b. Sông Đà thơ mộng, trữ tình:
Góc nhìn từ trên cao (máy bay)
- Sông Đà với dáng nằm duyên dáng, mềm mại, dòng chảy uốn lượn của con sông giống như “
cái dây thừng
ngoằn ngoèo dưới chân mình”.
- Trước chiều dài vô tận của con sông, tác giả đã liên tưởng sông Đà như một giai nhân tuyệt sắc với một áng
tóc mềm mại thướt tha
“con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện
trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân”.
-> Đoạn văn giàu nhạc điệu, phép so sánh thi vị, giàu chất thơ, sự liên tưởng thật lãng mạn, trẻ trung, đầy sáng
tạo->Vẻ đẹp của dòng sông hài hòa với núi rừng Tây Bắc, được núi rừng điểm tô thêm cho nhan sắc mĩ miều.
- Sắc nước Sông Đà: Màu nước biến đổi theo mùa, mỗi mùa có vẻ đẹp riêng trong cách so sánh rất cụ thể:
+ Mùa xuân, nước Sông Đà xanh màu “
xanh ngọc bích”, tươi sáng, trong trẻo, lấp lánh
+ Mùa thu, nước Sông Đà lại “
lừ lừ chín đỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cái màu đỏ giận
dữ ở một người bất mãn bực bội gì mỗi độ thu về”
- Đặc biệt, nhà văn khẳng định chưa bao giờ con sông có màu đen như thực dân Pháp đã “
đè ngửa con sông ta
ra đổ mực Tây vào”, và gọi bằng cái tên lếu láo sông Đen.
->Đôi mắt tinh tế giàu cảm xúc của một nghệ sĩ đã đi qua nhiều vùng đất, con sông khi ngắm nhìn, cảm nhận
các sắc màu trên sông Đà phản chiếu trời mây theo mùa.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: