Tuyển tập các bài sám văn tk. Thích Đồng Bổn Sưu Tập



tải về 4.51 Mb.
trang97/101
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích4.51 Mb.
#22203
1   ...   93   94   95   96   97   98   99   100   101

263. SÁM TÁN KHÔ LÂU



(Thí thực cô hồn 15)
Bích Liên Pháp Sư
Hôm qua đồng vắng ngoạn du
Thấy liền Ðại đức khô lâu một vùng
Bốn bên ghê gốc bịt bùng
Mồ hoang cỏ mọc, mây trùng xanh xanh
Dàu dàu âm khí lạnh tanh
Lá sen thổi ngọn, gió quanh đưa sầu
Khô lâu ơi hỡi! Khô lâu
Quê người ở mé giang đầu thiu thiu
Nằm phơi ngọn gió, chìu hiu
Cỏ giăng nệm đất, trăng khêu đèn trời
Phèo phèo khí lạnh đòi nơi
Anh em lai vãng, có người nào đâu
Khô lâu ơi hỡi! Khô lâu
Ấy người quân tử ở đâu bên đường
Nhà ai vang vọng đêm trường
Mưa tuôn gió thổi, tuyết sương khác nào
Ðau thay gan ruột như bào
Chan chan hạt lụy, như trào dòng châu
Khô lâu ơi hỡi! Khô lâu
Ðôi khuôn con mắt, thấy đâu chốn này
Xiết thay, người thế ra chi
Kiếp phù sanh gởi tháng ngày bao lăm
Ác vàng thỏ bạc xa xăm
Bóng quang âm thoắt, trăm năm mấy hồi
Dần dà chi nữa người ơi
Sớm lìa biển khổ, cho rời kiếp ma
Hôm nay thiện tín trai gia
Nghi diên mở hội, gọi là “minh dương”
Lò vàng vừa bén mùi hương
Ðạo tràng mời khắp mười phương cô hồn
Bao nhiêu tội chướng để dồn
Bây giờ tiêu hết chi còn nữa đâu
Ân triêm phước lợi thắm mầu
Mau mau dời bước lên chầu Tây phương.
- - - - - - - - - - -
- Bài do Hòa Thượng Bích Liên – Bình Ðịnh, diễn nôm khoảng năm 1940.
- Chép lại từ bản thảo “Nghi cúng cô hồn” của Hòa Thượng Thành Lệ, Bến Tre – Bản tặng Hòa Thượng Hiển Tu, chùa Xá Lợi, TP HCM, 1998.
---o0o---

264. TRẠO VĂN DIỄN ÂM



(Thí thực cô hồn 16)
Bích Liên Pháp Sư
Hôm nay cúng thí trai đàn,
Dây nhân duyên gặp A Nan cơ lành.
Quan Âm cứu khổ đã đành,
Hiện làm Tiêu Diện quỉ hình lạ thay.
Niệm câu Mô Phật từ bi,
Tuyên lời bí mật đức dày công cao.
Ðộ người thập loại nao nao,
Mùi cam lồ ấy hưởng vào một phen.
Trước đây triều đại còn truyền,
Lên ngôi đế chúa sẵn quyền tôn vinh.
Hầu vương huân thích vang danh,
Cây vàng lá ngọc tập tành tiếng sang.
Trung cung, Tể chấp, đại quan,
Kìa trang thể nữ, nọ hàng tần phi.
Ðiềm hoa tươi đã vứt đi,
Mùi cam lồ hưởng tiệc này phải chăng.
Hàng quốc sĩ, bậc triều thần,
Dọc ngang trong cõi hồng trần giúp xong.
Chăn dân bủa hóa giữa giòng,
Nào hay chưa toại tấm lòng trung lương.
Ðau lòng một chiếu thôi thương,
Phải khi trích án sa trường biên bang.
Hồn còn trìu mến giang san,
Tiệc cam lồ hỡi, vội vàng đôi chân.
Người võ sĩ, kẻ nhung thần,
Một tay thống lãnh ba quân nhộn nhàng.
Băng xông trăm trận mũi vàng,
Trống rầm rộ đất, chiêng vang rân trời.
Ðánh Nam dẹp Bắc tơi bời,
Chiến trường phút sẩy chân người vào trong.
Tấm lòng vì nước mà vong,
Tiệc cam lồ chứng hội đồng đêm thanh.
Những người học cổ cùng kinh,
Chức văn chương khéo như hình gấm thêu.
Bóng quang, hột tuyết dòm theo,
Chí trong cửa sổ nghiệt nghèo xiết bao!
Ta đà mạng vận làm sao,
Bảng vàng chẳng thấy lúc nào đề danh.
Hương hồn uất uất chi linh,
Mùi cam lồ đã sẵn dành tiệc xuân.
Những người cắt ái từ thân,
Cửa không sớm đã chân lần vào trong.
Tầm thầy hỏi đạo Thiền tông,
Chút vì muốn thoát khỏi vòng tử sanh.
Trải bao lạnh nắng xoay quanh,
Sự vô thường đã đến mình nào hay!
Hồi quang soi chút bóng dày,
Mùi cam lồ hưởng đêm nay bỉ bàng.
Những người võ phục huỳnh quan,
Sớm đã quyết chí theo đàng tu chơn.
Luyện hoàn thuốc, nấu lò đơn,
Dưỡng trong cái tánh, cho hoàn khí nguyên.
Lao thần khổ hạnh đòi phen,
Chỉ mong lên đặng ngôi tiên mới đành.
Thôi đừng tiếc chút dị hình,
Tiệc cam lồ đã sẵn dành vị thanh.
Những người con thảo cháu lành,
Với người nghĩa dũng trung thành xưa kia.
Những người liệt nữ trinh thê,
Cái thân coi chết như về đâu đâu.
Với người trọng tiết vong xu,
Khí tinh anh để ngàn thu còn truyền.
Hồn còn chói lọi linh thiêng,
Ðến đây hưởng thọ một diên cam lồ.
Những người đạo nữ Ni đồ,
Chốn huỳnh môn ấy năm mùa gởi thân.
Phụng loan bỏ khống duyên phần,
Nhơn gian chẳng nhiễm sự trần chút chi.
Còn chưa liễu đặng vô vi,
Nước trôi sóng lãng ra gì tử sanh!
Hồn người thăm thẳm thanh thanh,
Vị cam lồ đã phỉ tình cho chăng?
Những người địa lý thiên văn,
Nghề hay y dược chứa thầm âm dương.
Bói qui, dịch sủ qui vàng,
Kẻ tinh coi gió, người tường bủa sao.
Mách người hung kiết biết bao,
Vô thường để khỏi mang vào hoạn thân.
Thôi rày xả ngụy qui chân,
Cam lồ bảo mãn mười phần tiệc hương.
Những người tọa mãi hành thương,
Cả bao nhiêu món ngoài đường kinh doanh.
Lắm hay nghề nghiệp mưu sanh,
Toan phường tài lợi trong vành bán buôn.
Quê xưa hương tỉnh bỏ luôn,
Chết chôn đất khách, theo phương cảnh người.
Một niềm lữ mộng vơi vơi,
Mùi cam lồ đã khắp rời u minh.
Những người phạm pháp tạo hình,
Ngục tù buộc mãi lấy mình vào nơi.
Hại người toan lấy của người,
Oan gia trái chủ trả đời nào xong!
Người tật ác, kẻ tai hung,
Hoặc là đói khát lạnh lùng vong thân.
Suối vàng kíp kíp đôi chân,
Mùi cam lồ ấy, thọ phần thanh lương.
Những người ngựa đạp, xe thương,
Vách đè thân nát như tương rã rời!
Kẻ suông roi quỉ, sấm trời.
Kẻ cam tự vận, người thời huyền lương.
Hoặc là thủy hỏa tai ương,
Kẻ suông độc rắn, người vương miệng hùm.
Hồn người bất hạnh trầm trầm,
Một cam lồ rưới dầm dầm xiết bao.
Những người âm huyết dương mao,
Chỗ sanh trưởng vốn ẩn vào man di.
Thi công mà trả nợ đày,
Kẻ làm lẽ mọn, người thì tớ tôi.
Hoặc người ngọng, lịu, điếc, đui,
Tật nguyền chẳng có nơi chui đụt nào.
Hồn người oan khổ biết bao,
Mùi cam lồ hưởng dạt dào tiệc hoa.
Những người ngỗ nghịch mẹ cha,
Oán rủa trời đất, mắng la đốt bằm.
Những người chê Phật khinh Tăng,
Ðốt hủy kinh tượng hung hăng nhiều bề.
Lắm điều tà kiến trầm mê,
Chịu trong khổ báo ê chề chẳng thôi.
Hồn người thật ác, thương ôi,
Mùi cam lồ hưởng cho rồi tiệc hoa.
Cửa nhà đại thí mở ra,
Hãy xin tiến bạt cho ma cô hồn.
Tiên vong hòa tổ hòa tôn,
Oan gia trăm họ cũng dồn về đây.
Ðường ba, nạn tám thiếu chi,
Bao nhiêu bình đẳng, đêm này siêu thiên.
Cậy chưng Phật Pháp quang miên,
Mùi cam lồ hưởng một diên ê hề.
A Di Ðà Phật Bồ Ðề,
Xưa kia sẵn có lời thề vô biên,
Ðường mê trông thấy nhãn tiền,
Ðắm phiêu biển khổ liền liền thảm thay!
Ngậm ngùi vội duỗi hai tay,
Thuyền từ chống thẳng vớt ngay mọi người.
Nguyện cho khắp chỗ ai ơi,
Chúng sanh đều đến nhập nơi Liên trì.
- - - - - - - - - -
- Ðây là bài diễn nôm của Hòa Thượng Bích Liên – Bình Ðịnh soạn, khoảng năm 1940.
- Bài này dùng để tán trạo, một loại tán có nhạc hòa cùng sử dụng trong lễ chẩn tế cô hồn, thay cho 12 câu thỉnh trong Du Già Trung Khoa.
- Tạng bản Nôm của Ðại Ðức Thích Lệ Trang, chùa Viên Giác – Tân Bình, TP HCM.
- Diễn Quốc ngữ của Hòa Thượng Thành Lệ, chùa Tiên Linh, Bến Tre – Bản tặng Hòa Thượng Hiển Tu, chùa Xá Lợi, Sài Gòn, 1998.
- Có hiệu đính sửa chữa lại một số câu chữ cho phù hợp, và để nâng cao tính giá trị của văn phong.
---o0o---

Каталог: downloads -> kinh-tung-sam-van -> sam-van
downloads -> CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> CHÍnh phủ  CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> NĐ-cp cộng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam độc lập – Tự do – Hạnh phúc
downloads -> Ủy ban nhân dân tỉnh bà RỊa vũng tàU
downloads -> Ủy ban nhân dân cộng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam thành phố CẦn thơ Độc lập Tự do Hạnh phúc
downloads -> BỘ y tế Số: 19/2011/tt – byt cộng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> THỦ TƯỚng chính phủ CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> THÔng tư Ban hành Quy chế công nhận trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học đạt chuẩn quốc gia

tải về 4.51 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   93   94   95   96   97   98   99   100   101




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương