Trương-văn-Vinh Siêu Chiến Lược eurasia 1920-2020



tải về 0.99 Mb.
trang1/13
Chuyển đổi dữ liệu12.01.2018
Kích0.99 Mb.
#35975
  1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   13


Trương-văn-Vinh

Siêu Chiến Lược EURASIA 1920-2020



1, 2


10 năm trong lộ đồ trù dập TQ (2010-2020): Đây là một đề tài khá thú vị nhưng cũng rất cần thiết cho những ai muốn nghiên cứu 100 năm [1920-2020] của siêu sách lược Eurasia như thế nào, dĩ nhiên bài nầy sẽ truy cứu trở lại 90 năm về trước làm chứng liệu hậu quả cho 10 năm sau cùng. Người viết chấp nhận những ai muốn tra cứu hãy PM cho người viết trong ngôn từ lịch sự dù rằng quan điểm nhận thức chính trị có khác biệt theo trình độ: Dưới đây là kể lại những đoạn đường dài trải qua 90 năm để đối chứng hiện tại và tương lai ... kế sách đoạn đường đã đi qua để cho các vị nghiên cứu sẽ thấy rõ đoạn kết như thế nào, và tại sao Hoa Kỳ muốn nâng đỡ Ấn Độ vào ngôi vị thứ-2 thế Trung Quốc kết thúc Eurasia-1 để sang Eurasia-2 khởi đầu 2020?

Cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger cũng úp mở lập lại những gì kiến trúc sư George F Kennan, người lý thuyết gia phụ tá cho W A Harriman, thiết kế lộ trình dẹp bỏ chủ nghĩa CS bắt đầu từ Soviet Union và kế tiếp là Trung Quốc. Như người Á đông ta khi muốn ăn những múi thơm ngon trong trái Sầu Riêng việc khó nhứt là tét vỏ {Soviet Union] Vị thế Liên Xô là nỗ lực chính trên trục đường tiến sát của xung kích Mỹ. Sự sụp đổ Soviet Union bị bắt nguồn từ Mỹ chơi trò tiên-lễ “on the strong-man side” biến Liên Xô thay vào vị trí của Mỹ là viện trợ cho các nước cò con CS để lần hồi đi đến chỗ ngã quỵ vì kinh tế lôi theo những biến cố thay đổi chính trị bằng TBT Mikhai-Gorbachov 56 tuổi chấm dứt trên 70 năm lá cờ CS búa liềm phải bỏ xuống để cho là cờ tượng trưng cho người dân Nga phất phới trên điện Kremlin. Chấm dứt cuộc chiến tranh theo đúng diễn-tiến lộ đồ của George Kennan vào mùa Noel 1991..Khởi đầu bằng phá vỡ bức tường Bá-Linh 1989, người thủ lãnh thế hệ-2 Skull and Bones vẫn yên lặng ẩn mình trong vị trí Phó TT George H W Bush để mưu cầu cho giai đoạn lật đổ Trung Quốc bằng sách lược của lý thuyết gia George F Kennan “Phải xây dựng một minh ước quân sự NATO” và hiện tại, tại Á Châu, Mỹ đang lập lại những gì George Kennan khuyên bảo, thế nên chúng ta thấy thêm Ấn Độ một nước ngang ngữa với TQ đứng hạng nhì đông dân số. “If the Soviet Union were not allowed to expand …it would soon to collapse. Mùa Noel 1991, Liên Sô chính thức tuyên bố chấm dứt chế độ CS hơn 70 năm: Liền tức thời các nước Cộng Hoà cực miền đông nam Liên Sô tách rời tự nguyện xin gia nhập LHQ có Estonia, Lithuania vào LHQ, ngày 17/9/1991.

Ngày 2/3/1992 thêm Armenia, Kazakhstan, Republic of Modova, Turmenistan, Uzbekistan Ngày 31/7/1992 thêm Georgia (nước nầy và Mông Cổ là 2 nước được Mỹ cưng yêu nhứt, khi Nga chiếm Georgia, Bà Rice chính thức tuyên bố đuổi quân Nga phải về xứ ngay tức khắc, còn Mông Cổ, TT Bush-Con và Phó TT Biden khi qua TQ buộc phải qua Mông-Cổ để dằn mặt sự an nguy của TQ!

Rồi đây Việt Nam sẽ dễ dàng tự nguyện nhờ LHQ can thiệp để hợp thức hoá nên dân chủ của Việt Nam với một lá cờ mới thay vào cờ đỏ sao vàng bằng cuộc thật sự tự do bầu phiếu. Thế nên Kissinger mới lập lại và đoan chắc Trung Quốc đang lo sợ về việc bị Hoa Kỳ bao vây như Liên Sô trước đây, trong cuộc chiến tranh lạnh do chiến lược gia W A Harriman nhàu-nặn ra, và Kissinger kêu gọi hai nước phát triển một mối quan hệ hợp tác thay vì đối đầu với nhau, đó chẳng qua Kissinger biết trước đây là thế siêu chiến lược Eurasia và lần lần từng bước TQ phải tuân thủ những gì mà Hoa Kỳ qua Harriman đã ước tính như là một Gia Cát Lượng hoàn vũ. Nhà ngoại giao Mỹ nổi tiếng về những hoạt động ngoại giao “đi đêm” thời Chiến tranh Lạnh đã kêu gọi như thế hôm thứ 3 vừa qua trong lúc một số nhà phân tích Trung Quốc cho rằng Washington đang lợi dụng vụ tranh chấp Biển Đông để lôi kéo các nước Ấn Độ, Nhật Bản, Australia và các quốc gia Đông Nam Á chống lại Bắc Kinh.

Cũng trong ngày thứ ba, một bài viết cổ võ cho việc gây chiến với Việt Nam và Philippines đăng trên một tờ báo chính thức của Đảng Cộng Sản Trung Quốc đã tạo ra điều mà các nhà quan sát cho là “một động lượng xấu xí” (ugly momentum) ở Biển Đông. Dưới đây người viết trình bày vài chi tiết mà Hoa Kỳ đang kỳ vọng về Á Châu sau đây: Trong thời gian gần đây ngày càng có nhiều nhà nghiên cứu ở Trung Quốc nhận định rằng Hoa Kỳ đang lợi dụng vụ tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc với các quốc gia Đông Nam Á ở Biển Đông. Nhưng theo như người viết thì khác hẳn, đây là những biến cố do Mỹ áp đặt theo lộ-đồ Eagle Pull 1975 và Roll-back 2010 do Bộ Ngoại giao và Quốc phòng cùng xác định một mục tiêu Hoa Kỳ phải trở lại Á Châu, TBD đúng vào mốc thời gian (decent interval). Và TQ đang buộc tạo ra căng thẳng càng tăng thêm sự lo ngại của Nhật Bản, Ấn Độ và Australia đối với sự phát triển sức mạnh trên biển của Trung Quốc để lôi kéo các nước này vào một trận tuyến chống Bắc Kinh. Dĩ nhiên vì thời thế buộc phải sinh nở ra một Liên Minh Quân Sự mới như trong thiết kế của George Kennan. Những nhận định đó đã được đưa ra mặc dù giới hữu trách ở Washington nhiều lần tỏ ý hoan nghênh sự trỗi dậy của Trung Quốc và hy vọng rằng một nước Trung Quốc thịnh vượng và hùng cường hơn sẽ đóng một vai trò lớn hơn trong việc giải quyết các thách thức toàn cầu như sức nóng tăng dần của bầu khí quyển, bệnh hoạn khác thường sinh ra do vận tốc bộc phát triển của con người, thiên tai, nhu cầu tài nguyên bị cạn dần, nhân mãn đói khát phải giải quyết … Hoa Kỳ muốn TQ phải dùng khoa học kỹ thuật cùng giúp đỡ môi sinh cho con người và ngừng ngay việc tạo ra sự thắm nước biển vào đồng bằng Sông Cửu Long có thể đe doạ môi trường sống của nhân loại… 

Cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger thừa nhận rằng Trung Quốc đang lo ngại về việc bị Hoa Kỳ bao vây như Liên Sô trước đây. Ông phát biểu như sau tại một cuộc hội thảo ở Washington hôm thứ ba vừa qua (27-09-2011). Theo như người viết sự lo ngại nầy là nhậy bén và có lý căn cứ theo dĩ vãng đã chứng minh

Ông nói" "Vấn đề khó khăn thật sự và thách thức thật sự là ứng phó với điều mà tôi cho là hai sự sợ hãi mâu thuẫn nhau. Trung Quốc lo sợ hay lo ngại về việc bị Hoa Kỳ bao vây. Họ e rằng chúng ta sẽ đối phó với họ như Liên Sô trước đây. Họ lo sợ như vậy vì từ trước tới nay lúc nào cơn ác mộng chiến lược của Trung Quốc cũng là các nước láng giềng của họ có thể đoàn kết lại với nhau để giành ưu thế. Và chính sách ngoại giao của Trung Quốc từ trước đến nay là tìm mọi cách để chia rẽ các nước láng giềng. Trong khi đó, mối quan tâm của Hoa Kỳ là làm thế nào để không xảy ra tình trạng một nước làm bá chủ toàn bộ châu Á, một tình trạng đã dẫn tới thế chiến thứ hai." Nhà ngoại giao Mỹ Kissinger nổi tiếng về những hoạt động ngoại giao “đi đêm” thời chiến tranh Lạnh cho rằng nếu Hoa Kỳ và Trung Quốc có mối quan hệ đối địch, hai mối lo sợ đó sẽ đụng độ với nhau, mang lại những hậu quả vô cùng tai hại cho cả thế giới. Kissinger cũng bác bỏ nhận định cho rằng Trung Quốc là một nước đang lên, chưa chắc vì bị Mỹ kèm kẹp còn hơn Liên Sô ngày xưa; Mỹ chưa bao giờ dùng chiến tranh khí tượng với Trung Quốc, nhưng đã dùng với Liên Sô, Cuba và Việt Nam đến nỗi đồng bằng Sông Cửu Long Cá và trứng đều chết vào những năm đầu thống nhứt, Hom Mì và dây khoai Lang đều bị cháy khô, Cuba nước chuyên môn trồng Miá làm đường phải bị bỏ đất hoang, Liên Sô lúa Mì bị úng thối vì freezing bởi vũ khí khí tượng (Weather Weaponry quá bí mật không thể phát hiện).

Ông nói: "Hầu hết sách vở ở Mỹ đều mô tả Trung Quốc hiện nay như một nước đang lên. Không có người Trung Quốc nào nghĩ rằng Trung Quốc là một nước đang lên. Trong 18 của 20 thế kỷ qua, trong 18 thế kỷ đó, Trung Quốc là nước hùng mạnh nhất thế giới. Nhưng rồi một sự bất thường đã xảy ra trong tâm thái và kinh nghiệm của Trung Quốc trong thế kỷ 19 và trong phần đầu của thế 20, khi Trung Quốc không bắt kịp cuộc cách mạng công nghiệp và trở thành một nước tương đối yếu. Nhưng trong đầu óc của người Trung Quốc họ không nghĩ rằng họ đang trỗi dậy. Người Trung Quốc nghĩ rằng họ đang lấy lại vị thế lịch sử của mình và họ đang trở về với vị trí của mình. Ông Miles Yu, giáo sư môn quân sử của Trường Võ bị Hải quân Hoa Kỳ, cho rằng tuy giới hữu trách Bắc Kinh không ngớt trấn an thế giới về chủ trương phát triển trong hòa bình, nhưng những lời lẽ về sự quật khởi của Trung Quốc làm cho các lân bang của Trung Quốc cảm thấy lo ngại.

Ông cho biết: "Trung Quốc đang dốc sức để quật khởi. Nói một cách khác, giờ đây Trung Quốc tin rằng đã tới lúc Trung Quốc trở thành cường quốc bá chủ thế giới. Trung Quốc chưa bao giờ né tránh hay ngại ngùng khi nói như vậy. Quí vị đã nghe cụm từ 'thế kỷ 21 là thế kỷ của Trung Quốc'. Và mọi người dân bình thường ở Trung Quốc đều nói một cách tự nhiên như vậy. Nhưng đối với người viết đứng ở bên ngoài, đặc biệt là những người của một nước láng giềng, tuyên bố này thật là đáng sợ vì không ai biết rõ ý nghĩa cụ thể của điều này" Nhưng đối với George H W Bush-Cha thì Trung Quốc buộc phải co rút để nắm giữ nội tình đồng thời ngoan ngoãn nghe theo Mỹ để không bị chia năm xẻ bẩy và triệt để tuân thủ những điều khoản COC do LHQ ấn định. Sự lo ngại này đã gia tăng trong mấy ngày qua, sau khi tờ Hoàn Cầu Thời Báo ở Trung Quốc cho đăng một bài viết hô hào cho việc tấn công Việt Nam và Philippines để đạt mục tiêu gọi là “dĩ chiến chỉ chiến”. Bài viết của tờ báo chính thức của Đảng Cộng Sản Trung Quốc nói rằng Biển Đông là nơi tốt nhất để Trung Quốc tiến hành chiến tranh vì “trong số hơn 1000 giàn khoan dầu ở đó, không có cái nào là của Trung Quốc; 4 phi trường ở quần đảo Trường Sa, không có cái nào là của Trung Quốc; một khi chiến tranh xảy ra mọi thứ sẽ bị thiêu rụi. Ai sẽ thiệt hại nhiều nhất khi các đại công ty dầu khí Tây phương rút đi?” Điều nầy Bush-Con đả biết trước, nên trước khi rời toà Bạch Ốc, Bush-Con đã chính thức mời 2 nguyên thủ Việt Nam và Phi Luật Tân với những lời vàng ngọc nhắn nhủ đừng sợ ma bắt.

Trong khi đó, một số các nhà nghiên cứu an ninh quốc tế đã lên tiếng kêu gọi thiết lập một diễn đàn để ngăn chận điều mà họ cho là một cuộc chạy đua vũ trang ở Á châu trong bối cảnh Trung Quốc nhanh chóng tăng cường sức mạnh quân sự của mình. Phát biểu tại một cuộc hội thảo hôm 29 tháng 9 ở Hồng Kông về chính sách an ninh quốc tế vùng Nam và Đông Nam Á, tướng hồi hưu Klaus Olshausen của Đức nói rằng sự tăng cường sức mạnh quân sự của các nước trong khu vực đang gây ra nhiều nỗi bất an. Những biến cố nầy, người viết nhắc lại George H W Bush đang tái diển cái màn trước khi trù dập Liên Sô vào năm 1980 đến 1990 (đem so sánh nó từa tựa như 2010 đến 2020) mối căng thẳng quân sự với Liên Sô qua âm mưu ngầm với Iran, Afghanistan, và Iraq sóng ngầm sôi sục như hiện nay tại Biển Đông trước khi tình báo Mỹ làm sụp đổ Liên Sô tan từng mảnh năm 1991 tạo ra ngay tức khắc tám nước Cộng Hoà: như Caucasua và Transcaspia, sau đó tiếp nối Khanates, Circassian thuộc vùng núi … theo đúng diễn tiến lộ đồ Eurasia 1920-2020. Người ta cho rằng Chúa đang nói với Bush-Cha: “Con đã tạo dựng Neoimperialists like Paul Wolfowitz and Richard Perle. Thế là vùng dầu mỏ nầy do Mỹ kiểm soát gồm Caucasian và Transcaspian bởi sự mời mọc Tối Huệ Quốc [The US Freedom Support Act] làm cho mực sống người dân của 8 nước Cộng Hoà sung túc hơn người dân tại Moscov. “Trung Quốc nên nhìn lại dĩ vãng để không bị lầm lỡ trong tương lai ”Olshausen nói tiếp: "Nếu chúng ta nhìn vào tỉ lệ của chi tiêu quân sự đối với tổng sản lượng quốc nội của mỗi nước ở Á châu, chúng ta không thể nói rằng một cuộc chạy đua vũ trang đang diễn ra. Tỉ lệ chi tiêu quốc phòng của tất cả hoặc đại đa số các nước Á châu trong năm 2010 đều tương đương hoặc thấp hơn tỉ lệ của những năm 2000 và 2001. Tuy nhiên, có một điều hiển nhiên là những hành động nhằm nâng cao khả năng quân sự trong những năm gần đây đã khiến cho các nước trong khu vực, Hoa Kỳ và các nước khác cảm thấy khó hiểu, lo lắng và bất an".

Ông Trương Bạc Hối, giáo sư chính trị học của Đại học Lĩnh Nam ở Hồng Kông, tán thành những nỗ lực để giảm thiểu mối rủi ro xung đột quân sự. Nhưng ông nói thêm rằng Trung Quốc có trách nhiệm đi tiên phong trong nỗ lực này.

Ông cho biết: "Sự trỗi dậy của Trung Quốc rốt cuộc sẽ làm cho nhiều nước trong khu vực phải tính toán tới trường hợp xấu nhất. Bởi vì không một nước nào có thể hoàn toàn tin tưởng vào những tuyên bố của một nước khác về những ý đồ trong lãnh vực quân sự của họ. Vì vậy, tôi cho rằng cách giải quyết rốt ráo là Trung Quốc phải tự mình thực hiện sự khắc chế về chiến lược, phải hạn chế việc phát triển khả năng tấn công những mục tiêu ở xa. "Các chuyên gia quốc phòng cho biết trong 10 năm qua Trung Quốc đã chi tiêu hơn 150 tỉ đô la cho các trang thiết bị quân sự và chi tiêu quốc phòng của họ đã gia tăng với tốc độ hai con số mỗi năm. Các nước khác ở Á châu như Nhật Bản, Nam Triều Tiên, Australia, Việt Nam và Ấn Độ cũng đã dành ra những ngân khoản lớn để trang bị tàu ngầm và các loại vũ khí khác. Biến cố do Mỹ nhàu nặn ra cũng không khác gì việc làm ăn chính trị phải có cho sự lặp lại như hồi 1980-1990 và hiện tại 2010-2020. Vì lịch sử là sự tái diễn không ngừng.

Trước khi đi vào nội dung, hãy kiên nhẫn NÊN TÌM HIỄU TIỂU-SỮ NHÂN VẬT W-A-HARRIMAN (1891-1986) Đại đế giấu mặt của Triều đại thứ-1 Skull and Bones. Sở dĩ Harriman dùng danh từ Đảng Sọ Xương người là vì đường lối và sách lược: “Không bao giờ có người bạn lâu đời, cũng như không bao giờ có kẻ thù truyền kiếp, vì quyền lợi “America first”, quyền lợi, chỉ quyền lợi mới xác định thế liên minh, thế nên đi với Bụt mặc áo Cà sa, vì ở đây phải đi với Ma nên mặc áo giây, xin thông cảm nick name “Skull and Bones! Gentlemen …!

- Về cuốn sách “Aid to Russia”: Harriman vừa tốt nghiệp Yale với 27 tuổi đời đã trở nên một nhà triệu phú nhờ tài sản kết-xù của người cha để lại và là một thiên tài xuất chúng, một chiến lược gia có tầm cỡ hoàn vũ không như Gia Cát Lượng chỉ hạn hẹp trong đất nước Trung Hoa. Lợi dụng trong thời buổi chiến tranh 1917, Harriman báo động chính quyền phải phát triển hạm đội thương thuyền trong thế mạnh mục đích giao thương với Âu Châu mà nước Đức là mục tiêu chính. Ông dám đi thẳng vào cuộc chiến tư tưởng hệ với Karl Marx (1818-1883) và Lenin (1870-1924) Nhưng đối với Harriman thì biến đổi giai cấp “công-nông” thành giai cấp “sản-xuất” [human resources] làm ra của cải cho xã hội. Năm 1917 dựa vào thời kỳ chiến tranh, thiên-tài 27 tuổi nầy áp lực chính quyền phải ký hợp đồng thành lập Hạm đội thương thuyền lớn nhứt thế giới, đồng thời thuyết phục chính quyền tạo điều kiện giúp đỡ cách mạng Liên Xô qua Aleksandr Kerensky số tiền cho vay là $325 triệu để sản xuất chiến cụ tự vệ, nhưng nguyên vật liệu phải được xuất cảng từ Mỹ. Làm sao cách mạng LX tránh được ‘cái-bẫy’ đầy hấp dẫn như vũ khí tự vệ kinh qua quá trình bị đế-quốc xâm lược: Thành Cát Tư Hãn, Napoleon, và Ðức quốc Xã {Ðây cũng là chước: đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, nhưng đối với tầm nhìn bao quát của Harriman là nắm ngay nhân-lực [giai cấp sản xuất vũ-khí] khi Cách mạng Nga mới vừa chớm nở).

Năm 1920, sự làm ăn của Harriman nhắm vào mục tiêu trung tâm Liên Xô vùng Trung-Á, vì nơi đây có mỏ Manganese và dầu hỏa. Là một chiến lược gia tự tin, dám dấn thân vào làm ăn với Cộng Sản, Vladimir Lenin đang nắm quyền, lên án bọn tư bản gây ra nhiều tội ác bóc lột công nhân. Nhưng Harriman nhận thức rõ ràng bọn Bolsevik vẫn cần dollar và kỹ thuật Tây Âu để sống còn. Ðặt văn phòng tại Bá-linh, Harriman dám cùng chung với công ty Ðức và chính quyền LX tạo nên Công-ty Hỗn-hợp phục vụ ngắn hạn để chuyển vận các nguyên liệu thô xuất khẩu từ Mỹ. Ði xa hơn nữa, Harriman thương lượng trực tiếp với Lenin và Trotsky đã đem lại kết quả đáng kể. Năm 1924, một số mỏ kim-loại làm vũ khí lớn nhứt thế giới lại nằm tại Tiffis, Georgia mà Liên Xô không cán đáng nổi. Chụp ngay cơ hội, Harriman bèn chơi môn sở trường tình báo.

Ngày 12/6/1924 Harriman cho mượn tính dụng $1 triệu dollar đặt cọc và điều động J.Speed Elliot, Phó giám đốc Công-ty Harriman and Company qua Moscow ký thẳng với viên chức điện Kremlin nhóm Bolshevik do trùm mật vụ Felix Dzerzhinsky đồng ký [vì thế chiến lược toàn cầu, tình-báo quân-đội Mỹ OSS được lệnh kết thân với KGB] Georgia sẽ là núm ruột xa ngàn đạm của War Industries Board. Thế là “Kế hoạch Eurasia” đã lồng vào ống kính của Harriman về những nước Cộng hòa phía cực Ðông nam của LX sẽ rơi vào tay của Mỹ sau nầy với vô vàn tài nguyên nằm sâu dưới lớp tuyết mà LX chưa đủ kỹ thuật để khai thác. 

Năm 1941 Harriman giúp đỡ Hitler qua công ty hỗn hợp Hamburg-Amerika, tờ báo New-york Herald Tribune đăng trang 1 “Hitler’s angel has $3 million in US bank”. Tại sao Harriman chơi với kẻ thù!? Chủ trương bá-đạo của Harriman là không có người bạn lâu đời cũng như kẻ thù truyền kiếp, quyền lợi trên hết, quyền lợi xác định thế liên minh! Chơi với ma-quỷ thì phải lấy cái đảng hội “Skull and Bones” làm vũ khí, Vì đi với Bụt thì mặc áo Cà-sa, nhưng ở đây đi với Ma thì mặc áo giấy! Gentlemen thông cảm!

-Sách “Peace with Russia” của Harriman, 1959: Chủ nợ thường thường nói gì con nợ nghe nấy. Nhưng làm sao khuyến dụ LX nhảy vào trò chơi chiến tranh “Mặt Trận Giải Phóng” [National Liberation Front] để chống lại với “Kế hoạch Chống Nổi Dậy” [Counter Insurgency Plan] Thế giới làm sao quên được là năm 1957, Liên bang Xô viết từng đề nghị 2 chính phủ đương đại của VN cùng được gia nhập LHQ, không kể là Trung Quốc cũng thích sự hiện hữu của 2 nước VN. Thật đã rõ là ngoài 2 phe VN, các thành phần tham gia hội nghị Genève-1954 đều thiên về cách giảm thiểu nguy cơ đụng độ toàn cầu; Sau khi chiến thắng Ðiện Biên Phủ, Cụ Hồ không muốn gây thêm chiến tranh cho người dân lầm than, vì quá nhiều khó khăn tàn phá, cầu cống sụp đổ tan hoang, hạn hán, bão lụt mất mùa, thêm vào cách mạng ruộng đất bị thất bại làm nhân dân Nghệ-An nổi dậy chống đối. Trong bối cảnh nầy, Cụ Hồ quyết định qua bút tích “Miền Nam độc lập, trung lập và giàu mạnh” có nghĩa là không đụng đến miền nam, với mong mỏi Miền Nam sẽ phồn vinh chỉ có đứng sau Nhựt và sẽ “hiệp thương sau đó, Cụ Hồ ra lệnh rút 100.000 quân về Bắc, thế nên Miền Nam được hưởng một sự thanh bình tuyệt đối từ 1954 đến 1959, (Stanley Karnow “VN Viking, New York, 1983, page 225).

Harriman vô cùng bấn loạn với số vũ khí thặng dư còn quá nhiều, dù chiến tranh Triều Tiên và Lính Pháp đã xử dụng trong 8 năm nhưng vẫn còn tồn kho, theo sự thiết kế của nhóm tham mưu dân sự George Kennan, phải xử dụng cho đến cuối 1968 [Tết Mậu-Thân] mới hết, cho nên khi phía CSBV dùng AK.47 nhưng VNCH vẫn dùng Garant M.1 bắn từng viên một. Vì Harriman đã có ý đồ trong thời gian thế chiến-2, [trong kế hoạch Aid to Russia 1941-1946 Plan] đang là đại sứ Mỹ tại Liên Xô (1943-46), Harriman cũng thúc dục công nhân LX sản xuất vũ khí cứ tha hồ mà cho ra hàng loạt như T-34, -54 chẳng hạn sẽ có chổ tiêu thụ sau nầy. Ðó cũng là ỷ vào vị thế chủ nợ nên buộc LX phải tham dự trò chơi chiến tranh CIP và NLF với điều kiện dễ-dãi là không cần quân LX tham chiến như tại Triều tiên cũng như VN mà chỉ có lợi ích duy nhứt là công nhân LX có việc làm ăn như sản xuất vũ khí trong khi dư thừa nhân lực cần có công ăn việc làm sau thế chiến. Harriman đả tước quyền làm chủ của Chủ hãng xưởng tại LX, nói về business Costumer mới là người nuôi công nhân, người chủ làm gì có tiền để trả!?!? 

Nói theo lời mộc-mạc của dân Miền-Nam, thế thì ông William Averell Harriman là ai mà “thấy ghê” vậy? Là người của giai-cấp thống lãnh nước Mỹ, người đặt đẻ ra chính sách, đường lối chủ trương sách-lược của Mỹ, mà ông là tiêu-biểu (Tôi xin lập lại một lần nữa, trong tác phẩm nầy, một đoạn của bình luận gia danh tiếng Gore-Vidal…”Tất cả mọi kế hoạch hay chương trình được đưa ra, trên hình thức coi như là chính sách Quốc-Gia, nhưng trong thực tế là để phục vụ quyền lợi của giới Đại-Tư-Bản, American Firt”). 

Harriman đã từng áp lực Tổng-Thống Truman phải triệu hồi và giải nhiệm Đại-Tướng Mac Arthur liền tức khắc; Dĩ nhiên, TT Truman phải ít nhiều do dự rồi cũng phải giải nhiệm một Tướng tài ba mà nhân dân Mỹ yêu thương cũng như các nước ở dọc Thái Bình Dương quý mến, khi thấy Arthur đại diện Hoa Kỳ cùng ký hiệp định Nhựt đầu hàng. Tại sao? Theo sách lược Eurasia, thế kỷ 20 bạo hành thế kỷ 21 hòa giải trên bàn mổ LHQ buộc tạo thành trật tự thế giới mà Harriman cho là New World, vì thế phải cách chức tướng Mc Arthur để đưa TQ vào LHQ, còn tại chiến trường VN phải cách chức tướng Westmoreland để thống nhứt VN cho quyền lợi Mỹ đúng 3 thập niên chiến tranh để tiêu dùng và thí nghiệm vũ khí, rồi mới cho phép VN độc lập thống nhứt, nhắc lại lời hứa độc nhứt của Hoa Kỳ khi không chịu ký chia đôi VN. Thế nên CIA phải tài trợ đảng Việt Tân, Vỏ Văn Ái tại Pháp, và nhiều thành phần trí thức đánh bóng ngày 30/4 là ngày Quốc khánh VN được thống nhứt qua chiến dịch HCM là người QUỐC-GIA đã giành lại độc lập từ tay ngoại bang. Permanent Government đã phải dùng một TNS tù binh bị Hà Nội hành hạ độc ác nhứt, đến nỗi Mc Cain đã 2 lần toan tự sát nhưng bất thành, để nói lên sự thật: (trích một đoạn trong sách “The New Legion” Vinh Trương) The Newsweek “Paris Match” on April 25, 2005 interviewed U.S. POW Senate John McCain, repeated Axiom-I, stance of U.S Permanent Government, was explained the Vietnam-War in universities 1960: “Les Sud Vietnamiens n’ont jamais cruque le gouvernement en place à Saigon était legitime. Ils savaient que Hồ Chí Minh était “un nationaliste” qui rechercherait l’unification du pays. En Irak, les elections ont prouvé que les Irakiens croient que leur government est légitime…” Once McCain came back at Hoa-Lo “Hilton Prison, he said “The bad guys won the war!”.

Harriman lý giải cho rằng cuộc đổ quân Mỹ trên bờ biển Inchon, Triều Tiên thành công là do Nhóm Tham-Mưu Dân-Sự George Kennan của ông thiết kế chớ không phải do tài của các tướng-tá, cũng như ông muốn Võ Nguyên Giáp trở nên nổi tiếng vì nhu cầu chiến lược cuộc chiến VN như một công cụ gián tiếp cho quyền lợi Mỹ, vì thế sau khi bi oanh tạc 11 ngày đêm Hà Nội tuyên bố đầu hàng Mỹ đâu có chịu vì theo lịch trình Hà Nội được chỉ định “Chiến thắng Ðiện Biên Phủ dưới đất và trên không 1954 và 1972” chứ sự thật Giáp thiếu căn bản quân sự, điều dễ hiểu: chả lẽ tất cả sĩ quan BV đều là thiên tài hết? Trong khi không tốt nghiệp một trường ốc đại học quân sự nào? 

Đứng trên phương diện quân-sự thuần túy, bỏ qua chính-lược, ngay đến những người lính Hải-Quân bình thường cũng không dám chọn Inchon làm bãi đổ quân; Vì nơi đây toàn là San-hô và đá ngầm, tàu đổ bộ chỉ có đi vào mà không đi ra vì San-hô và đá ngầm sẽ đánh, cắt thủng và chìm tàu; Với tư-tưởng và góc nhìn của con mắt Đại Tư-Bản, Harriman cần đổ quân an-toàn và lấy yếu tố bất ngờ mà địch quân không thể tưởng-tượng được để bảo vệ 100% cho sinh mạng các Binh-sĩ và nơi đây cũng là cái ‘thùng rác’ để hủy bỏ các tàu nầy, vì quân đội Mỹ sẽ phải trang bị trong tương-lai loại tàu tối tân hơn. Còn hành quân LS 719 phải tiêu hủy nhiều trực thăng với gần 800 khẩu phòng không cổ điển, cả hai đều phải hủy bỏ tại thùng rác lộ thiên nầy bắng tính dụng của Mỹ cho kế hoạch “Aid to Russia 1941-1946 Plan renewed” dĩ nhiên phải chấp nhận sự hy sinh nhiều đoàn viên phi hành Army Aviation cho cuộc chiến vì America First.

Cuộc đổ quân tại Inchon cũng không khác gì cuộc hành quân Lam Sơn 719 nầy, chỉ khác ở chỗ là, Inchon bảo vệ sinh mạng con người Mỹ, còn Lam Sơn 719 tiêu diệt con người bản xứ được gọi là Cộng Sản/Quốc Gia.. Duy có một điều giống nhau là, Tư-Bản sản xuất ra các loại vũ-khí mới và hủy bỏ những chiến cụ lỗi thời tại nơi hành-quân và có sự cấu kết, đồng lõa của Liên-Xô cùng phế thải tại vùng núi-non hiểm-trở đó, những chiến cụ dư thừa, lỗi thời từ Thế chiến thứ 2. Trước khi từ giã chính trường, Harriman lại áp-lực Hành-Pháp cách chức Tướng Westmoreland và triệu hồi về Mỹ giống như Tướng Mac Arthur; Lý do đã công khai xác nhận trong một buổi họp ở Thượng-Viện. “Lực-lượng Đồng-Minh nên đánh qua Nam-Lào, để cắt đứt đường “Xa lộ Harriman” [mòn Hồ] phá tất cả ống dẫn dầu và hệ thống tồn trữ vũ-khí của CS” Cũng như Tướng háo thắng Mac Arthur, ngày 5/April/1951 gởi thơ cho Dân-Biểu Joseph Martin, lãnh-đạo dân tộc thiểu số; Xin được phong tỏa dọc bờ biển Trung-Quốc và tấn công những Căn-Cứ ở Mãn-Châu (Manchuria) có sự hiệp lực với Quân-Đội Trung-Hoa Quốc-Gia ở Đài-Loan; Vì trước đó Tướng Arthur có xin phép TT Truman để đánh Trung-Quốc dựa vào độc quyền Bom nguyên-tử, nhưng TT Truman bị sức ép của W A Harriman nên từ chối cho là quá nguy-hiểm, (Dĩ nhiên tướng Arthur làm sao hiểu nổi Harriman muốn đặt TQ vào ngồi chiếc ghế hội-viên LHQ, nên phải bỏ rơi THQG và VNCH, đem Hạm đội 7 vào gần Đài Loan là chận Mao làm ẩu chiếm Đ.L chớ không phải làm thịt Mao) Tướng Arthur lại qua mặt TT Truman bằng cách viết thư cho Toà Lập-Pháp với mong muốn Quốc-Hội sẽ chấp thuận. Kết cuộc, Tướng Mac Arthur bị giải nhiệm vì lý do mà TT Truman cho rằng: “không được quyền phát ngôn về chính sách Quốc-Gia” (Unauthorized Policy Statements) giấy chứng-từ giải nhiệm Tướng Arthur do đích thân Harriman soạn thảo văn thư để cho TT Truman ký khán. 

Tưởng cũng nên biết qua tiểu-sử của W.A.Harriman: Ông sanh vào ngày 15/Nov/1891 tại New-York. Là một chính khách gây nhiều ảnh-hưởng lôi cuốn người khác theo mình, là một Cố-vấn lỗi-lạc, kiệt xuất trong ngành ngoại-giao và đặc biệt là thủ-phạm số ‘Một’ trong mưu đồ giật sập nền Đệ I Cộng-Hòa Việt-Nam. Tốt nghiệp Đại-học Yale 1913, ông hưởng một gia tài kếch xù của người cha là E.H.Harriman, người có nhiều thế lực trong ngành Hỏa-Xa, năm 1916 cai quản thêm một xưởng đóng tàu. Từ năm 1917 đến năm 1925 là đầu nậu của một Công-ty thương thuyền, Harriman cai quản một đội thương thuyền lớn nhất Thế-giới. Ông mới thật sự là giai cấp Đại Tư-Bản, giai cấp thống lãnh nước Mỹ.



tải về 0.99 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   13




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương