2- Phác hoạ đôi nét về diện mạo nền Thần học á Châu
Các sử gia Công giáo cho rằng, thần học Á Châu tiến triển chậm hơn so với khu vực Châu Phi và Châu Mỹ Latinh. Có tình trạng ấy là vì nó bị kẹp chặt trong khuôn khổ của nền “thần học chính thống” bất di bất dịch của phương Tây, phù hợp với tính cách của các giáo hội ở các nước thuộc địa hoặc phụ thuộc. Phải đến những năm 60, khi Châu Á có những thay đổi lớn về kinh tế, chính trị, xã hội và tôn giáo do sự tan rã của chủ nghĩa thực dân thì thần học Á Châu mới có sự chuyển biến.(14)
Ngay từ những năm 60 một số nhà thần học Châu Á đã nêu lên vấn đề cần thiết phải xây dựng một nền thần học Kitô sao cho phù hợp với người Châu Á. Tuy nhiên, phải đến Đại hội lần thứ nhất các Giám mục Á Châu họp tại Manila, Philippin (1970), thì việc xây dựng nền “thần học địa phương” mới được đặt ra. Đại hội này hứa sẽ: “Phát triển một nền thần học địa phương và làm tất cả những gì có thể để đời sống và sứ điệp của Tin Mừng được nhập thể hơn bao giờ hết vào các nền văn hoá phong phú và lâu đời của Á Châu.”(15) Hội nghị toàn thể Liên Hội đồng các Giám mục Á Châu lần thứ nhất về Loan bao Tin Mừng tại Châu Á thời hiện đại (1974) khẳng định: “Việc xây dựng nền thần học Á Châu phải được coi là một ưu tiên đặc biệt. Vì cần phải biết phân định các đòi hỏi về thần học và biết diễn tả các kiến thức và nguyên tắc thần học, khi sống cận kề các thực tại của Á Châu.”(16)
Trong những thập niên 80 thế kỉ XX, giới thần học Kitô giáo của khu vực đã tổ chức nhiều cuộc hội thảo nhằm tìm kiếm một nền “Thần học Kitô giáo theo cung cách á Châu”(17).Đặc biệt, nhà thần học dòng Tên người ấn Độ, Linh mục S.Kappen (1924-1993), đã có bài viết quan trọng: “Định hướng để xây dựng một nền thần học á Châu” nêu lên những vấn đề khá cơ bản và toàn diện, từ cội nguồn, cấu trúc của suy tư thần học đến những yêu cầu cho việc xây dựng một nền thần học Á Châu đích thực. Với chủ trương làm “thần học từ dưới lên”, ông cho rằng, cội nguồn của thần học Á Châu “phải là cuộc gặp gỡ của chúng ta với Thiên Chúa trong hoàn cảnh “lịch sử hiện tại”. Đó là “thế giới thực tiễn”(18). Theo ông: “Mùa xuân của thần học Á Châu chỉ xuất hiện khi chúng ta khước từ làm thần học bằng uỷ quyền, nghĩa là khước từ làm những đài tiếp vận cho những tư tưởng tiền chế ở nơi khác và khi chúng ta sáng tạo ra một trật tự xã hội công bằng và tự do”(19).
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |