THÔNg đIỆp từ HỘi nghị quốc tế VỀ biếN ĐỔi khí HẬU 2008 : thuần chay, SỐng xanh, CỨU ĐỊa cầU!


“Chế Độ Ăn Cho Hoà Bình Thế Giới: Ăn Uống Cho Sự Lành Mạnh Tâm Linh Và Hoà Hợp Xã Hội”



tải về 1.26 Mb.
trang2/6
Chuyển đổi dữ liệu02.06.2018
Kích1.26 Mb.
#39344
1   2   3   4   5   6
“Chế Độ Ăn Cho Hoà Bình Thế Giới: Ăn Uống Cho Sự Lành Mạnh Tâm Linh Và Hoà Hợp Xã Hội” (World Peace Diet: Eating for Spiritual Health and Social Harmony). Đúng là một tựa đề hay, đúng là một quyển sách hay, và cho phép tôi giới thiệu Tiến sỹ Will Tuttle!

Tiến sỹ Will Tuttle: - Thật tuyệt vời khi tôi được ở đây. Như chúng ta vừa nghe, tôi là Tiến sỹ Will Tuttle- tác giả của cuốn sách “Chế Độ Ăn Cho Hoà Bình Thế Giới”, và tôi đã là người thuần chay được khoảng 28 năm. Khoảng 10, 15 năm trước, tôi bắt đầu nghĩ rằng một người nào đó nên viết một quyển sách không chỉ nói về môi trường, sức khoẻ, và liên quan giữa sự ngược đãi động vật với cái ăn của chúng ta, mà còn là một bức tranh rộng lớn hơn về việc thức ăn ảnh hưởng chúng ta về mặt tâm linh, tâm lý, về lịch sử và nhân chủng học của toàn bộ nền văn hoá này, và về việc xem động vật đơn thuần như những món hàng hoá đã góp phần chủ yếu trong việc gây khó khăn cho chúng ta khi giải quyết những vấn đề này. Cho nên tôi đã nghĩ một người nào đó nên viết cuốn sách như vậy. Và tôi đã chờ đợi nó được viết ra. Rồi vợ tôi, Madeleine, nói: “Nếu anh muốn đọc quyển sách ấy, em nghĩ anh nên tự mình viết nó”. Bởi vậy, tôi dành ra 5 năm để viết cuốn sách đó và tôi rất vinh dự được có mặt ở đây hôm nay góp phần vào phong trào này, mà từ đáy lòng mình, tôi nghĩ là phong trào mạnh mẽ nhất trên hành tinh vì sự tiến hoá tích cực tới hoà bình và hoà hợp.
Bây giờ tôi xin dành chút thời gian giới thiệu đôi nét về Thanh Hải Vô Thượng Sư. Khi tôi lần đầu xem những cuốn băng về Thanh Hải Vô Thượng Sư vào những năm 1980, ngay lúc đó tôi cảm thấy ấn tượng bởi sự thể hiện từ mẫn, thong dong và trí tuệ sâu sắc của Ngài. Nhiều năm trôi qua, sự tôn kính của tôi đối với Ngài - một bậc thầy tâm linh càng tăng trưởng đến nỗi tôi xem Ngài là một trong những nguồn ánh sáng rực rỡ và truyền cảm nhất soi chiếu trên Địa Cầu này ngày nay. Mỗi khi tôi trở nên thất vọng về sự nhẫn tâm và mù quáng của nhân loại thì tôi chỉ muốn nghĩ về Thanh Hải Vô Thượng Sư cùng những học trò nhiệt tình và nhân ái của Ngài với mọi công việc mà họ đang làm một cách quên mình nhằm đề cao lòng từ bi và sự hòa bình. Tôi biết rằng lúc này Ngài đang khích lệ một phong trào vĩ đại để nâng cao ý thức trên hành tinh này.

Khi người ta hỏi tôi về những lời dạy tâm linh và tấm gương của một người thì tôi đề bạt cao nhất là Thanh Hải Vô Thượng Sư. Đối với tôi, Ngài là một phép màu tại thế. Về dáng vẻ bên ngoài, Ngài là một người phụ nữ Á Đông nhỏ nhắn, đến từ một làng quê bình thường. Sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, Ngài theo cả hai truyền thống Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo, Ngài cũng trực tiếp chứng kiến những nỗi kinh hoàng của chiến tranh. Tôi nghĩ từ thời niên thiếu, có một tình thương cho muôn loài luôn chiếu sáng trong Ngài như một ngôi sao sáng luôn dẫn dắt Ngài, và về sau Ngài sang Đức và thành hôn với một bác sỹ rồi làm việc trong các chương trình xã hội ở đó. Dầu vậy, tiếng gọi tâm linh đã thôi thúc Ngài rất mạnh mẽ, đến nỗi Ngài thấy phải du hành tới Ấn Độ, và với sự đồng thuận của chồng mình, Ngài đã đi tới Hy Mã Lạp Sơn để tìm kiếm một vị thầy tâm linh chơn chánh. Ngài đã chịu nhiều gian khổ ở đó, nhưng cuối cùng cũng tìm được một vị thầy vĩ đại ở những dãy núi xa xôi và với sự hành thiền tinh tấn của mình, Ngài đã đạt được sự thấu hiểu về bản chất của thực tại. Ngài trở về miền Đông Á châu mà không có ý định truyền dạy, nhưng ánh sáng của lòng yêu thương và trí tuệ của Ngài quá mãnh liệt nên Ngài mau chóng trở thành một sức hút đối với các học viên đang đi tìm sự hướng dẫn và nguồn cảm hứng về tâm linh.


Khi sự chú ý về những lời dạy và sự hiện diện an lành của Ngài được lan rộng, hàng ngàn người thấy phấn khích trước tấm gương của Ngài và các trung tâm thiền định được tự nguyện thành lập khắp thế giới, với cả những khóa thiền đều đặn cũng như những dự án hướng tới cộng đồng nhằm giúp đỡ những người khó khăn. Như tôi đã đề cập đến trong cuốn sách “Chế Độ Ăn Cho Hòa Bình Thế Giới”, các môn sinh của Thanh Hải Vô Thượng Sư khắp thế giới đã thành lập các nhà hàng thuần chay ở nhiều thành phố và quyên góp quần áo, thực phẩm chay, chỗ ở, sự cứu trợ dành cho những nạn nhân trong thiên tai, tù nhân, trẻ em và người già ở nhiều nước trên thế giới. Mặc dầu Ngài yêu cầu các môn sinh phải thiền định 2 tiếng rưỡi mỗi ngày, nguyện không ăn các sản phẩm từ thịt và trứng, không dùng rượu, bia và các loại thuốc kích thích không được chỉ định, không làm việc trong những ngành nghề bóc lột động vật hay con người, phong trào của Ngài tiếp tục lan rộng. Không những không gây trở ngại mà trái lại, sự cương quyết của Ngài đối với việc các môn sinh phải giảm được tính nhẫn tâm trong bữa ăn của mình đã phát huy được phong trào của Ngài. Những người coi trọng sự tăng trưởng về tâm linh hiển nhiên có thể đón nhận sự thay đổi căn bản trong cuộc đời của họ, và thậm chí có thể nắm lấy được thời cơ này.
Tôi cảm thấy mọi người trên Địa Cầu đều mang ơn đối với Thanh Hải Vô Thượng Sư cũng như các môn sinh của Ngài: lòng nhân ái mọi nơi, mang ân điển cho mọi người mọi nơi – chúng ta đều có liên hệ với nhau. Những nỗ lực của Ngài nhằm gia trì cho thế giới được xiển dương vì xuất phát từ mục đích trong sáng, đã làm cho những nỗ lực của người phụ nữ nhỏ nhắn này có sức ảnh hưởng hoàn toàn to lớn. Người ta thường hỏi tôi về những phương pháp và chiến lược hay nhất giúp chúng ta có hiệu quả trong việc ủng hộ cho động vật và Địa Cầu. Bên cạnh việc tự mình tìm hiểu về những vấn đề này thì đóng góp quan trọng nhất của chúng ta đối với phong trào giải phóng động vật chính là tìm kiếm sự giải thoát thực sự về tâm linh cho bản thân, và cách tốt nhất mà chúng ta có thể góp phần mang lại hòa bình chính là tu dưỡng sự bình an của nội tâm.
Tôi tin rằng Thanh Hải Vô Thượng Sư sống để ban phát, để yêu thương, để luôn mang ân điển cho các chúng sanh khác. Ngài không bao giờ đòi hỏi sự cúng dường mà trên thực tế, Ngài từ chối, không nhận. Bằng tính sáng tạo tuyệt diệu của mình, Ngài đã có thể tài trợ vô số các cuộc vận động cứu trợ hữu hiệu cho những nạn nhân của thiên tai khắp toàn cầu, và tặng những phần quà hữu ích cho trẻ em, người già, tù nhân và những người đau yếu. Ngài là tình thương qua hành động. Cá nhân tôi thường cảm thấy kinh ngạc trước tài năng sáng tạo xuất sắc trong cách thiết kế y phục và trang sức, trong các Ngàii thuyết giảng, truyện kể, sự hài hước, họa phẩm, âm nhạc và những tác phẩm khác của Ngài. Với sự giúp sức của các môn sinh nhiệt tình, Ngài đã cho xuất bản một loạt các cuốn sách, CD, DVD, tạp chí với hơn 30 ngôn ngữ khác nhau. Đài truyền hình do Ngài khơi nguồn cảm hứng là độc đáo trên thế giới, phát 24/7 bằng 15 ngôn ngữ khác nhau cùng một lúc, đề cao những tin tức bổ ích và sự thật thăng hoa rằng vô số người dân đang tích cực làm việc bằng nhiều cách nhằm mang lại sự hàn gắn, bình an, trí tuệ và vẻ đẹp cho thế giới của chúng ta.
Nét đặc thù trong việc truyền dạy của Ngài là rằng nó không những siêu việt và thuộc tâm linh mà còn thiết thực rõ ràng nữa. Việc Ngài đã dành được rất nhiều người ủng hộ nhiệt tình là một minh chứng về dũng khí và lòng từ bi thiết yếu của nhân loại. Tôi lấy làm vinh dự lớn lao được chào đón quý vị đến với cuộc họp mặt của chúng ta, đến với một ngọn đèn dẫn đường tâm linh vĩ đại – người có lòng yêu thương và sự hiểu biết đã thắp sáng Địa Cầu này cho muôn người, muôn vật và các thế hệ trong tương lai – Thanh Hải Vô Thượng Sư.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: - Xin kính chào tất cả mọi người. Tôi xin gửi lời chào, cảm ơn đến Ngài thị trưởng thành phố West Hollywood – Jeffrey Prang, tất cả các nhà khoa học, các giáo sư, các đại diện cho giới truyền thông và các thượng khách có mặt ở đây ngày hôm nay. Cảm ơn quý vị đã dành thời gian quý báu từ cuộc sống bận rộn để tham dự hội nghị này nhằm đóng góp sự ủng hộ, ý kiến, lời khuyên và ân điển của mình. Có lẽ chúng ta có thể cùng nhau cứu lấy tinh cầu bằng cách tích cực làm việc để nhắc nhở người dân về những giải pháp đối với nạn hâm nóng toàn cầu. Cầu Chúa ban phước lành cho quý vị vì những mục đích cao quý của mình.
MC: - Xin cảm ơn Vô Thượng Sư rất nhiều. Thật tuyệt vời khi được nghe Ngài nói, và thậm chí khi tôi nghe tiếng nói của Ngài thì tôi có thể nói rằng Ngài là tình thương qua hành động. Điểm đáng nói là chúng ta sẽ lắng nghe Vô Thượng Sư, và đó là điều quan trọng, đó là điều chính yếu. Và một lần nữa, thưa Vô Thượng Sư, chúng tôi rất hân hoan vì sự có mặt của Ngài. Ngài đã làm được rất nhiều điều. Cá nhân tôi, mỗi khi cần sự giúp đỡ từ Vô Thượng Sư về những việc nghĩa, cho dù đó là việc giải cứu những chú hải cẩu, hay là việc ngăn chặn sự ngược đãi động vật ở các trang trại nhà máy thì Ngài cùng đoàn hội viên tuyệt vời của Ngài luôn luôn có mặt với sự rộng lượng vô cùng. Điều này đã làm cho tôi phải rơi lệ. Và tôi nghĩ rằng Ngài là một tấm gương vi diệu cho tất cả chúng ta.

Bây giờ, tôi xin giới thiệu với quý vị một người thực sự đáng chú ý. Ông ấy đã làm nên lịch sử khi phơi bày được những điều bí mật độc hại trong ngành chăn nuôi. Ông Howard Lyman từng là người điều hành một trong những vùng chăn nuôi gia súc lớn nhất nước Mỹ, cho đến lúc có sự việc xảy ra- cuộc chiến với căn bệnh ung thư. Và điều đó đã biến ông ấy trở thành một trong những nhà hoạt động thuần chay hùng hồn nhất mà thế giới từng thấy. Ông ấy trở nên nổi tiếng khắp thế giới sau khi xuất hiện trên chương trình “Oprah” mà quý vị chắc vẫn còn nhớ; nó làm rung động các thị trường thịt khắp thế giới. Ông ấy sẽ nói chuyện với chúng ta về điều đó. Xin mời ông Howard, hãy kể cho chúng tôi, vì ông là người đã khiến tôi chuyển sang thuần chay. Tôi đã phỏng vấn ông cách đây 10 năm và ông hỏi tôi có phải là một người thuần chay không, tôi nói “Tôi chỉ là một người trường chay.” Rồi ông nói: “Sữa là thịt nước!” và vì vậy tôi không bao giờ đụng đến bơ, sữa từ lúc ấy trở đi.



Howard Lyman: - Xin cảm ơn cô Jane rất nhiều. Chúng ta ở đây ngày hôm nay, chúng ta đang lao tới vực thẳm với vận tốc 200 dặm/giờ. Các nhà chính trị và viên chức đang nói về việc: “Không cần phải lo lắng.” Họ sẽ cung cấp sự chăm sóc tốt nhất có thể cho những ai còn sống sót dưới đáy vực thẳm! Tôi thuộc thế hệ thứ tư của nhà nông, chủ trại, điều khiển chỗ nuôi thú. Tôi du hành khắp thế giới và nói với mọi người về lượng thích hợp của các sản phẩm từ động vật có trong bữa ăn là bằng 0. Điều tôi muốn nói với quý vị là tôi đã trải qua 45 năm cuộc đời trong ngành sản xuất nông nghiệp. Điều chúng ta đang làm ngày nay tại Hoa Kỳ trên các trang trại chăn nuôi là hoàn toàn không bền vững. Chúng ta cần thay đổi!
Tôi được nuôi nấng trong suốt Chiến tranh thế giới 2 và chúng tôi có trang trại bò sữa hữu cơ lớn nhất ở bang Montana. Chúng tôi không thuê người làm, nên tôi và mẹ tôi tự tay vắt sữa bò. Công việc đầu tiên của tôi là, từ lúc 5 tuổi đã làm việc ngoài vườn. Chim muông, cây cối, đất đai màu mỡ, tôi cho đó chính là Vườn Địa Đàng rồi. Điều duy nhất tôi muốn là trở thành một nông dân. Trong 12 năm đầu đời tôi chẳng làm gì ngoài việc tiệc tùng và chơi bóng đá, bởi vì tôi biết rằng tôi sẽ trở thành một nông dân. Và khi tôi đi điều khiển một trang trại hay doanh nghiệp nào đó thì tôi không biết cách điều khiển, tôi không có trang bị gì để điều khiển một doanh nghiệp. Tôi khờ như khúc gỗ. Nhưng cho dù vậy tôi vẫn làm giống như lớp trẻ Mỹ hăng máu thời đó: đi đến trường học trong 12 năm trời mà chẳng học hành gì cả. Và ngay lập tức, tôi đi thẳng vào trường đại học. Tôi đi học đại học vì tôi muốn trở thành một thương gia nông nghiệp. Tôi đã được học về thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, kích thích tố và thuốc men. Tôi tiếp thu rất nhanh. Rồi tôi tốt nghiệp với một tấm bằng về nông nghiệp. Và khi trở về nhà tôi nói với ba của tôi: “Ba tránh ra để con trông coi trang trại này cho, con sẽ biến nó thành một doanh nghiệp nông nghiệp”. Ông ấy nói: “Đó là cái gì vậy?”, tôi trả lời: “Thế ba chưa bao giờ nghe nói về cuộc sống tốt đẹp hơn nhờ hoá học à?”. Ông nói: “Không con ạ! Công việc của chúng ta là phải gần gũi với thiên nhiên”. Tôi nói: “Điều đó lỗi thời rồi ba ạ! Công việc của chúng ta là nuôi sống cả một thế giới đang nghèo đói.”
Tôi chưa bao giờ thấy một hoá chất nào mà tôi không thích: thuốc diệt cỏ dại, trừ sâu, kích thích tố, thuốc men. Thế là tôi nhận trang trại nuôi ngựa của nhà, và qua một thời gian, tôi đã có 7000 đầu gia súc. Và tôi nghĩ rằng mình là một tỷ phú Donald Trump của ngành nông nghiệp. Nhưng chính khi đang ở đỉnh cao của mình, tôi có một tiếng chuông thức tỉnh: tôi bị liệt từ hông trở xuống. Tôi có một khối u trên dây xương sống và bác sỹ nói với tôi: “Nếu khối u đó nằm trong dây thần kinh, thì xác suất mà ông có thể tiếp tục đi lại được là ít hơn 1 phần triệu.” Thế là tôi, trong khi chờ đợi phẫu thuật, thì có nhiều điều đã khiến tôi phải suy nghĩ. Đó không còn là về việc sở hữu 7 máy gặt đập, mỗi máy trị giá 100.000 đô-la, hay là về việc sở hữu 20 máy kéo và 30 xe tải. Điều khiến tôi phải suy nghĩ là tại sao tôi trở thành một nông dân: chim muông, cây cối và đất đai sinh sống. Tôi thấy chim chóc chết, cây cối chết và đất đai biến đổi. Cho đến khi mình bị bại liệt, tôi mới chịu nhận ra rằng: bản thân mình chính là vấn đề, chứ không phải là giải pháp.
Họ phẫu thuật cho tôi suốt 12 tiếng đồng hồ, cắt xương khỏi phần sau của cột sống. Đúng thế, khối u nằm bên trong dây thần kinh. Họ tách màng bọc trên dây thần kinh. Khối u không chỉ nằm ở bên trong, mà nó lại ở ngay phía dưới dây thần kinh. Họ không thể nâng dây thần kinh lên để tiếp cận được với khối u. Tất cả những gì họ có thể làm là lấy ra một dây thần kinh, cắt nó. Họ lấy ra được một khối u bằng ngón tay cái. Tôi bước ra khỏi bệnh viện sau cuộc phẫu thuật một phần triệu. Nhưng tôi cam đoan với quý vị rằng tôi bước ra như một người rất khác. Tôi biết đó không còn là chuyện có nhiều đất đai, nhiều gia súc hay nhiều máy móc nữa. Còn nó điều gì khác ngoài việc giàu sang. Tôi đi đến ngân hàng và nói rằng: “Tôi cần sự giúp đỡ của các bạn. Chúng tôi muốn bắt đầu làm trang trại gần gũi với thiên nhiên.” Ông chủ ngân hàng lùi lại trên ghế, nói: “Ông muốn nói cái gì?”, tôi trả lời: “Tôi nghĩ chúng tôi cần trở thành những nhà nông hữu cơ.” Ông ấy nhìn vào tôi rồi nói: “Ông muốn tôi cho vay tiền ư? Ông không định chia phần với các khách hàng của tôi, những người buôn hoá chất, những người buôn dược phẩm, những người buôn phân bón hoá học ư? Không bao giờ có chuyện đó đâu.”
Do vậy vào năm 1983, tôi bán trang trại của mình để trả nợ, và bắt đầu làm việc cùng với những người nông dân khác để sản xuất lương thực một cách đúng đắn. Tôi biết rằng đồng tiền không muốn cho người ta biết sự thật. Rồi tôi bắt đầu nói chuyện với người dân về việc không ăn động vật, nói về bệnh bò điên. Họ nghĩ tôi là người đầu óc có vấn đề, vì họ chưa bao giờ nghe về chuyện đó. Cuối cùng, tôi xuất hiện trên chương trình “Oprah”. Tôi đã nói với hàng triệu người qua truyền hình rằng chúng ta đang xay nghiền bò để quay trở lại làm thức ăn cho bò, rằng chúng ta đang lấy những con vật cưng bị gây chết giảm đau- chó và mèo, đầy rẫy những hóa chất được sử dụng để giết chúng. Chỉ tính riêng thành phố Los Angeles, cứ mỗi tháng có 200 tấn chó, mèo bị xay để làm thức ăn cho vật nuôi và gia súc. Rồi điều tiếp theo mà Oprah nói đã làm chúng tôi bị kiện, cô ấy nói: “Điều ấy làm tôi thấy ớn lạnh! Tôi sẽ không bao giờ ăn bánh thịt bò nữa.”
Giờ đây tôi biết rằng 13 bang có luật về sự miệt thị thức ăn. Nhưng luật đó quy định rằng việc nói một điều gì mà bạn biết đó là sai thì trái với pháp luật. Tôi đã nói sự thật. Quý vị biết sao không? Những người chăn nuôi gia súc đã kiện tôi. Họ không muốn người dân biết sự thật. Thế là họ kiện tôi trong vòng 6 năm. Hàng trăm ngàn Đô-la đã bảo vệ được quyền lợi của chúng tôi để nói lên sự thật cho người dân Mỹ! Tôi muốn quý vị nhận ra được rằng nếu không đối phó với sự thực, nếu không thấy được thực tế rằng đa số người dân Mỹ ngày này đang bị chết vì những cơn đau gây nên bởi cái nĩa ăn của họ thì chúng ta đang đào nhiều mồ chôn bằng nĩa ăn của mình hơn bất kỳ một dụng cụ nào khác. Chúng ta cần nhìn vào những gì đang xảy ra trên thế giới.
Chúng ta cần hiểu rằng Đảo Phục Sinh, chẳng hạn - nơi mà quý vị có những tượng đài lớn bằng đá này được dựng lên trên bãi biển - từng là một xã hội trù phú: đất đai màu mỡ, cây cối, tàu thuyền, cá… Nhưng ở đó, tiếng tăm của quý vị được đánh giá bằng việc quý vị dựng lên những tượng đài bằng đá to lớn như thế nào. Khi họ đốn cây để kéo những tượng đài lớn bằng đá ra bãi biển thì càng ngày càng có ít cây cối hơn bởi vì không có cây mới mọc lên. Quý vị có thể tưởng tượng được điều đó không, họ chặt cả cái cây cuối cùng để dựng lên tượng đài cuối cùng và gần như chẳng còn có cái cây nào nữa trên Đảo Phục Sinh. Ngày nay, các tượng đài vẫn còn đó, nhưng còn người dân thì đã ra đi, bởi vì họ không học cách sống trong môi trường của mình. Đó cũng chính là điều mà chúng ta đang đối diện ngày nay.
Chúng ta cần phải hiểu rằng ranh giới giữa mọi sự tốt lành và thảm họa hoàn toàn chỉ là một đường rất mỏng manh. Khi những người đi thuyền tới nước Hoa Kỳ gần 300 năm trước, chúng ta đã có lớp đất mặt sâu và màu mỡ nhất trên bề mặt Địa Cầu. Thế mà trong vòng 300 năm, chúng ta đã mất 75% lớp đất mặt từng có ở đây. Phải mất 500 năm để có được 1 inch lớp đất mặt. Chúng ta không còn ở đây lâu để tạo ra 1 inch lớp đất mặt, và chúng ta đã mất ¾ những gì có ở đây.
Vào năm 1850 ở Lowa, người ta xây một nhà thờ, đến ngày nay vẫn còn đang tiếp tục được sử dụng. Năm 1850 họ chụp hình nhà thờ này. Tất cả đất đai quanh nhà thờ được dùng để canh tác, với cùng một độ cao. Hơn 150 năm sau, người ta chụp một tấm hình khác về nhà thờ này: toàn bộ đất đai xung quanh nhà thờ vẫn còn được canh tác, điều khác biệt duy nhất là nhà thờ ngày nay nằm cao hơn 10 feet (304.8 cm) so với vùng đất canh tác xung quanh nó.
Nếu muốn sinh tồn như một loài người tinh khôn thì chúng ta cần phải biết được sự thật rằng 80% trong tổng số ngũ cốc sản xuất tại Hoa Kỳ ngày nay đã bị nhồi nhét vào cổ họng của động vật. Phải mất 16 cân Anh ngũ cốc để sản xuất ra một cân Anh thịt. Với 16 cân Anh ngũ cốc quý vị có thể nuôi sống được 32 người bị đói. Cách nào là hay nhất để sử dụng nguồn tài nguyên của chúng ta? Chúng ta cần phải hiểu được rằng tương lai chính là để nuôi sống con người khỏe mạnh, chứ không phải để nuôi động vật để rồi lại giết hại chúng! Tôi đã sống 45 năm cuộc đời mình trong ngành sản xuất động vật. Tôi có thể nói với quý vị rằng điều chúng ta đang làm ngày nay là hoàn toàn không bền vững.
Tôi đã thay đổi, từ một người sản xuất và ăn thịt động vật thành một người thuần chay hôm nay, không ăn bất cứ thứ gì liên quan đến động vật. Sức khoẻ của tôi đã thay đổi nhờ chế độ ăn. Tôi làm điều ngày nay tôi đang làm như là một người thuần chay không giấu giếm, với lòng yêu thương động vật. Tôi biết rằng không có một con vật nào thích chết để cho tôi sống cả. Nếu chúng ta muốn tiếp tục tồn tại như một giống loài thì cần phải hiểu rằng không phải chúng ta muốn làm gì thì làm. Chúng ta chỉ có thể làm những điều ta có thể. Và tôi giao phó cho quý vị ngày hôm nay một công việc đơn giản và dễ hiểu: Tất cả những điều quý vị có thể làm là những việc mình có thể làm:
Каталог: Upload -> file
file -> TÀi liệu hưỚng dẫn sử DỤng dịch vụ HỘi nghị truyền hình trực tuyếN
file -> SỰ tham gia của cộng đỒng lưu vực sông hưƠNG, SÔng bồ trong xây dựng và VẬn hành hồ ĐẬp thủY ĐIỆN Ở thừa thiêN – huế Nguyễn Đình Hòe 1, Nguyễn Bắc Giang 2
file -> Tạo Photo Album trong PowerPoint với Add In Album
file -> Thủ tục: Đăng ký hưởng bảo hiểm thất nghiệp. Trình tự thực hiện: Bước 1
file -> CỦa chính phủ SỐ 01/2003/NĐ-cp ngàY 09 tháng 01 NĂM 2003
file -> CHÍnh phủ Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam Độc lập Tự do Hạnh phúc
file -> BỘ TÀi chính số: 2114/QĐ-btc cộng hoà XÃ HỘi chủ nghĩa việt nam
file -> Nghị ĐỊnh của chính phủ SỐ 33/2003/NĐ-cp ngàY 02 tháng 4 NĂM 2003 SỬA ĐỔI, BỔ sung một số ĐIỀu củA nghị ĐỊnh số 41/cp ngàY 06 tháng 7 NĂM 1995 CỦa chính phủ
file -> CỘng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam kho bạc nhà NƯỚC Độc lập Tự do Hạnh phúc

tải về 1.26 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương