết bao nhiêu người oan thác ? Một chuyện nhỏ nhoi, nhưng rõ ràng như ban ngày mà còn nói sai, thế thì cái sự thật ở đâu hỡi Thành, hỡi nhóm lính rừng bạn ông Thành ? Do ý đồ tiêu diệt Phật giáo, hãm hại dân tộc, các anh không chừa một chút nhân tính nào. Đã đến thế kỷ 21 rồi, với phương tiện truyền thông dễ dàng qua điện thoại và Internet, qua nhiều sách vở, các anh có thể hỏi han, truy cập, nghiên cứu, thế mà các anh không làm để ôm nhục chứ được gì ? Tôi có thể khẳng định dứt khoát là Hoà thượng Thích Trí Thủ chưa bao giờ là Tổng thư ký Viện hoá đạo. Trong GHTN ngài chỉ giữ ba chức vụ là Hoằng pháp, Tài chánh và sau cùng là Viện trưởng Viện hoá đạo. Năm 1981 ngài sang thuyền khác. Còn chức Tổng thư ký là của các ngài Huyền Quang và Quảng Độ, không liên quan chi đến ngài Trí Thủ.
Tại trang 293, thiếu tá Chỉ huy trưởng Cảnh sát Quốc gia Thừa thiên Huế, chỉ huy năm ngàn nhân viên lại viết:

“Tôi đánh điện phúc trình nội vụ, tôi cũng đã tiên liệu trước, vụ này sẽ trở thành chuyện lớn, vì Thích như Ý có liên hệ gia đình với Thượng toạ Thích trí Thủ TỔNG THƯ KÝ VIỆN HOÁ ĐẠO tại Sài gòn”.

Điều này chứng tỏ tất cả hồ sơ đều lếu láo ? Năm ngàn con ma chứ đâu phải Cảnh sát cha mẹ dân ? Có điều, hầu hết Cảnh sát là Phật tử, họ làm sao không biết ông Thích Trí Thủ là ai; vậy thì chỉ có “Phật tử thuần ma” Liên Thành là cố tình “mầng trậc lấc” mà thôi. Trong năm ngàn nhân viên Cảnh sát thì CS Dã chiến hết khoảng năm, sáu trăm, còn công lộ, kinh tế, phòng ban cũng ít thôi. Vậy chắc Cảnh sát đặc biệt nhiều lắm chứ gì; thế sao không biết đối tượng của mình là ai, mà nói toàn không trúng ? Xin các thiếu tá Ân, Phó trưởng ty đặc biệt, đại úy Đảm kế vị lên tiếng dùm đi. Cao xa hơn nữa là các vị Giám đốc Nha đặc cảnh vùng, Trung ương, Phủ đặc ủy tối cao cho ý kiến để gỡ rối cho dân Việt kẻo tội nghiệp lắm mà.
Có trơ trẽn lắm không Thành, khi phải bán thân cho loài quỷ đen ? Ông có thấy chút xấu hổ nào không khi bọn chúng viết cho ông mấy chữ: “Alô, alô, đây thẩm quyền…rồi thì trễ 4 phút…vượt quá thời gian ấn định 1 phút 17 giây”… ???

Ông có thấy tệ lắm khi nhìn sau bìa sách ghi rằng: 1969-1975 Chỉ huy trưởng Cảnh sát quốc gia Thừa thiên- Huế ???

Ôi, Hoàng thân vỹ đại, nhóm lính rừng bạn Thành uơi, tôn ngài lên làm Minh chủ nhé !!!
Bây giờ, chúng ta hãy nghe chuyện ÔNG CẬU MIỀN TRUNG THỨ HAI làm việc một chút chơi:

Tôi vào phòng thẩm vấn gặp Thích như Ý:

Nơi này không phải là chùa Trà am, mà là Trung tâm thẩm vấn, vì thế tôi yêu cầu ông thay áo quần can phạm, ông không bằng lòng tôi vẫn phải thay cho ông, đây là thủ tục bắt buộc.

Miệng nói, tôi tiến về phía ông với bộ áo quần trên tay. Ông ta có vẻ hoảng hốt:

-Tôi thay…tôi thay”.
Thưa ông Thiếu tá Chỉ huy trưởng, đúng ông là ÔNG CẬU MIỀN TRUNG THỨ HAI; và dĩ nhiên cậu sau “giỏi giang” hơn cậu trước. Mặc dù thời gian ấy tôi đang có mặt tại Huế, nhưng sợ nói trật đường rầy, nên đã gọi điện thoại hỏi nhiều vị về chuyện bị bắt giam từ 1963 đến sau này. Quý thầy nói cho tôi biết là ngay dưới thời TT Ngô đình Diệm, đặc biệt là đêm tổng tấn công Phật giáo 20-8-1963, các ngài chưa bao giờ bị lột áo quần. Vậy thì, ông Liên Thành chính là Thượng đế đấy. Đọc mấy chữ: “tôi tiến về phía ông”, tôi hình dung ngay một hoàn cảnh đã xảy ra như thế nào. Xin hỏi ông, hành động ấy là du thủ, du thực hay của Chỉ huy trưởng Cảnh sát Tỉnh ?

Thưa ông, chính phủ Việt nam Cộng hoà cũng có hiến pháp, luật pháp, chứ đâu phải là thứ luật rừng như Cộng sản, sao ông làm ô danh VNCH trước lịch sử như thế ? Người dân bị Cảnh sát bắt nhưng chưa bị toà án kết tội, thì họ vẫn còn vô tội; vậy ông lấy tư cách gì để nói rằng “đây là thủ tục” ? Thủ tục gì ? Xin ông dẫn rõ cho đồng bào biết rằng bản văn luật pháp nào cho phép ông “lột quần can phạm” ? Khi chưa bị kết tù, thì họ chưa là tù, sao lại phải mặc đồ can phạm ? Tại sao và ai cho phép ông biến Trung tâm thẩm vấn thành nhà tù chính thức ? Phải chăng, lúc này ông muốn tiếp tay cho Cộng sản để bôi bác chế độ Việt nam Cộng hoà ???


Đọc câu kế tiếp, tôi mới thấy toàn bộ khuôn mặt của ông:

“..nhưng bản chất vẫn là một kẻ tu hành, không bao giờ để thân thể trần truồng trước mắt kẻ lạ, vì thế ông hốt hoảng tự động làm việc đó mà không cần đến tôi”.

Điều trên cho thấy, nếu ông ta không thay, thì Liên Thành, Chỉ huy trưởng Cảnh sát Quốc gia Tỉnh Thừa thiên-Huế sẽ “lột quần” ! Ô hô, răng mầng to đến rứa mà lại muống coai cu ? Răng năm ngàn Cảnh sát không có “thằng” nào cởi quần được mà phải đợi Chỉ huy trưởng ? Hay cái này là bản chất của ông ? Xin hỏi ông tại răng rứa hè ? Một là, do ông thích xem Cu, năm ngàn người khác thì không. Hai là hành động trên hoàn toàn phi pháp nên người ta không dám làm. Ba là chỉ có ông mới có bản chất hung bạo. Bốn là chỉ có ông mới chủ trương đàn áp, vu khống Phật giáo…còn người khác thì không….
Điều tôi muốn thưa với đồng bào là, nếu đã là một tên Việt cộng núp dưới chiếc áo Thầy tu Phật giáo, thì ắt hẳn ông ta chẳng coi Liên Thành ra cái gì; vì bản chất cộng sản là ngoan cố; bản chất thầy tu là thanh tịnh. Vì ngoan cố, nên chúng không bao giờ đầu hàng ông dễ dàng như rứa. Mà nếu đã rứa thì chẳng phải cộng sản. Còn nếu như ông nói “bản chất tu hành”, thì nhất định ông ta không hoảng hốt, sợ đến nỗi phải tự cởi quần. Đã là Việt cộng núp bóng thầy tu, thì ông ta hẳn biết rằng đụng vào ông ta tức đụng vào Phật giáo; do đó tên “Việt cộng thầy tu” sẽ để cho ông trấn áp, sau đó người ta tố cáo sự đàn áp dã man của ông, chứ dại gì tự cởi quần trước mặt ông.

Điều dối láo của ông, tự ông vạch ra sau đó. Nơi trang 293, ông viết:

“Tôi còn nhớ ông ta ăn nói thô bạo và tục tĩu còn hơn nhân vật Lỗ trí Thâm trong truyện Thủy hử của Trung hoa. Trong đời tôi, đây là lần đầu tiên, tôi nghe được những lời chửi rủa, văng tục từ miệng một kẻ tu hành, tôi ngạc nhiên và xấu hổ.

Ông ta lôi từ ông sơ, ông cố của tôi, từ vua Gia long, đến ông nội tôi là Kỳ ngoại hầu Cường để ra chửi, ông ta ví mặt tôi và anh em thẩm vấn giống như cái đó…của đàn bà”.
Đọc chỗ này, quần tôi muốn rớt luôn rồi, thưa Thiếu tá. Giả sử thứ nhất, hắn đã lôi cả Tổ tiên dòng họ ông ra mà chửi ngay vào mặt ông, thì làm sao ông nói hắn hoảng sợ mà cởi quần ? Xin lỗi ông, láo vừa thôi chứ. Điều thứ hai, trước đó ông nói:”nhưng bản chất vẫn là một kẻ tu hành, nên không bao giờ để thân thể trần truồng trước mắt kẻ lạ”; vậy sao ông ta lại “thô bạo và tục tĩu” cho được chứ ? Ông lại tự tệ hoá mình khi nói ông ta ví cái mặt ông và anh em Cảnh sát như cái l…đàn bà !!! Tôi nghĩ, ông tự thấy mặt ông giống, chứ không phải và không thể nào Thích Như Ý lại ngu đến thế. Là một tên “Cộng sản đang khoác áo thầy chùa”, hắn nhiên ông ta phải dùng cái “thế mạnh tu hành” để buộc đối phương không thể tấn công tàn bạo; nghĩa là ông ta phải tỏ rõ thái độ nhu hoà, nghiêm cẩn để khống chế ông. Tôi từng nghe, từng thấy những cuộc thẩm tra cộng sản, nhưng chưa hề nghe thấy chuyện như ông nói. Một kẻ “khoác áo tu hành” đã dám chửi ông, dám ví cái mặt ông như…, thì nghĩa là hắn đã chấp nhận cái chết, vậy sao ông lại nói là “khi đó ông mới bắt đầu khai rõ mọi hoạt động” (đầu trang 293). Xin lỗi ông láo vừa thôi chứ.

Để chứng minh những láo lường của Liên Thành về các đối tượng Phật giáo, chúng ta hãy nghe ông kể về cấp trên của ông như sau:

“Hơn ba mươi phút sau tôi có mặt tại phòng khách danh dự phi trường Phú bài. Mọi người đang đợi tôi nơi phòng khách danh dự, gồm có:

-Thiếu tướng Trần thanh Phong, Tư lệnh Cảnh sát quốc gia.

-Đại tá Nguyễn khắc Bình, Giám đốc Phủ đặc ủy Trung ương Tình báo.

-Một đại tá thuộc Cục An ninh Quân đội (Nếu tôi nhớ không lầm là Đại tá Nhuận).

-Bốn sĩ quan cao cấp khối CSĐB/BTL. (trang 298)
Và nơi trang 300, ông Thành lại viết:

“Trong khi tôi thuyết trình, một trong bốn Sĩ quan BTL ngồi ghi chép, một người khác lâu lâu lại rờ vào tay nắm của chiếc cặp để cạnh ông ta, tôi mỉm cười nhìn ông, và ngưng thuyết trình, ghé vào tai ông và nói nhỏ:



-Ông khỏi lo, tôi sẽ nói lớn hơn để ông thâu cho rõ.

Như một đứa trẻ ăn vụng bị bắt gặp, nét mặt ông ta thẹn thùng, vì bên trong chiếc cặp là một máy thâu băng. Không hiểu ông ta đã được huấn luyện bao nhiêu khóa tình báo, mà hành sự quá tệ”.
Răng LÁO THIÊN, LÁO ĐỊA, LÁO CHO TRỜI SỢ, ĐẤT RUN như rứa anh Thành ? Anh đang phải tường trình cho ông Tư lệnh và phái đoàn trung ương tình báo. Họ có quyền thâu băng, chứ răng lại làm lén ? Tất cả phái đoàn đều là thượng cấp của anh, chứ có đứa con nít nào vô đó mà anh nói tiếu lâm quá vậy ? Hay anh muốn nói rằng, ông Tư lệnh và Phủ đặc ủy là Cộng sản ? Nếu như anh cho rằng, thằng kia là cộng sản, thì hắn phải bị bóp họng ngay tại chỗ chứ, rứa răng không nghe nói ông Tư lệnh mầng chi cả rứa ? Còn nếu hắn làm việc cho ông Tư lệnh, thì răng anh nói hắn “thẹn thùng như đứa trẻ ăn vụng bị bắt gặp” ? Các sỹ quan TBTƯ mà chẳng ra chi, như anh nói; còn anh mô có học con mẹ gì, thì nó ra răng hả ? Như thế thì, cả Tư lệnh Cảnh sát và Phủ đặc ủy Trung ương tình báo chỉ là đồ vô dụng rồi, phải không ? Điều thứ hai, tôi xin ông tái xác nhận là vào ngày 19 tháng 5 năm 1970, cái Bộ Tư lệnh Cảnh sát mà anh nói là cái bộ gì rứa hả ? Xin Thiếu tướng Nguyễn khắc Bình xác nhận dùm cho Cảnh sát được gọi là Bộ Tư lệnh thay cho cụm từ Tổng nha Cảnh sát từ lúc nào, chứ tôi không biết đa nhe.
Tóm lại, kể cả lịch sử của Cảnh sát Thành cũng không biết; những lãnh đạo cao cấp nhất CSQG Liên Thành cũng coi như Việt cộng, thu lén băng. Những đối tượng ông chửi, ông bắt, ông khảo tra, ông chụp mũ… ông cũng chẳng biết rõ thân phận họ là gì, thì việc làm nào của Liên Thành là đúng sự thật ? Do vậy, Huế mới chịu tang thương Mậu thân 1968.

BQK-20-12-08



LIÊN THÀNH VÀ MẮM TÔM 4

Bảo quốc Kiếm


Chương IV: Buồn vương mắt em

Trong một đoạn ngắn trước, chúng ta đã hiểu một phần về thái độ của Thiếu tá Liên Thành đối với cấp lãnh đạo Trung ương của ngành Cảnh sát, và cả Nha An ninh Quân đội. Bây giờ, chúng ta thưởng thức thêm về nhận xét của ông với cấp chỉ huy trực tiếp tại Tỉnh Thừa thiên-Huế như thế nào.

Trang 333, Liên Thành viết:

“Thưa Đại tá, là trưởng ty Cảnh sát, tôi thuộc quyền chỉ huy và điều động của Đại tá Tỉnh trưởng, tôi là thuộc cấp của ông, lẽ đương nhiên, lệnh của Đại tá Tỉnh trưởng tôi phải thi hành nghiêm chỉnh, nhưng tôi còn trực thuộc hệ thống chỉ huy ngành dọc của lực lượng Cảnh sát Quốc gia, đó là BCH/CSQG vùng I, và Bộ Tư lệnh CSQG tại Sài gòn. Mọi hoạt động, mọi công tác của BCH/CSQG Tỉnh đều bắt buộc phải báo cáo vào BCH Vùng, và BTL tại Sài gòn, vì thế, tôi không thể trả tự do cho đám kinh tài Việt cộng này bằng khẩu lệnh, xin Đại tá cho một văn thư chính thức”.


Tôi hoàn toàn đồng ý với ông Liên Thành về đoạn lý luận nguyên tắc trên đây. Có lúc gặp nhiều oái oăm cho người thi hành công vụ là, đôi lúc có những khác biệt giữa Tỉnh trưởng và Trung ương; những chồng chéo về quyền hạn, bổn phận….làm cho một Trưởng ty phải chịu nhiều khó khăn; nhất là Ty Cảnh sát. Tôi hiểu điều đó. Tuy nhiên, có một chuyện khác là, khi đi bắt người, không biết Trưởng ty Cảnh sát có phải trình xin ý kiến ông Tỉnh trưởng hay không, hay Cảnh sát muốn bắt ai thì bắt, mà không cần Tỉnh trưởng ? Có thể có nhiều trường hợp khác nhau. Chuyện này tôi không muốn đi sâu vào, nhưng qua đoạn văn trên, thì ông Tỉnh trưởng lại biểu thả người là thế nào ? Giả sử rằng, nếu ông Tỉnh trưởng không có quyền XÍA vào chuyện bắt người, thì ông không có quyền BIỂU thả người.; nhưng làm sao không XÍA được, vì ông là VUA địa phương. Trường hợp vừa kể trên chỉ là bắt các nhà doanh thương bị cho là làm kinh tài cho Việt cộng, nó không có vấn đề an ninh cấp tốc, nguy hiểm, tôi nghĩ không đến nỗi ông Trưởng ty Cảnh sát phải bắt buộc ông Tỉnh trưởng ký lệnh. Ông Ty có thể thả ngay và trình lên thượng cấp theo hệ thông hàng dọc. Nhưng thôi, chuyện ấy không phải là chuyện chính của chúng ta. Bây giờ xin đọc tiếp:

Trang 70, ông Liên Thành viết:

“Mặc dầu tin tức tình báo đầy đủ và chính xác nhưng không được trình lên thẩm quyền cao hơn để có kế hoạch đối phó, đó là trường hợp của cơ quan tình báo CSQG Thừa thiên- Huế……”

Trang 71 viết:

“Bởi vì ông ta là tên nội tuyến cho Việt cộng”.
Qua 3 điểm trên đây, tôi thấy một sự lắt léo kỳ cục. Liên Thành cố tình hay vô ý ? Hẳn nhiên không thể nói vô tình được, vì đây là hồi ký “chính trị tình báo” thuộc dạng không tiền khoáng hậu. Vậy thì quý vị nghĩ thế nào ? Riêng tôi, tôi thấy ông Liên Thành là một Thượng đế trần gian ! Khi không muốn thả người, thì ông bảo là “trực thuộc hệ thống chỉ huy hàng dọc….đều bắt buộc phải báo cáo vào BCH Vùng, và BTL tại Sài gòn”, để chống lại ông Tỉnh trưởng. Thế thì, tại sao trong trường hợp thứ hai, thì ông chỉ trình cho ông Trưởng ty mà thôi ? Tại sao đứng trước một nguy hiểm lớn lao như thế, ông không báo cáo cho ông Tỉnh trưởng và BCH/CS Vùng I, cũng như BTL Cảnh sát tại Sài gòn ? Ông Liên Thành lúc đó là phó Trưởng ty Cảnh sát đặc biệt; do đó mọi hoạt động tình báo, ông phải báo cáo và xin ý kiến cấp Vùng và Bộ Tư lệnh ở Trung ương; nhất là riêng ngành Đặc cảnh. Như thế thì, rõ ràng Liên Thành cũng đã cố tình ém nhẹm, chứ không riêng gì ông Trưởng ty Đoàn công Lập. Có điều vui vui, khi ông nói Đoàn công Lập là Việt cộng, thì ông Liên Thành là ai ? Tại sao ông Liên Thành không báo cáo về Đặc cảnh Vùng I và BTL Sài gòn về ông Trưởng ty này, mà để cho Huế tắm máu ?
Trong một đoạn sau đó, ông Liên Thành tự nói tréo cẳng ngỗng:

“Là một phó trưởng ty, tôi không thể đi ngang, qua mặt ông Trưởng ty để trình sự việc với bản phúc trình của tôi lên Trung tá Tỉnh trưởng Phan văn Khoa, nhưng tôi đã gặp Trung tá Tỉnh trưởng và trình miệng với ông ta, tôi cũng có một đề nghị với Trung tá Tỉnh trưởng:



-Trung tá lên đài phát thanh Huế kêu gọi quân nhân các cấp đang nghỉ phép phải tức tốc trở về đơn vị. Rủi thay, mọi tin tức quan trọng không được Trung tá Tỉnh trưởng chú ý cho lắm !”.

Ông Liên Thành biện luận rằng ông không thể qua mặt Trưởng ty, nhưng ông cũng đã trình Tỉnh trưởng, và rồi Tỉnh trưởng không chú ý. Điều trình ấy cũng đã là một chút tốt rồi. Xin cẩn trọng nhắc lại là chính Trung tá Phan văn Khoa là người “bổ nhiệm” Liên Thành vào chức vụ Phó trưởng ty năm 1966, và năm 1968-1969 còn mời Liên Thành kiêm luôn Quận trưởng Quận 3 thị xã Huế; thế tại sao lần này ông Tỉnh trưởng tỏ ra “theo Việt cộng” để làm nên “thành quả Mậu thân” ??? Bên cạnh chuyện “tố cáo Tỉnh trưởng Phan văn Khoa”, còn lại ngành dọc của ông ở đâu ? Tại sao ông Liên Thành không cấp báo cho Quân khu, cho Nha Cảnh sát- Phòng CSĐB Vùng I và Tổng nha Cảnh sát- Khối CSĐB Trung ương ? Chỗ này, Liên Thành xúi dại, làm sao ông Đại tá Tỉnh trưởng “mầng” được chơ li ? Ông không được Ty Cảnh sát trình báo sự nguy ngập tình hình, làm sao ông dám chơi “lệnh báo động đỏ” ? Tại sao ông Phó ty Đặc biệt không báo ngay cho ông Tỉnh là Trưởng ty Cảnh sát làm Cộng sản đang dập hồ sơ tình báo khẩn cấp về việc Cộng sản sẽ tấn công Huế ? Tại sao và tại sao ??? Xin các cấp “cha mẹ dân” xét xử dùm cho. Tôi sẽ trở lại phần này trong những chương khác.


Bây giờ, xin mời quý vị cùng nghe một chuyện vui khác tại trang 334:

“Rời khỏi văn phòng Đại tá Tỉnh trưởng, lòng đầy thất vọng và chán nản, có gì mắc nghẹn ở cổ, muốn nói thật lớn một câu cho vơi bớt nỗi bực tức trong lòng:



-Chống Cộng củ....khoai”.
Chỗ này, Liên Thành trình bày “kiểu Mệ” hay thiệt là hay. Nhưng là kẻ hay học chuyện “tiếu lâm bố láo” ở Thừa thiên Huế và Quảng trị, tôi chưa hề tìm thấy “chống Cộng củ...khoai”; mà người ta thường nói là “chống Cộng con c...”. Thế thì, “ông Vua địa phương” ấy đã bị Liên thành coi như con..., mà khổ thay ông là Đại tá Quân lực Việt nam Cộng hoà. Sau này còn lên Chuẩn tướng Tư lệnh Sư đoàn I, rồi Chỉ huy phó trường Võ khoa Thủ đức !!!

Ngoài chuyện nghe nói về ông Tỉnh trưởng Võ hữu Thu là một người dễ mến, tôi thấy rằng dân Thừa thiên Huế mến mộ ông Đại tá Lê văn Thân nhiều hơn so với các ông đại tá sau này. Tôi cũng có dịp thấy được cà ba ông Đại tá Tỉnh trưởng kiêm Thị trưởng Thừa thiên Huế là Lê văn Thân, Tôn thất Khiên và cuối cùng là Nguyễn hữu Duệ; nhưng chưa hề nghe sự miệt thị cay đắng nào như ông Liên Thành nói. Phải chăng, chúng tôi là nông dân không hiểu được chiều sâu tình báo ??? Xin đọc tiếp:


“Chúng ta sẽ đi đến cùng trong vụ này, hai anh cố gắng hoàn tất hồ sơ nội vụ trong thời gian nhanh nhất, tôi sẽ đưa đám này ra Ủy ban An ninh Tỉnh với đề nghị hai năm tái xét”.

Qua đoạn tường trình này, chúng ta thấy ngay thái độ làm việc một cách cương quyết, dù kẻ ra lệnh cho ông là Đại tá Tỉnh trưởng. Xin vỗ tay hoan hô thái độ dứt khoát chống Cộng này. Thế nhưng, tại sao khi Huế sắp bị tấn công ghê gớm, thì ông Liên Thành không “trừng trị tên Trung tá Tỉnh trưởng, và tên Trưởng ty Cảnh sát làm Việt cộng” rứa hả ??? Mẹ ươi, Tổng thống Nguyễn văn Thiêu uơi, Tư lệnh Cảnh sát uơi, Giám đốc Cảnh sát Vùng I uơi, Giám đốc Đặc cảnh Vùng I và Trung ương uơi.... làm sao chịu nỗi cái “ní nuận” này ???


Dzui dzẻ hơn nữa, ông viết tiếp nơi trang 334;

“Đọc xong bức điện, lòng đầy chán nản, tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu nỗi tại sao Trung tá Tiếp lại có hành động như thế này. Tôi làm việc với ông từ sau Mậu thân 1968, khi ông từ Sài gòn ra thay ông Đoàn công Lập, chỉ vài tháng sau ông vào Đà nẵng làm Giám đốc CSQG vùng I thay ông Võ Lương. Là một sỹ quan gốc miền Nam, tình tình ông thẳng thắn, nóng tánh, ngang tàng, nhưng lại đối xử rất tốt với thuộc cấp......Phật giáo ở Huế không thể gây áp lực để buộc ông phải ra lệnh cho tôi thả đám cán bộ và cơ sở kinh tài Việt cộng của cơ quan Thành ủy Huế, mà áp lực duy nhất trong hành động này đối với ông có lẽ là bọn kinh tài Việt cộng đã rước đức Trần hưng Đạo vào tận BCH/CSQG Vùng I để thương lượng với ông”.


Cha mẹ, ông bà, Tổ tiên uơi, như rứa thì miền Nam mất là do chế độ VNCH bán cho Cộng sản chứ ai khác !!! Tỉnh trưởng là thứ chống cộng con c..., Trưởng ty Cảnh sát là Việt cộng; nay Giám đốc Cảnh sát Vùng I, người mà Liên thành đang ở dưới quyền, người mà Liên Thành đang ca ngợi... cũng bị Cộng sản mua luôn, trong BTL/CSQG cũng có Cộng sản luôn (thâu băng lén), thì còn ai nữa chứ ? Một mình Liên Thành, Thiếu tá Chỉ huy trưởng Cảnh sát Thừa thiên Huế là chống Cộng thôi, mần răng VNCH không mất chứ ? Phải chăng vì thấy ai cũng Cộng sản, nên Mậu thân ông đã xử lý một phần ??? Năm mười ngàn người đâu có nhằm nhò gì, phải không ??? Xin đội ơn Thiếu tá đã cho biết những chi tiết “tối mật” này.
Chúng ta lại được thưởng thức thêm một hành động rất hay của Thiếu tá Liên Thành, khi ông còn là Đại úy Trưởng ty Cảnh sát. Tôi hết sức ca ngợi việc này:

“Ông Tỉnh trưởng ra lệnh thả đám Việt cộng bằng khẩu lệnh, ông Chỉ huy trưởng Vùng ra lệnh bằng công điện chính thức. Anh em nghĩ sao ? Có thi hành hay không ?.....Không thể thả được, bọn chúng là Việt cộng, bọn chúng đã nhận tội, hồ sơ thẩm vấn chúng tôi đã hoàn tất, chỉ đợi ông Trưởng ty ký tuần sau sẽ đưa ra Ủy ban An ninh Tỉnh với đề nghị: Lưu giữ tại Côn sơn hai năm tái xét......Tôi ký lệnh trả tự do cho....sau khi tôi đã đánh điện trình Bộ Tư lệnh Cảnh sát Quốc gia tại Sài gòn.”(trang 336)

Hành động này rất đúng và can đảm. Ông Liên Thành đúng ở chỗ ông phải chấp hành mệnh lệnh cấp chỉ huy trực tiếp, dù riêng Ty ông thấy không đúng. Ông can đảm ở chỗ ông dám chống lại một lúc hai vị chỉ huy trực tiếp của mình; đặc biệt là ông Giám đốc Cảnh sát Vùng I. Tôi hoàn toàn vỗ tay tán thưởng. Tuy nhiên, tôi tiếc một điều là, nếu Tết Mậu thân, ông mang can đảm này để trình lên cấp Trung ương như thế, thì thảm hoạ đã không đến với đồng bào Thừa thiên Huế, và có lẽ cả toàn quốc nữa. Tiếc thay và tại sao ??? Đại oai thần lực nào cho phép ông làm như thế ???
Trong ngành nào cũng thế, trong gia đình nào cũng thế, có khi chúng ta là thuộc cấp, là con cái; tư tưởng chúng ta còn hạn chế, kinh nghiệm chúng ta còn ít ỏi; cho nên khi mình thấy điều này hoàn toàn đúng, mà lại hoá sai. Không biết ông Liên Thành có đồng ý với tôi không ? Riêng trong nghề tình báo cũng thế, thí dụ khi người của ông báo về nơi này, nơi kia như thế này hay như thế nọ, ông có tin liền hay không ? Hẳn nhiên là phải cho người điều tra lại đã. Các cấp trên của ông cũng thế. Khi ông báo như thế, vị chỉ huy Vùng hay Trung ương cần phải dùng các đơn vị khác để phối kiểm, lượng giá lại nguồn tin, trước khi ra một mệnh lệnh nào đó. Nếu không, Cộng sản cài người vào rồi cho “phe ta giết phe mình”, thì sao ? Nếu tôi nhớ không lầm, thì ở miền Nam có hàng vài chục ngành Tình báo khác nhau; vậy thượng cấp ông phải cẩn trọng phối kiểm là đúng. Trong trường hợp tại Thừa thiên Huế, chính ông tố cáo ông Truởng ty của ông là Cộng sản; Đại tá Tỉnh trưởng thuộc loại chống cộng củ ...khoai chẳng hạn ! Tôi lại còn nghe thấy một số cơ sở Cộng sản không bị bắt; khi có người hỏi, thì Cảnh sát trả lời là phải “nuôi béo” trước khi bắt. Chính ông cũng lý luận tương tự khi nói về Hoàng kim Loan. Điều đó đúng không ? Vậy, ông có nghĩ là ông Tỉnh trưởng, ông Giám đốc Cảnh sát Vùng I cũng có một suy tính như ông hay không ? Ông là cấp dưới mà ông có quyền “nuôi béo”, thì tại sao cấp trên ông làm việc này thì ông cho là ăn tiền Cộng sản, cho là chống cộng củ…khoai ??? Không lẽ ông Liên Thành muốn làm “cha già dân tộc” như Hồ chí Minh ???

Tôi từng nghe kể về nguyên tắc “củ khoai” của nghề Tình báo; đó là “con mèo này theo sau con mèo kia”. Nếu không thể kiểm soát hành vi của một người làm tình báo, thì chỉ có đường đui mù, chứ được gì ? Không những “những đứa nhỏ”, mà ngay cả cấp Vùng, cấp Trung ương cũng có người theo dõi đằng sau. Nếu một nhà lãnh đạo đất nước mà không sử dụng nguyên tắc “củ khoai” này, thì “bọn nhỏ” chúng làm Vua thay rồi. Cảnh sát cũng chỉ là một trong những “tập thể tình báo” của chế độ; vậy không lẽ thượng cấp của ông chỉ nhắm mắt tin càn để chết tức tưởi sao ? Cứ giả sử như ông nói ông A là Cộng sản chẳng hạn, thì vị chỉ huy cấp Vùng phải phối kiểm cùng các đơn vị tình báo khác, các tổ chức quần chúng khác, hành chánh....mới có thể kết luận. Thế nhưng, rủi ro thay cho chế độ VNCH đã gặp quá nhiều sơ sẫy, nên hết Mậu thân 1968, mùa hè đỏ lửa 1972, lại đến 30-4-1975.


Thiếu tá Liên Thành uơi, bà con uơi, tui đọc đoạn sau đây mà nghe mà đứt ruột:

“Pharmacy Tràng tiền cơ sở của cục tình báo chiến lược với hai nhân vật bí mật: Dược sỹ Nguyễn cao Thăng và Nguyễn thúc Tuân...Theo lời khai của Trung tá Việt cộng Hoàng kim Loan thì Dược sỹ Nguyễn cao Thăng khởi đầu sự nghiệp tại pharmacy Trường tiền sau khi đã được cơ quan Quân báo Việt cộng bố trí từ chiến khu về đầu thú với chính quyền Quốc gia vào năm 1951.


Dược sỹ Nguyễn cao Thăng lập gia đình với một thiếu nữ khuê các của một gia tộc có tiếng tăm lớn và rất giàu sang ở làng Phủ cam giáp ranh với quận 3 thành phố Huế. Thiếu nữ khuê các đó là bà Nguyễn thị ngọc Diệp, con gái của ông Nguyễn văn Nghi, thường được gọi là ông Hội Nghi.

Ông Hội Nghi là bác ruột của ông Nguyễn văn Ấm, chồng của bà Ngô đình thị Hiệp, em gái Tổng thống Ngô đình Diệm. Ngoài ra, người con trai đầu lòng của ông Hội Nghi là Nguyễn văn Lễ, thường được gọi là ông Cả Lễ, chồng của bà Ngô đình thị Hoàng cũng là em gái của Tổng thống Ngô đình Diệm.

Nhờ vào thế lực của gia đình bên vợ, vào thời đệ nhất Cộng hoà, Dược sỹ Nguyễn cao Thăng đắc cử Dân biểu nhiệm kỳ I đơn vị Quảng trị.

Một thời gian sau đó, Dược sỹ Nguyễn cao Thăng ly dị với bà Nguyễn thị ngọc Diệp và lập gia đình với hai chị em ruột là bà Tôn nữ ngọc Cẩm và bà Tôn nữ ngọc Liễn….

Vẫn theo lời khai của Trung tá Hoàng kim loan Cục Tình báo chiến lược Cộng sản, thì trước 1963 Hoàng kim Loan biết rõ Dược sỹ Nguyễn cao Thăng vẫn hoạt động cho Cục Tình báo chiến lược…

Đến thời đệ II Cộng hoà, Dược sỹ Nguyễn cao Thăng được Tổng thống Nguyễn văn Thiệu bổ nhiệm vào chức Phụ tá Tổng thống, thay cho ông Nguyễn văn Hướng Tổng thư ký Phủ Tổng thống.

Tháng 4/1975, ông Nguyễn cao Thăng đã mất trên một chuyến bay từ Paris về Sài gòn, vì chứng bệnh ung thư”.
Không buồn, không khóc cho số phận miền Nam sao được, hả Thiếu tá Liên Thành ? Cả thời Cụ Diệm tới thời Cụ Thiệu, thì bọn Tình báo Chiến lược của Cộng sản đều nằm trong bộ máy tối cao của Quốc gia VNCH mà không ai biết !!! Thế sao ông bảo rằng Đặc nhiệm Miền Trung của Cậu Cẩn hay lắm ? Nhìn vào sợi dây cáp “xâu một chùm” nặng mười ngàn cân: “Nguyễn cao Thăng- Nguyễn văn Nghi- Nguyễn văn Ấm- Nguyễn văn Lễ- Ngô đình Diệm- Nguyễn văn Thiệu- Cục tình báo Chiến lược Cộng sản”, tôi nghe những tiếng nức nở nghẹn ngào của những chiến sỹ Cộng hoà đã hy sinh vì Tổ quốc; tiếng kêu la thê thảm của nạn nhân chiến cuộc việt nam !

Thiếu tá uơi, ông Cụ Cố vấn miền Trung chỉ huy trực tiếp các ông Dương văn Hiếu, Phan quang Đông,…đã vào tận Sài gòn và các tỉnh để truy bắt Cộng sản, rứa răng không thấy người “bà con Việt cộng Nguyễn cao Thăng” ? Từ năm 1972, Thiếu tá đã khai thác tên Trung tá Tình báo chiến lược Hoàng kim Loan để biết được “Phật giáo là Cộng sản”, Nguyễn cao Thăng là Cộng sản, sao Thiếu tá không trình cho Cụ Tổng thống Thiệu để ông ấy biết, mà để Cụ Tổng thống đưa Nguyễn cao Thăng vào làm Phụ tá Tổng thống ? Vài vấn đề được đặt ra:

1-Thiếu tá không báo cáo cho Trung ương biết về tên “Việt cộng tình báo chiến lược Nguyễn cao Thăng”. Như vậy là lỗi của Thiếu tá, chứ ai khác ?

2-Thiếu tá có báo cáo rồi, nhưng Tổng thống không nghe, hay cố tình nuôi Việt cộng tại Phủ Tổng thống. Lỗi đó là của ông Nguyễn văn Thiệu.

3-Việc khai thác nhân vật Hoàng kim Loan để buộc tội thiên hạ không tuân phục “mệnh lệnh ông trời” của Liên Thành là hoàn toàn trật lất; vì vậy, các cơ quan tình báo chằng chịt của VNCH không chấp nhận, không tin tưởng. Điều này tỏ ra có lý hơn hết, nhưng phải đợi đến giai đoạn tìm hiểu nhân vật này, rồi hãy nói.
Trước khi nghỉ giải lao, chúng ta nghe thêm một chuyện vui khác; đó là chuyện ông Trần văn Luật trưởng toán tình báo của Phủ đặc ủy Trung ương tình báo VNCH tại Huế. Trang 386, ông Liên Thành viết:

“Về trường hợp ông Luật, người đã chỉ thị cho Nguyễn Lâm và Lê thị Ngàn may và treo cờ Việt cộng, sau khi Nguyễn Lâm tả hình dạng của ông Luật, và còn cho thêm chi tiết ông ta là anh ruột của Trung úy Cảnh sát Trần văn Hồng, Trại trưởng trại giam của BCH/CSQG Thừa thiên Huế, chúng tôi xác nhận được ngay, ông Luật này chính là Trần văn Luật trưởng toán tình báo của Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo VNCH tại Huế.



Với lời khai của tên Lâm vẫn chưa đủ để kết luận trắng đen việc làm của Trần văn Luật, vì biết đâu đây là một chiến dịch xâm nhập của toán tình báo Phủ đặc ủy.

Một người có thể xác định được là viên phối trí viên cho phòng CSĐB, cũng là phối trí viên của toán Tình báo Phủ đặc ủy trong mọi công tác xâm nhập, và lẽ đương nhiên trong công tác phối hợp, ông ta đều có một phó bản mọi công tác xâm nhập của hai cơ quan trên.

Tôi đến thẳng nhà của ông ta, sau khi cho ông ta biết rõ nội vụ xảy ra, và với một yêu cầu duy nhất:

-Tôi biết câu hỏi của tôi sắp hỏi là không đúng nguyên tắc, trái với quy luật tình báo, ông có thể không trả lời, hoặc chỉ trả lời Yes or No…..”.
Tôi không biết chi về tình báo, tình cọp; nhưng theo chỗ suy luận nông dân hạ cấp, thì chuyện làm Tình báo của VNCH chỉ uổng công vô ích. Mỗi ngành Tình báo phải có hệ thống riêng, tuyệt đối ngăn cách, tuyệt đối bí mật; rứa răng cái Eng Trưởng toán Tình báo của Phủ đặc ủy Trung ương tình báo lại bị Cảnh sát phát hiện dễ dàng như thế ? Đọc nơi trang 357, tôi ngã ngữa ra:

“Trần văn Luật, trưởng toán tình báo của Phủ đặc ủy Trung ương Tình báo VNCH tại Huế. ngụy thức công việc tình báo của hắn thường ngày là một gã lái buôn, buôn bò. Hắn đi khắp nơi, mua bò chỗ này, bán lại chỗ kia”.


Ô hô, thì ra Phủ đặc Ủy Trung ương Tình báo chỉ có báo hại, ăn hại mà thôi ! Một trưởng toán Đặc nhiệm lại bị Cảnh sát của Liên Thành theo dõi, biết rõ ngay từ đầu. Vậy thì, tình báo con mẹ gì chứ ? Nếu để ngành này cho ngành kia biết, thế thì tổ chức làm gì nhiều thứ cho uổng công ? Phủ Đặc ủy lại không biết người của mình bị tiết lộ, không thay thế; thì xâm nhập vô cái đáy Cộng sản làm sao được ? Một Trưởng toán Tình báo của Phủ đặc ủy Trung ương lại làm Cộng sản mà Trung ương không biết, thì sao VNCH không chết tức tưởi cho được chứ ? Chính Liên Thành biết rằng hỏi chuyện ngành khác là không đúng nguyên tắc, trái quy luật tình báo, thì sao anh mũi lõ Phối trí viên lại không biết, mà xác nhận với Liên Thành ? Hoá ra Tình báo chỉ là trò chơi tốn tiền vô ích ? Xin hãy ngậm ngùi cùng đọc:
Đó là những mục tiêu mà Bảy Lanh nhắm vào và dùng tên nội gian Trần văn Luật để thu thập tin tức tình báo”.

Xin các bậc thượng đại tình báo VNCH giải thích dùm cho.

BQK-27-12-08

LIÊN THÀNH VÀ MẮM TÔM 5

Bảo quốc Kiếm



tải về 1.3 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   14




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương