Vietnamese 64-0619 Bài Giảng của Anh (Mục Sư) William Marion Branham


Lời của Đức Chúa Trời là Lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm 2 lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng



tải về 274.07 Kb.
trang2/2
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích274.07 Kb.
#22114
1   2
Lời của Đức Chúa Trời là Lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm 2 lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng.” Đó là Lời của Đức Chúa Trời. Điều duy nhất để có thể nắm giữ Gươm, đó là cánh tay của đức tin.

84 Không có gì khác có thể làm điều đó, không gì khác. Anh em phải thấy điều gì khác, có tính cách khoa học. Anh em, về phương diện khoa học, về phương diện giáo dục, anh em không thể nắm giữ Gươm đó. Anh em không thể làm điều đó bằng sự giáo dục; Nó quá vòng vèo, quá phức tạp; Anh em tạo ra nó, nó sẽ làm điều đó, nó sẽ cố chối bỏ Chính Điều đó cùng mọi thứ. Anh em không thể làm thế. Chúa Jêsus Phán, “Nó bị che giấu khỏi các ngươi,” vì thế hãy quên điều đó đi. Anh em không thể biết. Nó ẩn giấu. Khi Đức Chúa Trời che giấu điều gì, thì nó bị ẩn giấu thật sự.

85 Đó là lý do anh chị em được ẩn giấu, nếu anh chị em là Cơ-đốc-nhân. “Vì anh em đã chết, sự sống của anh em được che giấu trong Đức Chúa Trời qua Đức Chúa Jêsus Christ, và được ấn chứng bởi Đức Thánh Linh.” Ma quỷ sẽ tìm thấy anh chị em bằng cách nào? Nó không thể làm điều đó. Anh chị em được che giấu. Đức Chúa Trời che giấu anh chị em. Thật là nơi ẩn náu tuyệt vời, trong ngực của Đức Chúa Jêsus Christ!

86 Vậy thì đức tin nắm giữ điều đó, nó cầm giữ điều đó. Anh chị em có thể không đủ mạnh mẽ, cánh tay đức tin ấy, để đục một lỗ xuyên qua nó, và bước qua giống như người nào đó có thể. Nhưng cứ nắm giữ, nó sẽ đến. Cứ nắm giữ điều đó.

87 Người đàn bà Gờ-réc nầy có nhiều sự ngăn trở, nhưng đức tin của bà không có sự ngăn trở chút nào. Không điều gì có thể ngăn trở đức tin. Đừng quan tâm những gì bất cứ ai khác nói, không có gì ngăn trở được đức tin. Chúng ta hãy xem một số “điều có thể” có thể đã xảy ra với bà. Bà có thể...

88 Có thể người nào đó nói với bà, “Bà là người Gờ-réc. Giáo phái của bà không bảo trợ cho buổi nhóm của Ngài.” Nhưng bà kiên trì dù thế nào đi nữa. Bà sẽ hành động, dù thế nào đi nữa, vì bà đã nghe. “Đức tin đến bởi việc người ta nghe.” Không phải bởi sự hợp tác; Nhưng bởi việc nghe.

89 Để ý, họ có thể nói điều nầy, điều kia, “Bà là người Gờ-réc. Bà không ở trong tầng lớp dân sự của họ. Bà ở đó -- có... họ có màu da khác biệt với bà. Họ khác hẳn.” Tuy nhiên, điều đó không làm bà phiền lòng. Nó không làm bà phiền lòng.

90 Một số người có thể đến và nói, “Điều đó vô lý. Thời của phép lạ đã qua rồi. Không có chuyện như sự chữa lành mà anh nghe đâu. Người đó chỉ là kẻ cuồng tín dấy lên.” Chắc chắn vậy, người ta có đủ loại đô-la giả, nhưng có một loại đô-la thật ở đâu đó, nó được làm ra ở đâu đó. Đúng thế. Vậy thì nói, “Thời của phép lạ đã qua rồi, không có chuyện như thế. Đó chỉ là một đám cuồng tín ở dưới đó, một nhúm người... Điều đó đã có từ đầu.”

91 Tuy nhiên, điều gì đó đập vào người đàn bà; Bà vẫn kiên trì. Thời kỳ phép lạ có thể đã trôi qua với người đang nói chuyện với bà; Nhưng với bà thì không. Có thể nó đã trôi qua với một số hội chúng, nhưng không trôi qua với anh chị em, nếu anh chị em có đức tin.

92 Có thể có nhóm khác, có thể một số phụ nữ đứng trên góc phố, nói, “Ma-thê.” Tôi hi vọng không có Ma-thê nào ở đây. “Ma-thê, chị biết gì không? Chồng chị sẽ lìa bỏ chị khi biết chị đi đến buổi nhóm đó. Tôi biết con gái chị bị chứng động kinh, nhưng tôi nói cho chị biết, nó sẽ... nếu chồng chị bắt gặp chị đi xuống dưới đó! Anh ấy thuộc về các câu lạc bộ và hiệp hội lớn trong thành phố; Nếu chị đi xuống đó, anh ấy sẽ lìa bỏ chị.” Điều đó không có nghĩa gì với bà. Bà cứ đi, dù thế nào đi nữa. Đức tin đã nắm giữ. Đức tin biết không có sự trở ngại nào.

93 Rồi ở đó có một nhóm ở góc phố, nói rằng, “Chị biết gì không? Chị sẽ trở thành trò cười của Giáo hội, vì chị định đi xuống đó chỉ vì việc ấy. Người ta sẽ biết chị đi đâu. Chẳng bao lâu bà bị nhận dạng, rồi bà sẽ là trò cười của dân chúng. Mọi người sẽ cười vào mặt chị.” Điều đó không có ý nghĩa gì với bà chút nào hết. Bà đã kiên trì.

94 Nhóm nào đó có thể nói, “Họ sẽ đuổi chị ra khỏi Giáo hội; Họ sẽ không cấp thẻ thành viên cho chị.” Thậm chí như thế, bà vẫn kiên trì. Điều đó không ngăn trở bà chút nào. Tại sao vậy? Bà đã nắm giữ đức tin rồi.

95 Tôi ước gì mình có thì giờ để ngừng lại ở đây trong 4 giờ và chỉ nói cho anh chị em về - về những kinh nghiệm với điều tương tự đó, những phụ nữ, đàn ông, và trẻ em đã chết; Và bởi những lời tuyên bố của các Bác sĩ, họ đang sống tối nay, bởi Ân điển của Đức Chúa Trời. Bởi vì, điều gì đó nắm giữ họ, đức tin! Đó là sự hiểu biết. Đúng thế.

96 “Chị đã phá vỡ hết mọi cánh cổng nầy, tất cả những lời chỉ trích, mọi sự cười nhạo, những lời nói, Chồng chị sẽ bỏ chị; Thẻ thuộc viên của chị bị thu hồi, chị sẽ phải kiếm thẻ khác; Chị sẽ là người chồng bị ruồng bỏ; Chị sẽ bị gọi là “‘Thánh quá máu.’” Điều đó không có ý nghĩa gì với bà, bởi vì bà đã thấy Đức Chúa Trời rồi. Bà đã nghe, và đức tin đến bởi việc nghe. Bà biết rằng những người khác đã được chữa lành, tại sao con gái bà không thể được chữa lành? Anh chị em đấy, bà đã đi qua.

97 Cuối cùng bà đến nơi chân Chúa Jêsus, và để ý thật là một cú sốc! Nhiều người cứ nghĩ bởi vì họ đã đến được nơi đó, tất cả ở đó chỉ có thế; Nhưng anh chị em bây giờ mới thật sự khởi đầu. Khi bà đến với Chúa Jêsus, thật là thất vọng cho bà; hay có lẽ nó sẽ không xảy ra với chúng ta trong thời đại nầy. Chúa Jêsus đã Phán Ngài không được sai đến với dân tộc bà.

98 Nếu điều đó xảy ra với anh chị em Giáo hội Ngũ Tuần ngày hôm nay, thế nào, anh chị em sẽ vênh mặt lên bỏ đi và nói, “Đó là cái gì vậy? Nếu họ không giống như ở Giáo hội Hội Chúng tôi, tôi sẽ gia nhập Giáo hội Một Ngôi [Ngũ Tuần Liên Hiệp]. Nếu họ không giống tôi ở đó, tôi sẽ đi Giáo hội Hội Thánh Đức Chúa Trời. Tôi - tôi không phải dính dáng vào chuyện như thế.” À, đó là lý do những phép lạ không còn nữa với các Giáo hội [giáo phái]. Đó là lý do đức tin đã mất khỏi Giáo hội [giáo phái]. Hiểu không?

99 Ngay cả Chúa Jêsus, chính Đức Chúa Trời! Hãy lắng nghe điều đó. Chính Đức Chúa Trời mà bà định Thờ phượng, và - và thay đổi ý nghĩ của bà, và đến để - để tin nơi Ngài; Khi bà đến nơi Ngài, bà có được sự lạnh nhạt.

100 Anh chị em còn nhớ tôi đã nói tối hôm qua về những bông hoa lai giống cùng các thứ không? Cơ-đốc giáo ngày nay là sự tái sản sinh. Nó không phải nguyên thủy. Nếu anh chị em đã có phép báp-têm nguyên thủy giống như họ đã có lúc đó, mà Giáo hội Ngũ Tuần sẽ là một... Sẽ không có điều gì ngăn trở nó được. Nó sẽ như là một căn nhà trên lửa trong thời tiết khô hạn, và gió nóng đang thổi tới. Không gì có thể ngăn cản nó được; Nó ở trong lửa. Nhưng ngày hôm nay có điều gì? Không, đó là một nhóm khác biệt ngày hôm nay. Quan điểm của tôi: Đó là sự tái sản sinh.

Ngài đã lạnh nhạt với bà.



101 Ngày hôm nay chúng ta phải vỗ về họ, “Tôi hứa với anh chị; Nếu anh chị em ghé qua, tôi sẽ ghi thẻ của anh chị em vào sổ của tôi ở đây, thư của anh, và tôi - tôi sẽ xem những gì tôi có thể làm. Chúng ta sẽ đến với ban Chấp sự, xem thử chúng ta có thể đưa anh vào ban Chấp sự không hay - hay điều gì đó.” Đó là cách họ phải làm ngày hôm nay. Thấy chúng ta có một đám người như thế nào không?

102 Nhưng ngay khi bà đến đó, Ngài Phán, “Ta không được sai đến với dòng dõi ngươi. Ngoài ra, chúng chẳng là gì ngoài một lũ chó.”

103 Ồ, chao ôi, chúng ta sẽ làm gì? Anh chị em sẽ làm gì? Hãy tự hỏi mình điều đó, và thành thật. Người nào đó đã khinh rẻ, lạnh nhạt, sao, nếu anh chị em không được cầu nguyện cho, đêm đầu tiên, anh chị em tuyên bố mình sẽ không trở lại nữa. thế thì anh chị em có đức tin không? Chắc chắn vậy. Vậy thì nên nhớ, băng ghi âm nầy đi khắp thế giới. Tôi không chỉ ngón tay ở đây; Tôi đang chỉ khắp mọi nơi. Hiểu không? Đúng thế, anh chị em, anh chị em sẽ không trở lại. Không. Anh chị em không thể ngồi và lắng nghe suốt cả buổi nhóm. Anh chị em hiểu không? “Vâng, tôi có đức tin” không? Đúng thế.

104 Nhưng bà đã bị gọi là một con chó. Đó là từ hèn hạ nhất có thể có được, hay là đối với họ thời đó, một con vật ô uế. Dĩ nhiên, ngày hôm nay nó là một thần tượng; Nhưng một người đàn bà sẽ lấy một con chó già và săn sóc nó như con mình, và thực hiện sinh đẻ có kế hoạch, bởi vì nàng muốn đi ra để nhảy nhót và dự tiệc, và hành động kỳ quặc như thế, nàng không có thì giờ dành cho con cái của mình. Nàng biết bạn có thể lôi con chó ra khỏi chuồng ở đâu đó, mang nó theo với nàng. Điều đó hoàn toàn chính xác, đấy. Thực hiện sinh đẻ có kế hoạch, và rồi đi Nhà thờ và hát trong ban hát; Mặc đồ ngắn ngủn, cùng mọi thứ khác, và tự gọi mình là một Cơ-đốc-nhân; Tóc bồng bềnh và nói mình ở trong sự thông công với Đức Chúa Trời, trong khi Kinh thánh không nói thế. Điều đó hoàn toàn chính xác. Tôi không quan tâm... Hãy lắng nghe.

Anh em nói, “Điều nhỏ nhặt đó, anh đang nói gì về điều gì?”



105 Ban đầu, một từ đã gây ra bệnh tật và sự chết. Đức Chúa Trời không hề thay đổi, ở cuối của Sách, đã nói, “Hễ ai thêm một Lời hoặc bớt một Lời.” Vì thế cho dù anh chị em làm điều gì, anh chị em tuyên bố mình thánh sạch thế nào, anh chị em nhảy lên nhảy xuống như thế nào và kêu khóc, chạy lên chạy xuống, hay bất kể bạn muốn làm điều gì, hoặc là cho người nghèo, hay là gì đi nữa; Không phải. Anh chị em đã phá hỏng Lời; Lời đó bị phá hỏng, anh chị em không thể trở lại. Hoàn toàn chính xác, không một Lời. Anh chị em nhận lấy một giáo điều thay vì Lời, vì nó thích hợp với anh chị em.

106 Đó là lý do nhiều người có thể gia nhập ‘Nhà thờ’ [một loại giáo phái nào đó], và đi tới làm điều nầy, điều nọ, điều kia, và ngồi quanh quẩn ở đó, nó chẳng là gì ngoài một ‘nhà nghỉ’. Nó không phải “Hội thánh”. Anh chị em đã được “sanh để ra vào trong” Hội thánh, chứ không phải ‘gia nhập’ một ‘nhà nghỉ’ [một Nhà thờ Giáo phái nào]. Nhưng anh chị em được “sanh vào” Hội thánh, là Hội thánh, chứ không phải Giáo hội [giáo phái]; Hội thánh: Chỉ có một Hội thánh duy nhất. Và anh chị em...

107 Tôi đã sống trong gia đình họ Branham 55 năm, và họ không bao giờ mời tôi ‘gia nhập’ gia đình đó. Tôi đã được “sanh vào” trong đó. Đúng thế.

Vâng, dù bị xua đuổi, bị gọi là một ‘con chó’, nhưng bà vẫn cứ kiên trì dai dẳng.



108 Đấy, bà đã có đức tin. Bà không bị thất vọng với tất cả bạn bè của mình, thất vọng với dân của bà, mọi thứ cố cản trở bà. Nhưng mọi việc được đưa ra cách đó. Điều đó tỏ cho thấy Sa-tan đang cố -- đẩy lui đức tin chân thật, nhưng nó không thể làm điều đó. Để ý đến những gì người nào nói; Nó vẫn ở đó. Bà kiên trì. Bà cứ hành động.

109 Bà đến với Chúa Jêsus, và Chúa Jêsus Phán, “Ta không được sai đến với dòng giống của ngươi. Ta không được sai đến với Giáo hội của ngươi. Họ không hợp tác. Dù thế nào đi nữa, các ngươi chẳng là gì ngoài một đám chó.” Bà vẫn cứ tiến lên! Phán, “Ta, Ta đến để - để chữa lành những người nầy của Ta, không đến đến để chữa lành ngươi. Ta không nên lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con ăn.”

Bà thưa rằng, “Lạy Chúa, thật như vậy.” A-men!



110 Đức tin sẽ luôn luôn thừa nhận Lời là đúng. A-men! Vậy nếu anh chị em muốn nắm giữ một giáo điều, cứ giữ đi; Nhưng đức tin, đức tin chân thật, thừa nhận Lời của Lẽ thật.

111 Bà thưa, “Lạy Chúa, song mấy con chó con ăn những miếng bánh vụn trên bàn chủ nó rớt xuống.” Điều đó chấp nhận điều đó. Chấp nhận điều đó. Bà không phải là một - một cây trồng trong nhà kính. Bà không phải là một - một đám lai giống, cái gọi là tín hữu, mà chúng ta có vụ mùa của ngày hôm nay. Bà có đức tin chân thật. Bà thừa nhận Ngài đúng. Nhưng bà không chạy theo tất cả những miếng bánh mà con cái có thể ăn; Bà chỉ tìm kiếm những miếng bánh vụn thôi.

112 Chúng ta hoặc có được thứ tốt nhất hoặc không có gì cả. Chúng ta sẽ bỏ đi Lời đó, và rồi nói, “Chúng ta có đức tin. Họ không đối xử đúng đắn với tôi, tôi sẽ bỏ đi.” Đó không phải là đức tin. Đó không phải là đức tin.

113 Đức tin là ở đấy. Những gì tôi đang cố gắng nói với anh chị em, thưa các bạn, chúng ta sẽ có hàng người cầu nguyện ở đây một trong những đêm nầy. Tôi muốn thấy không có cái cáng nào, chiếc xe lăn, cái nạng, hay cái gì ngoài những gì đang đặt trên nền nhà ở đây, và rồi họ bước đi. Thấy không? Trừ phi anh chị em đến với sự đến gần thích hợp, anh chị em sẽ không nhận được thứ gì. Đúng thế, anh chị em cứ bước thẳng qua và người nào đó vỗ tay tán thưởng anh chị em, và tiếp tục sai trật. Điều đó, điều đó không ích lợi gì. Anh chị em phải biết điều gì mình đến... “Kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin.”

114 Xem nào, hãy nhớ, người đàn bà ấy không hề thấy phép lạ. Bà là người Gờ-réc. Bà biết... Bà là Dân Ngoại. Bà chưa hề thấy một phép lạ nào, song bà có đức tin có một việc như vậy. Năm nầy sang năm khác, ngày nầy qua ngày khác, chúng ta thấy những phép lạ, và thật sự không thể nắm giữ 1 hay 2 giờ.

115 Bà giống như kỵ nữ Ra-háp. Ra-háp đã không... Người đàn bà Dân Ngoại đó, bà đã không cần thấy cách Giô-suê mặc áo thể nào, hay là thấy Giô-suê. Bà nói, “Tôi đã nghe và tôi tin.” Chỉ thế thôi. Bà đã nghe và đã tin.

116 Chúa Jêsus Phán, “Vì lời ấy!” Bà có sự tiếp cận đúng đắn với sự ban cho của Đức Chúa Trời. Nên nhớ, bà là Dân Ngoại đầu tiên mà phép lạ từng xảy ra, vì đức tin của bà. Đức tin thừa nhận Lời là đúng, tự hạ mình, giống như nó xảy ra ngày hôm nay.

117 Ma-thê ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Ma-thê, em gái của La-xa-rơ, bà khiêm nhường trong sự Hiện diện của Chúa Jêsus. Bà kiên trì khi đến đó. Ngài Phán... Bà thưa, “Lạy Chúa, nếu Chúa có ở đây, thì anh tôi không chết; Nhưng mà bây giờ tôi cũng biết mọi điều Ngài sẽ xin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ắt ban cho.”

118 Chúa Jêsus Phán, “Ta là sự Sống lại và sự Sống; Kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi. Còn ai sống và tin Ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng?

119 Hãy nhớ, bà có quyền trách Ngài. Bà đã sai người đi đến Ngài 2 lần, khi anh trai đau; Để người chết. Nhưng anh em thấy đó, bà có đức tin. Bà biết.

120 Nếu người đàn bà Su-nem, trong thời đại của bà, khi đứa con của bà chết, bà tin Đức Chúa Trời ở trong đấng Tiên tri Ê-li-sê đó, và bà cứ đến với Ê-li-sê. Bà nói, “Tôi chỉ Đức Giê-hô-va Hằng Sống, và chỉ mạng sống của ông mà thề, tôi chẳng hề lìa khỏi ông!” Bà kiên trì. Ê-li-sê đã không biết làm gì. Ông chỉ đi vào phòng, bước lui bước tới, cho đến khi Thần của Đức Chúa Trời, sự Hiện diện của Đức Chúa Trời đến. Ông đã nằm sấp trên mình đứa trẻ, nó hắt hơi 7 lần và sống lại. Bởi vì, một người đã kiên trì đã nắm giữ đức tin, đi đến chỗ người của Đức Chúa Trời.

121 Bà biết, nếu Đức Chúa Trời ở trong Ê-li-sê, phương chi là Ngài ở trong Chính Con của Ngài. Bà đã biết. Đức tin đến bởi việc người ta nghe. Ở trong sự Hiện diện của Chúa Jêsus, bà đã kiên trì.

122 Chúa Jêsus, trông giống như quay lại, và Phán, “Nó sẽ lành,” và tất cả điều nầy, đại loại như vậy. Nhưng bà kiên trì. Bà chen lấn qua đám người phê phán mà họ đã nói, “Chương trình Chữa lành Thiêng liêng mà ngươi nói đó bây giờ ở đâu? Tất cả điều đó ở đâu? Anh ngươi đã chết và chôn ở ngoài đó lúc nầy. Mục sư đó đã lẻn ra khỏi thành phố cho đến lúc anh ngươi chết, và rồi trở lại.” Nhưng điều đó không ở trong đường lối của bà. Bà chen qua đám người chỉ trích đó cho đến khi gặp Ngài. Bà đã có được điều bà cầu xin.

123 Cách đây đã lâu ở đây, tôi vừa nhớ, tại Đền tạm... Tôi thấy một số anh em tại Đền tạm đang ngồi ở đây tối nay. Có một bà... Tôi đã đi vào Nhà thờ đó. Chúng ta gần như mỗi buổi tối đều có những buổi nhóm như chúng ta đang có ở đây. Thế rồi chúng tôi đã... Tôi - tôi không cầu nguyện cho người đau tối hôm đó. Có một người đàn bà từ California đến, có một khối u, khối u đó nặng khoảng 25 ký. Vì thế họ để bà ấy ngồi ở phía sau. Họ nói chúng tôi không có cầu nguyện cho người đau tối hôm ấy; Điều đó vừa xảy đến lúc tôi vừa đến buổi nhóm.

124 Khi tôi đi ra ngoài ở cửa sau, 2 trong các Chấp sự kéo bà ấy lại gần nhà, ngồi vào ghế, đặt ở cửa ra vào, ngay trên nền đất. Khi tôi đi ra, bà ấy nắm lấy ống quần tôi khi tôi đi ra. Bà ấy nói, “Thưa Anh Branham, điều duy nhất tôi cầu xin anh, là đặt tay trên tôi.” Bà nói, “Khối u của tôi sẽ biến mất.” Bà hầu như giống như thế nầy.

125 Khoảng 6 tuần sau đó, bà có mặt trong buổi nhóm, và đem theo các chị em gái để kiểm tra bà. Không có cuộc giải phầu nào, không có một vết tích của khối u ở đâu nữa. Cho dù tối hôm ấy không phải là buổi tối cầu nguyện cho người đau, bà ấy đã kiên trì. Bà đã có được điều mình cầu xin. Đức tin đã tìm thấy vị trí của nó, và đã được nắm giữ.

126 Mi-chê. Tôi kết thúc trong chốc lát. Mi-chê, trong sự hiện diện của 400 Thầy Tế lễ, các nhà Tiên tri của Hê-bơ-rơ cùng với tất cả. Họ nói, “Hỡi Mi-chê, hãy xuống, ngươi bị đuổi ra khỏi Hiệp hội Mục sư Truyền đạo ở dưới đây; Nhưng nếu ngươi nói giống như họ nói lúc nầy, và nói cho A-háp cứ đi lên với Giô-sa-phát; Chúng ta nhận ra điều đó, thì họ sẽ đưa ngươi trở lại trong Hội đồng Thông công.”

127 Nhưng Mi-chê đáp rằng: “Ta chỉ Đức Giê-hô-va Hằng sống mà thề, ta sẽ báo-cáo điều gì Đức Giê-hô-va Phán dặn ta.” Chúa ôi, xin ban cho chúng con những Mi-chê ấy! Hiểu không?

128 Vì thế ông đã chờ đợi. Đêm đó Khải tượng đến. Ông kiểm tra Khải tượng của mình với Lời. Vì, Lời của Đức Chúa Trời đã Phán rằng, những con chó sẽ liếm máu A-háp, vì điều họ đã làm cho Na-bốt. Vì thế chúng ta thấy rằng những Khải tượng của ông chính xác với Lời.

129 Cho nên ông là người kiên trì khi ông bước ra sáng hôm sau. Ông nói, “Hãy đi lên, nhưng tôi thấy Y-sơ-ra-ên bị tản lạc trên các núi, như chiên không có người chăn.”

130 Thầy Tế lễ thượng phẩm nầy, hay trên các Tiên tri, bước lại, vả vào má người, mà rằng, “Thần của Đức Giê-hô-va có do đường nào lìa khỏi ta đặng đến nói với ngươi?” Mi-chê vẫn không quan tâm đến những gì họ nói. Ông đứng đó. A-háp nói, “Hãy bỏ tù người nầy, lấy bánh và nước khổ-nạn mà nuôi nó cho đến khi ta trở về,” nói cách khác, chém đầu ông, hay điều gì đó.

131 Ông nói, “Nếu vua trở về bình an thì Đức Giê-hô-va không cậy tôi phán.” Ồ, ông đã biết mình đang đứng ở đâu. Mặc cho những người còn lại nghĩ gì không quan trọng; Ông biết mình đã ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Ông đã nghe Tiếng của Đức Chúa Trời. Thật chính xác với Lời của Đức Chúa Trời.

132 Tối nay chúng ta cũng nên như vậy, để thấy thời đại mà chúng ta đang sống, và thấy Lời hứa của thời đại nầy, mà Lời của Đức Chúa Trời đã hứa. Cho dù ai khác nói gì đi nữa; Lời đã Phán vậy, và Chúa Jêsus đến để tự bày tỏ chính Ngài. Sự kiên trì!

133 Người mù mà Chúa Jêsus đã che... Hay chữa lành; Ông ta không thể giải thích hay tranh cãi với hệ thống Thần học của họ. Nhưng ông biết một điều, ông đã kiên trì.

134 Cha mẹ ông đã không thể nói. Họ nói, “Ồ, chúng tôi sợ họ sẽ đuổi chúng tôi ra khỏi Nhà hội.” Họ nói, “Hãy hỏi nó, nó đã đủ tuổi rồi.”

135 Thầy Tế lễ hỏi, “Ai đã chữa lành ngươi?”

Người đáp, “Một Người tên Jêsus, người Na-xa-rét.”

Họ lại nói rằng, “Hãy ngợi khen Đức Chúa Trời, chúng ta biết Người đó là kẻ có tội.”

136 Người nói rằng, “Tôi chẳng biết Người có phải là kẻ có tội chăng, tôi không biết. Tôi không thể nói điều đó. Nhưng, tôi chỉ biết một điều, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng.”

Họ nói, “Chúng ta không biết Người nầy đến từ đâu.”



137 Người trả lời rằng, “Người đã mở mắt tôi, mà các ông chẳng biết Người bởi đâu đến, ấy là sự lạ lắm! Các ông được cho là những người lãnh đạo của thời đại nầy, biết tất cả những điều Thiêng liêng; Mà ở đây Một Người đến và mở mắt tôi, khi tôi đã mù từ khi mới sanh ra, tuy nhiên các ông không biết Ngài đến từ đâu?” Ồ, anh ta là người kiên trì, không điều gì có thể làm phiền anh. Người nầy đang nói đến Đức Chúa Trời.

138 Na-tha-na-ên đã không quan tâm đến, gọi Ngài là “Lạy Chúa, Vua Y-sơ-ra-ên,” trước Mục sư của mình và hết thảy người ở đó, khi Ngài bảo ông đã ở đâu ngày hôm trước. Na-tha-na-ên không quan tâm.

139 Người đàn bà bên giếng không quan tâm bao nhiêu người nói bà không hợp pháp để nói điều chi bởi vì bà là gái điếm. Bà đã gặp Một Người mà bà trông đợi, kể từ khi bà còn bé, đã biết rằng Chúa Jêsus sẽ xuất hiện, là Đấng Tiên tri. Bà đã tìm thấy Đấng Tiên tri đó Người đã nói cho bà biết những điều bà đã làm. Ngăn cản được bà không? Như tôi nói lần nữa, như một căn nhà trong lửa giữa ngọn gió lớn, các bạn không thể làm điều đó. Lòng bà đang cháy lên với sự vui mừng và bình an. Bà đã được tha thứ tội lỗi mình. Bà đã thấy Đấng Mê-si. Bà đã thấy sự Hiện diện của Ngài. Bà đã thấy Lời Ngài.

140 “Chúng tôi biết rằng khi Đấng Mê-si đến, sẽ rao truyền mọi việc cho chúng ta. Nhưng Ngài là Ai?”

Đức Chúa Jêsus Phán rằng: “Ta, Người đang nói với ngươi đây, chính là Đấng đó.”

141 Nếu Con Người có thể làm điều như thế, sẽ không nói dối, bà biết đó là Đấng Mê-si, vì thế Tin lành đã được lan ra.

142 Chúng ta thật nên ở trên ngọn lửa giống như vậy đêm nay, kiên trì để cho mọi người biết rằng Đức Thánh Linh là có thật ngày hôm nay, giáng xuống trên chúng ta và làm những việc giống như Ngài đã làm, và những Lời của thời đại nầy. Chúng ta không kiên trì. Chúng ta tự hỏi Nó có thật sự đập vào chúng ta không? Đấy, để ý người đàn bà bên giếng.

143 Một điều nữa, rồi tôi phải kết thúc. Tôi có khoảng nửa trang ghi chú ở đây, nhưng tôi muốn kết thúc bằng việc nói điều nầy. Điều nầy dẫn đến một câu chuyện với tôi. Sau đó chúng ta sẽ cầu nguyện cho người đau. Sẽ trễ một chút, nhưng có lẽ 10, 15 phút, nhưng xin chỉ chịu đựng với tôi lâu hơn một chút.

144 Cách đây khoảng 3 năm tôi đã ở Mê-xi-cô. Bao nhiêu người biết Anh Espinoza, anh em người [Mê-xi-cô nói tiếng] Tây Ban Nha ở đây? Ồ, tôi đoán nhiều anh em. Anh ấy là người thông dịch. Chúng tôi đã xuống dưới thành phố Mê-xi-cô. Theo như họ biết, tôi là người ‘Ngũ Tuần’ duy nhất trong đó, được chính phủ tài trợ. Nhưng Tướng Valdivia, anh em còn nhớ ông ấy là một người của Hội Thương Gia Tin Lành Trọn Vẹn, đã tin nhận, được cứu và đầy dẫy Đức Thánh Linh, và ông đã thông qua chính quyền đưa tôi vào.

145 Vì thế chúng tôi có một vòng người bao quanh ở ngoài đó. Nó đủ chỗ cho nhiều ngàn người; Không có chỗ ngồi nào, họ phải đứng. Anh em nghĩ phải đứng ở đây trong 2 hay 3 giờ trong phòng này, những người đó họ đã đứng trong ánh nắng sa mạc chói chang nóng nực, ở đó từ 9 giờ sáng cho đến 9 giờ tối, ngày nầy qua ngày khác. Một đêm, trời đổ mưa xuống, họ đứng đó; Những phụ nữ Mê-xi-cô trẻ tuổi, tóc ướt phủ xuống mặt, trời mưa nặng hạt đến nỗi tôi hầu như không thấy được một nửa hội chúng. Điều đó không quan trọng với họ; Họ đang nắm giữ Lời của Sự Sống.

146 Tôi nhớ một đêm đi vào. Tôi đã ở đó 3 đêm. Bục giảng gần như dài như thế nầy, hay có lẽ dài hơn một chút. Có một ông già mù băng qua bục, và họ đưa ông ấy lên.

147 Người đó đến gần tôi, tôi đã gọi ông ấy là “Mañana,” có nghĩa là “ngày mai.” Ông ấy rất thấp. Ông không thể đến được ở đó, và ông nhìn quanh, rồi đi qua đó lúc nào đấy. Tôi cầu nguyện, và ông... Tôi chỉ gọi ông là “Mañana.”

148 Vì thế họ đưa tôi tới phía sau của bức tường lớn nầy, trên một cái thang, rồi dòng tôi xuống trên một bục giảng. Anh Jack Moore, bao nhiêu anh em biết anh ấy? Tất nhiên rồi, tôi đoán anh em còn nhớ; Anh John Sharrit cùng nhiều người khác ở đây. Họ đã ở đó trên bục. Đêm đó, đến qua bục...

149 Mañana đưa ra những tấm vé, thẻ cầu nguyện, nhưng Billy đến bên cạnh ông để giúp ông. Anh có thể nói với nói chuyện với họ và phát thẻ cầu nguyện cho họ, nhưng Billy đi xem thử số thẻ có đúng hay không, hay là người nào sẽ bán cho ai đó, hoặc người ấy muốn làm gì, hay tỏ sự tôn trọng con người, hầu cho mọi người muốn có thẻ đều có một cái.

150 Vậy nên tối hôm đó khi những người có thẻ cầu nguyện được gọi lên, có một ông già đi chân không qua bục, và quần của ông rách bươm, tay cầm cái mũ, buộc lại bằng dây nhung. Khi ông đến gần tôi, ông bị mù, và tôi nhìn ông lão. Tôi đang đứng đó, mặc bộ đồ tươm tất như tối nay, người nào đó đã cho tôi một bộ đồ mới rất đẹp, và mang giày tốt. Còn ông lão đáng thương đó, một cái áo cũ rách rưới, và người ông đầy bụi. Ông ở đó, bị mù hoàn toàn, đôi mắt gần trắng dã như chiếc áo sơ-mi của tôi vì bịnh đục nhân mắt. Và, và tôi nghĩ, “Sa-tan đã làm điều thật độc ác!” Ông lão mù đáng thương có lẽ không bao giờ có một bữa ăn tử tế trong đời.

151 Nguyên lý phân phối và tiêu thụ hàng hóa (kinh tế học, economics) thật thiếu công bằng ở đó. Và họ, chỉ nghĩ lúc ấy, nói, Pedro, Peter, anh - anh ấy là một thợ nề, kiếm được 30 pê-sô mỗi ngày, nhưng họ phải làm việc 4 ngày để có được một đôi giày. Hiểu không? Thế còn bé Pancho, hay Chico, những đứa bé làm việc ở bên ngoài đây chỉ kiếm được khoảng 4 pê-sô một ngày, với 4 hay 5 đứa trẻ để nuôi ăn thì thế nào? Nó sẽ đi xuống và kiếm một và cái bánh ngô nhồi đậu thịt nguội lạnh cho mình, và tối nay Martina có thể có một cái và bé Chico có thể có một cái, nhưng người nào đó phải làm với một... mà không có một cái. Họ phải tiết kiệm rất nhiều, để mua một cây nến bằng mỡ thắp trên bàn thờ bằng vàng vì tội của họ. Đó là điều thiêu đốt tôi. Anh chị em cũng vậy.

152 Vậy thì, ông lão nầy đứng đó, và ông nói điều gì đó bằng tiếng Tây Ban Nha. Ông có nhiều hạt nhỏ quấn quanh những ngón tay, và tôi bảo ông, “Lấy nó ra,” qua Anh Espinoza.

153 Tôi nghĩ, tôi nghĩ, “Tôi sẽ so vai. Tôi có thể chỉ để áo khoác xuống, và nói với ông ấy. Vai ông rộng hơn vai tôi.” Tôi so bàn chân tôi bên chân ông, nghĩ, “Mình có thể tuột đôi giày nầy ra khỏi chân, mà không ai thấy, và cho ông ấy đôi giày,” nhưng chân ông lão lớn hơn nhiều. Tôi nghĩ, “Ồ, mình có thể làm gì đây?” Tôi nghĩ, “Ôi Chúa ơi!”

154 Giá như anh em cảm thấy cần cố gắng phục vụ vì mọi người. Anh em phải cảm thấy điều đó. Đó là lý do Ngài đã cảm thương sự yếu đuối của chúng ta.

155 Tôi chỉ choàng tay quanh người ông như thế nầy, và nói, “Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, nếu cha của con còn sống, thì ông cũng già cỡ ông lão nầy. Chính là cha của người nào đó.” Tôi cứ đứng đó như thế, và tôi nghe ông la lớn, “Gloria a Dios!” Đó là “Vinh hiển thay Đức Chúa Trời!” Anh em biết đấy. Nhìn quanh ở đó, và ông lão ấy có thể thấy thật rõ như tôi, cứ đi đi lại lại trên bục, cứ như thế. Thế đấy, dĩ nhiên, họ phải có người giữ trật tự, khoảng 300, hay 400 người đứng đó, giữ không cho họ lên. Rồi họ phải dòng tôi xuống trở lại bằng dây thừng.

156 Đêm hôm sau, đi vào đó, chỉ có một đống cao khăn choàng, mũ nón cùng các thứ ở đó, họ đã chất lên ở đó để được cầu nguyện cho. Họ biết cái gì thuộc về ai như thế nào, tôi không biết, tất cả chất đống lên, đặt ở đó. Trời thì đang mưa. Tôi đã đến trễ. Tôi đi vào đó, và chỉ bắt đầu giảng. “Đức tin là sự biết chắc vững vàg những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy,” và Anh Espinoza ở đó thông dịch.

157 Billy đi đến vỗ nhẹ vào vai tôi, nói, “Ba ơi, ba sẽ phải làm điều gì đó.” Nói, “Mañana đã phát ra hết các thẻ cầu nguyện. Có một người đàn bà đứng đằng kia, một phụ nữ trẻ, chị ấy ẵm một đứa con đã chết sáng nay rồi.”

158 Anh chị em đã đọc bài báo trong Hội Thương Gia Tin Lành Trọn Vẹn. Hãy nhớ, điều đó phải là không lừa dối trước khi được in. Bác sĩ phải ký lời tuyên bố nầy, rằng điều đó có thực, khi anh em đem in.

159 Nói... [Băng trống. - Biên tập]... “Nó đã chết sáng nay. Chị ấy đã đứng trong mưa với đứa con đã chết đó suốt ngày, và chị không biết Espinoza là... hay là, tôi muốn nói, Mañana đang phát ra thẻ cầu nguyện cho họ.” Nói, “Chị ấy sẽ đi ngay dưới họ, xô đẩy họ, trèo lên lưng họ, hay làm bất cứ điều gì. Chị ấy đang cố gắng để lên đây.”

160 Tôi nói, “Ồ, tôi sẽ bảo anh.” Tôi nói, “Đến đây, Anh Moore.” Anh em biết đấy, tất cả anh chị em, nhiều người trong anh chị em giơ tay lên, anh chị em biết Anh Moore. Tôi nói, “Anh Moore, chị ấy không biết tôi là ai. Chị ấy không biết. Có nhiều vị Mục sư đang đứng ở đây, nhiều người Báp-tít và mọi Giáo phái khác tài trợ cho buổi nhóm.” Và tôi nói, “Này, anh, anh đi qua đằng kia và cầu nguyện cho đứa bé, chị ấy sẽ không biết sự khác biệt, đấy.”

Anh ấy nói, “Được rồi, Anh Branham.”



161 Anh ấy bắt đầu bước ra khỏi bục, khoảng từ bức tường ở đằng kia, và tôi quay lại. Nhiều người không biết, bởi vì họ không hiểu tiếng Anh. Tôi nói, “Vậy thì như tôi nói, đức tin là sự biết chắc...” Nhìn phía trước tôi, tôi thấy một đứa bé Mê-xi-cô, gương mặt ngăm đen chưa mọc răng, đang ngồi đó nhìn tôi cười toe toét, ngay phía trước tôi đây.

162 Tôi nói, “Chờ một chút, Anh Moore.” Tôi nói, “Hãy nói phụ nữ đó đến đây.”

Billy nói, “Ba ơi, chị ấy không có thẻ cầu nguyện.”

Tôi nói, “Ba vừa thấy một Khải tượng, Billy à.”

163 Vậy họ đi xuống đó đưa chị ấy lên. Chị ấy đến, chạy lên đó, và quì gối xuống, bắt đầu la lớn, “padre,’ có nghĩa là “cha,” anh em biết đấy; Tôi mời chị ấy đứng lên, Anh Espinoza. Giữ lấy đứa bé, chị trùm nó bằng một tấm mền nhỏ có sọc màu xanh trắng, người ướt đẫm, nước nhỏ xuống, và tóc chị xõa xuống. Người phụ nữ trông đáng yêu, có lẽ là đứa con đầu lòng của chị, chị... Chị ấy khoảng 22 hay 25 tuổi, cứ giữ đứa bé trên tay như thế; Tôi nghĩ đến hình dạng nhỏ bé cứng ngắc nằm đó dưới cái mền.

164 Anh em biết đấy, tất cả đều nghĩ tôi chỉ cầu nguyện để thoát khỏi điều đó, cho xong trách nhiệm với chị ta.

165 Tôi đã đặt tay trên đứa bé nầy và nói, “Kính lạy Cha Thiên Thượng, con không biết rằng - rằng đây là một đứa bé; Nhưng con đã thấy một Khải tượng ở đó cách đây một lát, trông giống như một đứa trẻ Mê-xi-cô, gương mặt ngăm đen đang cười.” Tôi nói... Họ không thông dịch lời cầu nguyện, anh em biết đấy. Tôi nói, “Con thấy nó đang mỉm cười.” Tôi chỉ đặt tay trên nó, cách nầy, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, để cầu nguyện, và đứa bé đá chân và bắt đầu khóc thật to như nó... Vậy nó bắt đầu la khóc.

166 Tôi nói, “Anh Espinoza à, anh đừng bỏ qua điều đó. Anh cho người mang đứa bé với người phụ nữ ấy, mang họ đến Bác sĩ.” Tối hôm ấy, họ đã gọi Bác sĩ, vị Bác sĩ đã ký tuyên bố đứa bé đã chết vì bịnh viêm phổi sáng hôm đó trong bệnh viện, và sống lại; Đang sống ngày hôm nay vì sự Vinh hiển của Đức Chúa Trời.

167 Bởi vì sao? Chị ấy đã thật kiên trì như người đàn bà Sy-rô-phê-ni-xi nầy mà chúng ta đang nói đến tối nay ở đây. Cho thấy rằng Đức Chúa Trời vẫn hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Sự việc của nó là, (Là gì?) chị ấy đã nghe nói về ông lão mù.

168 Chị ấy là người Công giáo, bởi đức tin. Tất cả họ là người Công giáo, vì thế khi anh chị em được sanh ra ở Mê-xi-cô, thì tất nhiên là người Công giáo.

169 Vậy nên lúc ấy những người ở đó đã thấy ông lão già bị mù nầy trên phố, đang làm chứng. Chị ấy đã nghe nói về điều đó. Người phụ nữ nầy chưa bao giờ thấy phép lạ. Nhưng chị biết Đức Chúa Trời có thể ban cho người mù được sáng, thì Ngài có thể khiến con chị sống lại, vì đó là Đức Chúa Jêsus Christ không hề thay đổi. Đôi lúc chị làm cho những tín đồ Ngũ Tuần cảm thấy mình nhỏ bé. Đúng thế, với đức tin như vậy, vì chị kiên trì rằng phải là Đức Chúa Trời để có thể khôi phục lại thị lực. “Nếu đó là Đức Chúa Trời có thể giữ Lời Ngài và khôi phục thị lực, thì Ngài có thể làm cho kẻ chết sống lại.” Ngài đã làm điều đó bởi vì chị kiên trì. Tôi có thể ở đó một đêm nữa, và chị có lẽ... Đó là đêm dành cho chị.

170 Thưa các bạn, tối nay chúng ta hẳn kiên trì. Chúng ta không thể chen qua những lớp tối tăm huyền bí ở đây và tin nhận Đức Chúa Jêsus Christ làm Đấng Chữa Lành của chúng ta sao? Các bạn không thể làm điều đó sao?

Xin chúng ta cầu nguyện.



171 Kính lạy Chúa Jêsus, Đức Chúa Trời ôi, con - con không biết nói điều gì nữa. Con cầu xin Chúa ôi, con nên gọi chỉ một hàng người xin cầu nguyện không, Cha ôi? Có lẽ Ngài sẽ tỏ cho dân sự điều đó, làm điều gì đó giống như Ngài đã làm trước khi Ngài chịu chết và chôn; Rằng trong thời đại và thì giờ nầy, có lẽ có một số người lạ ở đây, để chúng con có thể thấy rằng Ngài vẫn hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi, cứ giữ Lời Ngài. Có lẽ sẽ có người nào đó có đức tin đủ để đạp đổ chướng ngại vật nơi kia, chướng ngại vật âm thanh ấy, hàng rào tội lỗi ấy, hàng rào không tin nơi xa đó, phá vỡ điều đó, để tới nơi mọi sự đều có thể được. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Chúng con được biết rằng khi máy bay đi qua hàng rào âm thanh, nó đi với tốc độ và năng lượng vô hạn. Chúa ôi, giá như chúng con có thể phá quyền lực vô tín đó, những phép lạ cùng các thứ, và Lời hứa của Đức Chúa Trời, là không giới hạn, “Vì mọi sự đều có thể được cho kẻ nào tin.” Xin nhậm lời, Cha ôi. Chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài. A-men!

172 Nếu tôi có trễ một chút, thì điều đó cũng được và cứ để chúng ta gọi những người xin cầu nguyện chứ? Tôi biết nhiều người không nghỉ, nhưng chúng ta hãy gọi một ít người xin cầu nguyện. Chúng ta hãy xem, tối Thứ Hai chúng ta đã gọi những thẻ cầu nguyện có chữ A, đúng rồi, chúng ta phát thẻ cầu nguyện ra khi nào? Ồ, không, tôi muốn nói tối thứ Tư. Tôi nghĩ Thứ Hai... Tối thứ Tư là đêm đầu tiên, gọi thẻ có chữ số A, còn đêm qua là chữ B, và tối nay sẽ là thẻ cầu nguyện có chữ C. Chúng ta gọi từ số 1 đến số 25 ở chữ A. Tôi nghĩ điều đó tốt, phải không, 1 đến 25 chữ A? Đúng thế không, A1 đến A25 phải không? A1 đến A15.

173 Thôi được, chúng ta hãy gọi những thẻ cầu nguyện có chữ B, những thẻ cầu nguyện ngày hôm qua. Chúng ta hãy gọi thẻ có chữ B, B75 đến 100. Thẻ cầu nguyện B. Chúng ta sẽ giữ thẻ C của các bạn và hết thảy những thẻ còn lại. Chúng ta gọi B, 25... Không, B 75, tôi nghĩ mình đã nói thế, phải không? B, 75 đến 100. Được rồi. Hãy để họ đứng thành hàng phía bên nầy. B, 75 tới 100, đứng lên ở trên phía bên nầy. Đi thẳng qua phía nầy, xin một số anh em đi xuống. Billly, Roy, xin một số anh em đi xuống đó giúp họ đứng vào hàng những người xin cầu nguyện. Được rồi.

174 Tôi muốn các bạn tập trung chú ý một lát. Bây giờ, hãy kỉnh kiềng. Hãy xem, một số người đi, họ nói, “Một Thầy giảng thắt cà-vạt không đúng kiểu. Ông ấy mặc đồ không thích hợp. Tính cách ông ta không đúng. Ông ấy đứng không thẳng lắm.” Thế đấy, anh em vẫn không có đức tin.

175 Nếu một người đi vào cửa sau đó và nói với anh em rằng họ có một... Họ có một phiếu gởi tiền hay một chi phiếu 1 triệu đô-la dành cho anh em, anh em sẽ không quan tâm người đó có học hành hay không, anh em sẽ không quan tâm người đó mặc đồ bảo hộ lao động hay đồ lễ phục, anh em sẽ không quan tâm đến người đó da đen, da vàng, da nâu, hay da trắng.

176 Đó không phải là Sứ giả; Đó chính là Sứ điệp anh em muốn nghe. “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Bao nhiêu người ý thức về điều đó? Vậy thì nếu anh em thật - thật sự...

177 Nếu - nếu kỹ sư ở đó, tôi nghĩ ông Ruby, tôi nghĩ đó là tên của ông ấy, mà tôi đã gặp tối hôm nọ, nếu ông ấy... Ông ấy đã giúp chúng ta có những ngọn đèn, vân vân, ở đây, nếu ông ấy chịu đựng một lát vì Tin lành.

178 Bây giờ, mọi người hãy thật cung kính, nhưng hãy thật kiên trì. Hãy xông thẳng qua vào bên kia bức màn (Push right in beyond the veil)!

179 Chúa Jêsus chữa lành người đau. Bây giờ, tôi không nói họ sẽ được chữa lành; Tôi không thể nói với anh chị em điều đó. Nên nhớ, tôi không có quyền năng chữa lành. Tôi không có quyền năng, anh chị em không có chút quyền năng nào, không một ai trong chúng ta. Chúng ta có thẩm quyền. Bao nhiêu người hiểu điều đó?

180 Hãy nhìn ở đây, tôi xin hỏi anh chị em một việc. Ở ngoài đường phố đây, trên đại lộ đông đúc nầy đi vào từ con đường siêu tốc, ở ngay trên - trên con đường cao tốc chính, tôi thấy tốc độ giới hạn là 80 dặm 1 giờ. Có những chiếc xe hơi chạy xuống đó, bất cứ ở đâu từ 200 mã lực, lên đến 300, hay 400 mã lực.

181 Xin mời số 66 lên. Họ cần số 66, B, 66, có lẽ người nào đó bị điếc. Hãy nhìn quanh. Ồ, tôi xin lỗi. Được rồi. B, 7... Đúng thế không, thưa anh? B, 76. Được rồi.

182 Để ý, chẳng hạn, đây là người cảnh sát đứng ngoài đại lộ, anh ta rất nhỏ bé với cái mũ lưỡi trai phủ xuống dưới tai, và anh ta không nặng hơn 100 cân Anh. Vậy thì anh ta có năng lực bao nhiêu để ngăn chặn một trong những chiếc xe đó? Có một số xe chạy sóng đôi hay 4 chiếc với nhau, đúng là thật nhiều xe đổ xuống đại lộ đó, với tốc độ 300 mã lực một giờ. Anh ta không thể ngăn chặn một mã lực. Những chiếc xe hơi nầy đang chạy với mã lực đó. Nhưng cho huy hiệu to lớn nầy chiếu ra, và để cho anh ta giơ bàn tay đó lên! Anh ta không có năng lực, nhưng anh ta có thẩm quyền. Hãy lắng nghe những tiếng thắng xe rít lên, và chạy qua một bên, mọi người dừng lại. Tại sao? Bởi vì anh ta có thẩm quyền.

183 Tôi không có chút năng lực nào hết. Anh chị em không có năng lực. Nhưng chúng ta có thẩm quyền, A-men! Huy hiệu đức tin treo trên Lời, “Tôi tin Lời. Đó là Lẽ thật.” Đó là điều làm cho ngừng lại. Thế thì anh chị em có thể kiên trì.

184 Người cảnh sát nhỏ bé đứng ở ngoài đó, thổi cái còi nhỏ và đưa tay lên, tôi nói với anh chị em, mọi thứ sẽ ngừng lại. Đó là thẩm quyền của anh ta. Đó là thẩm quyền của anh ta, tin.

185 Vậy thì mỗi anh chị em hãy tin. Anh chị em đang đứng ở đó, đừng nản chí, cứ - cứ ngồi đó, và nài xin, “Chúa ôi người nầy không biết gì về con. Con tin chắc điều đó. Giá như ông ấy có thể nói, nói cho con biết, con - con sẽ tin hết lòng.” Chúng ta biết điều gì giờ nầy?

186 Đấng Chữa Lành là Ai? Đức Chúa Jêsus Christ. Đúng thế không? Thế thì, nếu Ngài hiện diện ở đây, điều duy nhất chúng ta phải làm là chỉ cầu xin Ngài. “Ngài là Thầy Tế lễ Thượng Phẩm có thể cảm thương những sự yếu đuối của chúng ta.” Đúng thế không? Được rồi. Thế thì, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Ngài là Thầy Tế lễ Thượng Phẩm. Bằng cách nào, Ngài đã hành động như thế nào khi người đàn bà chạm vào vạt áo Ngài cách đây 2.000 năm? Ngài quay lại Phán đức tin của bà đã chữa lành bà. Đúng thế không? Thế đấy, Ngài không hề thay đổi ngày nay, sẽ phải hành động giống như vậy bởi vì Ngài không thay đổi.

Bây giờ, thì hàng người xin cầu nguyện đã sẵn sàng rồi chứ?



187 Một người đàn bà đang đến đây. Theo như tôi biết, tôi - tôi chưa hề thấy bà. Bà hoàn toàn xa lạ với tôi, theo như tôi biết. Chúng ta là người lạ với nhau. [Chị ấy nói, “Tôi đã có mặt trong những Buổi Nhóm [Phục Hưngcủa Anh vào năm 1947, 1950 cho tới 1953.” - Bt] Chị ấy đã có mặt trong những Buổi Nhóm của tôi vào [thời năm] ‘47 và ‘53.” Nhưng... [“[Thời năm] ‘51 cho tới ‘53.”] [Thời năm] ‘51 cho tới ‘53. Nhưng tôi không biết chị. [“Không.”] Không.

188 Đấy, thật giống như tôi đã gặp chị cách đây 1 hay 2 tuần, tôi có thể sẽ không bao giờ biết chị. Có nhiều người đã ở trong buổi nhóm, hàng vạn người từ đó đến nay, anh chị em biết đấy, và tôi không biết. Nhưng theo như những gì tôi muốn nói, “Chị biết tôi,” chị biết tôi bởi vì chị đã dự những buổi nhóm. Nhưng tôi biết chị, hay biết sự bối rối của chị, hay là những gì chị đã làm từ lúc nầy trở đi, hay trước đó, hay những gì chị có ý định làm, dĩ nhiên, tôi sẽ không biết. Không.

189 Nhưng bây giờ để chúng ta không mất thì giờ lâu với mỗi người, cố gắng để... Đêm nọ, tôi - tôi đã ngừng lại trước. Tôi đã không thấy; Tôi - tôi không nghĩ còn người nào nữa không. Tôi để 2 hay 3 người đứng trong hàng đó. Tôi không nên làm thế. Tôi thật sự không nên làm thế. Tôi không biết tại sao. Tôi chỉ... Ồ, mọi người, trông giống như thì giờ cao điểm. Anh em không muốn chìu chuộng dân sự. Anh em muốn họ khó nhọc đủ khó nhọc để đến gần đó và giữ lấy những gì anh em nói, đấy, và rồi họ được chữa lành. Nếu không, tại sao, họ - họ không được chữa lành.

190 Thiếu phụ nầy ở đây, buổi nhóm lần đầu tiên của chúng ta. Vậy nếu Ngài “Hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi,” thế thì nếu Ngài đang đứng ở đây với bộ đồ nầy mà Ngài đã ban cho tôi, qua người tốt nào đó cho tôi bộ đồ nầy, vậy nếu Ngài đang đứng đây với bộ đồ nầy, Ngài có thể chữa lành chị không? Không, không. Ngài đã làm điều đó rồi, chị biết đấy, “Ngài đã vì tội lỗi chúng ta mà bị thương.” Ngài không thể chữa lành anh chị em. Bao nhiêu người biết đó là Lẽ thật? Điều đó đã được thực hiện rồi.

191 Bất cứ tội nhân nào ở đây, Ngài không thể cứu các bạn; Ngài đã làm điều đó rồi. Các bạn phải tin nhận điều đó.

192 Vậy nếu Ngài đang đứng đây mặc bộ đồ nầy, mà Ngài đã ban cho tôi, Ngài có thể... Điều duy nhất mà Ngài có thể làm, sẽ nói... Nếu anh chị em nói, “Tôi bị đau. Tôi có nhu cầu. Hay là, tôi có một người thân yêu bị đau,” hay điều chi đi nữa, “Tôi bị rắc rối về tài chính. Tôi - tôi rắc rối về tình trạng gia đình,” hay điều gì đi nữa. Ngài không thể, Ngài không thể ban cho anh chị em điều đó. Ngài sẽ chỉ nói cho anh chị em biết Ngài đã mua chuộc điều đó rồi. Bao nhiêu người hiều điều đó? Đúng thế, đấy, đấy, vì nó đã được thực hiện rồi. Hiểu không? Ngài không thể làm...

193 Nếu anh em được cứu chuộc từ điều gì, người môi giới cầm cố không thể giữ anh em lâu hơn nữa, nếu anh em được chuộc. Nếu có biên nhận được chuộc, điều đó ổn thỏa. Người ấy không thể giữ nó nữa.

194 Chúng ta có Đấng Biên Nhận, đấy; Vậy giá như anh em có đức tin để gởi nó vào! Nhưng nếu Ngài đang đứng đây, và tôi bố trí mọi chiến dịch của tôi trên, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi,” Ngài sẽ biết điều bối rối của anh chị em là gì. Điều đó chắn chắn sẽ... Tôi không biết điều đó, chắc chắn nhận biết điều đó phải là Ngài. Sẽ phải là quyền năng nào đó, quyền năng nào đó. Nó tùy thuộc trên những gì chị nghĩ quyền năng sẽ là. Vì, chị biết rằng tôi không biết chị, nói một cách thông thường. Sẽ phải là quyền năng nào đó. Nếu chị tin đó là Ngài... Nếu chị không tin đó là Ngài, dĩ nhiên, chị sẽ không đứng ở đây. Nhưng nếu chị tin đó là Ngài, thế thì Ngài có thể nói cho chị biết những gì chị đã làm, hay chị ở đây vì điều gì, hoặc điều gì đó, mà sẽ làm tăng đức tin của chị, phải không?

195 Nó sẽ làm gia tăng đức tin của anh chị em ở ngoài đó không? Bởi vì, đây là bàn tay của tôi; Theo như tôi biết, tôi chưa hề gặp biết người đàn bà nầy trong đời, chỉ thật sự biết một số người trong thính giả, hay - hay có lẽ chị ấy ở trong hàng người xin cầu nguyện, hoặc điều gì đó giống như thế, cách đây nhiều năm. Bất cứ ký ức nào của chị; Không. Nhưng cầu xin Chúa giúp tôi giờ nầy. Như một ân tứ...

196 Đấy, giống như quí vị Mục sư Truyền đạo nầy ở đay. Chị biết rồi, nếu chị đã nghe tôi giảng, tôi - tôi không phải là Thầy giảng. Tôi không có học hành đến nơi chốn. Tôi không thể tự xưng là Thầy giảng được, nhưng có người ở đây có thể có khả năng làm điều đó hơn là tôi.

197 Tuy nhiên sự ban cho của tôi đến từ Đức Chúa Trời, vì tôi yêu Ngài. Và - và tôi tin, “Sự ban cho và sự kêu gọi là điều không thể đổi lại được.” Chúng được Đức Chúa Trời định trước. Chúng có mỗi thế hệ. Phần của tôi ở trong điều nầy đã có với Lời đó, vì Lời làm cho sống lại, trở nên Lời xem xét và biết. Đó là lời tiên tri, được hứa theo Ma-la-chi 4, dành cho thời đại nầy, làm một cách rõ ràng cho chúng ta trong những ngày Sau rốt.

198 Vậy nếu Chúa Jêsus cho tôi biết sự bối rối của chị ở đâu, chị sẽ tin tôi là Tiên tri của Ngài, hay đầy tớ của Ngài chứ? Cầu xin Chúa ban cho điều đó. Chị đang chịu đau khổ vì -- tình trạng da. Có điều gì đó không ổn về da của chị. Đúng thế. [Chị ấy nói, “Vâng.” - Bt] Vậy nếu điều đó đúng, chị hãy đưa tay lên. Thấy không? Vậy...

199 Bây giờ, tôi giữ cảm giác đến từ đó, người nào đó nói, “Ông ấy đoán điều đó.” Vậy hãy chờ một chút. Tôi không đoán điều đó, thưa bà. Một số người, họ... Bà không thể che đậy ý tưởng, đấy, vì Ngài hiện ở đây giờ nầy. Tôi lấy mọi linh ở đây dưới sự kiểm soát của tôi, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, đấy, vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Tôi không đoán điều đó.

200 Đó là tình trạng căng thẳng thần kinh. Chị ở tình trạng căng thẳng mà chị... Điều đó đang quấy rầy chị. Chị đang cầu nguyện cho một người thân yêu. [Người chị ấy nói, “Vâng.” - Bt] Đó là con dâu của chị. [“Vâng.”] Cô ấy đang bị chứng động kinh. [“Vâng.”] Đúng thế.

201 Vậy thì tôi không đoán điều đó. Đúng thế.

202 Chỉ tin điều đó! [Người chị ấy nói, “Nó được giải cứu không?” - Bt] Chị tin hết lòng; Và như chị đã tin, điều ấy cũng xảy ra với chị. Tôi tin điều đó. [“Cô ấy được giải cứu chứ?”] Tôi - tôi tin điều đó. Nếu chị tin, nó sẽ xảy ra.

203 Chào bà. Tôi vừa mất mẹ cách đây gần 2 năm. Khi tôi thấy bà bước đến như thế, làm tôi nhớ lại. Tôi sẽ là một người kinh khủng đứng đây, đại diện cho Đức Chúa Jêsus Christ, mà là một kẻ lừa dối không? Điều đó sẽ khủng khiếp cho tôi để làm một - một việc như thế. Nhưng tôi - tôi không phải là một kẻ lừa dối. Tôi là đầy tớ của Ngài. Nếu Đức Chúa Trời sẽ cho phép tôi, bởi Ân điển của Ngài, biết điều gì đó về bà, ồ, bà sẽ tin rằng nó đến từ Đức Chúa Trời chứ? [Người chị ấy nói, “Vâng.” - Bt]

204 Bây giờ, mọi người sẽ hiểu. Hãy nhìn ở đây, đấy. Một sự nhận biết trước đó thì nhiều hơn nếu tôi giảng cho đến nửa đêm. Chúa Jêsus đã Phán, “Ta nhận biết quyền phép từ Ta mà ra.” Nếu đó là điều dành cho Con của Đức Chúa Trời, phương chi cho tôi là một tội nhân? Thấy không? Đa-ni-ên đã thấy một Khải tượng, đã làm ông đau đầu nhiều ngày. Bao nhiêu người biết điều đó? Tất nhiên. Hiểu không? Anh chị em không nhận biết Ân điển của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta.

205 Quí bà chịu đau đớn vì bịnh dạ dày. Điều đó ở trong dạ dày của bà. Tôi thấy bà ở phía sau bàn. Điều đó gây ra từ - từ tình trạng lo lắng gây ra bịnh dạ dày, làm cho thức ăn không thể tiêu hóa. Đó là bịnh loét dạ dày, thật sự nó ở trong dạ dày. Bà tin rằng Đức Chúa Trời sẽ chữa lành bịnh đó cho bà không? [Chị ấy nói, “Tôi tin.” - Bt] Bà tin mình đang được chữa lành không? Bà tin rằng Đức Chúa Trời sẽ lấy nó ra khỏi bà. Xin Chúa ban phước cho bà. Hãy đi, và cầu xin Chúa ban cho bà điều đó.

Hãy thật kỉnh kiềng.



206 Chào chị. Tôi cho rằng chúng ta là người lạ với nhau. Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, phải không? [Chị ấy nói, “Tôi đã dự những buổi nhóm.” - Bt] Chị đã có mặt trong những buổi nhóm. Nhưng mà tôi không biết chị.

207 [Anh Branham ngừng lại, và rồi quay về phía hội chúng. - Bt] Chị đang cầu xin cho chính mình. Nếu chị tin, thì bịnh viêm khớp đó sẽ lìa khỏi chị. Đúng thế. Chị ấy đan gngồi ở đây, cúi đầu xuống, đang cầu nguyện. Nó sẽ lìa khỏi, nếu chị tin điều đó. Chồng chị, chị tin rằng Đức Chúa Trời có thể bày tỏ cho tôi bịnh của anh ấy là gì không? Chị tin rằng Đức Chúa Trời có thể bảo cho tôi biết không? Anh rất sung sướng để biết rằng chị ấy sẽ khỏe mạnh khỏi bịnh đó. Anh bị bịnh ở tuyến tiền liệt làm anh phiền phức. Hãy đưa tay lên.

208 Tôi chưa hề thấy họ trong đời. Hãy nói cho tôi biết họ đã chạm điều gì. Vậy chỉ hỏi câu đó. Họ đã chạm điều gì? Họ không hề chạm đến tôi; Họ các tôi 30 tấc Tây. Nhưng họ đã chạm Thầy Tế Lễ Tối Cao.

209 Nếu tôi là người lạ với anh chị em, hãy vẫy tay như thế nầy. 2 - 2 người đang ngồi ở đây, nếu tôi... Chỉ vẫy tay như thế nầy, nếu tôi là người lạ với các bạn. Hiểu không? Các bạn đang ngồi ở đó. Phụ nữ đang cầu nguyện đó, anh chị em biết đấy; Và Ngài, đang đứng đây, làm lại thật giống như Ngài đã làm trong Kinh thánh. Không - không hướng về tôi; Ngài đang hướng tới tôi.

210 Kìa, tôi không biết những điều đó. Thật sự giống như chiếc mi-crô nầy, nó hoàn toàn im tiếng khi không có gì nói qua nó. Nhưng anh em có thể nghe tôi qua chiếc mi-crô nầy, (Đúng thế không?) nhưng cái mi-crô nầy tự nó không thể nói. Nó không có tiếng. Tôi không biết những người kia. Anh em không thể nhận biết điều đó ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời, đang sử dụng điều đó, để tỏ cho anh chị em thấy sự Hiện diện của Ngài chăng? Hãy cố nhận biết qua đó (press right through)!

211 Chúng ta là người lạ với nhau, chị trẻ hơn tôi. Chúng ta có thể được sanh ra cách xa nhiều năm và cách xa nhiều dặm, và chúng ta gặp nhau lần đầu tiên ở đây. Vậy khi Nó đi đến đó, tôi có thể chỉ hành động; Đó là Ánh Sáng, tôi nhìn xem Nó, a biết đấy. Đức Thánh Linh là một Ánh Sáng, chúng ta biết điều đó. Nhưng nếu Chúa Jêsus giúp tôi biết chị bịnh gì, chị sẽ tin tôi là đầy tớ của Ngài, và biết rằng không phải tôi, mà chính là Ngài chứ?

212 Tôi chỉ là đầy tớ của Ngài, giống như cái mi-crô đó. Vậy thì, cái bàn giấy nầy ở đây là một phần trong sự bày biện của căn nhà, nhưng nó không được tạo ra để nói; Nó giữ quyển Kinh thánh của tôi. Cái mi-crô sẽ không giữ quyển Kinh thánh của tôi; Nó truyền đi tiếng của tôi. Thế đấy, có những sự ban cho khác nhau trong Hội thánh; Một số đó là Tiếng của Ngài, một số là Khải tượng, một số là những điều khác. Nhưng tôi thật sự nói bởi Khải tượng, như là đầy tớ của Ngài.

213 Vậy nếu Đức Chúa Trời cho tôi biết bịnh của chị là gì, chị ở đây vì điều gì, chị sẽ tin tôi, và tin rằng đó là Lời của Đức Chúa Trời. Chị đang chịu đựng một căn bệnh nhiễm trùng. Bệnh nhiễm trùng da. [Chị đó nói, “Đúng thế.” - Bt]

214 Thấy điều đó không? Chị ấy biết đó là sự thật hay không. Thấy không? Vậy thì, vậy thì anh chị em càng nói chuyện với chị ấy, thì sẽ càng biết nhiều hơn. Chị ấy là người rất tốt.

215 Nhân đây, hãy nhìn đây một lát; Rồi phần còn lại, anh chị em sẽ biết nhanh hơn một chút. Chúng ta chỉ nói chuyện ít phút, chị ấy là một người tử tế như thế. Hiện giờ chị biết điều gì xảy ra với chị. Giữa chị và tôi giờ nầy có một Vầng Sáng. Chị đã từng thấy bức tranh của Nó chưa? Nó đang đứng ngay giữa tôi và chị. Tôi đang nhìn chị qua Vầng Sáng đó. Hiểu không? Chị tin Đức Chúa Trời có thể tỏ cho tôi biết chị là ai không? Ngài đã bảo Si-môn là ai.

216 Bao nhiêu người tin điều đó? Chúng ta ở đây đều giơ tay lên, chúng ta hoàn toàn là những người lạ.

217 Người ta gọi chị là “Florence,” còn họ của chị là McAllister. [Chị ấy nói, “Đúng thế. Đúng thế.” - Bt] Chị tin Đức Chúa Trời có thể bảo cho tôi biết chị từ đâu đến không? [“Có.”] Chị không phải người ở đây. [“Không.”] Chị từ một nơi gọi là Lawrence, Kansas. [“Đúng thế.”] Đúng thế. Bây giờ, hãy trở về, Chúa Jêsus cho chị khỏe mạnh.

218 Hãy có đức tin nơi Đức Chúa Trời. Thấy không? Hiểu điều gì không? Vậy xin vui lòng kỉnh kiềng. Đừng đi lại. Đấy, đừng di chuyển.

219 Đức Chúa Trời chữa lành bịnh đái đường. Chị tin điều đó không? Chị tin Ngài chữa lành cho chị không? Cứ tiếp tục, và nói, “Cảm ơn Ngài, Chúa ôi.” Hãy tin điều đó hết lòng, và chị được chữa lành.

220 Chị tin Đức Chúa Trời có thể chữa lành bịnh phụ nữ của chị không? Vậy thì cứ tiếp tục và nói, “Cảm ơn Ngài. Con tin điều đó hết lòng.”

221 Được rồi, hãy để quí bà đó đến. Bà bị bịnh phụ nữ, bà cũng bị bịnh đái đường. Bà tin rằng Đức Chúa Trời sẽ khiến bà khỏe mạnh không? Cứ bước đi, nói, “Cảm ơn Ngài, Chúa ôi,” và tin điều đó hết lòng giờ nầy.

222 Hãy đến. tình trạng căng thẳng của bà gây ra bịnh đau dạ dày. Bà tin bà có thể ăn tối giờ nầy không? Hãy đi, nói, “Cảm ơn Ngài, Chúa ôi.” Hãy ăn tối và tin hết lòng.

223 Đức Chúa Trời chữa lành bịnh tim. Chị tin Ngài sẽ chữa lành bịnh tim cho chị không? Được rồi. Hãy đi, tin điều đó, và Ngài sẽ thực hiện nó, nếu chị tin.

224 Điều gì xảy ra nếu tôi không nói điều chi với chị, chỉ tỏ cho thấy đức tin mà tôi tin chị có, chỉ đặt tay trên chị, chị tin chị sẽ được khỏe mạnh không? Hãy đến gần. Chị đã được chữa lành rồi khi rời khỏi nơi đó. Đúng thế.

225 Nào, hãy đến. Hãy đến. Dĩ nhiên, ai cũng thấy người đàn bà nầy đang đi khập khiễng, điều đó đã xảy ra suốt đời bà. Nhưng điều khác nữa bà có, là bịnh đau dạ dày đang quấy rầy bà, bà muốn... Cứ bước đi, nói, “Cảm ơn Chúa.” Hãy tin hết lòng, đi, và tin điều đó.

226 Bà tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành chứng viêm khớp đó, cho bà khỏe mạnh, và bà đi về nhà không? Hãy đi, tim điều đó hết lòng.

227 Bao nhiêu người ở ngoài đó tin, hết thảy các bạn chứ? Một người đàn ông đang ngồi ngay tại đây đang nhìn tôi. Anh chị em có thấy Vầng Sáng đó đang lơ lửng trên người đàn ông ở ngay đây không?

228 Thật ra, anh ấy lo lắng về - về vấn đề quá cân. Đúng thế. Hãy đưa tay lên nếu điều đó đúng. Anh tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho anh không? Vợ anh đang ngồi cạnh anh ở đây, anh tin Đức Chúa Trời có thể nói cho tôi biết bịnh của chị ấy là gì không? Chị tin không? Chị tin chứ, thưa chị? Chị tin tôi là Tiên tri của Ngài, đầy tớ của Ngài chứ? Điều đó là mù khi chị nói “Tiên tri.” Chị tin tôi là đầy tớ của Ngài không? Chị tin Đức Chúa Trời có thể nói cho tôi bịnh của chị là gì chứ? Huyết áp cao. Hãy tin hết lòng giờ nầy, và bịnh đó lìa khỏi chị, bởi vì chị tin.

229 Chàng trai da màu đằng ngồi ở phía cuối ở đây, đang nhìn chăm chú, anh nghĩ gì về điều nầy, thưa anh? Anh tin đó là Đức Chúa Trời chứ, anh đang ngồi ở kia? Anh đang nhìn tôi rất nghiêm túc. Tôi không biết anh. Anh là người lạ với tôi. Nhưng anh đang chịu đau đớn vì một bịnh. Anh tin Đức Chúa Trời có thể nói cho tôi biết đó là gì không? Anh tin chứ? Đó là bịnh dị ứng. Đúng thế. Anh tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho anh chứ? Một điều lớn về anh, là đây, một trong những nan đề lớn nhất của anh là anh bị sa ngã. Anh thật sự muốn trở lại với Đức Chúa Trời. Nếu đúng thế, hãy đưa tay lên, rồi đến đây. [Anh đó đứng dậy và tiến lên. - Bt] Tội lỗi anh được tha, người anh em của tôi.

230 Anh chị em nói, “Làm thế nào anh biết điều đó?” Đấng không hề thay đổi đó đã nói cho tôi biết anh ấy có điều gì không ổn.

231 Bao nhiêu người ở đây muốn tội mình được tha? Mời anh chị em đứng lên? Anh chị em muốn tội mình được tha chứ? Tôi thật sự muốn thấy anh chị em đủ thành thật với điều đó không. Cảm ơn anh chị em. Không biết anh chị em có thể bước ra ngoài đó với người nầy vừa được tha thứ, nói, “Tôi muốn được tha thứ tối nay. Tôi thành thật về điều đó” không? Anh chị em không thể...

232 Cứ tiến lên, còn có nhiều người hơn ở đây. Bây giờ, nếu sự biết rõ trước biết được bịnh tật và đau yếu, nó nói rõ tội lỗi. Anh chị em biết điều đó. Làm thế nào tôi biết người nầy là tội nhân? Chính là chỗ đó, hãy đi ra ngay và xuống ngay. Chúng ta chỉ... Anh chị em muốn làm điều đó trong chốc lát không? Hãy đến đây đứng một lát, nói, “Tôi muốn được tha thứ, thưa Anh. Tôi muốn Đức Chúa Trời tha thứ cho tôi về sự sai trật của tôi. Tôi nhận biết tôi nhận biết tôi ở trong sự Hiện diện của Ngài. Tôi không quan tâm những người lân cận tôi nghĩ gì. Tôi - tôi đang đến dù thế nào đi nữa. tôi kiên trì. Tôi muốn được cứu, tối nay. Tôi tin Đức Chúa Trời. Tôi muốn đến ngay bây giờ và mọi tội lỗi tôi được bôi xóa.”

233 Quí vị có đồng ý nhắc nhở quí vị Mục sư Truyền đạo ở đây có được không? Bao nhiêu vị Mục sư Truyền đạo ở đây tin rằng những người nầy có quyền được cứu bởi Ân điển của Đức Chúa Trời? Tôi muốn mỗi vị Mục sư quan tâm đến những linh hồn hư mất. Tôi không nghĩ mình sẽ làm điều nầy, nhưng tôi biết rõ hơn là không vâng theo Tiếng Ngài. Ngài đã Phán bảo tôi làm điều nầy. Đó có lẽ là lần cuối cùng của họ, tôi không biết.

234 Bao nhiêu người biết rằng đây là những gì Ngài đã làm khi Ngài còn ở trên đất nầy? Thế thì bắt buộc là Ngài lần nữa. Không thể người nào, hay bất cứ ai có thể làm như thế. Chúng ta ở trong sự Hiện diện của Ngài. Chúng ta thấy Ngài ở đây, tối nay, đang làm... “Nếu Ta được cất lên, Ta sẽ kéo theo mọi người đến với Ta.” Chúng ta thấy Ngài ở đây đang làm giống như Ngài đã làm khi Ngài còn ở trên đất nầy. Chúng ta không thể kiên trì giờ nầy sao? Hãy cố vào cho được. Điều gì khiến chúng ta đến đây? Điều gì là nguyên nhân tất cả điều nầy? Chính là Đức Chúa Trời. Anh em không tin điều đó ư?

235 Tôi muốn mỗi anh em Mục sư Truyền đạo đi tới và đặt tay mình trên một trong những người đang xưng nhận ở đó.

236 Bây giờ, thưa anh chị em yêu dấu, anh chị em là những người đang xưng tội ở Bàn thờ, điều gì khiến anh chị em đến? Anh chị em không đến bởi năng lực riêng của mình. Anh chị em đến bởi vì điều gì đó làm cho anh chị em nhận thấy rằng mình sai. Anh chị em muốn được tha thứ. Khi anh chị em thấy thanh niên da màu đáng thương đó, chàng trai người Ê-thi-ô-pi đang đứng đó, cách xa khỏi Đức Chúa Trời, và Đức Thánh Linh bày tỏ rằng anh ấy là một tội nhân. Cùng Đức Thánh Linh đó không bao giờ kêu gọi anh chị em từ môi miệng tôi, nhưng Đức Thánh Linh đã kêu gọi anh chị em, và anh chị em ở đây tối nay, đang đứng đó cùng một cách như chàng trai kia. Xưng nhận tội lỗi mình giờ nầy trước Đức Chúa Trời. Hãy tin Ngài bằng cả tấm lòng, và Ngài sẽ tha thứ mọi tội lỗi mà anh chị em đã xưng nhận, và mang anh chị em trở lại tối nay trên nền tảng của sự xưng tội của anh chị em và sự thông công. Ngài sẽ làm điều đó nếu anh chị em thật sự tin Ngài.

237 Giờ nầy xin chúng ta cúi đầu, mọi người trong thính giả, mọi người thật cung kính. Bây giờ, chúng ta hãy cầu nguyện. Mỗi người trong anh chị em xưng nhận tội lỗi mình. Ngài ở đây. Đức Thánh Linh ở đây. Đó là điều đang kêu gọi. Vậy thì chỉ tin hết lòng, xưng nhận mình sai trật, cầu xin Ngài tha thứ cho anh chị em. Mỗi một người trong anh em cầu nguyện với những người nầy.

238 Lạy Cha Thiên Thượng, chúng con đến giờ nầy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus, cảm tạ Cha vì Ân điển và quyền năng vĩ đại của Ngài ban cho chúng con, Chúa ôi. Mà chúng con là những người không xứng đáng, ở đây trong một thì giờ kết thúc trễ nải. Chúng con cầu xin Ngài thương xót dư dật, Chúa ôi, cứ ở trên chúng con cho tới khi linh hồn cuối cùng được mang vào. Tối nay, bởi vì sự xuất hiện của Ngài trước chúng con, làm cho nhiều người nài xin ở ngoài giới hạn mọi sự cắt bì, đi lên đây, để tin rằng đây là thì giờ mà tội lỗi họ sẽ được tha thứ, và họ sẽ được tự do từ tối nay trở đi. Xin nhậm lời, Cha Thiên Thượng ôi. Nguyện xin mọi tội lỗi đi qua khỏi họ.

239 Ngài đã Phán, “Kẻ đến cùng Ta thì Ta không bỏ ra ngoài đâu. Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; Dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên.” Chúng con dầm mình dưới Dóng Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Bởi đức tin chúng con nhận lấy những người nầy, đang xưng tội, vào trong sự Hiện diện đó của Đức Chúa Trời, vào trong Huyết Con của Đức Chúa Trời và cầu xin sự tha thứ cho họ. Chúng con cầu xin lời nầy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus. Xin tha thứ mọi tội và nhận họ vào sự chăm sóc của Cha, Cha ôi. Khi họ xưng tội, xin đem họ trở về trên nền tảng Lời hứa của Ngài. Cha đã hứa Ngài sẽ làm điều đó, và con tin Cha sẽ làm. Họ là của Cha, Cha ôi. Chúng con dâng họ cho Cha, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ.

240 Mỗi một anh em đang đứng quanh Bàn thờ giờ nầy, thật sự xưng nhận sai trật của mình; Ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời, anh chị em tin tôi là Tiên tri của Ngài, tin rằng tôi đã nói cho anh chị em biết Lẽ thật dựa trên điều nầy, anh chị em tin rằng tội lỗi của mình đã hết; Giờ nầy, bởi đức tin, anh chị em chọc thủng bức màn đó, vào trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời, và nói, “Chúa ôi, con tin Ngài có thật giờ nầy, và tin nhận Ngài” không? Hãy đưa tay lên và nói, “Tôi tin.” Mỗi người ở gần bên Bàn thờ, đưa tay lên và nói, “Tôi tin điều đó. Bây giờ, tôi tin.” Xin Chúa ban phước cho các bạn. A-men! Đó là cách làm điều ấy. Chính là thế. Chỉ bởi đức tin, chọc thủng bức màn đó.

241 Trong lúc anh chị em ở ngay tại chỗ mình đang đứng, anh chị em đã được tha thứ, vậy thì, thưa các anh em, hãy đặt tay trên họ lần nữa để làm phép báp-têm cho họ bằng Đức Thánh Linh. Ngay tại nơi anh chị em đang đứng, hãy đặt tay ngay trên họ giờ nầy, và cầu nguyện để họ nhận lãnh Đức Thánh Linh, đang đứng ngay tại đây.

242 Kính lạy Chúa Jêsus, xin ban quyền năng của Ngài trên họ, giống như gió thổi ào ào. Xin ban đến một Lễ Ngũ tuần khác lần nữa; Và đầy dẫy trên dân sự, không phải trên căn phòng, nhưng trên dân sự bằng Lửa Thánh Linh, sự tha thứ, và sự biểu hiện quyền năng, qua Danh Chúa Jêsus. A-men!

Địa chỉ hạ tải và liên lạc

http://Vn.BibleWay.org

http://ThanhDoVn.webs.com

Email: VnSaints@gmail.com



Email: ThanhDoVietNam@yahoo.com



www.messagehub.info




tải về 274.07 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương