Tuyển tập các bài sám văn tk. Thích Đồng Bổn Sưu Tập



tải về 4.51 Mb.
trang78/101
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích4.51 Mb.
#22203
1   ...   74   75   76   77   78   79   80   81   ...   101

213. KỆ KHUYÊN ÐỪNG SÁT SANH


(Văn khuyến tu 10)
Muôn loài nào khác chi ta
Cũng tìm sự sống lánh xa tai nàn
Có cha mẹ, có họ hàng
Kết bè sinh hoạt, hiệp đoàn tương siêng năng
Ta đừng giết nó mà ăn
Cũng đừng bắt nó trối trăng giam cầm
Bẫy câu, chước độc, mưu ngầm
Làm cho chúng nó âm thầm đớn đau
Lạc bầy dớn dác xôn xao
Lại e cái nạn thớt, dao hầu gần
Mình có thân, nó cũng có thân
Nuôi mình, giết nó trái cân công bằng
Lâm mình cảnh ấy khổ chăng?
Giả như có kẻ bắt phăng chúng mình
Mẹ cha cô bác thảm tình
Xót xa đã lắm, bất bình biết bao
Ruột rà ai cắt chẳng đau
Thương tình ai dứt, chẳng đau gan vàng
Nếu ta suy nghĩ kỹ càng
Tình này, cảnh ấy rõ ràng tương thân
Làm người ta có lòng nhân
Hãy khơi tánh Phật, lần lần sáng ra
Người cùng muôn vật một nhà
Ta là anh chị, chúng là đàn em
Khôn hơn ta phải xét xem
Trông nom giúp đỡ đàn em dại khờ
Khi lâm nạn chúng bơ vơ
Mau tay tiếp cứu chớ ngơ mắt nhìn
Thấy ai giết thác sanh linh
Lấy lời khuyên giải, dụng tình cản ngăn
Thú kia nó cũng là thân
Cũng xương cũng thịt cũng phần như ta
Ðánh đau chúng nó kêu la
Tiếng rên đứt ruột, tiếng la xé lòng
Tánh linh người vật cũng đồng
Xuống tay bao nỡ, cầm lòng sao đang
Thân ta thì muốn cho an
Mà thân kẻ khác lại toan xéo giày
Lòng ta muốn tránh nạn tai
Sao cùng kẻ yếu ra oai dữ dằn
Nếu ta biết lẽ công bằng
Biết câu phước tội, biết căn luân hồi
Chớ nên giết nó đành rồi
Cũng đừng hành hạ, tỏ lời dễ khinh
Chớ cho chúng khổ vì mình
Mở lòng thương xót tấm hình hài kia
Ðừng làm chúng nó chia lìa
Con nầy xa mẹ, con kia cách chồng
Ðừng bày cắt cổ, nhổ lông
Việc làm cũng phải dự phòng về sau
Dây oan ai lại buộc vào
Kiếp nầy gây nợ, kiếp nào trả xong
Muốn cho mình được thong dong
Ðừng làm kẻ khác khổ lòng làm chi
Chớ vì một chút sân si
Mà bao oan trái kéo trì cuốn lôi
Muốn ra khỏi biển luân hồi
Quả kia phải hái cho rồi đừng gieo
Dừng chân là bóng chẳng theo
Nhơn tay thì nghiệp chẳng đeo bên mình
Ai ơi! Nên khá giữ gìn.
- Trích Kinh Nhật tụng - Tịnh xá Trung Tâm - Sàigòn 1974.

---o0o---


214. SÁM VĂN SỰ TÍCH HI THỊ, CHÍ CÔNG


(Văn khuyên tu 11)
Tích xưa nhân quả một đường
Có Bà Hi thị, xà vương biến hình
Bởi gieo nhân dữ sát sanh
Khiến cho Tam bảo điêu linh một thời,
Mới hay oan báo chẳng rời
Nếu không cắt đứt đời đời tiếng chê
Xem gương Hi thị gớm ghê
Phá Tăng hủy Phật nặng nề oan khiên
Sát sanh mất hết phước duyên
Làm bánh nhưn thịt cúng liền Chí Công
Nào hay ngài đã tỏ thông
Tráo bánh nhưn đậu ăn không tội gì
Tánh tình Hi thị ngu si
Xé kinh, đập tượng mắng thì chúng Tăng
Bởi vì nghiệp báo tiền căn
Hại người, người hại lẽ hằng xưa nay
Tu hành giữ giới trì trai
Bốn giờ Lương gáy dậy mà tụng kinh([1])
Cớ nào đem dạ bất bình
Hòa thượng đi khỏi tự mình giết Lương
Cho nên sái đạo chơn thường
Khiến ra Hi thị nhiều đường tai ương
Mãng xà thân rắn thảm thương
Ở ngoài rừng nội tuyết sương lạnh lùng
Hi thị nhớ nghĩ hãi hùng
Xảo ta sao chẳng chịu dùng tu thân
Ðể làm chi việc sát nhân
Nay ta phải bị khổ thân chốn nầy
Phổ Môn thuyền báu là đây
Tỏ thông nghĩa lý nhờ Thầy giải phân
Quan Âm xưa cũng thường nhân
Phát lòng thệ nguyện chí chơn tu hành
Hôm nay Ngài đã viên thành
Tầm thinh cứu khổ chúng sanh đời đời
Hi thị bà mới mở lời
Phát tâm thiện niệm vậy thời Nam mô
Quan Âm Bồ Tát Như Lai
Từ bi cứu khổ muôn loài chúng sanh
Con nay thệ nguyện tu hành
Giải thoát thân rắn vãng sanh thiên đường
Quan Âm cảm động lòng thương
Phóng quang hiện tướng tỏ tường kim thân
Chói lòa khắp hết hồng trần
Quan Âm bèn dụng phép thần phóng ra
Ma ni châu bửu đây mà
Ðể vô trong miệng nói ra tiếng người
Cầu Lương Võ Ðế giúp ngươi
Rước Thầy sám hối đàn trời tụng kinh
Mãng xà Hi thị chớ khinh
Trở về cung viện sự tình tỏ phân
Nhắc qua Võ Ðế lâm trào
Chúa tôi Ngài mới bước vào Ngân An
Nhìn xem thấy rắn kinh hoàng
Mãng xà cất tiếng vang kêu nài
Thiếp là Hi thị về đây
Cầu xin Thánh thượng rước Thầy sám văn
Bởi vì tại kiếp tiền căn
Phá hủy kinh tượng đánh Tăng đốt chùa
Nhân xưa đâu phải chuyện đùa
Quả nay làm rắn bốn mùa tuyết sương
Cúi xin Thánh thượng lòng thương
Trai đàn thiết lập cúng dường chư Tăng
Từ nay thiếp nguyện ăn năn
Giải thoát thân rắn siêu thăng thiên đường
Chí Công Hòa thượng đoái thương
Nhập định cầu khắp mười phương Thánh hiền
Ðêm ngày lễ sám kiền thiền
Bốn mươi chín buổi tự nhiên an hòa
Hi thị cổi lốt mãng xà
Hiện thân tiên nữ đứng mà trên mây
Cúi đầu làm lễ lạy Thầy
Giã từ Võ Ðế cõi tây đặng về
Thiện ác nhân quả bảng đề
Làm lành đặng phước chớ hề bỏ qua
Xem gương Võ Ðế vậy mà
Làm dữ mắc họa như bà chánh cung
Ai ai nghe đến cũng run
Tránh xa sát nghiệp thung dung tu hành
Kíp mau bỏ dữ làm lành
Ngày sau mới đặng vãng sanh liên tòa
Lương hoàng bửu sám tụng qua
Ngày đêm lễ lạy Phật Ðà mười phương
Chí Công Hòa thượng lòng thương
Soạn ra Bửu sám làm gương tu hiền
Bao nhiêu tội nặng dứt liền
Tạ ơn sám chủ đàn tiền chứng tri.
Nguyện trì ngũ giới tam quy
Nguyện tu thiện nghiệp nguyện ly luân hồi.
- Trích soạn theo bài "Nguyên Thông Học tập Tam Quy Ngũ Giới " Của Thiền sư Thích Chơn Thường - Trường Quang Tự Mỹ Tho 1952.

- Chiêu Ðề trích soạn - Xắ lợi tự - TPHCM 1997.


---o0o---


215. THIỀN CƠ YẾU NGỮ VĂN


(Sám hồi tâm 6)
Lánh phồn hoa thanh nhàn dưỡng tánh
Sửa tấm lòng thủng thỉnh hôm mai
Xét mình kém đức sơ tài
Kính tin đã có Phật trời chứng minh
Thuở phù sinh gẫm mình thiếu phước
Ngỡ tình cờ gặp được chánh tôn
Cảm ơn đức lớn rộng dung
Thâm ân đều gởi về dòng Phật gia
Lòng thiết tha bốn ân hằng đội
Phải toan phương tìm dõi minh sư
Tập rèn lựa lọc kinh thư
Chí lăm vượt tới vô dư cõi ngoài
Thường đêm ngày dồi mài lòng cũ
Cá hóa rồng chờ có thuở nên
Ân sâu ghi dạ lo đền
Vun trồng cội đức, giữ gìn chi sai
Trọng hiền tài kỉnh tin tri thức
Kết bạn lành nhờ đức hôm mai
Ngọc lành sao chẳng dồi mài
Gương xưa nỡ để trần ai lâu ngày
Rất chóng thay tháng ngày dường gió
Tới non vàng dễ bỏ về không
Ngựa qua cửa sổ kịp dong
Vui chi cá chậu chim lồng chẳng lo
Ðã xét soi dốc theo thiền giáo
Vật phi tài vô đạo chẳng tham
Ruộng người năm mẫu hằng làm ([2])
Lọ là ruổi bắc tìm nam nhọc nhằn
Nhà sáu căn che thân ngày tháng ([3])
Một ngọn đèn rọi sáng mười phương
Hương phần ngũ phận danh hương
Dâng lên thượng điện cúng dường pháp thân
Tu cho cần thoát ba đường khổ ([4])
Dựa thuyền từ tìm ngõ tây phương
Hôm mai lễ niệm không vương
Chúng sanh mê muội lòng thương nỡ nào
Cháy hồng hào rần rần lửa dục
Nước ái hà rục rục dầu sôi
Gương xưa trí tuệ trau dồi
Dùng thanh lương thủy mà rươi lửa phiền
Hãy tùng quyền nương thuyền vô để ([5])
Vượt ái hà nào kể phong ba
Dạo chơi thế giới Ta bà
Ðâu đâu là chẳng cửa nhà bần tăng
Xem giàu sang ví bằng mây nổi
Gẫm lợi danh dường đỗi mưa dông
Vì tham tài sắc huyễn không
Nên nỗi mê lòng sanh tử bèn quên
Ðạo làm người ân trên phải nhớ
Gắng công phu bồi nghĩa bồi nhân
Mười phân chưa đặng một phần
Lấy đâu ngay thảo xứng cân cho tày
Dễ dám quên ơn thầy nghĩa bạn
Chút lòng đan muốn cạn hiếu trung
Một nồi hương tuệ đốt xông
Ba biến kinh lòng thường niệm hôm mai
Chữ sắc tài mặc ai đua sánh
Giữ phận hèn nương cảnh thiền Tăng
Mây che nên nỗi mờ trăng
Huệ nhựt thăng đằêng sương tuyết mới tiêu
Thuốc hay chữa đặng bệnh nghèo
Vâng lời Phật dạy tội tiêu phước dày
Như nhau dọc mũi ngang mày
Lòng phàm lòng Thánh cách thay ngàn trùng
Hãy dồi lòng “sắc không không sắc”
Lo chi đường ruổi bắc tìm đông
Nhớ câu ma Phật hỗn đồng
Vằng vặc đèn lòng soi xét chẳng sai
Sự sắc tài hay dời lòng đá
Hằng lánh xa chớ bá chớ chen
Cung dâu khéo bắn thì lên
Chuyên chí giữ gìn đạo cả ắt nên
Hãy chăm lòng vun cây tưới nước
Quả Bồ đề chắc được chẳng sai
Bỏ về thì thiệt mặc ai
Chớ khá chê cười mà tổn phước ta
Tảo tự gia môn tiền chi tuyết ([6]).
Hơi nào mà đàm thuyết sự ai
Mực vào son thắm ắt phai
Gần đấng hiền tài, người dữ xa trông
Tính chuốt trong, vì không nhân ngã
Tợ trăng rằm chẳng bá chút mây
Bã bôi liền cật chẵng nài
Thảo lư am tiện tháng ngày dựa nương
Cũng đã từng trải đường danh lợi
Uổng nhọc mình thấy vậy lại không
Sửa chí dùng, an lòng phân khổ
Tháng ngày thường vui thú Phật tiền
Giàu sang là áng ưu phiền
Gây đường nghiệp chướng cần quyền làm chi
Lời thị phi khen chê mặc thế
Hơi nào mà cấm chợ ngăn sông
Tơ kia ra mối ắt xong
Máy thiền ngộ đặng tấm lòng bằng an
Lửa cháy tàn lò than rời rạc
Tưởng người đời há được bao lâu
Mấy ai cho biết mà cầu
Ngàn vàng dễ đặng lời mầu không trao
Ðạo đức cao nên người kính mến
Quyết một lòng vượt đến Linh sơn
Cho hay túi rách có vàng
Ðêm tối lạc đường, nhờ đuốc người ngay
Vun lấy cây chờ ngày ăn trái
Chữ cạn cùng, nghĩa lý thấm sâu
Ðất liền ai mượn bắc cầu
Bệnh lành phải dụng thuốc mầu làm chi
Sự u mê khác chi tằm kén
Mình buộc mình ai khiến đó sao
Thuyền đưa xảy gặp ba đào
Chóng chèo gắng sức tiêu dao có ngày
Nom dưới ngòi ngậm ngùi bóng thỏ
Thấy trăng tròn tay vỗ ca xang
Bởi mình vụng liệu chẳng toan
Chân không bước ngược lên ngàn đặng đâu
Tuổi bạc đầu độc sâu không giản ([7])
Tham giàu sang biển cạn không phải
Thân người như tuyết ban mai
Bề ngoài sắc tướng dồi mài làm chi
Vàng mạ xi trau chi vật ấy
Sao chẳng tìm cho thấy chân kim
Ðèn kia sáng bởi vì tim
Ðốt thì thấy tỏ lọ tìm đâu xa
Phật trong nhà thật là rất báu
Biết tu trì đại đạo ắt nên
Kẻ khó hèn tu hành chớ nệ
Cây một mình chớ kể rằng cây
Quản bao lưng gió xông mây
Nhọc nhằn chớ nại quả rày mới cao
Mật ngọt kia dính dao mấy chút
Phỉnh hài đồng liếm mút đứt môi
Ngao cò vô ý chẳng coi
Mỡ dính miệng rồi được mấy mà ham
Ngụ thảo am luận đàm đạo lý
Chữ lợi danh, phú quý chẳng tham
Ðạo lành phải gắng mà làm
Máy thiền ngộ đặng mới cam tấm lòng
Thuyền giữa dòng chí mong tới bến
Dễ lòng còn tham mến chi sao
Mình bia sá nại tên lao
Cây kia đúng sức, đẽo bào mặc ai
Chốn Chiên già khoan thai dưỡng tánh
Ðượm màu thiền tịch mịch sớm trưa
Bữa dùng rau cháo tương dưa
Ý quen đã hiệp, miệng vừa thời thôi
Nước chảy xuôi thuyền kia chống ngược
Chốn phàm trần tu được mới ngoan
Chí công mài sắt cũng mòn
Ðường trường chớ ngại lòng son cho bền
Kinh thánh hiền cho chuyên tập đọc
Sự chửa từng chẳng học sao nên
Chưa nên chớ khá xa thầy
Bệnh già dễ dám buông hài đi không
Còn cách sông nương thuyền Bát nhã
Ðến bờ rồi mới thỏa chí mong
Sự ở lòng tỏ thông thì được
Phật hiện tiền phải kiếm đâu xa
Nên hư cũng ở lòng ta
Chẵng chánh thì tà, chẳng ngộ thì mê
Quả Bồ đề một mai có chín
Hoa Ưu đàm hóa hiện mấy thu
Tam thừa diệc trí dữ ngu ([8])
Dứt trừ vọng niệm công phu mới thuần
Có bi có lực có hùng
Mới đủ sức dùng vượt biển trèo non
Một bầu nhiệm giữ càn khôn
Tùy duyên hóa độ ai còn dám chê
Ngày xuân thong thả tay đề
Bút hoa thảo thảo chép ghi để truyền.

- Thiền sư Toàn Nhựt 1754-1832 - Sao từ bản in Thạnh Mậu 1960 (mất nhiều đoạn).

Ðối chiếu bổ sung đầy đủ từ Lịch Sử Phật Giáo đàng trong - Nguyễn Hiền Ðức - NXB Thành phố Hồ Chí Minh 1995.

---o0o---



Каталог: downloads -> kinh-tung-sam-van -> sam-van
downloads -> CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> CHÍnh phủ  CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> NĐ-cp cộng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam độc lập – Tự do – Hạnh phúc
downloads -> Ủy ban nhân dân tỉnh bà RỊa vũng tàU
downloads -> Ủy ban nhân dân cộng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam thành phố CẦn thơ Độc lập Tự do Hạnh phúc
downloads -> BỘ y tế Số: 19/2011/tt – byt cộng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> THỦ TƯỚng chính phủ CỘng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
downloads -> THÔng tư Ban hành Quy chế công nhận trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học đạt chuẩn quốc gia

tải về 4.51 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   74   75   76   77   78   79   80   81   ...   101




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương