CHÀo năm mớI



tải về 331.67 Kb.
trang1/8
Chuyển đổi dữ liệu30.08.2016
Kích331.67 Kb.
#29622
  1   2   3   4   5   6   7   8



CHÀO NĂM MỚI


***

Không chỉ có trường PTVC Việt Bắc của chúng ta mà khắp nơi trên toàn thế giới đang tưng bừng chờ đón thời khắc thiêng liêng – chào đón năm mới – năm 2011.

Năm 2011 là năm mà toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta đang hăng hái thi đua sôi nổi để chào đón sự kiện quan trọng của đất nước. Đó là Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI của Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh; chào đón đất nước ta đang thu được nhiều thắng lợi mới trên khắp các lĩnh vực CT, KT, XH. Chào đón đất nước vào Xuân với nhiều thành tựu quan trọng trong thời kì đổi mới. Chào mừng thành công đại hội Đảng các cấp, chào mừng thành công đại hội Đảng bộ nhà trường lần thứ 20 nhiệm kỳ 2010 – 2015.

Cứ vào ngày này hàng năm, theo thông lệ, thày và trò trường PTVC Việt Bắc lại tụ họp nơi đây để cùng nhau ôn lại những kết quả mà 1 năm thày và trò đã đạt được trong học tập, rèn luyện, giảng dạy và công tác, cùng nhau chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống sinh hoạt và cùng nhau cất lên những lời ca, tiếng hát ấm áp tình người, ngợi ca công ơn của Đảng, của Bác Hồ, ngợi ca đất nước đổi mới, ngợi ca công lao động của các thầy cô giáo, các cô chú CBCNV trong nhà trường và chúng ta - những người bạn học sinh hãy nắm tay nhau thi đua phấn đấu trở thành người học trò giỏi, chăm ngoan, là những người con hiếu thảo của cha mẹ, là những người thân thiết của quê hương, là những chủ nhân tương lai của đất nước - Tổ quốc Việt Nam XHCN đang hy vọng, đặt niềm tin và trông chờ ở các bạn.

Kỉ niệm lần thứ 3 chúng ta tổ chức chương trình chào năm mới, mọi người hãy nắm tay nhau nối vòng tay lớn thi đua sôi nổi để đạt được thành tích cao nhất dâng lên Đảng CS Việt Nam quang vinh. Chúng ta hãy gần nhau hơn nữa trong mái ấm vùng cao, mái ấm mà mãi mãi là kỉ niệm sâu nặng trong mỗi cuộc đời của người học sinh.

Thầy Đặng Văn Tám – TP. CTHSSV

Một trong bảy!!!


Bạn biết không? Trong bảy sắc cầu vồng có lẽ màu xanh luôn là màu yêu thích của rất nhiều người đặc biệt là những ai yêu màu áo lính. Tự hỏi có màu xanh nào đẹp hơn màu xanh của áo lính - Màu lá trên cành trộn vào màu xanh rêu đá! Màu xanh! Màu của sự sinh sôi, của sức mạnh, của sự bền bỉ đấu tranh bảo vệ tổ quốc.

Màu xanh ấy tôi đã yêu từ thuở nào, khi lớn lên vẫn cứ yêu, cứ mơ. Màu áo lính ấy đã đi khắp đất nước Việt Nam. Đi khắp biết bao nơi, cả thời chiến cũng như thời bình. Thời chiến màu xanh xông vào chiến trận xông vào những trận càn quét quân thù, không có màu xanh nào có thể đẹp hơn màu của tinh thần, màu của lòng yêu nước, những ai đã khoác màu áo ấy ắt hẳn họ đã có một “bầu máu nóng” “Màu xanh phải chăng là màu ấy” nó đã đi vào lịch sử chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc. Năm 1954 màu áo lính đã rực rỡ trên nóc tường Đờ- Catx với những lá cờ đỏ phấp phới trong niềm vui thắng trận.

Và không chỉ dừng lại ở đó màu xanh đã đi vào lịch sử của thế giới, năm 1975 đất nước thống nhất, một lần nữa màu áo lính ấy lại rực rỡ và toả sáng. Màu áo lính! Ôi - màu tôi yêu. Màu mà giờ đây nó đã ghi sâu trong trái tim. Ở đâu đó trong hoà bình hôm nay màu xanh ấy vẫn đang bảo vệ, đang theo dõi từng bước đi của những con người trong mái ấm Việt Nam.

Dù có gió mưa hay dông bão màu xanh ấy vẫn không phai.



Love! Love!

­Trường Vùng Cao Việt Bắc


Nơi đây Việt Bắc vùng cao

Lung linh ­tỏa sáng như sao giữa trời

Vùng cao Việt Bắc tuyệt vời

Đậm đà bản sắc muôn nơi tụ về

Anh em dân tộc bốn bề

Quan tâm, chăm sóc chẳng hề ngại chi

Bề dày lịch sử còn ghi

Ngôi trường thân thiện điều gì cũng hay

Hàng cây nhè nhẹ gió bay

Lá cờ tổ quốc tung bay giữa trời

Tượng Bác gìn giữ muôn đời

Hàng cây lịch sử mặc thời gian trôi

Vùng cao-nơi ấy trường tôi

Chăm lo dạy tốt-cái nôi nhân tài

Đội ngũ cán bộ miệt mài

Học sinh ngoan ­ngoãn tương lai sáng ngời

Có vất vả không cô ơi?

Hàng cây trước ngõ lá rơi bao lần

Cô Phương-người mẹ ân cần

Hát hay múa đẹp muôn phần tài hoa

Giỏi việc nước, đảm việc nhà

Xây trường vững mạnh như là hôm nay

Đoàn trường vững bước từng ngày

“Chuyên san hoa nắng” đẹp thay bao lời

Mai sau dù đến muôn nơi

Tình yêu trường cũ chẳng vơi bao giờ.





Hoàng Xuân Cường – 12A5 K51

Bút nhóm Hoa nắng vùng cao





Giấc mơ Tết của một cô gái H’mông


“Nó khoác trên mình bộ váy áo dân tộc mới với màu hoa rực rỡ, tiếng khèn, tiếng sáo gọi bạn đang í ới ngoài đường. Nó vui lắm, nó rủ mấy đứa bạn trong bản đi chơi, mọi người thì ném pao. Nó nhìn những đôi tay khéo léo bắt từng quả pao của những đôi trai gái, nó mới tin rằng “tết thật rồi...” Đang miên man trong giấc mơ, nó chợt tỉnh. Không tin. Nó lấy tay dụi mắt, thì ra chỉ là một giấc mơ, sao mà nó lại đẹp và thật như vậy...

Thoáng nghĩ một lúc, nó chợt thấy buồn và dường như niềm mong muốn được ăn tết sum vầy bên gia đình, được đi ném pao, đánh cù với bạn bè lại trỗi dậy trong lòng nó. Nó ước gì sáng mai tỉnh dậy đã là tết rồi...!

Năm nay nó học lớp 12 rồi, năm cuối cùng của đời học sinh tinh nghịch, tung tăng cắp sách tới trường. Nhưng nó vẫn nghĩ về tết. Nó là người dân tộc H’mông, theo phong tục từ lâu đời thì dân tộc H’mông ăn tết dương lịch và năm nào cũng vậy. Thời gian thấm thoát trôi đi, đã bảy năm rồi kể từ ngày nó bước chân vào trường nội trú, nó chưa bao giờ được ăn một cái tết trọn vẹn. Lúc đó trường học ở gần hơn nên xin được cô giáo cho nghỉ mấy ngày, nó không muốn xuống nhưng vì con chữ nó quyết tâm bỏ niềm vui ngày tết và quay lại với thầy cô, bạn bè. Đến ngày tết nguyên đán, pháo hoa, ánh điện rực rỡ, người nô nức đi chơi, còn nó thì theo bố mẹ lên rừng chặt củi. Bởi vì không phải tết mình nên nó cũng không muốn đi chơi, nó cùng bố mẹ vác củi về bản để sau tết có tiền đi học tiếp. Nó cũng không ghen tị với các bạn dân tộc khác vì nó biết và tự hào về dân tộc nó.

Hết cấp 2 nó được lên học trường PT vùng cao Việt Bắc. Con chữ đưa nó đi xa nhà giờ đây lại dẫn dắt nó đến một môi trường mới xa hơn, cách xa nhà nó hàng trăm km, mà phải ngồi trên xe cả ngày mới tới nơi được. Đến với mái ấm Vùng Cao, nó thật vui vì cũng có nhiều bạn cùng dân tộc và mỗi khi tết đến được nhà trường tổ chức ăn tết và hát bài “Người Mèo ơn Đảng”. Nó còn nhớ năm ngoái đến tết, nó xin cô cho nó về cô chỉ bảo đường xa lắm không về, nhà trường cũng tổ chức cho mà. Ngọn lửa tết bùng cháy dữ dội trong lòng nó, thế là nó khóc, nó khóc như một đứa trẻ con. Cô giáo về rồi và nó quay lại lớp. Nó ngồi khóc một mình, thậm chí chẳng thấy đói. Mọi hi vọng về nhà của nó giờ đã không thành. Nó ngồi yên tĩnh một lúc lâu, lau giọt nước mắt nó cắp cặp về phòng. Và từ đó nó quên đi hẳn ý định xin về ăn tết dân tộc, một lần nữa nó lại quyết tâm ở lại.

Tết năm nay lại sắp về trong không khí náo nức, nó lại nhớ bao nhiêu là chuyện. Nó thèm cái cảm giác được ném pao. Nó cũng đã từng có ý định xin về lần nữa nhưng không hiểu sao nó lại từ bỏ. Nó chỉ bảo đường xa và sợ mất bài học nên nó không về. Bên ngoài là thế nhưng nó biết rõ trong lòng nó đang rạo rực ngày tết biết nhường nào...

Đôi mắt mờ mờ của nó lại chìm trong giấc ngủ. Nó lại mơ thấy tiếng khèn, tiếng sáo và những bộ váy áo mới. Dù không được về nhưng trong trái tim nó vẫn luôn ngập tràn những hình ảnh tươi đẹp ấy. Cái gì đã thuộc về tiềm thức của mình thì mãi mãi không bao giờ phai mờ...



Lý Thị Ba K51-12A5




tải về 331.67 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3   4   5   6   7   8




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương