UỶ ban thể DỤc thể thao


Điều 13 GIẢI VÔ ĐỊCH THẾ GIỚI, KHU VỰC VÀ NHÓM



tải về 1.02 Mb.
trang3/14
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích1.02 Mb.
#22028
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   14

Điều 13

GIẢI VÔ ĐỊCH THẾ GIỚI, KHU VỰC VÀ NHÓM

Các cuộc thi đấu cần phải có sự cho phép của IAAF

1. Chỉ IAAF mới có quyền tổ chức hoặc cho phép tổ chức giải vô địch điền kinh thế giới, khu vực hoặc nhóm

2. IAAF sẽ tổ chức giải vô địch điền kinh thế giới vào các năm lẻ.

3. a) Giải vô địch hay các Đại hội điền kinh khu vực hoặc nhóm, các cuộc thi đấu liên các châu lục, các cuộc thi đấu của 5 hoặc hơn 5 nước đều phải được sự cho phép của IAAF, trừ trường hợp Hội đồng IAAF có những quyết định khác đối với tất cả các giải vô địch hoặc Đại hội điền kinh khu vực hoặc nhóm, đối với các cuộc thi đấu liên các châu lục và đối với bất kỳ cuộc thi đấu điền kinh nào khác mà có các đội của 5 nước hoặc hơn 5 nước tham dự. Nước thành viên tài trợ để tổ chức thi đấu phải nộp đơn xin phép lên IAAF, kèm theo các khoản lệ phí 150 USD (hoặc tương đương tính theo giá trị tiền tệ khác) trừ cuộc thi đấu trong khuôn khổ Đại hội Olympic.

Phải ghi đầy đủ các chi tiết trong các mẫu đơn và gởi đền trụ sở IAAF trước ngày 31 tháng 12 của năm trước ngày dự định tổ chức giải vô địch hoặc Đại hội điền kinh đang được bàn đến. Ban tổ chức phải đảm bảo rằng các nước được mời tham dự đều là thành viên của IAAF và bất cứ nước nào khác muốn tham gia đều phải có đơn xin làm thành viên của IAAF và việc đó chắc chắn đã được chấp nhận trước khi ghi tên họ vào danh sách thi đấu. Các đơn từ như vậy phải được tiếp nhận ít nhất là 3 tháng trước khi khai mạc các hoạt động có liên quan.

IAAF không cho phép tổ chức bất kỳ giải vô địch châu lục, vùng lãnh thổ hoặc khu vực nào khi không nhận được ngay sự cam kết hoàn toàn về việc cấp giấy phép cần thiết cho các vận động viên và các quan chức của thành viên (khách) được mời được nhập cảnh vào nước sẽ diễn ra cuộc thi đấu và nước đó đã chuẩn bị trước một cách đầy đủ, sẵn sàng mọi điều kiện cho họ đi lại và thi đấu tại giải vô địch đó. nếu sau đó có dấu hiệu những cam kết trên không được đảm bảo đầy đủ thì cuộc đấu phải chuyển sang một nước khác có thể thực hiện đầy đủ các điều kiện.

IAAF không có toàn quyền điều hành các cuộc đấu nêu trong điều luật 12.1 (c). Song không công nhận các cuộc đấu đó nếu Hội đồng chứng minh được một cách đầy đủ rằng thành viên mà cuộc đấu được tổ chức tại đất nước hoặc vùng lãnh thổ của họ không tiến hành các biện pháp hữu hiệu để đảm bảo cho việc cấp giấy phép cần thiết để các quan chức và các vận động viên, khách nhập cảnh vào nước đó được sẵn sàng một cách đầy đủ từ trước để tạo điều kiện cho họ đi lại và thi đấu tại cuộc thi đang được đề cập.

b) Các cuộc thi đấu Quốc tế theo lời mời nêu trong Điều luật 12.1 (f) phải được sự công nhận của IAAF.

Đơn xin phép phải làm theo mẫu qui định kèm theo khoản lệ phí 150 USD hoặc tương đương theo giá trị của các tiền tệ khác, do nước thành viên có liên quan thay mặt cho các nhà tổ chức cuộc thi đấu đó nộp lên IAAF.

Phải ghi đầy đủ chi tiết tất cả các mẫu đơn xin phép và gởi tới trụ sở chính của IAAF trước ngày 1 tháng 9 của năm trước đó.

Ghi chú: Những chi tiết về điều kiện được công nhận tổ chức các cuộc thi đấu ở Điều luật 12.1 (b) và 12.1 (f) và các điều kiện phải đáp ứng trước khi được chấp nhận là do Tổng thư ký IAAF ban hành khi có yêu cầu.

4. Hội đồng có thể ban hành các Điều lệ điều hành việc tổ chức các cuộc thi đấu được tổ chức theo các Điều luật của IAAF và qui định các mối quan hệ của các vận động viên, các đại diện của vận động viên, các nhà tổ chức cuộc thi đấu và các nước thành viên. Những qui định này có thể được Hội đồng thay đổi, hoặc sửa đổi nếu thấy việc đó là phù hợp.

5. IAAF sẽ bổ nhiệm người đại diện tham dự tại mỗi cuộc thi đấu cần có sự công nhận, do các nhà tổ chức chi kinh phí nhằm đảm bảo cho các điều luật và điều lệ của IAAF được tuân thủ.

Nhà tổ chức phải trả phí tổn đi lại cho người đại diện này trước khi ông ta lên đường tới điểm hẹn trước 15 ngày. Việc lựa chọn đường bay do đại diện đó quyết định và nếu chuyến bay dài hơn 1500 dặm (miles) thì người đại diện phải được cung cấp vé khứ hồi hạng nhất. Chi phí về ăn ở cũng do nhà tổ chức chi trả và phải trả trước ngày kết thúc Giải vô địch hoặc phần thi đấu điền kinh của Đại hội.

Trong vòng 30 ngày sau đó. Người đại diện phải nộp bản báo cáo của mình lên IAAF.



VIỆC GIÚP ĐỞ CHO CÁC VẬN ĐỘNG VIÊN ĐIỀN KINH NGHIỆP DƯ

Ghi chú: Các điều luật từ 14 đến 17 sau đây là dựa trên nguyên tắc đảm bảo cho các vận động viên không bị tổn hại về sức khỏe, không bị rơi vào tình trạng bất lợi về mặt xã hội hoặc khó khăm về vật chất do tập luyện hoặc tham gia thi đấu gây ra. Liên đoàn quốc gia của vận động viên phải có qui định việc giúp đỡ về tài chính và vật chất trong những trường hợp như vậy, xem đó là việc làm hợp lý và cần thiết để đảm bảo nguyên tắc trên.



Điều 14

CÁC KHOẢN CHI PHÍ

1. Những điều luật sau đây áp dụng đối với các khoản chi phí cấp cho vận động viên thi đấu tại các cuộc thi đấu Quốc tế ghi trong Điều luật 12.1. Đó là:

Các khoản chi phí cấp theo mỗi ngày và chi tiêu thực tế cho các phương tiện giao thông, đi lại, bảo hiểm, ăn uống, thuê phòng ở và một khoản trợ cấp khó khăn ít nhất là trong thời gian họ phải xa nhà.

Các khoản chi phí phải trả đối với tất cả các cuộc thi đấu ghi trong Điều luật 12.1 do thành viên hoặc các thành viên có liên quan quyết định.

2. Trợ cấp hằng ngày bằng tiền mặt lấy từ kinh phí cho vận động viên không được vượt quá 10 USD hoặc tương đương theo giá trị các tiền tệ khác, có thể trả trong thời gian tối thiểu mà họ phải xa nhà.

Khoản trợ cấp mỗi ngày được phép đặc biệt lên đến 50 USD hoặc tương đương theo giá trị tiền địa phương có thể được chi trả cho vận động viên tham gia tại các cuộc thi đấu Quốc tế theo lời mời riêng đã được Hội đồng IAAF phê chuẩn. Xem Điều luật 12.1 (f).

3. Các tổ chức điều hành Quốc gia phải kiểm soát chặt chẽ tất cả các nghiệp vụ gia dịch về tài chính.

Tổ chức điều hành quốc gia riêng của vận động viên có thể ủy quyền cho cơ quan quản lý quốc gia mà anh ta đang trong thời gian thi đấu trong phạm vi quyền lực của họ chi trả tất cả các khoản chi phí cho vận động viên như đã được xác định ở khoản 1 của điều luật này.

4. Việc thanh toán các khoản chi phí đối với các cuộc thi đấu có tên trong Điều luật 12.1 mục (f), (g) và (h) được hạn định trong 60 ngày theo lịch công tác hàng năm.

Điều 15

VIỆC CUNG CẤP TRANG THIẾT BỊ VÀ DỊCH VỤ

Vận động viên có thể nhận sự trợ giúp dưới dạng trang, thiết bị và dịch vụ cần thiết cho tập luyện và thi đấu, tùy theo qui định của tổ chức điều hành quốc gia. Sự trợ giúp này có thể là các mặt hàng sau đây:

a) Thiết bị và quần áo thể thao:

Khi các nhà sản xuất đã nhận lời sẵn sàng cung cấp miễn phí các dụng cụ hoặc trang bị cá nhân thì việc phân phối phải được qui định thông qua tổ chức điều hành quốc gia.

b) Hợp đồng bảo hiểm tai nạn, ốm đau, thương tật và tài sản cá nhân.

c) Chi phí khám, chữa bệnh và vật lý trị liệu

d) Các khóa huấn luyện và huấn luyện viên được tổ chức điều hành quốc gia ủy quyền. Nếu một vận động viên được phép hưởng dịch vụ khám chữa bệnh tại một bác sỹ hoặc một kỹ thuật viên xoa bóp thì các khoản thanh toán phải được kê khai và việc thanh toán phải trả trực tiếp cho bác sỹ hoặc người xoa bóp đó mà không thông qua vận động viên.

e) Chỗ ở, ăn uống, giao thông, các khóa đào tạo và huấn luyện nghề nghiệp.



Điều 16

CÁC KHOẢN PHỤ CẤP THÊM CHO VẬN ĐỘNG VIÊN

1. Ở những nơi mà tổ chức điều hành quốc gia sau khi xem xét kỹ lưỡng thấy cần thiết thì có thể cấp hoặc dàn xếp để cấp một khoản phụ cấp thêm cho vận động viên để giúp anh ta trong việc chi phí phát sinh trong tập luyện hoặc tham gia các cuộc thi đấu theo Điều luật 12.1 tại các khoản từ (a) đến (h).

2. Vận động viên không được nhận phụ cấp thêm nếu không có văn bản cho phép trước của tổ chức điều hành quốc gia quản lý anh ta.

3. Hội đồng IAAF được phép yêu cầu các nước thành viên có liên quan phải báo cáo việc thanh toán các khỏan phụ cấp đã nêu trên.

4. Các khoản phụ cấp thêm cho vận động viên có thể lấy từ quỹ phúc lợi của các vận động viên theo qui định của Điều luật 17 khoản 1. Những khoản phụ cấp cho vận động viên chi từ quỹ phúc lợi này thì không phải tuân thủ khoản 3 của Điều luật này (16.3).

Điều 17

QUỸ PHÚC LỢI CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN

1. Được phép lập các quỹ phúc lợi cho vận động viên. Các quỹ này bao gồm các khoản trích từ số tiền mà các vận động viên nhận được từ các hợp đồng tài trợ, quảng cáo, lệ phí thi đấu hoặc từ bất cứ các hoạt động nào khác mà không bị cấm theo Điều luật 53 của IAAF.

2. Các quỹ này phải được một ủy viên của Liên đoàn có trách nhiệm giữ, quản lý và điều hành. Thành viên này phải lập ra các qui chế quản lý quỹ theo đúng các Điều luật của IAAF, đặc biệt là các Điều luật từ 14 đến 17 và các điều khoản vế pháp luật và quản lý hành chính của riêng mỗi nước sở tại.

3. Phải gởi cho Tổng thư ký IAAF một bản sao của các qui chế đó để đăng ký trong vòng 3 tháng khi các qui chế bắt đầu có hiệu lực.

4. Các quỹ này được sử dụng làm nguồn trợ cấp cho các vận động viên theo đúng các Điều luật 14, 15 và 16. Tất cả các vận động viên đều có quyền được hưởng trợ cấp từ quỹ theo Điều luật 16.4 của IAAF.

5. Nếu các quỹ được lập và quản lý theo Điều luật 17 này được chi trả cho vận động viên hoặc trả hết theo yêu cầu của vận động viên, mà không được phép của các nước thành viên theo điều luật này, thì vận động viên đó sẽ không còn đủ tư cách thi đấu tại bất kỳ các cuộc thi đấu nào. Một khi vận động viên đã không còn đủ tư cách tham gia thi đấu theo Điều luật này thì sẽ không được khôi phục lại.

Các khoản thanh toán bằng tiền và những thứ có giá trị khác:

a) Do ký kết hợp đồng hoặc thỏa thuận thi đấu với tư cách chuyên nghiệp ở một môn thể thao khác với môn điền kinh.

b) Phần thưởng bằng tiền do đã thi đấu môn thể thao khác với môn điền kinh thì không thuộc phạm vi quản lý theo Điều luật 17 của các Liên đoàn thành viên.

VỀ CÁC LUẬT LỆ RIÊNG VÀ CÁC NGUYÊN TẮC CHỈ ĐẠO VIỆC QUẢN LÝ CÁC QUỸ PHÚC LỢI CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN
Ghi chú: Những qui định cụ thể đối với việc quản lý các quỹ phúc lợi của vận động viên sẽ tùy thuộc vào các luật lệ (pháp lệnh) và thực tế của mỗi nước. Nếu vẫn tuân thủ những yêu cầu cơ bản của Điều luật 17, thì những qui định cụ thể được mỗ nước thông qua có thể mở rộng hơn những nguyên tắc chỉ đạo dưới đây. Nếu nước thành viên không ban hành những nguyên tắc riêng của mình thì cần phải tuân thủ theo đúng những nguyên tắc chỉ đạo dưới đây:

a) Trong tất cả các hợp đồng tài trợ, cung cấp thiết bị, quảng cáo hay đóng góp hoặc các khoản khác đem lại lợi nhuận cho các quỹ phúc lợi của vận động viên theo luật 53 (vi) thì chỉ có nước thành viên là người đại diện ký kết hợp đồng với nhà tài trợ hoặc hãng quảng cáo.

b) Mọi khoản tiền phải trả theo hợp đồng đều phải trả cho nước thành viên đó. Hợp đồng phải có điều khoản qui định rằng, các nhà tài trợ, quảng cáo hay nhân viên của họ không được phép điều hành cuộc thi đấu có vận động viên liên quan tham gia.

c) Tại thời điểm lập quỹ phúc lợi vận động viên, phải hoàn tất các thỏa thuận sau đây:

(i) Qui định chi tiết, cụ thể việc quản lý quỹ

(ii) Qui định, công nhận trách nhiệm đối với vận động viên, nước thành viên, nhà tài trợ v.v…

d) Những điểm hợp đồng về việc sử dụng tên một vận động viên, con người và hình ảnh cho mục đích quảng cáo phải được qui định chi tiết có sự đồng ý của vận động viên đó.

e) Được phép thanh toán phúc lợi cho vận động viên trong các trường hợp sau đây:

i) Tự nguyện xin nghỉ thi đấu

ii) Nghỉ thi đấu vì lý do bất khả kháng do ốm đau hoặc bị chấn thương.

iii) Chết trước khi nghỉ thi đấu

f) Vận động viên không được sang tên, trả trước hoặc đem thế chấp khoản tiền được hưởng từ quỹ này hoặc bất kỳ sự vay mượn nào đối với quỹ này.

6. IAAF có thể ủy nhiệm việc thành lập một quỹ Quốc tế IAAF để quản lý những khoản tiền thu được từ các hoạt động thương mại của các vận động viên theo những qui định đã được phép trong khuôn khổ các điều luật của IAAF. Quỹ này phải được quản lý theo đúng những khoản mục của điều luật này và các qui định do Hội đồng IAAF ban hành. Các điều khoản này có thể được thay đổi nếu như Hội đồng thấy thích hợp.

7. Thông thường, vận động viên không được phép nhận tiền trực tiếp. Tuy nhiên các nước thành viên có quyền phát cho vận động viên các văn bản thanh toán trực tiếp hoặc một phiếu thanh toán trực tiếp để ủy quyền cho vận động viên (hoặc người đại diện thay mặt cho họ) nhận các khoản tiền một cách trực tiếp. Việc cấp các văn bản thanh toán trực tiếp thực hiện với điều kiện vận động viên đó và người đại diện của anh ta phải tuân thủ đầy đủ và toàn bộ các điều luật của IAAF và các qui định của Liên đoàn điền kinh quốc gia đó. Những khoản tiền vận động viên được nhận trực tiếp theo sự ủy quyền này được coi là tiền phụ cấp cho vận động viên đã được Liên đoàn quốc gia của anh ta chi trả theo đúng Điều luật 16.4 của IAAF.

8. Một thành viên có thể ủy quyền thanh toán trực tiếp cho các cá nhân hoặc của tổ chức pháp nhân dưới quyền của một Liên đoàn quốc gia của vận động viên hoặc của cơ quan đại diện đã được ủy nhiệm thay quyền cho một vận động viên đó. Tuy vậy phương thức này sẽ không được áp dụng ở những nơi mà Liên đoàn quốc gia của vận động viên đó đã có thỏa thuận trước để nhận trực tiếp các khoản phúc lợi này và đã thông báo cho nước thành viên có thẩm quyền (quyền tài phán) đối với tổ chức đứng ra chi trả các khoản phúc lợi như trên.

Điều 18

QUẢNG CÁO VÀ TRƯNG BÀY THI ĐẤU

NHỮNG QUI ĐỊNH CHUNG

1. Được phép quảng cáo, trưng bày các loại hàng hóa tại các cuộc thi đấu được tổ chức theo Điều luật 12.1 (a) - (h), miễn là việc quảng cáo và trưng bày đó tuân thủ theo đúng các khoản qui định của luật này và tuân thủ đúng các qui định hướng dẫn của luật (qui định dưới luật). Ngoài ra mọi việc quảng cáo và trưng bày phải tuân thủ theo đúng các yêu cầu hợp pháp (của địa phương và phải phù hợp với các qui định của nước thành viên mà cuộc thi đấu được tổ chức trên lãnh thổ của họ tại các cuộc thi đấu tổ chức theo Điều luật 12.1 (h) của IAAF.

2. Hội đồng có thể ban hành những qui định hướng dẫn chi tiết về thể thức quảng cáo được phép sử dụng và phương thức trưng bày và các vật liệu sử dụng cho việc quảng cáo trong các cuộc thi đấu. Hội đồng được phép sửa đổi, bổ sung các qui định này và tất cả những điều bổ sung, sửa đổi đó sẽ có hiệu lực ngay sau khi cuộc hợp Hội đồng đưa ra quyết định về việc này.

3. Cấm quảng cáo các sản phẩm thuốc lá, cấm quảng cáo các sản phẩm rượu, trừ những trường hợp đặc biệt được Hội đồng cho phép.

4. Chỉ được phép tiến hành các quảng cáo có tính chất thương mại hoặc từ thiện tại các cuộc thi đấu được tổ chức theo các điều luật của IAAF. Không được phép tiến hành bất cứ hình thức quảng cáo nào có mục đích khuếch trương những động cơ chính trị hoặc quyền lợi của bất kỳ một nhóm người gây áp lực nào đó - cả trong nước cũng như quốc tế.

5. Không được trưng các quảng cáo mà theo quan điểm của IAAF chúng có hình tượng và chữ viết gây ấn tượng vô vị, rối trí, xúc phạm, bôi nhọ hoặc không thích hợp với tính chất cuộc thi đấu. Không được trưng các quảng cáo làm che khuất hoặc gây ảnh hưởng đến sự bao quát cuộc thi của ống kính quay (camera). Tất cả các quảng cáo phải tuân thủ đúng các qui định về an toàn.

6. Nhà tổ chức thi đấu chỉ được phép cảm tạ các nhà tài trợ trong khi thi đấu khi đã công nhận theo các qui định của luật này.

7. Không được phép trưng các đặc điểm nhận dạng nhà tài trợ hoặc cá nhân vận động viên trên biển quảng cáo trong trường đấu. Để các điều luật và qui định kèm theo được đảm bảo, các nội dung hướng dẫn thi đấu phải đặt vào chổ phù hợp với mọi hoạt động trong đấu trường của cuộc thi.

8. IAAF có quyền kiểm tra bất kỳ hoạt động nào của bất kỳ nước thành viên nào nhằm đảm bảo việc tuân thủ đúng với các điều luật và các qui định của IAAF. Các nước thành viên phải đưa vào qui chế tổ chức của mình điều khoản cho phép họ kiểm sóat bất kỳ một hợp đồng quảng cáo nào đã được ký kết với cá nhân vận động viên hoặc với câu lạc bộ. Trong những trường hợp cần thiết, IAAF có thể yêu cầu các thành viên nộp các bản copy các hợp đồng giữa các công ty quảng cáo với các vận động viên hoặc các câu lạc bộ theo phạm vi thẩm quyền của mình.

9. Các thành viên phải đảm bảo: Không có hợp đồng nào giữa nhà tài trợ hoặc công ty quảng cáo với vận động viên có điều khoản bắt buộc vận động viên phải sắp xếp lịch thi đấu của mình theo những chỉ đạo của nhà tài trợ hoặc công ty quảng cáo, hoặc bắt buộc vận động viên phải tham gia các cuộc thi đấu do nhà tài trợ hoặc công ty quảng cáo chỉ định trừ các cuộc đấu mà nhà tài trợ hoặc công ty quảng cáo đó tài trợ.



BIỂN QUẢNG CÁO

10. Quảng cáo được phép trình bày trên các tấm bảng ở ngoài hoặc trong khu vực thi đấu, các tờ cáo thị hoặc áp phích quảng cáo tại nơi thi đấu hoặc trong các chương trình hoạt động có liên quan đến cuộc thi đấu theo các qui định của luật này.

11. Tất cả các biển quảng cáo phải được gắn chặt vào hệ thống giá đỡ, trong những trường hợp đặc biệt, sẽ không được di chuyển trong thời gian từ lúc khai mạc cho đến lúc kết thúc cuộc đấu. Phải giữ nguyên tắc các biển quảng cáo trong suốt mỗi ngày thi đấu, tuy nhiên có thể thay đổi sau mỗi ngày thi đấu.

CÁC THIẾT BỊ KỸ THUẬT

12. Các thiết bị kỹ thuật dùng trong thi đấu có thể ghi tên của nhà sản xuất, dán nhãn, mác hàng hóa, hoặc tên cuộc thi hoặc địa điểm thi đấu, hoặc tên, logo của nước thành viên có thẩm quyền tổ chức cuộc đấu đó. Số lượng, kích thước và số lượng bố trí các nhãn hiệu trên mỗi bộ phận thiết bị phải đúng theo những điều được qui định trên đây. Tuy vậy, trên mỗi bộ phận riêng của thiết bị chỉ được đóng một nhãn hàng, tem dán nhãn hoặc một ký hiệu nhận dạng khác.



TRANG PHỤC

13. Tất cả các trang phục của vận động viên mặc trong khu vực thi đấu phải theo đúng những điều luật và các qui định dưới các điều luật này. Các nước thành viên phải đệ trình lên IAAF để đăng ký các chi tiết cụ thể về tất cả những thỏa thuận của đội tuyển quốc gia mà theo đó các nội dung quảng cáo sẽ xuất hiện trên trang phục của đội tuyển quốc gia. Các nước thành viên cũng phải giữ lại một văn bản ghi lại đầy đủ các đặc điểm nhận dạng nhà tài trợ (hình tượng, nội dung quảng cáo) đã được câu lạc bộ chấp nhận và đã gửi cho IAAF. Những chi tiết cụ thể này phải bao gồm một ảnh chụp toàn vẹn bộ đồng phục trên đó có cả các dấu hiệu nhận ra nhà tài trợ.

14. Trong các cuộc thi đấu được tổ chức theo điều luật 12.1 (a), (b) và (c) của IAAF, không có dấu hiệu nhận dạng nhà tài trợ nào ngoài dấu hiệu của nhà sản xuất trang phục đó được xuất hiện trên các loại trang phục mà vận động viên mặc. Trong các cuộc thi đấu được tổ chức theo điều luật 12.1 (d) và (e) của IAAF, một dấu hiệu của nhà tài trợ đội tuyển quốc gia như đã được đăng ký với IAAF được phép xuất hiện trên các trang phục của vận động viên với điều kiện được nước chủ nhà đồng ý. Trong các cuộc thi đấu được tổ chức theo điều luật 12.1 (f), (g) và (h) của IAAF, các vận động viên được phép mặc các trang phục có cả dấu hiệu nhận dạng hoặc là của đội tuyển quốc gia hoặc là của câu lạc bộ với điều kiện những điều đó đã được đăng ký theo đúng điều luật này.

15. Vận động viên, quan chức hoặc bất kỳ người nào mang những trang phục có dấu hiệu vi phạm các điều luật và các qui định theo điều luật này sẽ không được phép vào khu vực thi đấu. Điều kiện để IAAF cho phép tổ chức thi đấu là nhà tổ chức phải đảm bảo tuân thủ đúng luật này và các qui định hướng dẫn theo luật này.



CÁC TRANG THIẾT BỊ KHÁC ĐƯỢC MANG VÀO KHU VỰC THI ĐẤU

16. Bất kỳ các loại trang, thiết bị nào mang theo vào khu vực thi đấu (ví dụ, các loại túi, sắc) đều phải theo đúng những qui định hướng dẫn thực hiện theo điều luật này.



SỐ ĐEO CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN

17. Số đeo của vận động viên phải phù hợp với những yêu cầu đặt ra theo đúng qui định. Vận động viên phải đeo số đã được phát và không được cắt bớt, gập nhàu hoặc để bị che khuất trong bất cứ trường hợp nào. Trong các cuộc thi cự ly dài, các biển số đeo có thể được đục lỗ thủng để giảm sức cản của không khí, nhưng không được đục lạm vào bất kỳ chữ hoặc số nào trên đó.



CÁC CÂU LẠC BỘ ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI CÁC CÔNG TY QUẢNG CÁO

18. Nếu được sự đồng ý của thành viên đại diện cho vùng lãnh thổ có câu lạc bộ thì câu lạc bộ được công ty quảng cáo tài trợ có thể đăng ký trên danh nghĩa một nhà tài trợ. Được sự đồng ý của thành viên như vậy thì có thể thêm duy nhất một tên của nhà tài trợ, hoặc viết kết hợp vào tên hiện có của câu lạc bộ.

19. Mỗi thành viên phải đệ trình lên IAAF nếu được yêu cầu bản đăng ký chính thức đặc điểm nhận dạng nhà tài trợ sẽ xuất hiện trên các áo lót của câu lạc bộ được tài trợ để quảng cáo, hoặc các trang phục khác theo những qui định cho phép của các điều luật này; bao gồm các ảnh chụp các loại đồng phục của câu lạc bộ.

20. Các câu lạc bộ quảng cáo quốc tế, tức là những câu lạc bộ có vận động viên không cư trú một cách chính quy trên lãnh thổ của thành viên và câu lạc bộ đó không được thành lập theo thẩm quyền pháp lý của thành viên thì sẽ không được phép.



HIỆU LỰC THI HÀNH VÀ CÁC HÌNH THỨC XỬ PHẠT

21. Hội đồng IAAF có thể cử ra một hoặc nhiều các nhân được bổ nhiệm làm người đại diện quảng cáo của IAAF. Quyền hạn và trách nhiệm của những người đại diện này được nêu rõ hơn trong các qui định theo đúng điều luật này. Trong trường hợp có tranh chấp giữa quyết định của người đại diện quảng cáo và quyết định của ban tổ chức thi đấu thì quan điểm của người đại diện quảng cáo sẽ có hiệu lực thi hành.

22. Khi có những vi phạm đối với điều luật này hoặc vi phạm các qui định hướng dẫn thực hiện các điều luật này thì người đại diện quảng cáo được IAAF bổ nhiệm có thể quyết định các biện pháp xử phạt; đó có thể là tước bỏ quyền hạn trong một thời gian hoặc phạt tiền. Các biện pháp xử phạt hoặc các hình thức kỷ luật phải theo đúng những qui định của điều luật này.

Điều 19

ĐẠI DIỆN CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN

1. Các thành viên có thể cho phép vận động viên sử dụng các dịch vụ của người đại diện cho vận động viên mà đã được ủy quyền để giúp họ trong việc phối hợp với thành viên, lập kế hoạch, sắp xếp và thỏa thuận về chương trình thi đấu của họ.

2. Các thành viên phải chịu trách nhiệm đối với việc giao quyền ủy nhiệm cho người đại diện cho vận động viên. Thành viên có quyền tài phán đối với người đại diện của vận động viên, khi đang thay mặt cho các vận động viên của mình và đối với người đại diện cho vận động viên đang hoạt động trên lãnh thổ của mình (thành viên).

3. Để giúp các nước thành viên thực hiện tốt nhiệm vụ này, IAAF sẽ ban hành những văn bản hướng dẫn cho các thành viên về các qui chế liên đoàn hoặc qui chế đại diện cho vận động viên. Những văn bản hướng dẫn này liệt kê đầy đủ các vấn đề cần phải đưa vào hệ thống qui chế của mỗi nước thành viên về người đại diện cho vận động viên, những gợi ý của IAAF về cách thực hiện tốt nhất vấn đề này cũng như các biểu mẫu hợp đồng giữa vận động viên với người đại diện của họ.

4. Một trong những điều kiện để trở thành thành viên của IAAF là nước thành viên phải đưa vào thể chế hoạt động của mình các điều khoản đảm bảo không cho phép bất cứ vận động viên nào sử dụng người đại diện vận động viên và không cho người đại diện vận động viên nào được phép ủy quyền làm việc này nếu không có hợp đồng bằng văn bản giữa vận động viên với người đại diện cho vận động viên và trong đó không có những điều khoản tối thiểu đã được nêu trong những qui định của IAAF về qui chế liên đoàn hoặc qui chế đại diện vận động viên.

5. Các vận động viên khi ủy quyền cho người đại diện thay mặt mình phải được sự phê chuẩn theo đúng các điều luật của IAAF và các qui định hướng dẫn thực hiện các điều luật này.



Điều 20

VIỆC TRUẤT BỎ QUYỀN HẠN VÀ CÁC HÌNH THỨC XỬ PHẠT KHÁC

1. Hội đồng có các quyền hạn sau đây:

a) Đình chỉ tư cách thành viên của một nước thành viên cho tới phiên hợp toàn thể sau đó hoặc trong một thời gian ngắn hơn

b) Truất bỏ quyền tham gia thi đấu của một thành viên trong một hoặc nhiều loại giải thi đấu quốc tế được xác định trong điều luật 12.1 cho tới phiên hợp toàn thể sau đó hoặc trong một thời gian ngắn hơn; và

c) Cảnh cáo hoặc khiển trách một thành viên

d) Phục hồi tư cách thành viên cho thành viên đã bị Hội đồng truất bỏ tư cách theo điều luật 20 này.

2. Hội đồng chỉ được thực thi các quyền truất bỏ quyền hạn của thành viên theo điều luật 20.1 nếu:

a) Thành viên không nộp đủ lệ phí phải đóng góp cho năm trước vào đúng hạn cuối cùng là ngày 31 tháng 12 năm đó.

b) Thành viên đã vi phạm một hoặc một số điều luật của IAAF - theo quan điểm của Hội đồng, hoặc

c) Theo quan điểm của Hội đồng cho rằng; Thành viên đó đã không báo cáo bằng văn bản trong vòng 1 tháng nhằm xử phạt một vận động viên mà Hội đồng cho rằng việc đó là cần thiết. Khi IAAF thay mặt cho các thành viên của mình tiến hành kiểm tra doping tại các cuộc thi đấu quốc tế thì Hội đồng có thể đình chỉ tư cách một thành viên nếu IAAF đã tiến hành các điều tra theo đúng các điều luật 55 đến 61, đã thực hiện các biện pháp kiểm tra doping, và đã thông báo cho thành viên đó bằng văn bản về kết quả điều tra này, song thành viên đó - theo quan điểm của Hội đồng- đã không xử lý thích đáng cá nhân vận động viên đã vi phạm về sử dụng doping như đã được xác định trong điều luật 60.1.

d) Theo quan điểm của Hội đồng, bằng việc đình chỉ tư cách một thành viên IAAF sẽ có điều kiện tốt hơn để đạt được mục đích nào đó của mình.

3. Trước khi Hội đồng sử dụng các quyền lực truất bỏ, đình chỉ theo điều 20.1, thành viên đó phải nhận được thông báo bằng văn bản của Hội đồng về những vi phạm có đủ các dẫn chứng hoặc những sai phạm đối với điều luật 20.2 (b) hoặc (c), ít nhất là 1 tháng trước khi phiên hợp tới của Hội đồng được triệu tập và phiên họp này sẽ dành đủ thời gian hợp lý cho nước thành viên trình bày vấn đề của mình.

4. Hội nghị toàn thể có những quyền hạn sau:

a) Đình chỉ tư cách thành viên của một nước trong thời hạn xác định, hoặc cho tới khi những điều kiện quyết định việc đình chỉ thay đổi hoặc chấm dứt.

b) Truất bỏ quyền tham gia thi đấu của một thành viên trong một hoặc nhiều loại giải thi đấu quốc tế được xác định ở điều luật 12.1 trong một thời gian xác định hoặc cho đến khi những điều kiện quyết định việc đình chỉ thay đổi hoặc chấm dứt.

c) Cảnh cáo hoặc khiển trách một thành viên; và

d) Phục hồi quyền hạn cho một thành viên đã bị đình chỉ hoặc truất bỏ theo khoản (a) hoặc (b) nêu trên trước khi kết thúc thời hạn đã định hoặc trước khi các điều kiện quyết định việc đình chỉ thay đổi hoặc chấm dứt.

5. Hội nghị toàn thể chỉ được áp dụng các quyền đình chỉ hoặc truất bỏ quyền hạn của thành viên theo điều 20.4; và chỉ được phép khôi phục các quyền hạn cho một thành viên theo điều 20.4 (d) nếu:

a) Kiến nghị về việc đình chỉ hoặc truất bỏ quyền hạn hoặc khôi phục các quyền hạn theo những điều kiện có thể đã được Tổng thư ký chấp nhận ít nhất là 6 tháng trước khi khai mạc cuộc họp Hội nghị toàn thể thích hợp (trừ khi thành viên đó đã bị Hội đồng đình chỉ tư cách hoặc đang bị Hội đồng đình chỉ tư cách với thời hạn trong vòng 6 tháng đó); và

b) Hoặc là:

(i) Có văn bản đề nghị do Tổng thư ký gởi tới các thành viên ít nhất là 4 tháng trước khi khi mạc Hội nghị toàn thể nói trên; hoặc

(ii) Các thành viên đã được thông báo trước ít nhất là 4 tháng trước khi khi mạc Hội nghị toàn thể nói trên về việc đình chỉ tư cách một thành viên của Hội đồng và về kiến nghị của Hội đồng để Hội nghị toàn thể xem xét và đình chỉ tư cách của nước thành viên đó; hoặc

(iii) Các thành viên đã được thông báo trước ít nhất là 4 tháng, trước khi khai mạc Hội nghị toàn thể nói trên về kiến nghị của Hội đồng nhằm khôi phục tư cách và các quyền lợi của nước thành viên đó; hoặc

(iv) Các thành viên đã được thông báo bằng văn bản, trước khi khai mạc Hội nghị toàn thể về việc Hội đồng đã đình chỉ tư cách một thành viên trong thời hạn là 4 tháng trước khi có Hội nghị toàn thể đó và về việc kiến nghị của Hội đồng để Hội nghị toàn thể xem xét và đình chỉ tư cách của thành viên này; và

c) Kiến nghị dành được 2 phần 3 số phiếu tán thành của các đại biểu tham dự và bỏ phiếu tại Hội nghị toàn thể. Hai phần 3 số phiếu tán thành phải là đồng thời là đại diện cho ít nhất 1 phần 2 tổng số quyền bỏ phiếu của tất cả các thành viên của IAAF (tức là một đa số tuyệt đối).

6. Hội nghị toàn thể chỉ được áp dụng các quyển đình chỉ hoặc truất bỏ quyền hạn của một thành viên theo điều 20.4 nếu:

a) Nước thành viên không đóng lệ phí của năm trước đúng thời hạn trước ngày 31 tháng 12 năm đó; hoặc

b) Theo quan điểm của Hội nghị toàn thể, thành viên đã vi phạm một hoặc một số điều luật; hoặc

c) Theo quan điểm của Hội nghị toàn thể, thành viên không báo cáo bằng văn bản trong vòng 1 tháng nhằm xử phạt một cá nhân vận động viên mà Hội nghị cho rằng việc đó là cần thiết. Khi IAAF thay mặt cho các thành viên của mình tại các cuộc thi đấu quốc tế tiến hành kiểm tra doping thì Hội nghị toàn thể có thể đình chỉ một thành viên nếu IAAF đã tiến hành các cuộc điều tra theo đúng các điều luật 55 đến 61, đã thực hiện các biện pháp kiểm tra doping, và đã thông báo cho thành viên đó bằng văn bản về những kết quả điều tra này, song thành viên đó, theo quan điểm của Hội nghị toàn thể đã không xử lý thích đáng theo những điều luật riêng của nước thành viên đó.

d) Theo quan điểm của Hội nghị toàn thể, bằng việc đình chỉ một thành viên, IAAF sẽ có điều kiện tốt hơn để đạt được một mục tiêu nào đó của mình.

7. Trước khi Hội nghị toàn thể sử dụng các quyền lực truất bỏ, đình chỉ theo điều luật 20.4, thành viên đó phải được thông báo bằng văn bản về những vi phạm với đủ các dẫn chứng cụ thể hoặc những vi phạm đối với điều luật 20.6 (b) hoặc (c) ít nhất là 1 tháng trước khi có cuộc họp Hội nghị toàn thể mà cuộc họp đó sẽ dành đủ thời gian hợp lý cho thành viên trình bày vấn đề của mình.

8. Một thành viên đã bị Hội nghị toàn thể đình chỉ tư cách hoặc truất bỏ quyền hạn theo điều luật 20.4 có thể được phép kiến nghị, với điều kiện là có báo cáo bằng văn bản được Tổng thư ký chấp nhận ít nhất là 6 tháng trước Hội nghị toàn thể nhóm họp sau cuộc họp Hội nghị toàn thể kế tiếp mà đề nghị khôi phục quyền hạn thành viên được xem xét tại Hội nghị toàn thể kế tiếp đã nói ở trên.

9. Một thành viên đã bị Hội nghị toàn thể đình chỉ theo điều luật 20.4 (a) sẽ nghiễm nhiên được khôi phục tư cách và quyền hạn khi:

a) Hết thời hạn ấn định; hoặc

b) Nếu như, theo quan điển của Hội đồng, các điều kiện quyết định việc đình chỉ đã thay đổi hoặc chấm dứt.



tải về 1.02 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   14




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương