MỘt thế giới không có ĐÀn bà (Bùi Anh Tấn)



tải về 1.42 Mb.
trang14/15
Chuyển đổi dữ liệu02.09.2016
Kích1.42 Mb.
#30504
1   ...   7   8   9   10   11   12   13   14   15

Chương 17

Thiếu tá Lân ngồi trong phòng làm việc chăm chú nhìn những tấm hình chụp nhóm Ngũ Long công chúa do Việt chuyển lại . Anh đã cho phóng to 1 số tấm và dùng kỹ thuật tráng để làm rõ khuôn mặt của Tiểu Long Nữ .

Một khuôn mặt trát đầy son phấn, nhưng vẫn không che dấu được vẻ già nua, tàn tạ, mệt mỏi trên khuôn mặt bắt đầu hóp lại xuống 2 bên má nhăn nhúm . Cô ta hay là gã ta, cười, nhưng miệng ngoác ra trông thật thảm hại .

Lân thở dài . Tại sao con người ta lại phải như vậy, chìm đắm vào những thú đam mê nhục dục như thế này ư ? Có đáng không ?

Anh chọn tấm hình phóng to và rõ nhất của T.L.Nữ và đưa lên trước mặt ngắm nghía . Đột nhiên có 1 cái gì đó làm Lân thấy ngờ ngợ, nhưng chưa dám khẳng định . Anh vội lấy trong tủ ra 1 bộ ảnh chụp nạn nhân Phạm Hồng Bàng đưa ra so sánh, sau đó Lân tìm tiếp 1 tấm hình chụp khi Bàng đang sống . Và anh phát hiện khuôn mặt của T.L.Nữ và tấm ảnh của Bàng có những nét giống nhau đến kỳ lạ . Tuy mặt T.L.Nữ trét đầy son phấn, thế nhưng vẫn có những đường nét rất giống Bàng . Không lẽ đây chỉ là 1 trùng hợp ngẫu nhiên, từ thông tin của các trinh sát gởi về các hoạt động của Bàng cho thấy anh ta sống khá bất thường, thực tế là 1 kẻ ĐTLA . Vậy từ tấm ảnh này, Lân nhận thấy hình như giữa T.L.Nữ và P.H.Bàng có 1 mối quan hệ khó hiểu nào đó .

Thế nhưng Lân không muốn khẳng định vội, khi chưa có cơ sở để kết luận .

Cánh cửa phòng bật mở, 2 trinh sát đi xác minh về thất vọng báo cáo không thể truy tầm được T.L.Nữ . Giới pêđê có tên biết T.L.Nữ và cũng chỉ biết như Hoa bóng chúa, đã nói, còn biết rõ về tên này chỉ có Thanh . Nhưng Thanh cũng đã biến mất cách đây vài tháng, đi đâu không rõ lý do .

- Quay lại hỏi cung Hoa bóng chúa lần nữa . Có khả năng nó chưa nói hết sự thật đối với chúng ta . Cần phải triệt để khai thác nó tối đa . Đối với chúng ta hiện nay thủ phạm giết thạc sĩ Bàng đã rõ, tuy nhiên chúng ta cần phải làm rõ mục đích giết người của Đức gà, có phải là T.L.Nữ thuê nó giết người hay còn vì lý do nào khác ?

Hai trinh sát vội vã xuống công an quận để hỏi cung lại Hoa bóng chúa . Công an quận cho biết Hoa bóng chúa sắp sửa bị đưa ra tòa án quận xét xử . Đội cảnh sát điều tra sau khi được ban chỉ huy công an quận chỉ đạo khẩn trương giúp đỡ, đã cử trinh sát tập trung cùng khai thác Hoa bóng chúa .

Lần này thì Hoa bóng chúa đã ngoan ngoãn khai sự thật . Tên Thanh pêđê chưa chết, nhưng nó cũng sắp chết, đang hấp hối vì Sida vào giai đoạn cuối ở bệnh viện Bình Dân .


Các trinh sát sau khi báo cáo về cho thiếu tá Lân rõ, lập tức xuống bệnh viện ngay . Vị bác sĩ khoa giở hồ sơ và xác nhận đúng hiện nay có 1 bệnh nhân tên Thanh đến nằm ở đây và anh ta đang ở giai đoạn cuối của AIDS . "Thưa bác sĩ, bây giờ anh ta có thể tỉnh táo nói chuyện được không ?" . "Được, nhưng tôi nghĩ các anh còn may, chứ khoảng vài ngày nữa e rằng chậm !"

Mặc dù được vị bác sĩ cảnh cáo là hãy chuẩn bị tinh thần trước, thế nhưng các trinh sát khi tiếp xúc với Thanh vẫn thấy choáng váng . Riêng Trung khi nhìn thấy đã bị xây xẩm mặt mày, loạng choạng phải dựa vào tường đưa tay chận họng .

Một thân hình trần truồng khô đét, lở lói hoàn toàn, mùi hôi thối tanh tưởi khắp căn phòng .

Anh ta nằm bất động .

- Thanh .. Thanh .. Vị bác sĩ gọi khẽ . Và Thanh từ từ hé mắt nhìn 3 người - Có mấy anh công an đây muốn đến hỏi con 1 vài chuyện, con có nói được không ?

- Được ... con nói được - Thanh thều thào, có vệt máu rỉ ra ở miệng .

Cố gắng nén ghê sợ, Hùng ngồi xuống bên giường bệnh và móc trong túi lấm hình của Tiểu Long Nữ, hỏi :

- Em có biết người này là ai không ?

Thanh nhếch mép :

- Nó chết rồi phải không ?

- ???

- Em biết, nó là đào nữ của em đấy . Nó lúc trước là thầy giáo của em, sau này khi em phát hiện nó cũng là pêđê như em và bọn em cặp với nhau .



- Tên nó là gì hả em .

- Bàng .. Phạm Hồng Bàng .

Hai trinh sát ngẩn nhìn nhau . Thanh mệt mỏi nằm thiêm thiếp và vị bác sĩ lại gần cầm ca nước đưa cho nó uống . Vẻ mặt của ông đầy vẻ dịu dàng, nhân ái, không 1 chút ghê sợ nào . Thanh uống ừng ực và nó ứa nước mắt, giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt lỗ chỗ của THanh .

- Con .. con cám ơn bác sĩ . Bao lâu nữa con sẽ đi ?

- Chẳng còn bao lâu đâu, con yên tâm, chừng 2,3 ngày nữa thôi .

Trước vẻ ngạc nhiên của 2 trinh sát, vị bác sĩ bình thản thông báo cái chết đang từ từ đến với Thanh . Hình như lúc này cho Thanh biết rõ cái chết đang đến cận kề hóa ra lại là 1 cách an ủi tốt nhất cho anh ta .

Thanh cố gắng nhúc nhích đầu :

- Con cám ơn, vâng con đang chờ .

- Các anh có còn hỏi gì thêm không ? - Nghe vị bác sĩ nhắc, Hùng vội nói .

- Thanh này, chúng tôi muốn biết 1 vài chuyện về thạc .. ờ ..về .. P.H.Bàng, về T.L.Nữ, bạn của em .

- Em biết, và đoán có thể 1 ngày nào đó các anh sẽ tìm đến em, em cũng muốn nói 1 điều gì đó với các anh mà chỉ sợ không kịp . Bàng hả, Bàng cũng là 1 người khốn khổ như em thôi . Bàng là thầy em và cũng là 1 pêđê, tụi em sống với nhau được mấy năm . Bàng tội nghiệp lắm vì Bàng luôn sống trong dằn vặt . Em nhiều lần nói với Bàng thôi quên đi, đời 1 thằng pêđê thì cũng như con đom đóm, sáng đó rồi tắt đó nhưng Bàng vẫn bị dằn vặt, bởi Bàng là người có học thức, có chức vị, nên Bàng còn bị nhiều ràng buộc, không phải như em .

- Tại sao em biết Bàng đã chết ?

- Cách đây mấy tháng Bàng đột ngột tìm em để thông báo mình đã bị nhiễm Sida, lúc đó em cũng nói thật với Bàng là em biết mình bị nhiễm Sida lâu rồi và đang có khả năng phát bệnh vào giai đoạn cuối . Hai đứa chúng em ôm nhau khóc cho số phận của mình, sau đó em ngã bệnh bị đưa vào đây và chính Bàng là người chăm sóc em hàng ngày . Em là 1 đứa con bất hạnh và cô độc trên đời này . Khi gia đình em biết em là 1 thằng pêđê thì họ xa lánh và xua đuổi em, nên khi bị Sida em cũng không muốn báo cho họ biết làm g` . Chịu đựng 1 mình, may mà có Bàng .

- Thế lần cuối cùng Bàng dến tìm em vào thơi gian nào ?

- Trong thời gian chăm sóc em, em nhận thấy Bàng sút đi nhanh lắm, cho đến khoảng đầu tháng 6, đột nhiên Bàng đến tìm em với ánh mắt rất kỳ lạ và nói rằng sẽ chờ em ở thế giới bên kia, Bàng đi trước . Em rất sợ cô đơn, em đã khóc xin Bàng đừng bỏ em, nhưng Bàng không chịu, Bàng nói rằng đã thu xếp xong rồi, phải đi trước và sẽ chờ em . Em có hỏi Bàng đi đâu nhưng Bàng không nói, chỉ nói rằng không bỏ em mà chẳng qua là sẽ đi trước và sẽ chờ em .

- Trong nhóm Ngũ Long công chúa có phải Bàng là đại sư tỉ Tiểu Long Nữ phải không ?

- Đúng, đấy là tên em đặt cho Bàng khi đến chơi với mụ Hoa bóng chúa, Bàng không muốn ai biết sự thật về mình trừ em . Nên khi đến tham gia nhóm thì Bàng đồng ý lấy tên đó .

- Thế lần cuối trước khi chia tay với em Bàng có nói rõ là sẽ làm gì ? đi đâu không ?

- Bàng không nói rõ, nhưng khóc rất nhiều và chỉ nói Bàng có công danh sự nghiệp, có sự kính trọng của mọi người, có 1 gia đình cha mẹ bề thế, có 1 người đàn bà yêu Bàng . Thế nhưng Bàng đã phụ tất cả, nay nếu Bàng tự tử hay chết vì Sida thì không còn gì danh dự cho gia đình, cho mọi người . Bàng nói rằng cả cuộc đời sống trong khổ đau, nay Bàng thấy rất nhẹ nhõm khi ra đi, và đi như vậy coi như là trả ơn cho mọi người . Bàng nói sẽ còn nhờ T.L.Nữ lần cuối ... Á ..ú .. Bàng ơi ... em không phản bội Bàng .. em chỉ nói thật ... Bàng ơi ... đừng làm em sợ .. á ...á ... đem em đi đi Bàng ơi .. á ..á ..

Thanh vặn vẹo, mắt trợn trừng trừng trắng giã . Anh ta hôn mê rồi, vị bác sĩ buồn rầu thông báo . Chẳng còn bao nhiêu lâu nữa .

Ca.ch !

Cuốn băng ghi âm chạy đoạn cuối dừng lại .

Thiếu tá Tâm, trưởng ban 3, cục E15 - ANQĐ và thiếu tá Lân ngồi im lặng lắng nghe .

Thiếu tá Tâm đưa cho Lân 1 cái dĩa mềm vi tính và 1 tập hồ sơ . Lân đón lấy liếc nhanh qua .

Thiếu tá Tâm nói :

- Chúng tôi đã xác định rồi, cái chết của thạc sĩ Bàng chỉ thuần túy là 1 vụ án hình sự, không liên quan gì đến bí mật quốc phòng cả . Trong quá trình thu dọn hồ sơ, chúng tôi có lấy máy vi tính của anh ta về, chuyên gia bên tôi đã khá vất vả mới giải mã 1 file trong ổ dĩa cứng của máy vi tính và phát hiện ra nhật ký của anh ta . Chúng tôi in ra nghiên cứu và quyết định chuyển sang ngay sang cho các đồng chí xem có thể giúp thêm được gì không ? Chúng tôi vừa làm xong - Thiếu tá Tâm nhấn mạnh điều này, vì anh sợ Lân hiểu lầm .

Lân thở dài :

- Có tập nhật ký của anh ta, nó càng giúp chúng tôi có những thông tin để củng cố thêm chứng cớ và khẳng định được nguyên nhân cái chết của anh ta . Nhưng phỏng có ích gì nữa nhỉ ?

- Một con người đáng thương ? - Thiếu tá Tâm buồn rầu và hỏi - Thế bây giờ các đồng chí xử lý vụ này như thế nào ?

- Cứ căn cứ theo quy định trong bộ luật hình sự về tội giết người đối với tên giết người mà chúng ta đã có .

Còn sự thật về anh ta ? Một câu hỏi lửng lơ trong đầu 2 vị sĩ quan . Thôi như người xưa đã nói, chết là hết, hãy để cho linh hồn anh ta, nếu có thật ở đâu đó được ngủ yên mãi mãi . Đấy là 1 con người đáng thương !

Thiếu tá Lân lặng lẽ cầm tấm ảnh của thạc sĩ Bàng, nhìn thẳng vào đôi mắt mờ buồn của anh ta sau cặp kính trắng tự hỏi . Tại sao anh phải làm vậy hả anh Bàng ? có cần thiết phải như vậy không ?

Không có câu trả lời, có chăng là tiếng gió như hơi thở xa xa .

Hai vị thiếu tá bắt tay nhau giã từ . Lân cẩn thận gấp tập hồ sơ lại .


Hết chương 17

Chương 18

Hoàng đẩy xe vào nhà và kêu lên kinh ngạc khi thấy Trung cởi trần, mặc quần đùi, ngồi 1 mình xếp bằng tròn trên nền gạch, đang cầm chai rượu uống ừng ực . Nước mắt ràn rụa .

- Trung, em làm sao mà uống rượu say quá vậy ? Trung !

- Bỏ ra, anh bỏ tôi ra, anh là thằng pêđê, bỏ tôi ra .

Trung đẩy bật Hoàng ngã ra nền nhà rồi cầm chai rượu lên uống tiếp và rồi sụp xuống ôm mặt khóc rưng rức .

Cứ vậy, uống và khóc .

Hoàng bất lực nhìn Trung không hiểu lý do gì, mỗi khi Hoàng mon men lại gần thì Trung lại quát to tránh ra, buộc Hoàng phải lùi lại . Cuối cùng bỏ mặc Trung ngồi uống rượu 1 mình, Hoàng lẳng lặng vào buồng đi tắm, khi ra Hoàng đã thấy Trung gục trên nền nhà ngủ say .

Thỉnh thoảng Trung vẫn lại đây ở, cũng được mấy tháng nay rồi, nhưng chưa bao giờ Hoàng gặp Trung có trạng thái kích động như ngày hôm nay .

Hoàng lặng lẽ bế xốc Trung lên giường, và từ trong túi Trung rơi ra 1 cuốn băng cassette . Đặt Trung nằm ngay ngắn, cầm cuốn băng lên, không nén nổi tò mò, Hoàng bỏ băng vào máy, rồi lặng lẽ vào giường nằm xuống bên cạnh Trung lắng nghe . Tiếng băng giật lục cục ... lục cục .. Cuốn băng này chắc do Trung sang lại, bị hư nên bỏ vào túi quần và quên đi .

Cuối cùng trong băng vang lên tiếng nói đứt quãng của Thanh .

Hoàng mở to mắt lắng nghe và tai như bị ù đi . Bây giờ anh hiểu lý do vì sao Trung uống rượu và khóc .

Đêm .


Khát nước quá, Trung quờ quạng đứng dậy lảo đảo đi xuống bếp mở tủ lạnh lấy ra cả chai nước lạnh tu uống ừng ực . Nước lạnh làm cho Trung cảm thấy hết khát, lắc lắc đầu, và Trung dụi cả mái tóc vào máy nước, giòng nước mát làm cho Trung thấy tỉnh hẳn người .

Bước vào buồng Trung ngạc nhiên nhìn lên giường, trống không, Trung nhớ lúc tối khi mình uống rượu say thì Hoàng đã về rồi . Vậy bây giờ Hoàng đi đâu ?

Loạt soạt ... loạt soạt ...

Có tiếng ghế kéo lệt xệt ở phòng ngoài .

Trung ngẩn người lo lắng và bước vội ra phòng ngoài .

Không thể tin ở mắt mình .

Hoàng đang đút đầu vào 1 sợi dây thòng lọng .

Hoàng muốn treo cổ tự tử .

- Anh Hoàng, anh làm gì vậy ?

Trung hốt hoảng la lên và nhảy tới ôm 2 chân của Hoàng giữ lại, mặc cho Hoàng vùng vẫy . Gỡ dây ra, Trung quát to, rồi cố gắng nâng 2 chân Hoàng của Hoàng lên cao và hét gỡ dây, nhưng Hoàng không chịu và vẫn dãy đạp cho Trung buông mình ra .

Trung mếu máo :

- Được, nếu anh muốn chết thì em sẽ chết trước cho anh xem đây này .

Trung 1 tay giữ chân Hoàng, tay kia lần vào túi móc khẩu súng từ trong túi quần ra đưa lên đầu .

Hoảng hồn, Hoàng lắp bắp : "Đừng ... đừng .. anh gỡ dây đây này !"

Khóc .

- Tại sao những con người như mình khốn khổ vậy hả anh ?



- Anh không biết, nhưng những con người như chúng mình mãi mãi chỉ là những kẻ khốn khổ trên cõi đời này .

- Tại sao ?

- Bởi vì chúng ta không là ai cả, không giống ai cả . Đấy là 1 điều bất hạnh mà chúng ta không hề tự chọn lựa cho mình điều ấy . Nên oán trách ai bây giờ ? Ông trời, cha mẹ hay là chính chúng ta ? Trong cuộc đời mênh mông này, chúng ta chỉ là những kẻ lạc loài, trôi dật dờ bên lề của cuộc sống, vì đời không chấp nhận chúng ta . Anh yêu em, và anh sẵn sàng làm bất kể tất cả những điều gì có thể được cho em, vì anh yêu em . Chúng ta mãi mãi chỉ vậy mà thôi .

Hết chương 18

Chương 19

Một trinh sát chạy ùa từ bên ngoài vào phòng làm việc của thiếu tá Lân, cầm tờ giấy trên tay, thở hổn hển :

- Báo cáo anh Lân, đã xác minh được là chúng sẽ bay vào 10 giờ sáng nay .

- Điện báo cho các tổ trinh sát, bắt khẩn cấp tất cả .

- Rõ !

Nhận mệnh lệnh từ thường trực ban chuyên án N.86, tất cả các mũi trinh sát liền ập vào những địa điểm được đeo bám mấy tháng nay .



Thượng tá trưởng phòng và thiếu tá Lân cắm cúi đầu trên tấm bản đồ thành phố . Một số điểm được đánh dấu nơi bọn chúng thường qua lại và có khả năng sẽ gây án .

Lân đề nghị :

- Anh trực tại đơn vị, em và Trung cần xuống tại chỗ .

Trưởng phòng gật đầu .

Chiếc LA 250 phân khối do Trung chạy hòa vào giòng người . "Xuống quán Q&Q", Lân ra lệnh .

Tiếng máy chỉ huy ọ ẹ liên tục báo cáo về, đường ồn và gió, rất khó nghe, Lân nói Trung dừng lại ở bên lề đường để anh nghe cho rõ .

Tổ 1 báo cáo đã bắt được Tư Sún ... tổ 2 báo cáo đã bắt được nhóm Phùng pêđê gồm 4 đứa, tổ 3 không có ai ở địa điểm này, tổ 4 không có đứa nào ở đây ...

Riêng tổ 5 im lặng chưa thấy báo cáo .

Quán Q&Q đóng của im ỉm, bên ngoài treo 1 tấm bảng "Hôm nay quán nghỉ" . Tảng lờ như không thấy, 2 trinh sát trong vai khách đến làm tóc vẫn đứng kiên nhẫn bấm chuông khá lâu . Một lát sau, có 1 thanh niên trẻ mở cửa ló đầu vẻ mặt khó chịu thông báo, hôm nay quán nghỉ . Gã vừa nói dứt câu thì đã há hốc mồm ú ớ khi thấy mũi súng lạnh tanh thọc vào bụng . Đẩy gã lùi vào trong quán, 1 trinh sát nói : "Cảnh sát hình sự đây ! Bọn thằng Quang đâu ?" . Gã lắp bắp, đưa ánh mắt lên lầu . Hai trinh sát nhẹ nhàng vọt lên .

Vừa bước bào buồng, 2 trinh sát đã nhíu mày kinh tởm .

Trên giường, Quang A trần như nhộng đang hì hục cùng 1 nam thiếu niên tuổi chừng 13,14 và trước mặt chúng là 1 tivi màn ảnh rộng đang chiếu 1 cuốn phim sex pêđê, với những tiếng rên rỉ chói tai .

Đồ đạc trong buồng đã được sắp xếp cẩn thận, chứng tỏ bọn chúng đã chuẩn bị lên đường .

- Quang A, đứng lên, mày đã bị bắt !

Nghe tiếng quát, Quang A giật nẩy người ngẩng đầu lên, thiếu niên trẻ kia thấy vậy la lên hoảng hốt . "Câm mồm", 1 trinh sát quát lên và ném bộ quần áo lên giường ra lệnh "mặc vào" . Lợi dụng 1 trinh sát đến tắt tivi và 1 trinh sát khác ngó lơ vì không thích thú khi nhìn gã pêđê xỏ chiếc áo thun vào người, bất ngờ Quang A nắm lấy vai gã thiếu niên và xô thẳng nó vào trinh sát đứng trước mặt mình . Bị bất ngờ, thằng bé nhào tới ôm choàng lấy trinh sát và cả 2 té ngửa ra sau . Nhanh như cơn gió, Quang A nhảy vọt ra cửa lọt xuống lầu .

Minh Thanh, đội trưởng đội 3 đang ngồi trên ghế thì nghe tiếng la trên nhà, anh lập tức bật dậy và cũng là lúc Quang A trần truồng chạy xuống . Gã vừa bước đến bậc thang cuối cùng thì Minh Thanh giơ chân ra gạt nhẹ . Hự .. Quang A té dập mặt xuống nền nhà . Nhìn gã lóp ngóp ngồi dậy ôm khuôn mặt đầy máu, rên rỉ, Thanh ngồi xổm xuống bên cạnh lấy súng gõ gõ vào đầu gã, cười "Mày tính trần truồng như thế này để chạy ra ngoài đường kêu bị hiếp dâm chắc ?"

Có tiếng ọ ẹ của máy và tiếng Lân hỏi kết quả của tổ 5, Thanh vội bấm nút trả lời : "Mới bắt được 1 tên" .

Thiếu tá Thanh đẩy Quang A ngồi xuống ghế, hỏi : "Hai thằng kia đâu ?"

Nghe Minh Thanh báo cáo, Lân lầu bầu không hài lòng . "Bắt được hết bọn chúng chưa anh ?", Trung hỏi . Lân lắc đầu "Mới được mấy đứa, riêng nhóm quan trọng nhất ở quán Q&Q thì mới bắt được Quang A, còn 2 thằng nữa lại đi đâu từ sớm không rõ, hay biết động bọn nó đã trốn ?" . Trong máy có tiếng Thanh báo cáo trả lời : "Báo cáo anh Lân, hộ chiếu và vé máy bay của cả 3 đứa chúng ta thu được rồi, Quang A cho biết 2 thằng kia nói sáng nay đi tìm nhà Hoàng tử, chúng muốn trước khi về Mỹ cần phải tìm Hoàng tử để thanh toán, địa chỉ mà Hoàng tử ở đâu thì nó không rõ" .

Nghe rõ mồn một tiếng báo cáo của Thanh trong máy, Trung thót người, toát mồ hôi .

Tối qua nằm xem video cạnh Trung, Hoàng than thở : "Không biết có mấy thằng Việt kiều nào cứ đeo bám anh hoài . Chúng nó lẵng nhẵng cả mấy tháng nay, anh bực quá . Bọn này rất lì lợm, mặc cho anh nói gì thì nói, cứ 2,3 bữa lại đến 1 lần . Hứa hẹn, gạ gẫm đủ điều, anh đã từ chối rồi mà vẫn vậy" . Trung cười khe khẽ "nhất anh rồi còn gì nữa", "ghen à ?", "còn lâu", "mặt mày bí xị ra thế kia, mấy thằng Việt kiều kệ nó, anh đâu cần, có em là đủ rồi" "ừ" .

- Hoàng tử là thằng nào ? - Nghe Thanh báo cáo, Lân tự hỏi và nói vào máy ra lệnh cho các trinh sát phục tại chỗ chờ chúng về vì dù sao chúng cũng phải quay lại để lấy hành lý . Anh chưa nói dứt câu, đột nhiên nghe Trung kêu lên lạc giọng :

- Em biết Hoàng tử là ai rồi, đi ngay !

Trung vội lên ga, bẻ ngoặt chiếc LA chồm lên lề đường làm cho Lân ngồi sau giật nảy, nghiêng người tí nữa té . Bấu chặt vào vai Trung, Lân quát to "Trung, em đi đâu ?" Trung không trả lời và siết ga, chiếc xe rú lên lao vọt đi .

Có 1 đám đông xúm bu đen quanh vì 1 vụ đụng xe làm nghẽn hẳn khúc đường vào nhà Hoàng, mặc dù Trung cố tìm đường lách không được . Nhướn cổ chỉ vào 1 căn nhà xa xa có chiếc xe hơi đỗ trước mặt, Trung nói "Nhà Hoàng tư đấy", rồi vội vàng dúi tay xe cho Lân và lách người chạy bộ tới . Nhìn vẻ hớt hãi của Trung, Lân cau mày không hiểu lý do .

Lấy khóa mở cửa, Trung hồi hộp bước vào nhà và gọi to "Anh Hoàng", có tiếng rên rỉ, ú ớ bên trong buồng nhỏ . Trung thận trọng cầm súng từ từ tiến đến cửa buồng, cánh cửa khép hờ, Trung đẩy nhẹ cửa nhìn vào bên trong . Cánh cửa từ từ mở và hiện ra trước mắt Trung, Hoàng bị trói chặt, người lằn đầy vết thương đang rỉ máu, miệng bị bịt băng keo, Hoàng nhìn Trung lắc đầu . Trung vừa thò đầu vào bên trong thì bốp .. nguyên cả 1 cái ghế đập vào đầu, cũng may do có linh cảm trước và theo phản xạ nghề nghiệp, vừa nghe hơi gió là Trung đã nghiêng đầu né nhưng vẫn bị đập nguyên 1 ghế trúng phần cổ và vai rất mạnh, làm anh té chúi về phía trước, cây súng văng khỏi tay . Trung choáng váng, cố gượng dậy nhưng không được .

Gã pêđê Quang B nắm cổ áo, xốc Trung dậy, chỉa súng vào mặt anh cười gằn : "Mày là thằng nào ?" . "Thôi thanh toán nó đi, còn thằng kia nữa, chúng ta không còn thời gian nữa đâu" - Trần Hy cằn nhằn giục giã . Nhìn nòng súng đen ngòm chỉa vào đầu, Trung thoáng rùng mình nhìn Hoàng đang nằm trên giường tuyệt vọng, anh buồn rầu tự trách mình quá vội vã . Quang B nhếch mép "Tao sẽ không dùng súng, dao tiện hơn và không gây ồn ào cần thiết . Vĩnh biệt mày !" . Hắn đưa súng cho Hy, và lưỡi dao găm của Mỹ trong tay gã sáng lóe . Trần Hy đứng dựa sát vào giường lấy thế giơ cao báng súng định đập vào đầu Trung . Bất thần Hoàng bật dậy được và dùng hết lực lăn tới chồm hất cả người vào Hy, làm cho gã loạng choạng rơi cây súng xuống đất . Quang B gầm lên "mày muốn chết", lưỡi dao hắn vung lên xả xuống chỗ Hoàng . Mặc dù đầu còn đang ê ẩm, người chóng chánh, máu rỉ đang qua miệng và nhìn không rõ, nhưng Trung cũng kịp tung cú đấm vào ngực gã pêđê làm lưỡi dao của nó chệch sượt qua người Hoàng . Cú đấm mạnh làm gã ngã lăn lên giường và nó lật người lại vung lưỡi dao lần thứ 2 đâm vào Hoàng . Khoảng cách quá xa để kịp cứu Hoàng, Trung chỉ còn cách nhảy tới nằm đè lên Hoàng .

Ực ... Trung giật nảy người, 1 cảm giác gì đó rất lạ, lạnh và nham nháp chạy thọc vào trong người . Lưỡi dao đâm trúng bên hông chếch gần ngực, Trung gục xuống . Hoàng ú ớ giãy đạp điên cuồng khi thấy máu từ người Trung chảy xuống .

Quang B bò dậy tính rút lưỡi dao ra thì ... "đoàng" ... nó kêu lên 1 tiếng đau đớn, cánh tay rơi sõng xuống vì trúng đạn . Trần Hy vội vồ lấy khẩu súng trước mặt, nhưng ... "đoàng" ... tiếng rít vang lên, cày sát mặt đất, đẩy khẩu súng trước mặt nó văng vào trong gầm giường . Người bắn diệu nghệ, chính xác và rất bình tĩnh . Cả 2 gã pêđê mặt mày xám ngoét ngẩng mặt nhìn, trước cửa buồng, thiếu tá Lân sừng sững đứng im, lạnh lùng nhìn chúng, nòng súng anh như bốc khói . Lân móc còng liệng lên giường, hất hàm "Còng tay lại" . Hai gã líu ríu đưa tay vào còng . Đẩy 2 tên pêđê vào góc nhà, Lân bước tới và bàng hoàng nhận ra Hoàng tử chính là Hoàng, em trai mình đang bị ngất xỉu và nằm bên cạnh là thiếu úy Trung người đẫm máu .

@@@@@@@@@@@@@@@@@

Hoàng tỉnh dậy khi thấy bên mình có mùi thơm hương trầm phảng phất, nhè nhẹ . Bên tai Hoàng vang vọng xa gần, xa gần, có tiếng niệm Phật rầm rì ... "Nam mô a di đà Phật, cứu khổ cứu nạn Quan Thế âm Bồ tát ... Nam mô" ... Một bàn tay khô gầy nhưng tràn đầy hơi ấm tình thương đang xoa nhẹ trên mặt Hoàng - Má, ồ má ... Hoàng rên khe khẽ và từ từ mở mắt ra . Nụ cười hiền hòa đầm ấm của má làm cho Hoàng thấy tỉnh hẳn . Hoàng ngơ ngác nhìn quanh thầm thì : "Tuyệt quá, có má, có anh chị Hai ở đây !" Đã mấy năm rồi lần đầu tiên Hoàng thấy gia đình được xum họp đoàn tụ từ khi ba qua đời đến nay . Huệ reo lên sung sướng "em tỉnh rồi, hay quá" .


Thấy Hoành tỉnh, má Hoàng khóc, những giọt lệ chảy trên gò má nhăn nheo, bà cầm tay Hoàng nấc nhè nhẹ . Huệ òa khóc theo, Lân thấy cay cay trong mắt, anh lặng lẽ quay đầu đi vờ châm điếu thuốc .

Cả nhà quây quần bên Hoàng, Lân dìu má ngồi xuống, nói : "Hoàng nó tỉnh rồi, thôi Huệ, em đưa má về nghỉ đi, má ngồi cả đêm qua ở đây rồi còn gì" . "Phải đấy má, về nghỉ đi, để anh Lân ở lại trông là được rồi" . "Con khỏe chưa Hoàng ?", "Dạ rồi, má về nghỉ đi", Hoàng thều thào . Bà mẹ dùng dằng không muốn đi, Lân đưa mắt nhìn vợ, Huệ hiểu ý "Má à, về nghỉ đi má, mấy đứa nhỏ nó còn đang chờ cơm ở nhà . Mình anh Lân ở lại đây là được rồi" . Nghe nhắc đến 2 đứa cháu nội, bà mới chịu đi . Nắm tay Lân, bà rưng rưng ; "Nó là em trai của con, là máu thịt của gia đình mình nghe con" . Lân hiểu má anh muốn nói gì, Lân xúc động "Má yên tâm đi, nó là em trai con mà" .

Chỉ còn lại có 2 anh em trong căn phòng tĩnh lặng, nhìn Hoàng thiêm thiếp nhắm mắt, Lân cầm khăn bông ngập ngừng xoa nhẹ lên mấy vết thương hằn trên người Hoàng . Trong lòng anh nổi lên những cảm xúc lạ thường, mang tiếng là anh em ruột thế nhưng đến nay lần đầu tiên sau hơn 40 năm, Lân mới thấy mình đang làm nghĩa vụ của 1 người anh trai .

Sự đụng nhẹ làm cho Hoàng mở mắt, nhìn anh trai đang sượng sùng, Hoàng mỉm cười biết ơn . Thốt nhiên Hoàng giật nảy mình chợt nhớ điều gì, hoảng hốt hỏi :

- Trung đâu anh Hai ? Trung có bị gì không anh ?

Hình ảnh cuối cùng Hoàng còn lưu lại trong đầu là Trung nằm vắt qua người đỡ lưỡi dao cho Hoàng . Trung chết rồi sao ? Hoàng khiếp sợ khi nghĩ về điều ấy . Nhìn anh trai mình lúng túng ậm ừ không trả lời, Hoàng hỏi 1 lần nữa trong nức nở : "Trung chết rồi phải không, em biết mà, Trung vì em mà chết rồi, anh trả lời đi" . Thảng thốt, Hoàng vùng dậy gạt phắt cây thép đỡ chai truyền nước biển cho mình rơi xuống nền nhà vỡ tan, và giật tất cả bông băng trên người, đập đầu vào tường gào lên : "Trung chết rồi, em không muốn sống nữa, Trung chết rồi ... " .



Ngẩn người vì bị bất ngờ, Lân vội ôm chặt em trai lại, quát to : "Bình tĩnh Hoàng, Trung không sao cả, vết dao đâm sâu nên phải đưa vào cấp cứu mổ để khâu lại, hiện nay đang nằm ở phòng hồi sức . Qua nguy hiểm rồi, em hiểu không ? Trung không sao cả" . "Thật không hả anh Hai ? Thật không ? Anh không lừa em đấy chứ ?" . "Không, anh Hai không lừa em đâu, Trung qua nguy hiểm rồi" . Hoàng gục xuống rên rỉ không ngớt : "Tại tôi mà, tại tôi mà Trung bị như vậy, Trung ơi ... " .

Cánh cửa bật mở, vị bác sĩ chạy vào, ông nhìn cảnh đổ vỡ và vội vã lấy 1 ống thuốc trong tủ ra rồi tiêm vào bắp tay của Hoàng, miệng nói : "Không sao đâu, chắc bị sốc 1 chút thôi" . Hoàng từ từ lịm đi ...


Каталог: upload -> ebooks
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> Kính gửi Qu‎ý doanh nghiệp
upload -> VIỆn chăn nuôi trịnh hồng sơn khả NĂng sản xuất và giá trị giống của dòng lợN ĐỰc vcn03 luậN Án tiến sĩ NÔng nghiệp hà NỘI 2014
ebooks -> BÀi giảng hóa học vô CƠ Người soạn : ĐẶng kim triếT
ebooks -> Lý thuyết viễn thông Hệ thống viễn thông điện tử 1 Hệ thống viễn thông điện tử ngày nay
ebooks -> 500 CÂu hỏi trắc nghiệm cơ BẢn về chứng khoán và thị trưỜNG chứng khoán câu L
ebooks -> Chương 1 CƠ SỞ LÝ luận về du lịch và MÔi trưỜng lý luận chung 1 Du lịch
ebooks -> ĐẠi học quốc gia hà NỘi trường Đại học Công nghệ Nguyễn Việt Hà Bài giảng

tải về 1.42 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   7   8   9   10   11   12   13   14   15




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương