CHÚa nhậT 2 mc b kính thưa quý ông bà và anh chị em



tải về 20.79 Kb.
Chuyển đổi dữ liệu02.09.2016
Kích20.79 Kb.
#31177
CHÚA NHẬT 2 MC B

 

- Kính thưa quý ông bà và anh chị em,



-Đoạn sách Sáng thế nhắc cho ta nhớ lại câu chuyện: Hai vợ chồng ông Abraham đã ngoài 70 tuổi, mà chưa có con nối dòng. Nhưng nhờ có lòng đạo đức và sự thánh thiện, nên Thiên Chúa thương hai ông bà và hứa: trong tương lai, con cháu của ông bà sẽ đông đút như sao trên trời và như cát dưới biển.

- Lời Chúa hứa, đã trở thành hiện thực: ông bà đã sinh ra được một cậu ấm, tên là Isaac. - Cậu Isaac được sinh ra, giống như là con cầu con khẩn, hai ông bà yêu quý và vui sướng hạnh phúc lắm, vì được Thiên Chúa chiếu cố đến.

- Niềm vui chưa hưởng được bao lâu, Thiên Chúa lại thử thách Abraham, một thử thách xem ra quá sức tưởng tượng của ông:

Hãy đem đứa con duy nhất ấy lên núi giết đi, để dâng hiến cho Ta.

- Cây có một trái mà Chúa cũng muốn tiêu diệt luôn, còn gì là lời hứa, còn đâu là chuyện nối dõi tông đường nữa.



Vô cùng đau đớn, Abraham chỉ biết im lặng: Một sự im lặng rất đáng sợ.

- Lúc này: Ông Abraham chỉ biết trầm tư, im lặng và chờ đợi xem coi Chúa có đổi ý hay không, nếu đổi ý, chắc là Abraham mừng lắm.

+ Cũng trong lúc này, Abraham có rất nhiều suy nghĩ. Suy nghĩ để tìm cách giải thích cho con hiểu, vì sao Chúa lại muốn con bị sát tế, để dâng cho Chúa…

+ Có những suy nghĩ, làm cho niềm tin của Abraham bị lung lay, ông như đang đứng ở ngã ba đường: không biết mình có nên tiếp tục nghe theo Chúa hay là không giết con, để có người nối dòng tông đường?

+ Bao nhiêu suy nghĩ trong đầu Abraham, đã làm những bước chân trèo núi của ông trở nên nặng trĩu: Abraham cảm thấy đau đớn vô cùng, vì sắp phải mất đứa con duy nhất, còn cậu Isaac thì vô tư, pha lẫn một chút lo lắng, nên hỏi cha:



Cha ơi, củi con đang vác đây, còn lễ vật để dâng cho Chúa đâu cha?

+ Câu hỏi của con, chẳng khác gì một mũi tên, xuyên vào tim của người cha. Với một nổi buồn, còn sót một chút hy vọng trong tâm hồn, nên Abraham trả lời: Rồi Thiên Chúa sẽ lo liệu con ạ!

+ Khi người cha giơ dao định “sát tế con dâng cho Chúa”, lúc đó, Isaac mới biết mình chính là lễ vật bị sát tế.

Đúng lúc đó, Thiên Thần Chúa cản lại, vì Chúa chỉ đùa chút thôi, chỉ thử lòng coi ông có mến Chúa và làm theo ý Chúa không thôi.

- Qua một phen hú hồn hú vía, đức tin của Ábraham trở nên mạnh mẽ, ông được phong tặng một danh hiệu: “Cha của những kẻ tin”

- Còn hình ảnh cậu bé Ixaác khiến ta nghĩ đến người Tôi Trung của Thiên Chúa, trong Cựu Ước, được tiên tri Isaia diễn tả: “Người tôi trung bị đổ trên đầu bao tội lỗi của con người, mà người tôi trung này vẫn cam chịu, không mở miệng kêu ca; như con chiên bị đem đi làm thịt…” (Is 53:6-7).

- Người Tôi trung đó, thời Tân Ước, được hiểu là chính Đức Giêsu Kitô: Suốt cuộc tử nạn, ta không hề nghe một lời than vãn mà chỉ thoáng hiện một chút thắc mắc trong vườn cây dầu: Lạy Cha, sao Cha nỡ bỏ rơi con?”.

Cuộc Thương khó mà Chúa Giêsu sắp trải qua, đã kéo tinh thần của các môn đệ xuống dốc, nên các ông ngại đi với Chúa lên Giêrusalem, để chịu tử nạn.

- Để các môn đệ bớt lo sợ và bớt e ngại, hôm nay, trên núi Tabor Chúa Giêsu biến hình, để các ông thấy: phía sau con đường khổ nạn, đằng sau chặng đường thập giá là vinh quang Phục sinh vinh hiển.



- Qua việc Thiên Chúa thử thách trong cuộc sống, và qua những việc kỳ diệu Chúa đã làm cho ta, ta khám phá ra một điều rằng: Trong cuộc sống của ta dù lúc vui hay khi đau khổ, đều có Chúa cùng đồng hành với ta.

- Chuyện: – thơ : Dấu Chân Trên Cát

Rồi một đêm hồn chìm trong cơn mộng, Gã thấy mình trên bãi biển hoàng hôn. Và ô kìa, NGƯỜI lặng lẽ đi bên, Dấu chân nhẹ in hằn trên cát trắng. Gã nhìn lại triền cát dài thăm thẳm, Bốn dấu chân thầm lặng vẽ song song. Tiếng reo vui òa vỡ ở trong lòng, Gã hồi tưởng những năm dài quá khứ. Xuôi ngược giòng đời, hồn trôi lữ thứ, Luôn có NGƯỜI kề cận khắp nơi nơi. Suối yêu thương tuôn chảy chẳng hề vơi. Ta ở bên con cho đến cùng cõi thế.(*) Trên áng mây trời hằn lên những dấu chân lặng lẽ, Vẫn ruổi rong bên gã những ngày xa. Từ thuở ấu thơ qua những năm tháng ngọc ngà, Đang hiển hiện trên ráng trời rực rỡ. Nhưng mà, -tại sao? Gã băn khoăn tự hỏi, - Trên bức tranh tô vẽ lại cuộc đời, Bốn dấu chân nhiều lúc chỉ có hai? Trong câu hỏi gã nghe buồn man mác. Ngước trông NGƯỜI, gã buông lời chua chát, - Phải chăng Thày từng hứa hẹn cùng con, Luôn ở bên con dù biển cạn non mòn? NGƯỜI quay lại khẽ gật đầu không nói. Gã trai trẻ buồn rầu cay đắng hỏi: - Dạ thưa Thày, Thày nói chẳng xa con, Thế tại sao trong giây phút mất còn! Trong lúc khổ đau! trong cơn túng ngặt! Lại là lúc con thấy Thày vắng mặt, Để mặc con chống trả với ưu phiền? NGƯỜI trầm ngâm nhìn gã vẻ ngạc nhiên. Trong khi gã ngó trời vươn tay chỉ, - Dạ thưa Thày, xin Thày quan sát kỹ, Những dấu chân tỏ hiện ở chân mây, Biết bao phen con chỉ thấy có hai! Nhằm những lúc con sống trong đơn độc, Trong đau thương, trong nhọc nhằn tang tóc! Thày bỏ con trơ trọi giữa giòng đời, Với mưa chiều, với sương sớm lẻ loí! Vậy mà Thày bảo: Thày thương con quá đỗi?

Từ nãy giờ NGƯỜI lặng thinh không nói, Lắng nghe lời trách móc của chàng trai. Rồi hiền từ NGƯỜI thầm nhủ bên tai: - Con yêu dấu, con đừng than trách nữa, Tự nghìn xưa như Thày hằng đoan hứa, Mãi yêu con như vũ trụ trăng sao, Như đại dương như sóng cả dạt dào. Vì quá yêu con Thày cam đành chịu chết! - Và này con, dường như con chưa nhận biết, Những dấu chân đơn lẻ ở chân mây, CHẲNG PHẢI CỦA CON, NHƯNG CHÍNH CỦA THÀY, VÌ LÚC ẤY CON LAO ĐAO QUỴ NGÃ, NÊN THÀY ẴM CON TRÊN VAI,.......VÀ MỘT MÌNH BƯỚC ĐI TẤT TẢ!!!

Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con phải vâng nghe Con yêu dấu của Chúa. Cho dù đứng ở đỉnh núi Tabor, thấy Chúa biến hình, hay ở ngọn đồi Golgotha, gặp Chúa tử nạn, xin Chúa cho chúng con biết dấn thân vác thập giá hằng ngày mà theo Chúa, đặc biệt trong 40 ngày chay thánh này, để đời sống chúng con được thêm một chút thánh thiện và thêm một chút lạc quan yêu đời. Amen.


tải về 20.79 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương