GIẢi nhân quyền việt nam 2008 giải truyền thông liên mạng 2011 trong số NÀY



tải về 0.5 Mb.
trang1/6
Chuyển đổi dữ liệu30.08.2016
Kích0.5 Mb.
#28731
  1   2   3   4   5   6





GIẢI NHÂN QUYỀN

VIỆT NAM 2008

GIẢI TRUYỀN THÔNG LIÊN MẠNG 2011

TRONG SỐ NÀY

Nhân dịp 40 năm Ngày 30 Tháng Tư, Đài Á châu Tự do thực hiện loạt bài “Ký ức 40 Năm” để nhìn lại sinh hoạt của nhân dân qua mọi lĩnh vực của đời sống kể từ ngày Bộ đội Bắc Việt xé Hiệp định Hoà bình Paris, cưỡng chiếm Miền Nam nước Việt. Riêng trường hợp Phật giáo, Đài thực hiện 3 chương trình dưới tiêu đề “40 năm cuộc đàn áp quy mô Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) sau 30 tháng Tư” trong 2 chương trình, và chương trình thứ ba là cuộc phỏng vấn Đức Đệ ngũ Tăng thống Thích Quảng Độ tổng kết tình hình Phật giáo 40 năm dưới chế độ độc tài toàn trị.

Hôm nay, chúng tôi xin gửi tới bạn đọc bản chép lại 2 chương trình nói trên. Hai chương trình này cũng đã phát lại trên Đài Phật giáo Việt Nam hôm thứ sáu 26-6-2015. Quý vị có thể bấm vào đây để nghe :

http://pttpgqt.net/2015/06/26/dai-phat-giao-viet-nam-ngay-26-6-2015


http://www.queme.net/vie/radio_detail.php?numb=2481

Đặc biệt trong 2 chương trình này quý vị sẽ nghe tiếng nói của Tam vị Tăng Thống Thích Đôn Hậu, Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ. Nhất là tiếng nói nhân chứng của Đức Cố Đệ tam Tăng thống Thích Đôn Hậu tố cáo Cộng sản thảm sát Cố Hoà thượng Thích Thiện Minh trong tù, lần đầu tiên được phát sóng trên một Đài quốc tế, là tài liệu lưu trữ đặc biệt do Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế cung cấp ; hay tiếng nói dõng dạc của Đức Cố Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang từ năm 1991 tại chùa Linh Mụ, Tp Huế.

 

Cuộc đàn áp quy mô
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất sau 30/4
Ỷ Lan, Phóng viên RFA, Paris
2015-04-27

Danh xưng Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ra đời tại Sài Gòn ngày 04-01-1964, sau cuộc đấu tranh đòi hỏi bình đẳng tôn giáo và tự do tín ngưỡng năm 63. Vì trước đó, Dụ số 10 của Pháp bó buộc phải hoạt động theo quy chế Hiệp hội.

Kể từ tháng 9 năm 75, cuộc đàn áp Gíao hội Phật giáo VN Thống nhất bắt đầu theo Chỉ thị số 20 của Đảng do ông Lê Duẩn ký năm 1960, khiến Phật giáo miền Bắc bị tiêu vong. Nay đem thực hiện tại Miền Nam.

  Cuối tháng 9 năm 75, Hoà thượng Thích Huyền Quang nhân danh Viện Hoá đạo đã có văn thư phản đối Chủ tịch Cách mạng Lâm thời về việc đập phá các tượng Phật lộ thiên.

Nhiều hiện tượng khác, như bắt treo hình Hồ Chí Minh trên bàn thờ tổ tiên, áp lực chư Tăng hoàn tục, hoặc đưa sang chiến trường Kampuchia, cấm treo cờ Phật giáo trong các chùa viện, cưỡng chiếm các cơ sở văn hoá, giáo dục, từ thiện Phật giáo, như Cô nhi viện Quách Thị Trang, Viện Đại học Vạn Hạnh, v.v…, hàng chục nghìn Tăng ni, Phật tử bị đưa vào trại cải tạo.

Trong lịch sử Việt Nam, chưa có thời đại nào mà số lượng Tăng ni, Phật tử bị cầm tù đông đảo như dưới triều đại Hồ Chí Minh.

Tình trạng đàn áp bức thiết khiến 12 Tăng ni tự thiêu tập thể ngày 02-11-75 tại Thiền viện Dược Sư, tỉnh Cần Thơ, dưới hàng biểu ngữ Chết vinh hơn sống nhục. Đại đức Thích Huệ Hiền để lại chúc thư yêu sách chính quyền Cách mạng thực hiện nhân quyền, tự do tôn giáo, chấm dứt đàn áp GHPGVNTN.

Tình trạng đàn áp có chủ trương và chính sách này, không ai lên tiếng rõ hơn Đức cố Đệ tam Tăng thống Thích Đôn Hậu. Năm Mậu Thân 68, ngài bị cộng sản bắt đưa lên rừng rồi đưa ra Hà Nội áp lực tuyên truyền cho chế độ, nhằm đánh lừa dư luận quốc tế là Phật giáo ủng hộ Bắc Việt. Thế nhưng, trở về lại miền Nam, ngài từ nhiệm tất cả các chức vụ mà Hà Nội gán cho, lại còn tố cáo đàn áp Phật giáo và thảm sát cố Hoà thượng Thích Thiện Minh. Sau đây là tiếng Ngài qua một băng thu âm, được đăng tải trên tạp chí Quê Mẹ tại Paris :



“Từ khi giải phóng đến nay, Phật giáo đồ chúng tôi bị bao nhiêu khổ đau tan tác. Đi bất cứ đâu, đạo khác thì chúng tôi không biết, chớ về gặp các nhà chùa Phật giáo, cán bộ, bộ đội phát biểu “Hòa bình Độc lập rồi, tu mà làm gì nữa ? Tuân thủ thờ Cách mạng hơn là thờ Phật”.

“Bắt đầu từ đó, sự vận động, khủng bố không cho họ được làm lễ. Phá hoại tượng Phật lộ thiên ở Gia Lai, Kontum, Ban Mê Thuột, Biện Hồ, Vũng Tàu, Quy Nhơn, Quảng Ngãi… Bộ đội cột giây lên kéo xuống, đập vỡ tan hết.

“Sau đây còn bắt các vị tu sĩ lấy lý do mấy ông Sư đó phản động theo CIA, theo Mỹ, theo Nguỵ. Rồi lần lượt bắt cho đến các vị lãnh đạo trong Viện Hoá đạo nữa, Thượng toạ Huyền Quang, Thượng toạ Quảng Độ, rồi đến bắt Thượng toạ Thiện Minh nữa, để Thiện Minh chết nữa.

“Thiện Minh không có tội chi hết, thì tại sao chính phủ làm cái việc lạ lùng hết sức. Đi bắt tội người không có tội chi hết là Thiện Minh mà lại dung tha cho người có tội là cơ quan. Tôi thì không biết rõ luật quốc tế lắm. Nhưng tôi đoán chắc rằng, luật quốc tế không cho phép để cho người bị bắt chết trong trại giam. Mà đây Thiện Minh đã chết trong trại giam. Cơ quan nói Thiện Minh chết vì xuất huyết não. Tôi có thể kết luận, Thiện Minh chết không phải vì xuất huyết não, mà vì bàn tay tội ác chính trong cơ quan tạo ra. Là bởi được tin Thiện Minh chết, Viện Hoá đạo về liền, thấy các ông bỏ trong hòm mà liệm rồi, chỉ chừa cái mặt. Viện Hoá đạo xin đem về chôn cất, các ông không cho.

“Tại sao vậy ? Đây thấy rõ ràng quá. Rõ ràng như hai với hai là bốn. Là trong người của Thiện Minh đầy cả thương tích. Muốn che đậy thương tích đó, muốn che đậy lấp liếm cái việc làm của mình, bằng cách bỏ trong hòm liệm đi. Bởi vì sợ người ta thấy những cái vết thương mà các ông đã đánh đập.

“Là một công dân, tôi không thể để cho cơ quan làm những việc bất chính như vậy. Tôi xin nhắc lại ba điều yêu cầu :

“Một là yêu cầu chánh phủ trả tự do cho tất cả các tu sĩ bị bắt giam cầm đã lâu mà không can án ; Thứ hai là đưa cái chết của Thượng toạ Thiện Minh ra ánh sáng, nghĩa là phải đưa người giết Thiện Minh ra ánh sáng. Không nói lôi thôi gì hết. Có người giết ; Thứ ba phải chấm dứt tình trạng khủng bố các tín đồ ở các địa phương”.

Ngày 16-4-1977, Uỷ ban Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh ra Thông báo kêu gọi Phật tử Sài Gòn đấu tranh chống lại GHPGVNTN. Thông báo cho rằng “trong giới lãnh đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất phái Ấn Quang có nhiều người vốn có mưu đồ xấu chống cách mạng, chống Cọng sản” (…) Số này đã thao túng Giáo hội âm mưu kích động Phật tử chống lại các chính sách của Nhà nướcThông báo còn hăm doạ ra tay đàn áp.

Hăm doạ biến thành sự thật, bảy vị lãnh đạo Viện Hoá Đạo bị bắt giam. Hoà thượng Huyền Quang, Quảng Độ bị giam 20 tháng, nhờ áp lực quốc tế mới được thả nhưng bị quản chế. Hoà thượng Thích Thiện Minh bị tra tấn đến chết tại Trại thẩm vấn X4, đường Nguyễn Trãi, Sài Gòn, như Hoà thượng Đôn Hậu tố giác.

Suốt 5 năm đàn áp, khủng bố, nhưng không thành công tiêu diệt GHPGVNTN. Năm 1981, nhà cầm quyền Cộng sản chuyển qua chiêu bài mới, gọi là Thống nhất Phật giáo”, thành lập “Hội Phật giáo VN” tại chùa Quán Sứ, Hà Nội, ngày 4-11để làm công cụ chính trị cho Đảng và Nhà nước. Ép buộc Tăng ni, Phật tử thuộc GHPGVNTN phải gia nhập.

Ông Xuân Thuỷ, Bí thư Trung ương Đảng kiêm Trưởng ban Dân vận chỉ thị cho ông Đỗ Trung Hiếu, cán bộ tôn giáo vận, thực hiện cuộc Thống nhất Phật giáo này. Ông giải thích cho ông Hiếu vì sao phải dẹp bỏ GHPGVNTN như sau :

  “Quan trọng là Đảng không bao giờ lãnh đạo được Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, mà ngược lại Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trở thành một tổ chức tôn giáo rộng lớn có đông đảo quần chúng, là một tổ chức có áp lực chính trị thường trực với Đảng và chính phủ VN.

Năm 1994, hối hận việc làm sai lạc của mình, ông Đỗ Trung Hiếu cho phát hành tập sách “Thống nhất Phật giáo” nói lên tất cả sự thật và tiết lộ :

“Cuộc thống nhất Phật giáo lần này, bên ngoài do các Hòa thượng gánh vác, nhưng bên trong bàn tay đảng Cộng sản Việt Nam xuyên suốt quá trình thống nhất để nắm và biến Phật giáo Việt Nam trở thành một tổ chức bù nhìn của Đảng. (…) Nội dung hoạt động là do cúng bái chùa chiền, không có hoạt động gì liên quan tới quần chúng và xã hội. Hội Phật giáo Việt Nam ở trong Ủy ban Mặt trận Tổ quốc, tuân thủ luật pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

Kể từ đó, GHPGVNTN bị đưa ra ngoài vòng pháp luật, dù Nhà nước không có văn kiện nào chính thức giải thể. Một cuộc đàn áp mới sắp khai trương.

  Vài tháng sau Giáo hội Phật giáo nhà nước ra đời tại Hà Nội. Ngày 24-2-1982, Ủy ban Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh ra Quyết định trục xuất hai Hoà thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ về quản chế tại quê quán Quảng Ngãi và Thái Bình, không qua sự xét xử của toà án. Ngày 7-7 cùng năm, cưỡng chiếm chùa Ấn Quang là trụ sở của GHPGVNTN. Toàn bộ tư liệu, hồ sơ của Viện Hoá đạo bị đốt sạch trong năm ngày mới hết.

Năm 1991, Đức cố Đệ tam Tăng thống Thích Đôn Hậu viên tịch tại chùa Linh Mụ, Huế. Nhà nước muốn lợi dụng tang lễ này tuyên truyền chính trị cho Đảng. Nhưng Di chúc Ngài ngăn cấm không tổ chức rầm rộ, không đọc điếu văn, ca tụng, v.v… Nên 50 Tăng ni tuyệt thực phản đối tại chùa Linh Mụ. Có vị đòi tự thiêu. Ngài để lại khuôn dấu Giáo hội và trao quyền cho 2 Hoà thượng Huyền Quang và Quảng Độ tiếp tục lãnh đạo GHPGVNTN để phục hồi quyền pháp lý cho Giáo hội. Mặc dù bị công an phong toả, cấm đoán, tại lễ tang, Hoà thượng Huyền Quang dõng dạc tuyên bố trước Linh đài quyết tâm thực hiện Di chúc giao phó :



“Pháp lý là cái gì ? Giấy tờ chỉ được viết ra cho một tổ chức tân lập, còn Giáo hội ta đã có mặt trên dải đất này 2000 năm rồi. Đinh, Lê, Lý. Trần đã chấp nhận Phật giáo.

“Pháp lý của Giáo hội là 2000 năm truyền đạo trên dải đất Việt Nam này. Địa vị của Giáo hội là 80% dân chúng và thành thị, nông thôn, hải đảo. Đó là cơ sở vững chắc, rộng rãi muôn năm của Giáo hội.

  “Như vậy Pháp lý có thể cho ra và có thể thu lại. Vậy cho nên đừng đặt vấn đề pháp lý của thời đại, mà phải đặt lịch sử truyền đạo và sự chấp nhận của dân chúng Phật tử”.

Trước sự bùng dậy của khối Phật giáo đồ sau tang lễ, tài liệu tuyệt mật của Bộ Nội vụ viết ngày 18-8-1992 chỉ thị 5 biện pháp đấu tranh chống khối Phật giáo Thống Nhất, đặc biệt là phân hoá cao hàng ngũ giáo sĩ ; “cắt đứt chân tay” với số cực đoan chống đối ; và thâm nhập đặc tình trong Tăng tín đồ Phật giáo.

Vì thực hiện và phổ biến Di chúc ngài Đôn Hậu, chư Tăng chùa Linh Mụ bị đàn áp dữ dội, đưa tới cuộc biểu tình bốn mươi nghìn (40.000) Phật tử Huế xuống đường ngày 24-5-1993 đòi hỏi nhân quyền và tự do tôn giáo. Đây là cuộc biểu tình lớn nhất chưa hề có dưới chế độ Cộng sản. Tại Hội nghị Diễn biến Hoà bình ở Hải Phòng ngày 26-6 cùng năm, Tướng Đặng Vũ Hiệp đánh giá cuộc biểu tình của Phật tử Huế có “nguy cơ mất nước”.

Sự kiện hi hữu xẩy ra là ngày 2-4-2003, Thủ tướng Phan Văn Khải tiếp Hoà thượng Thích Huyền Quang, nhân dịp ngài ra Hà Nội giải phẫu khối u ở mặt. Một thủ tướng tiếp một tù nhân ! Thủ tướng xin Hòa thượng hỉ xả cho chuyện đã qua, vì cán bộ cấp địa phương làm sai. Nhiều nhà quan sát tưởng rằng vấn đề Phật giáo được lắng yên.

Thế nhưng, sau Đại hội Phật giáo kỳ VIII do Hoà thượng Huyền Quang triệu tập tại Tu viện Nguyên Thiều, tỉnh Bình Định, ngày 1-10-2003, để bổ sung nhân sự vào hai Viện Tăng thống và Viện Hoá đạo, thì chuyến xe chở 10 vị giáo phẩm về lại Sài Gòn bị chận bắt tại Lương Sơn hôm 8-10, trong số có hai ngài Huyền Quang và Quảng Độ. Tất cả đều bị bắt đi “làm việc” và ra khẩu lệnh quản chế.

Từ đó đến nay Giáo hội luôn bị đàn áp, sách nhiễu thường trực. Mọi hoạt động của 20 Ban Đại diện Giáo hội tại các tỉnh thành đều bị ngăn cấm. Chùa Giác Minh của Hoà thượng Thanh Quang ở Đà Nẵng bị phong toả thường trực, các Đại lễ Phật Đản, Vu Lan hay Tết bị ngăn cấm tổ chức.

Thế nhưng Giáo hội không ngừng lên tiếng cho những vấn nạn xã hội hay đất nước. Từ nơi quản chế Quảng Ngãi, ngày 20-11-1993, Hoà thượng Thích Huyền Quang ra Tuyên cáo Giải trừ Quốc nạn và Pháp nạn, yêu sách bỏ điều 4 trên Hiến pháp và bầu cử lại Quốc hội dưới sự giám sát của LHQ với sự tham gia của tất cả các đảng phái quốc gia.

Đầu năm 1994, HT Thích Quảng Độ bị bắt khi dẫn phái đoàn Viện Hoá đạo đi cứu trợ nạn bão lụt khủng khiếp ở đồng bằng sông Cửu Long. Bị kết án 5 năm tù, giam tại nhà tù Ba Sao. Được ân xá năm 1998, nhưng vẫn còn quản chế tại Thanh Minh Thiền viện, SG. Ngài tuyên bố: “Tôi đi từ nhà tù nhỏ vào nhà tù lớn”.

Năm 2001 ngài công bố “Lời kêu gọi cho Dân chủ” với giải pháp 8 điểm thực hiện, mà ngài xem như giải pháp duy nhất cứu nguy dân tộc.

Ngày 17-5-2007, HT Quảng Độ đến uỷ lạo và tiếp tế thực phẩm thuốc men cho Dân oan khiếu kiện trước tiền đình Quốc hội II ở Sài Gòn. Việc làm bị báo chí truyền thông nhà nước tố cáo, hăm doạ trong vòng 3 tháng. Ngài cũng nhiều lần lên tiếng tố cáo về việc Trung Quốc xâm lấn lãnh thổ và biển đảo, nạn bô-xít Tây nguyên nơi Trung Quốc nắm yết hầu quân sự, chiếm đóng Hoàng Sa Trường Sa, cho đến gần đây, năm 2014, biến cố giàn khoan Hải Dương 981.

Nhiều vị Đại sứ các nước như Hoa Kỳ, Na Uy, Đức, Anh, Pháp… vẫn thường xuyên đến vấn an, trao đổi với Đức Tăng thống Thích Quảng Độ. Liên tiếp nhiều năm, ngài được đề cử ứng viên Giải Nobel Hoà bình. Năm 2003, ngài và ngài Huyền Quang được trao Giải Nhân quyền của Tiệp dưới sự chủ trì của cựu Tổng thống Vaclav Havel ; năm 2006 ngài được Giải Nhân quyền Quốc tế Rafto của Vương quốc Na Uy.

Nhờ sự lưu tâm quốc tế này mà ngài và hàng giáo phẩm Giáo hội không bị khủng bố, bắt giam tuỳ tiện như những năm sau 30-04-1975.

Ngài xác nhận lập trường Giáo hội suốt 40 năm qua không hề thay đổi như sau :



“Chừng nào mà chế độ Xã hội Chủ nghĩa VN còn, thì Giáo hội không được sinh hoạt bình thường đâu.

“Họ dùng đủ cách để mà xoá sổ, xoá sạch cái danh nghĩa của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trên đất nước Việt Nam. Mà chưa hết đâu, còn nhiều. Vì thế cho nên cứ sẵn sàng chuẩn bị tinh thần để đón nhận, để đương đầu.

“Cho nên trước khi tiễn đưa Đức Tăng thống đến nơi an nghỉ cuối cùng, thì chúng tôi đã nói rồi : Chúng tôi sẽ tiếp tục con đường đi của Ngài. Còn rất nhiều khó khăn, còn rất nhiều chông gai, nhưng sẵn sàng vượt qua. Còn hơi thở thì vẫn cứ tiếp tục. Đó là chí nguyện của Giáo hội”.
Bản Tin Khẩn

CÔNG AN TỈNH AN GIANG ĐÀN ÁP NGÀY ĐẠI LỄ 18/5

Sáng nay ngày 18/5 Ất Mùi (3-7-2015), Giáo hội Trung ương PGHH Thuần túy tổ chức ngày Đại lễ kỷ niệm lần thứ 76 năm ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ khai sáng đạo PGHH (18/5 Kỷ Mão 1939 –18/5 Ất Mùi 2015).

Mờ mờ sáng nay công an tỉnh An Giang và huyện Chợ Mới bắt đầu triển khai lực lượng  bủa vây hai đầu điểm lễ, không cho ai vào.

Khác với mọi năm, lực  lượng công an triển khai đóng chốt từ rất sớm. Năm nay các ngày trước không một bóng công an, ra vào tự do. Ông Hà Văn Duy Hồ trưởng ban tổ chức cho biết.

Còn các tỉnh cũng thế, ông Nguyễn Ngọc Tân, Tổng Vụ trưởng vụ truyền thông GHTƯPGHH Thuần túy cho biết: năm nay gần đến ngày đại lễ 18/5 không thấy họ bủa lực lượng canh giữ. Chỉ thấy một vài tên an ninh thụp ló rình trước nhà. Tôi nghĩ rằng năm nay csVN đang đàm phán để gia nhập TPP và chuyến viếng thăm Mỹ sắp tới nên họ tôn trọng nhân quyền, để cho PGHH Thuần túy tự do tổ chức ngày lễ  này.

Tại tỉnh Đồng Tháp, cụ Nguyễn Văn Điền Phó hội trưởng GHTƯPGHH Thuần túy, sáng nay vừa ra khỏi nhà, bọn chúng áp tải ông trở lại.

Ông  Nguyễn Văn Thơ  Hội trưởng tỉnh Đồng Tháp và ông Nguyễn Văn Thiết phó hội trưởng đều chung hoàn cảnh, bọn côn an chặn đường tại địa phương không cho đi.

Ông Nguyễn Văn Thiết bức xúc cho biết: công an  tỉnh Đồng Tháp là lũ côn đồ thất học thì phải, chẳng có dùng luật gì hết.

Nhiều phái đoàn đến điểm lễ đều bị công an tỉnh An Giang đuổi về.

Đến 8h sáng nay, một phái đoàn gần 50 người từ Ô Môn, tp Cần Thơ  và Vĩnh Long, đến gần điểm lễ, đang qua cầu thì bọn chúng đưa các đoàn thể, công an, côn đồ cản lại gây sự.

Nếu như hôm nay các trị sự viên của Giáo hội và Đồng đạo không giữ được bình tĩnh thì có cuộc xô xát xảy ra vì bọn chúng rất hung hăng. Ông Lê Văn Sóc Phó hội trưởng GHTƯPGHH Thuần túy cho biết. Trước  áp lực của đám công an về số lượng người đông hơn bên PGHH, sau cùng đồng đạo PGHH cầu nguyện tập thể tại chỗ rồi ra về.

Năm nào GHPGHH TT cũng cố gắng quyết tâm tổ chức các ngày lễ, nhưng cường quyền đã dùng mọi thủ đoạn để đàn áp.



Nhóm Phóng viên PGHH

TỔ CHỨC KỶ NIỆM NGÀY KHAI ĐẠO, Tín đồ PGHH Thuần Túy bị đàn áp nặng nề

  Ngày 18 tháng 5 Âm Lịch hàng năm là LỄ KỶ NIỆM KHAI ĐẠO của Phật giáo Hòa Hảo. Năm nay, Lễ khai đạo nhằm ngày 3-7-2015.

Ngay từ 8g30 sáng, rất đông tín đồ Phật giáo Hòa hảo Thuần túy các nơi kéo nhau qui tụ về nhà Ông Nguyễn Văn Vinh ở xã Long Giang, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang để cùng nhau tiến hành nghi lễ kỷ niệm.

Nhưng lực lực lượng công an của chính quyền địa phương đã xử dụng đông đảo du đãng, côn đồ thẳng tay ngăn trở, đàn áp, không cho đồng bào thi hành tự do tín ngưỡng của Phật giáo Hòa Hảo.

Phật Giáo Hòa Hảo, Cao Đài, Công Giáo, Tin Lành, Phât Giáo Thống Nhất là những tôn giáo lớn, chính yếu trong xã hội Việt Nam.

Là thành viên của Liên Hiệp quốc và cũng là thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp quốc, đúng lý Việt Nam nên tôn trọng những gì đã ký kết, trong đó có ghi rõ nhiệm vụ phải tôn trọng những nhân quyền căn bản, đặc biệt là tư do tôn giáo.

Việt Nam đang bị Ủy hội Tự do Tôn giáo Quốc tế của Hoa Kỳ đề nghị chính phủ Hoa Kỳ liệt kê vào danh sách Những Quốc Gia Cần Quan Tâm Đặc Biệt (tiếng Anh viết tắt là danh sách CPC).

Hơn nữa, nhân chuyến thăm Mỹ của tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 7-7, mà lại đánh dã man các blogger (Nguyễn Chí Tuyến, Đinh Quang Tuyến), khủng bố trắng nhà báo tự do Phạm Chí Dũng, đòi đóng cửa Việt Nam Thời Báo, nay lại công khai đàn áp không cho làm kỷ niệm Lễ Khai Đạo của Phât Giáo Hòa Hảo, có phải đây thực sự là những món quà đảng cộng sản Việt Nam muốn tặng Mỹ để mong được kết nạp làm 1 trong 12 thành viên của Hiệp ước Đối tác xuyên Thái Bình Dương (viết tắt tiếng Anh là TPP) do Mỹ chủ xướng?



NC, P/v Hội Cựu Tù Nhân Lương Tâm

Pv Trần Quang Thành (đài Chân Trời Mới): Thưa linh mục Phan Văn Lợi, Đức Thánh cha François có nói rằng: “Người Công giáo có bổn phận phải tham gia chính trị”. Người còn nói: “Chúng ta luôn mang tính cách mạng”. Người lại phân tích một điều rất rõ ràng là: “Các-Mác không sáng tạo gì cả. Cộng sản đánh cắp ngọn cở của chúng ta, ngọn cờ của người nghèo là ngọn cờ của người theo đạo Thiên Chúa. Linh mục hiểu ý nghĩa của những lời nói này của Đức Thánh cha François là thế nào?

Lm Phan Văn Lợi: Kính thưa Quý vị, những lời của Đức Giáo hoàng François liên quan tới một vấn đề rộng lớn: Người Công giáo có nên làm chính trị không và nhất là các Giáo sĩ Công giáo có nên làm chính trị không. Đây là một vấn đề luôn luôn được đặt ra, được tranh cãi ngay giữa lòng Giáo hội Công giáo. Cho nên có lẽ hôm nay là một dịp rất tốt để chúng ta đào sâu vấn đề này.

Chúng tôi xin được trình bày vấn đề qua 3 điểm. Thứ nhất: chính trị là gì. Thứ hai: Giáo sĩ Công giáo và chính trị. Thứ ba: Giáo sĩ Công giáo và hiện tình chính trị Việt Nam.



I- Chính trị là gì ?

Theo định nghĩa của tác giả Đào Duy Anh trong Từ điển Hán Việt: “Gọi chung những việc sắp đặt và thi hành để sửa trị một nước”. Chiết tự hai chữ “chính” và “trị” thì có thể hiểu đó là cai trị cho công minh, cho công chính. Thành ra có những từ liên hệ và đối nghịch là “tà trị, ngụy trị”

Cai trị hoặc giúp cai trị đất nước cho công minh, công chính, theo công lý, công bình, được hòa bình, được phát triển, đó là ước vọng đồng thời là bổn phận của mọi công dân.

Để đạt tới mục tiêu này, thành tựu ước vọng này, chu toàn bổn phận này, thì có hai cách:

- Cách thứ nhất: tham gia vào các tổ chức chính trị, các tổ chức công quyền như các chính đảng, bộ máy nhà nước (gồm quốc hội, chính phủ, tòa án…). Đây là chính trị chuyên nghiệp mà chỉ một số công dân làm được. Người ta còn gọi là chính trị đảng phái. Làm chính trị kiểu này mà không có khả năng và tâm huyết thì dễ tạo ra tranh chấp, phản kháng, có khi thoái hóa thành độc tài, lộng quyền, bạo hành, tham nhũng, đàn áp, bóc lột nhân dân.

- Cách thứ hai: lên tiếng về các vấn đề chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội v.v… nghĩa là các vấn đề liên quan tới công lý sự thật, nhân quyền dân chủ, phát triển hòa bình của đất nước xã hội để phê phán lên án hoặc để góp ý xây dựng; hoặc tham gia vào các tổ chức xã hội dân sự để có sức mạnh tập thể mà thúc đẩy đòi buộc các tổ chức chính trị phải làm tốt phận sự của họ. Đây là chính trị công dân mà ai cũng có thể làm và buộc phải làm xét như thành viên xã hội.



II- Giáo sĩ Công giáo và chính trị

Giáo sĩ Công giáo cũng là một thành viên của xã hội, nhưng ngoài ra còn là thành viên của Giáo hội, có nhiệm vụ duy trì hòa bình và hòa hợp giữa mọi người, dựa trên nền tảng công lý (theo Giáo luật năm 1983, điều 287.1). Thành ra Giáo sĩ bị “cấm đảm nhận những chức vụ công quyền bao hàm sự tham gia vào việc hành sử quyền bính dân sự” (GL 285.3), “không được tích cực tham gia vào các đảng phái chính trị, hoặc lãnh đạo các nghiệp đoàn, trừ khi theo phán đoán của nhà chức trách có thẩm quyền trong Giáo hội, việc bảo vệ quyền lợi của Giáo hội và việc cổ vũ công ích đòi hỏi như vậy” (GL 287.2).

Nhưng vì Giáo sĩ cũng là một công dân của đất nước, hơn nữa còn là một lãnh đạo tinh thần, nên hơn ai hết, Giáo sĩ có nghĩa vụ làm chính trị công dân. Nghĩa vụ đó là:

- công bố và bênh vực sự thật,

- bảo vệ và thực thi công lý,

- cổ vũ và thể hiện tình thương,

Nhất là khi cả ba giá trị mang tính nhân bản và xã hội này bị cường quyền chà đạp, bị những chế độ độc tài, dối trá, tàn bạo và khinh dân coi thường. Ba nghĩa vụ vừa nói nhiều khi phải được thực thi tới độ tạo nên hiệu quả là thanh toán các chế độ độc tài. Ngoài ra Giáo sĩ còn có bổn phận thúc đẩy, hỗ trợ, hướng dẫn Giáo dân tham gia vào hoạt động chính trị đảng phái, chính trị công quyền, để Giáo hội góp phần xây dựng xã hội, để đạo ra tay cứu đời, như giáo huấn xã hội xưa rày của Công giáo, hoặc như lời của đức giáo hoàng Phan-xi-cô mới đây trong Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng số 183 và 205.

Lịch sử thế giới và lịch sử Giáo hội Công giáo thế kỷ 20-21 đã ghi nhận nhiều trường hợp Giáo sĩ làm chính trị công dân:

* Trước hết là Đức Giáo hoàng Pi-ô XI với thông điệp Divini Redemp-toris (Đấng Cứu Chuộc Thần Linh) ban hành từ năm 1937 nhằm kết án chủ nghĩa và chế độ CS với một cái nhìn mang tính tiên tri sáng suốt và một cung giọng mang tính ngôn sứ mạnh mẽ. Đức Giáo hoàng Pi-ô XII thì có những thông điệp truyền thanh kết án các chế độ CS, nhất là tại Hoa lục của Mao Trạch Đông. Và ngay từ năm 1949, Đức Giáo hoàng Piô XII còn ra sắc chỉ cấm tín hữu Công giáo cộng tác với các tổ chức Cộng sản và phạt vạ tuyệt thông bất cứ người Công giáo nào gia nhập đảng CS.

* Tại châu Mỹ latinh, các Giám mục một đàng lên án nền thần học giải phóng vốn chủ trương xóa bỏ các bất công xã hội tại Nam Mỹ theo kiểu cách Mác-xít (trong số các vị này có đức đương kim giáo hoàng Phan-xi-cô vốn từng là Tổng giám mục thủ đô Buenos Aires của Ác-hen-ti-na), đàng khác các vị còn lên tiếng chống lại các chế độ độc tài quân phiệt và cổ vũ công lý hòa bình. Tiêu biểu có

- Tổng Giám mục Oscar Roméro (1917-1980) của El Salvador bị nhà cầm quyền độc tài giết chết và sắp được GH phong lên bậc chân phước.

- Tổng Giám mục Helder Câmara (1909-1999) của Bra-xin. Ngài từng bị ám sát hụt, từng được trao giải Nobel song hành năm 1973 do một số tổ chức quốc tế phản đối giải Nobel trao lầm năm ấy cho H. Kissinger và Lê Đức Thọ.

* Tại châu Á thì có

- Đức Hồng y Jaime Sin, tổng giám mục thủ đô Manila Philippin (1928-2005) từng cầm đầu hai cuộc biểu tình nửa triệu dân để lật đổ hai tổng thống tham nhũng là Ferdinand Marcos và Joseph Estrada.

- Đức Giám mục Ximenes Belo (sinh 1948) từng cùng với lãnh tụ José Ramos-Horta của Đông Timor đấu tranh chống lại ách cai trị của Indonesia và được trao giải Nobel Hòa bình 1996.

- Đức Hồng y Joseph Zen (Trần Nhật Quân, sinh 1932), tổng giám mục giáo phận Hong Kong, từng lên tiếng phê phán nhà cầm quyền Hoa lục, và nay tuy về hưu vẫn luôn đấu tranh cho dân chủ tại Hong Kong.

* Tại châu Âu phía đông thì có một loạt hồng y, giám mục từng đứng lên chống lại chế độ Cộng sản vô thần độc tài và bị bách hại khốc liệt:

- ĐHY Joseph Mindszenty (1892-1975) của Hung-ga-ri từng phải vào tòa đại sứ Mỹ xin tỵ nạn để khỏi bị trục xuất khỏi nước.

- ĐHY Stefan Wyszynski (1901-1981) của Ba-lan

- ĐHY Joseph Beran (1888-1969) của Tiệp Khắc.

- ĐHY Josyf Slipyj (1892-1984) của Ukraine

Những vị từng đấu tranh chống chế độ và đã thành công thì có

- ĐHY Frantisek Tomasek (1899-1992) của Tiệp Khắc. Ngài từng có một bức thư công bố ngày 21-11-1989, trước 200.000 người biểu tình tại Praha và được đọc tại các nhà thờ Chúa nhật 26-11-1989.

- ĐHY Karol Wojtyla (1920-2005), Tổng giám mục Krakow của Ba Lan, sau này trở thành Giáo hoàng Gioan-Phaolô 2, người được lịch sử xem như một trong 3 nhân vật chính thanh toán chế độ CS Đông Âu.




tải về 0.5 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương