Từ nay, phải suy-nghĩ một cách bao trùm, bất cứ trong địa hạt nào. Chính-trị, Tôn-giáo



tải về 1.97 Mb.
trang23/25
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích1.97 Mb.
#21885
1   ...   17   18   19   20   21   22   23   24   25

VƯỜN ĐỊA ĐÀNG

Cư sĩ Long Uẩn muốn thử-nghiệm Thiền sư Đại Mai (752-839), tìm đến phỏng-vấn, vừa gặp Sư, ông liền hỏi: - - - Nghe danh Đại Mai đã lâu,



chẳng biết trái Mai đã chín chưa ?

Sư đáp : - ‘Chín!



Ông nhằm chổ nào cắn’?

Cư sĩ : - Trăm mảnh vụn-vặt.

Sư duỗi tay bảo:- Trả Hạt Trái cho ta.

Cư sĩ im lặng.

Sư thượng-đường dạy chúng :

Tất cả các ngươi mỗi người tự xoay Tâm lại tận nơi gốc, chớ theo ngọn của nó. Chỉ được gốc thì ngọn tự đến. Nếu muốn biết gốc cần rỏ Tâm mình. Tâm nầy nguyên là cội gốc tất cả pháp thế-gian xuất thế-gian, tâm sinh thì các thứ pháp sinh, tâm diệt thì các thứ pháp diệt. Tâm chẳng tựa tất cả thiện / ác, mà sinh muôn pháp vốn tự như như.  (*) .

  

Địa-đàng tạm ví như một mảnh Vườn cây Trái: Sầu riêng, Măng cụt, Bòn-bon, Dâu, Xoài, Mận, Ổi,… tất cả và từng Cây, đều tự xoay Tâm mình lại tận nơi Gốc, Gốc nói đây không phải là chổÔng Tiên ngồi dựa Gốc Dừa’, mà là ở vào cái thuở Trái Giống hoàn-toàn mới lạ quý hiếm từ rất xa gởi về tặng.

Khi được ươn gieo thì mỗi loại Mầm chủng-tử trong Hạt đều tuần-tự triển-trưởng đến đạt mức tối ưu theo giống-loại mình, tức là mỗi loại cùng đủ Tuổi đúng Tác với khả-năng kết trái: Xoài vẫn là Xoài từ Gốc-Rể-Cành-Nhánh-Lá-Hoa- Trái sai oằn,… Mận cũng vậy,… Điều đáng lưu-tâm là, nếu lở cả hai cây Xoài và Mận vô tình mọc khá gần nhau thì các Nhánh nhỏ to của mỗi bên không bao giờ xâm-nhập Vùng Trời lẫn nhau,…

Sở dỉ vạn loài Thực-vật khắp nơi nơi sinh-sống an-hòa với nhau, là do bao giờ chúng cũng yên-vị tại chổ, tức là mỗi mỗi đều giữ đúng Vị-trí, mang đúng Vai-trò và làm trọn Phận-vụ riêng mình, nên không hề xảy ra tai-nạn giao-thông giao-lưu giao-tế giao-dịch giao-hảo,… khác hẳn với loài Động-vật loài Người….

Vậy, đâu là Gốc & NGỌN thuộc loài Người chúng ta ?

Kinh-thánh Cựu-ước cho biết: Khi Cổ máy THIÊN tạo Thời, ĐỊA phát Lợi đã sinh-hoạt điều-hòa rồi mà sao chưa có NHÂN để Hòa, thì bấy giờ có một VERBUM ngỏ Ý:”Faciamus hominem ad imaginem et similitudinem nostram,… = Chúng ta cùng nhau tác-tạo dòng giồng loài người theo hình ảnh chúng ta giống chúng ta”. Chúng taAi ngỏ lời với những Ai đây, và thế nào là theo hình ảnh chúng ta giống chúng ta ?

Phải chăng, đó là GỐC Alpha, nơi Vị Thượng Phụ ngỏ Lời cùng toàn-thể Cộng-đồng Thiên-tử tại Thiên-cung ? Còn đây là NGỌN Omega: “…vào lúc Phục-sinh, sẽ không còn ai cưới vợ lấy chồng, vì tất cả đều vốn tự như như Thiên-thần” (Mt 22, 30; Mc 12, 25; Lc 20,36).

Vạn-hữu sinh-linh cùng Nguyên-nguồn do Cha Trời sinh Mẹ Đất dưỡng, Cây Trái thì vẫn đầy Vườn ngập Chợ, còn Nhân Đạo tạo Nhân-hòa làm sao chất đầy con ĐÒ đang đênh-đênh giữa dòng Đời ?

Thiên Ý


(*) ĐẠI MAI. Thiền sư Trung Hoa. Tãp I.

HT THÍCH THNH TỪ

THIÊN ĐÀNG
Thiền sư Thần Tán quê ở Phước Châu, xuất-gia tại chùa Đại Trung quận nhà, Sau, Sư đi hành-khước gặp Bá Trượng Hoài Hải chỉ dạy được khai ngộ.

Sư trở về quê, Bổn sư hỏi: - Ngươi rời ta đi các nơi, đã được sự-nghiệp gì ?

Sư thưa: + Hoàn-toàn không có gì.

Một hôm, Bổn sư ngồi trong cửa sổ xem Kinh, có con ong chui đầu vào tấm giấy dán ở cửa sổ tìm lối ra. Sư trông thấy nói:-“Thế-giới thênh-thang như thế mà chẳng chịu ra, dùi đầu vào giấy cũ biết năm nào ra được?”Sư nói bài kệ :

Không môn bất khẳng xuất @ Cửa không chẳng chịu ra

Đầu song đã thái si @ Quá ngu chui cửa sổ

Bách niên tán cố chỉ @ Giấy cũ trăm năm dùi

Hà nhựt xuất đầu thì ? @ Ngày nào dùi được phủng ?

Bổn sư để Kinh xuống hỏi:

- Ngươi hành khước gặp người nào, ta trước sau nghe ngươi nói lời dị thường ?

Sư thưa: + Con nhờ Hòa Thượng Bá Trượng chỉ được chổ thôi đứt, nay muốn đáp lại đức từ-bi.

Bổn sư bèn bảo chúng đến giờ trai, thỉnh Sư thuyết pháp. Sư lên tòa đề cao môn phong của Bá Trượng, nói :



+ Linh quang riêng chiếu vượt khỏi căn trần, bày hiện chân thường chẳng câu-nệ văn-tự. Tâm Tính không nhiễm vốn tự viên-thành, chỉ lìa vọng duyên tức như như Phật”.

Bổn sư nghe câu nầy liền cảm ngộ, bảo:“Có khi nào lão Tăng nghe được việc tột thế nầy!” (1)

  

Linh quang riêng chiếu vượt khỏi căn trần,…” = “Thần Linh Khí Chúa chứa-chan khắp Vũ-trụ bao la,…”(St 1, 1; Sap 1, 7). = Bao la như “Thiên Võng khôi khôi… đến độ sơ nhi bất lậu”, tức là không một ai có thể ‘chạy đường trời đâu cho khỏi nắng’ !



Do đó, để tránh lâm vào cảnh vong-thân vì vọng ngoại, nên Thần Tán tự xuất-gia tầm Sư học Đạo, lại rời Sư đi hành-khước để vừa nuôi tấm Thân Tứ-đại vừa dưỡng cái Đạo Nhân TÂM mình sao cho ngày một tăng-trưởng, may-mắn nhờ cơ-duyên giúp gặp Hoà Thượng Bá Trượng (724-814) mà khai ngộ, tức là ‘kiến’ được cái Đạo Thiên TÁNH mình vẫn hằng tồn-tại giữa cảnh Đất Trời bao la, đang khi đó thầy Bổn-sư lại ngồi nhà đào Kinh bới Sử, chẳng khác con Ong cắm đầu đào ngách vượt ngục !

Thật ra, chiếc chìa khóa trong tay ông Phêrô (Mt 16, 19) vào lúc ngài bị tù (Cv 6, 18) thì nó lại vô-dụng, chỉ có ai là người đã đạt Tự-do đích-thực (Ga 8, 34-36) thì mới đũ khả-năng tự Mở Cửa Tù ‘Cachot’ của chính mình thôi.

Bởi tấm thân Tứ-đại là cái ‘Cachot’ Cá-biệt, do mình tự-ý tự-động gom thâu lớp lớp danh-lợi dày mỏng đấp-tháp vào nhau thành một thứ TẬP (2) mà vô-tình nhốt gọn cái TÁNH-Linh, cái Linh-quang, cái Bản lai Diện mục mình (3) vào đó ! Vậy, từ trước thời Bổn sư, đã có ai tự mình phá nổi cửa ngục mình được chưa ?… Chẳng hạn :

 Cụ Lão tử (580-500 trCN) dường như chẳng có nhà có cửa gì, kể cả lý-lịch cũng không, đức Khổng-tử đã bảo Cụ là con Rồng đã từng chu-du suốt khắp Thiên-cảnh bao la, cho nên cái Ụ Chất Xám nơi Cụ chứa trọn cái Vũ-trụ vĩ-mô (ĐĐk, ch. 73)., còn Nhân Tâm Cụ thì nẩy-nở đúng đũ chiều-kích với cái Đạo khả Đạo,Đạo vô-song khôn-sánh, cho nên bất cần Danh-xưng (ch. 1).

 Còn Liệt-tử (430-349 trCN) thì không rỏ từ bao giờ ông đã gần như hoàn-toàn hòa-nhập vào luồng Khí-vận, nên ông đã ung-dung du-hành khảo-sát cùng khắp Chúng-sinh Thiên-hạ đến mức không còn phân-biệt mình đang cởi gió hay gió đang cởi mình !

 Đức Phật Thích Ca. thọ 80 tuổi (563-483 trCN), vốn là Thái-tử sớm rời cung-điện, xuất-gia tầm đạo, chọn gốc Bồ-đề định Tâm dưỡng Tánh nhằm tự-giải-thoát mình khỏi ách phiền-trược.

Tánh-Kytô đã không tồn-tại ở núi nầy hay núi nọ (Ga 4, 21-23), đã vậy Ngài còn xúi-giục triệt-hạ luôn cái TẬP-Yêsu Tứ-đại mình (Ga 2, 13-22), và thế là chúng đã phơi Xác ngài trên cây thập-tự-giá ! Chính nhờ vậy mà cái TÁNH-Kytô Thiên-tử ngài tái-nhập vào Đại Linh-quang Thiên-Phụ (Mt 16, 16), thường được gọi là Vượt-qua = Phục-sinh Vinh-quy bái Tổ,…

Dường như đã từ rất xa xưa, Phật-tữ và Kytô-hữu, đã cùng nhìn ra nhau rằng: tuy cùng liên-kết chung khoanh dây xích, mà phân nữa thì chạy tới, còn phân nữa kia lại chạy ngược chiều, chính nhờ vậy mà chiếc ‘Xa-Thiền SUZUKY’ chỉ biết chạy tới thôi.

Lạ thật !

Thiên Ý


- - - - - - - - -

(1) Thiền sư Thần Tán. Thiền sư Trung Hoa. Tãp I.

HT THÍCH THNH TỪ.

(2) Tập = CÓ = Hữu Sản, Vật-chất,…

(3) Tánh=LÀ=HữuThể=Tánh sáng=Linh quang=,…

TỊCH ĐỨNG
Thiền sư Phong Ẩn (*) mùa Đông ở Hoành Nhạc, mùa Hạ dừng nơi Thanh Lương. Đời Đường khoảng niên-hiệu Nguyên Hòa (806-821 TL). Sư định lên Ngũ Đài Sơn, đi đường đến Hoài Tây gặp Ngô Nguyên Tế khởi binh chống Triều-đình. Quân hai bên đang đánh nhau chưa phân hơn thua. Sư nghĩ: “Ta phải cứu nạn nầy”, bèn ném tích-trượng trong hư-không, phi thân bay qua. Tướng-sĩ hai bên trông thấy, tâm tranh-đấu dứt sạch, liền rút quân. Sư đã dùng phép lạ, ngại làm mê-hoặc quần-chúng, bèn vào Ngũ Đài Sơn nơi hang Kim Cang thị tịch.

Trước khi thị tịch, Sư hỏi chúng:

- “Tôi thường thấy các vị tiền-bối khi tịch hoặc ngồi, hoặc nằm, có vị nào đứng tịch chăng ?”

Chúng thưa : = Có.

Sư lại hỏi:

- Có vị nào lộn ngược tịch chăng ?

= Chưa từng thấy.

Sư bèn lộn ngược mà tịch, nhưng y-phục vẫn nguyên vẹn như đứng. Chúng định để vào trong áo quan trà tỳ, mà xô không lung lay. Dân chúng xa gần đồn đãi nhau kéo đến xem đông vô số. Sư có người em gái xuất-gia làm Ni cũng có mặt tại đây. Cô Ni ấy nắm thân Sư mà trách:

- “Lão huynh ngày trước chẳng giữ luật, khi chết lại làm mê-hoặc người”.

Trách xong, cô xô một cái, thân Sư ngã xuống.

Chúng đem trà tỳ lấy xá lợi.(*)

  


Một cuộc biểu-tình diễn ra trước toà tổng-trấn Philatô do các vị thượng-tế và kỳ-mục dân Dothái điều-động nhằm tô-đậm vụ án-tử một con người dân-dã tầm-thường mà sao có lắm biệt-tài làm đũ thứ phép-lạ ngày càng thu-hút đại-chúng từ khắp nơi,… e rằng y đang mê-hoặc quần-chúng, hay biết đâu y cũng ấp-ủ mưu-đồ gì đây (Ga 11, 45-53) ? Làm sao triệt-tiêu y ?

@

 Nào, Baraba hay Yêsu,



các ngươi muốn tha cho ai ?

Baraba. Baraba.



Dứt-khoát cho Baraba.

 Còn đây, ông Yêsu, thì sao?

Yêsu à ! Treo nó lên cây !

Cho nó chết đứng luôn! (Lc 23, 2-7)

@

Vậy mà trên nổng đồi Golgotha, khi án tử Thập-giá sắp kết-thúc, thì trần-nhân Yêsu ngỏ ý với Thiên Phụ:



- Cha, Cha ơi ! Cha đừng chấp nhất chúng về việc nầy, bởi chúng nào có biết chúng đang làm gì đâu !” (Lc 23, 34).

Cả một Đám đông đang làm thịt một con người Đồng-loại,… mà lại không biết mình đang làm gì” là nghĩa làm sao ! Phải chăng là cả Thiên-Tử lẩn Thiên-Phụ đều xem cái đám ác-nhân nầy không đáng kết tội !

Thử xem phong-cách Sư Ẩn Phong “cứu nạn” như thế nào ?

Ném tích trượng = vì cả khí-cụ lẩn quyền-lực đều phản tác-dụng đối với cuộc sinh sống vì Đạo Nhân Đạo Nghĩa.

phi thân = Ai sinh-sống theo Thần Linh Khí mình soi-dẫn thì có thẩm-năng vận-chuyển tùy duyên như ý (cf. Ga 3, 8), cho nên người ấy không ngại cái bản-thân Tứ-đại mình phải tử-nạn nếu cần.

Kết-quả: là “TÂM tranh-đấu dứt sạch”, tức là những cái Tâm – thuộc Cá-thể hay thuộc Tập-thễ - đều mang tham-vọng bành-trướng thôn-tính chiếm-hữu,… tất cả cũng đều xì-xẹp hẳn, để nhường chổ lại cho Nhân Tâm được phục-hồi và cùng bung-nở thành cả một vùng trời rực-rở Khí Linh-quang Phục-sinh.

Phúc-Âm vừa thâm-sâu vừa nới-rộng từ điểm xuất-phát giữa 2 gọng-kềm ‘trên Búa Trời, dưới Đe Đất, còn chung quanh thì Anh Em O-ép nhau’,… đây đúng là thứ dạng-thức Thập-giá vô-hình mà rất phổ-cập, tức là ai ai cũng phải tự mình lo vác lấy (Lc 14, 27), chớ không vác giùm vác mượn vác mướn vác thuê,… và điều chắc chắn rằng đó không hẳn là thứ Ách êm-ái hay Gánh nhẹ-nhàng” (Mt 12, 30),… mà chính đó là năng-lực kiện-cường Khí Linh-quang ngày càng ngời sáng.

Thiên Ý


- - - - - - -

(*) Thiền sư Ẩn Phong

Thiền sư Trung Hoa Tập I.

HT THICH THANH TỪ




SINH KÝ @ TỬ QUY
Sinh:Ex Patre genitus = do Cha tác-sinh,

Ký: Incarnatus est = Nhập-thể,

Tử: Vượt-qua = Xuất-thể,

Quy: Ad Patrem = lại về cùng Cha.



Di - i estis = De-us Sum”

(Ga 10, 34-35)

Nhân  Duyên

Spirit=Christus  Homo =Yêsu

Bất diệt  Tử-tiệt



Sinh @ Tử là hiện-tượng bình-thường xảy ra nơi bất cứ Sinh-vật nào:



  • lá rụng về cội,

  • chó giữ nhà, gà giữ vườn,

  • từ Cát Bụi, lại trở về Cát Bụi.

Khi Linh-quang [Kytô] lột bỏ toàn-bộ Xác-thân Tứ đại [Yêsu], thì đó là: = Từ-trần, = Vượt-qua, = Phục-sinh. = Thăng-thiên,… thì có gì đâu mà cứ mãi “than van kêu khóc !

Chính Đức Yêsu đã chấn-chỉnh các phụ-nữ thành Yêrusalem đi theo Người. Chặng thứ 8. Gẫm: “Chúa thấy những phụ nữ nhân-đức thành Yêrusalem đi theo Người, và than van kêu khóc thì Người đoái lại mà phán rằng:”Ớ con cái thành Yêrusalem, chớ khóc thương Ta làm chi; hãy khóc thương bây và con cháu bây mà chớ”. Ấy Chúa dạy tôi cho biết, nếu tôi chẳng khóc tội tôi là cội-rễ Chúa tôi chịu cực, một khóc Chúa bề ngoài mà thôi, thì Chúa chẳng xá kể. Vậy lạy Chúa, xin hãy lấy lượng bao-dung nhân-thứ mà ban ơn cho tôi đặng lòng thống-hối tiền-khiên cho thật”.



Thiên-Địa chan-hòa Linh-quang

Có người hỏi Sư Triệu Châu (778- ?):

“Một Đóm sáng chia ra muôn

ngàn Tia sáng, -tôi xin hỏi:

do đâu mà có cái Đóm sáng một ấy “(*)

 Verbum est Lux (Ga 1, 4,,,,)



= Verbum là Đóm Linh-quang

 Lumen de Lumine (credo) :

= Từng Đóm-sáng được tác-sinh từ

Nguyên-nguồn Linh-quang.

 Lux illuminat omnem hominem :

= Linh-quang xuyên-thấu từng đơn-vị

Trần-nhân Tinh-khôn.

Yoan là Đèn cháy sáng (Ga 5, 35).

Tất cả các anh em đều là Đèn cháy

sáng (Mt 6, 22; Lc 11, 33-34).

Nhìn khắp vòm trời dày đặc lóng-lánh Sao, tiêu-biểu vô số các vị Tiên nơi Thiên-cảnh,… rồi nhìn suốt dọc các bãi biển : Cát ơi là Cát, mỗi hạt Cát là một Trần-nhân Tinh-khôn, tất cả đều là những Đóm Linh quang, Đóm Trí-tuệ, Đóm Tánh bản thiện, Đóm Tự-giác,…

 Đóm Linh quang thì tự- bung-nở hằng tỷ tỷ tỷ tia tia sáng đến nỗi lắp đầy Không-gian,…

 “ Abba, Pater – unicus – qui es in coelis,… nos . . .” (Mt 6, 9)

= Cha, Cha ơi, Cha duy-nhất, Cha hằng tồn-tại giữa các tâng trời, chúng con 6 tỷ 678.901.234 đơn-vị cá-biệt đang hiện-hữu tại mặt Đất nầy, không kể đến số lượng con người đã nằm xuống từ mấy trăm ngàn năm qua, cũng như số lượng sẽ lần lượt xuất-hiện dài dài về sau nầy, tất cả đều là con cái Cha, đều mang Hình Ảnh Linh-quang Cha, giống Linh-quang Cha (St 1, 26-27).



Thiên-Đình Vĩnh-Cửu

Một ông tăng hỏi thièn-sư Khê Sơn:

- Khi nhân duyên hết thì tất cả trở thành không, vậy cái không trở thành?

Sư gọi tên ông tăng, ông tăng đáp:“vâng”. Sư hỏi: = Đâu là cái không? - Thỉnh sư chỉ dạy,... Sư đáp :

= “Cũng như tên rợ Hồ cắn hột tiêu”(*)

Duyên tàn, Nhân tệ.



Trời long Đất lở,

. . . hột tiêu bị cắn nát,

là triệt tiêu bao đời lợi-tức !!!!!!!

Verbum Linh-quang vẫn cứ tồn-tại



Bên Ngoại thương dại thương dột

Bên Nội không vội gì thương

Địa Cầu ở tuổi đứng Ngọ 4 tỷ 5 n/ás

4 tỷ 5 n/ás nữa nó chỉ là 1 Đóm Sáng.

Trần-nhân lai-rai nằm xuống,

Thiên-sứ lác-đác về Trời

Vũ-trụ Hữu-hình hữu-hoại

Cộng-đồng Thiên-tử Vô-hình bất-diệt.

Thiên Ý


- - - - - - - - - - - -

(*) Thiền Suzuki





tải về 1.97 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   17   18   19   20   21   22   23   24   25




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương