Đôi lời Ân tình


Ngày 14.8.2011: Chủ Chí và Đầu Sấu



tải về 458.16 Kb.
trang5/6
Chuyển đổi dữ liệu07.07.2016
Kích458.16 Kb.
#1355
1   2   3   4   5   6

Ngày 14.8.2011: Chủ Chí và Đầu Sấu

Ông Đôminicô Nguyễn văn Đức và Mẹ Ông, Bà Huỳnh thị Tú.


Chủ Chí: Cách nay nhiều chục năm, vùng đất nầy thuộc ông Cả Chí, từ đó có địa danh Chủ Chí. Chủ Chí năm cách Hộ Phòng về phía Ngã Năm Thạnh Trị chừng 15 cây số đường xe. Nhà thờ cũ đã bị phá sập. Nền nhà thờ cũ bây giờ không còn dấu vết, dân cư đã xây cất nhà trên đó. Nhà thờ mới đang trong chương rình xây dựng trên phần đất mới.
Phỏng vấn Ông Đôminicô Nguyễn văn Đức:

Sinh năm 1936 và Ông cho biết “được Cha Diệp Rửa Tội năm 1945” Tuy nhiên, không tìm thấy bút tích Rửa Tội trong số 1643 người do Cha Phanxicô rửa tội trong 16 năm ở Tắc Sậy. Ông Đức kể rằng: Cha Diệp vô nhà thờ Chủ Chí làm lễ hàng tháng hay đôi ba tuần một lần. Cha đến ăn uống và ngủ lại nhà ông hiện đang ở bây giờ là của Cha Mẹ Ông là Ông Lễ và Bà Tú.


Ông Muời Thính là cận vệ của tướng Cao Đài trong vùng là Cao Trường Phát kể cho Ông nghe nhiều lần rằng: Không phải Cao Đài hay Việt Minh giết Cha Diệp mà là hai tên lình Nhựt bị giải giáp và nhập vào phe Ông Cao trường Phát. Hai tên nầy mang tên Cao trường Thắng và Cao Trường Ngươn. Còn một tên nữa không biết tên.
Thắng và Ngươn rất hung dữ và thù ghét Pháp vô cùng. Thấy Cha Diệp tới lui với Pháp, hai tên nầy trả thù bằng cách bày chuyện dẫn linh cao đài của Cao Trường Phát đi lùa Cha Diệp và giáo dân nhốt vào lẫm lùa của Ông Châu văn Sự ở Cây Gừa và chém Cha rồi xô xuống ao gần bên. Ông Cao Trường Phát nghe tin và nghĩ rằng: Ông đã nuôi ong tay áo, hai tên Nhật nầy nếu giết người khác dễ dàng như thế thì có lúc cũng sẽ phản bội và giết Ông chăng? Nên Ông đã lập mưu cho người giết hai tên Nhật mang tên Thắng và Ngươn nầy. Tên lính Nhật còn lại ông âm thầm thanh toán sau.
Bà Huỳnh thị Tú sinh năm 1905
Bà không nhớ nhiều chi tiết về cuộc đời Cha Fx. Trương Bửu Diệp. Bà khóc khi nhắc đến Cha và tình thương của Cha. Bà nói “mọi chuyện đều do Cha lo: áo trằng mặc khi rửa tội hay khi rước lễ thường, khăn tang hay hòm chôn người chết… cha đều lo cho dân nghèo. Cha dạy giữ lửa bằng cách lấy trái ổi non, phơi khô, đốt lên rôi bỏ trong lon đậy kín lại, một tuần sau vẫn còn than đỏ.
Bà Huỳnh thị Tú cho chúng ta hình ảnh xác thực về Cha Fx. Như một mục tử nhân lành: lo lắng và sống chết với đàn chiên.





Ông Louis LÊ HỮU GIẦU, Sàigòn.


Ông Louis Lê hữu Giàu sinh năm 1926, Khúc Tréo, huyện Giá Rai, Bạc Liêu. Ông được rửa tội tại nhà thờ Khúc Tréo. Năm lên 10 tuổi, khoảng năm 1936, Cha Fx. Trương bửu Diệp gửi ông vào Chủng Viện Cù Lao Giêng. Chỉ được một năm, không nhớ rõ lý do, ông không được tiếp tục. Năm sau, tức khoảng năm 1938, Ông được Cha gửi lên Sàigòn học tại Tiểu CV Thánh Giuse đường Cường Để lúc trước. Được hai năm, Cha ông tức Lê hữu Ánh mất. Ông rời chủng viện về nhà luôn.
Không lâu sau đó, Mẹ Ông dời nhà về Tắc Sậy sống với bên ngoại. Ông thành người gần gũi với Cha Phanxicô Trương bửu Diệp: chèo xuồng cho Cha đến các họ đạo lẻ như Gành Hào, Chủ Chí… làm lễ và Ông phụ giúp lễ cho Cha.
Năm 1945-1954 Pháp trở lại Đông Dương, giải giáp Nhật, đồn của Pháp đóng trên Hộ Phòng chỉ cách Tắc Sậy hơn hai cây số. Đây là thời gian vô cùng loạn lạc và tang thương. Những phe nhóm chính trị ở vùng đó như Cao Đài, Miên Thổ và Việt Minh xuất hiện, tranh chấp ảnh hưởng để hùng cứ vùng đó.

Riêng họ đạo Tắc Sậy và cả Khúc Tréo, bà con không di cư, vì có Cha Phanxicô. Chính Ngài tạo một sự ổn định tương đối và chỗ dựa cho cả lương giáo ở đó. Thỉnh thoảng, lính pháp đi ngang tạo một bảo vệ an toàn cho họ đạo. Ông Giàu cho biết rằng: Ban quới chức đề nghị Cha rời vùng bất an nầy về Bạc Liêu cho an toàn bản thân, nhưng Cha từ chối vì Cha được sai để chăn chiên, chiên ở đâu thì người chăn chiên phải ở đó. Chủ chiên không thể bỏ chiên.


Biến cố tháng ba năm 1946:

Một buổi sáng, có tốp lính mặc đồ trắng, cầm cờ trắng đi đầu, để khi gặp lính Pháp thì họ đầu hàng, nhưng phía sau có cờ có hình con mắt, cờ Cao Đài. Tốp lính đến lùa cả lương giáo từ Đất Thánh đến qua nhà thờ, trong đó có cả Cha Phanxicô, bà phước và giáo dân đông hơn một trăm người xuống Cây Gừa, cách đó chừng hơn ba cây số. Họ lùa vào trong hai lẫm lúa, một lẫm có Cha, các bà phước và nhiều người công giáo. Lẫm khác có nhiều người ngoại giáo. Lúc đó độ chừng sau 12 giờ trưa.


Cha bị mời ra ba lần. Hai lần đầu, mỗi lần chừng mười lăm hay hai mươi phút. Cha trở vào, không nói gì cả. Lần thứ ba: Cha không trở lại… sau nầy biết là Cha đã bị giết chết và xô xác xuống ao nhà Ông Giáo Sự. Đến khoảng chập tối, người ta mở cửa cho về và dặn là: lấy đồ tản cư, nếu còn nán lại sẽ giết hết. Bà con tản cư ngay trong đêm. Ông đưa các dì phước sang bên sông vào những nhà trống ở tạm. Ông lên Hộ Phòng báo cho lính Pháp. Họ xuống và mang các dì phước đi an toàn.
Phần sau, như việc đi lấy xác Cha Phanxicô, tẩm liệm và chôn cất.. Ông không có mặt, chỉ nghe nói là người ta tìm thấy xác Cha không khó, mang về Khúc Tréo và chôn cất cha trong phòng thánh nhà thờ.
Gương hy sinh vì con chiên của Cha Phanxicô Trương bửu Diệp đã ảnh hưởng tới đời sống Công Giáo của ông rất nhiều. Ông hy sinh để đi đọc kinh và giúp kẻ đau ốm, bệnh hoạn. Ông sẵn sàng tham gia làm nhân chứng sống cho việc tuyên thánh của Cha Phanxicô Trương bửu Diệp.
Do Linh mục Phêrô Trần thế Tuyên thực hiện 4 giờ chiều ngày 20.8.2011

Với sự giúp đỡ của Anh Thịnh tóc dài ở nhà thờ Lạc Quang Số di động: 01265452323



Tường Trình 2 ngày 15.8.2011 lúc 2:30 chiều.

Ông Phêrô Ngô minh Quang

Khúc Tréo – Xã Tân Phong – Huyện Giá Rai – Bặc Liêu



Ngô minh Quang sinh năm 1925 và được Cha Diệp rửa tội tại nhà thờ Khúc Tréo. Tuy nhiên không tìm ra bút tích rửa tội. Ngô minh Quang sinh ra va lớn lên ở Khúc Tréo từ 1925 cho đến 1951. 1951 Ông đi lính ở Bặc Liêu thời Ông Sáu Hào, Cha của Đức Hồng Y Mẫn làm quan. Rồi Ông đi lính ở Sađéc năm 1952. Năm 1954 về lại Khúc Tréo sinh sống cho đến nay.
Ngày Cha Diệp bị giết chết năm 1946 lúc Ông đã 21 tuổi. Một số bà con Công Giáo ở Tắc Sậy chạy tránh nạn chiến tranh xuống Khúc Tréo và thông tin cho biết là Cha Diệp đã bị bắt và bị giết chết ở Cây Gừa, lẫm lúa nhà Giáo Sự. Cha ghẻ Ông là Huỳnh văn Số, người Công Giáo rất tốt và rất thương Cha Diệp khi nghe hung tin đã kêu ông đi để lấy xác Cha Diệp về chôn. Hai người chèo xuồng suốt quảng đường xa chừng năm cây số đến nhà Ông Giáo Sự ở cây Gừa.
Đến nơi, Ông thấy Cha Diệp chết trần truồng, nắm úp mặt, đang bếnh bồng trên mặt giếng nhà không sâu và cũng không đầy nước. Cha bị chém phía sau ót nhưng không đứt lìa sọ đầu. Óc đầu Cha chắc đã bị cá ăn hết. Ông Số và Ông rửa ráy cho Cha và mang lên xuồng chở về Khúc Tréo khoảng xế chiều.
Hai người mang xác Cha vô nhà Biện Thơ. Biện Thơ là Ông Biện thời bấy giờ. Biện Thơ là Cha của Chín Phước tức Trần đại Phước sau nầy làm trưởng đồn quốc gia đóng ở Tắc Sậy. Biện Thơ lấy áo dài khăn đóng của ông mặc cho Cha. Ông cũng lấy bộ ván ngựa tốt ở nhà đóng hòm cho Cha và chôn cha trong phòng thánh nhà thờ Khúc Tréo.
Ai giết Cha? Và tại sao? Ông Chủ Cận ở Đồng Gò tranh chấp đất đai nhà thờ với Cha Diệp. Nhưng Cha nhờ điền địa của Tây đo đạc và bắt Ông Chủ Cận phải trả lại phần đất lấn chiếm. Chủ Cận thù ghét Cha và trả thù bằng cách nói với Cao trường Phát là tướng Cao Đài lúc đó rằng: Cha thân Pháp và duy trì giáo dân ở Tắc Sậy để giữ đất cho Pháp và có ngày Pháp sẽ đem quân tiêu diệt Cao trường Phát.
Có lẽ Cao trường Phát đã cho lính dưới sự hướng dẫn của hai tên Nhật Bồn bị giải giáp là Cao trường Thắng và Cao trường Ngươn đến lùa Cha và giáo dân vào Cây Gừa để thiêu sống. Nhưng Cha đã nhận chết thay cho bà con giáo dân. Cha Diệp khi còn sống thường đến Khúc Tréo làm lễ. Cha rất thương giáo dân và lo cho người nghèo. Ai cũng thương yêu Cha. Chính Ông khi nghe tin Cha bị giết chết thì tức tốc đi theo Cha ghẻ với xác chứ không hề nghĩ đến hậu quả có thể nguy hiểm cho bản thân.
Lm. Trần thế Tuyên ghi nhận tại nhà Ông Ngô minh Quang lúc 2:30 chiều ngày 15.8.2011



Ông Huỳnh văn Lập tức Ba Lập – Tắc Sậy - Học trò giúp lễ



Sinh năm 1935? Vì bị bệnh tai biến mạch máu não. Nên Ông không thể cung cấp chứng từ mạch lạc được. Ông chỉ “nhớ đâu nói đó!” Ông chỉ xin làm chứng những điều như sau:
Cha Phanxicô Trương bửu Diệp có lòng thương người đặc biệt. Cha thương cả người có đạo và người không đạo. Ông chỉ nhớ là thỉnh thoảng Cha kêu những người nghèo khổ không có gạo ăn vô nhà thờ Tắc Sậy và Cha cho người nấu cơm đải họ ăn no nê.

Cha rất thương lo cho giáo dân có đất đai làm ruộng sinh sống. Người ta lấn đất nhà chung. Cha kiện lên tới đồn Tây. Người ta phải trả lại nhưng thù ghét Cha và có lẽ vì thế mà tìm cách dùng Cao Trường Phát để ám hại Cha?


Cha làm nhiều phép lạ lắm: Chính cháu của Ông bị phong giật. Ông mang vô mộ phần cha và xô nó nằm lên mộ cha. Ông cầu xin Cha. Nó hết bịnh cho tới bây giờ.



Soeur Marie Nguyễn Kim Ly – Cháu họ kêu Cha bằng Bác

Phỏng vấn ngày 5.8.2011 tại Toà Giám Mục Long Xuyên.




Soeur Marie Nguyễn Kim Ly sinh năm 1940. Gia đình soeur nầu cơm cho Cha Diệp và sống trong nhà xứ với Cha. Chính Soeur cũng có mặt trong đêm Cha bị giết chết tháng ba năm 1946. Vì còn quá nhỏ, không biết gì nhiều, nhưng Soeur Marie Kim Ly cũng xin nói những gì mình nhớ:

Cha Phanxicô rất thương người nghèo: Mẹ soeur cho biết là Cha Diệp không cho nấu đồ ăn ngon, vì Cha nói “còn nhiều người nghèo khổ hơn mình nữa!”

Cha Phanxicô Diệp thực sự chết vì đạo, vì đàn chiên Chúa giao. Cha mẹ soeur bảo là người ta bảo Cha phải bỏ Tắc Sậy thì dân mới chịu di tản đi. Khi dân di tản thì người ta sẽ biến nhà thờ và giáo xứ thành mặt trận đánh nhau. Cha không đi, người ta bắt hết và đòi giết hết. Nhưng Cha đã hy sinh chết để bà con sống và di tản đi khỏi giáo xứ.
Cha luôn giữ mình thánh thiện: Lúc nào cha cũng mặc áo dòng đen và siêng năng lần hột và đọc kinh dữ lắm.



Tường Trình ngày 16.8.2011

Bà Trần thị Hường tức Bà Tư Phẩm


Sinh 1933 Tắc Sậy – Cha Fx. Trương bửu Diệp rửa tội cho bà năm 1943. Gia đình ngoại giáo, nhưng Cha Mẹ gửi con cái đến học với Bà Phước ở Tắc Sậy và được rửa tội. Bà có người Anh ba tên Trần văn Nghĩa và em Thứ Bảy Trần thị Phụng cũng được rửa tội trước Cha Mẹ mình.
Năm 1946 giặc giả và ly loạn. Một buổi sáng sớm khoảng sau Tết, lính mặc áo trắng như lính Cao Đài đến lùa giáo dân từ Đất Thánh cách nhà thờ chừng hơn một cây số vô nhà thờ. Từ nhà thờ họ lùa Cha, các bà phước và giáo dân vô cây Gừa cách đó chừng ba hay bốn cây số. Hai em trai của bà là Trần văn Nhân và Trần văn Ân đi coi bò trong đồng, nên không bị lùa chung.
Không nhớ tháng nào nhưng nhớ là sau Tết vì đất nứt nẻ khô ráo đi đau chân lắm. Không biết bao nhiêu người nhưng khá đông chừng bảy hay tám chục người. Đến nơi, bà bị ở chung một chỗ với các bà phước. Cha Mẹ bà ở chung ới Cha Fx. Trương bửu Diệp. Cha Mẹ Bà kêu la kiếm bà. Bà được cho đi sang với Cha Mẹ. Đang khi chạy sang với Cha Mẹ bà bị một người lính Nhật chận lại, đưa dao dài và bén vào cổ, bà té bẹp xuống đất. Lính người Việt Nam nói gì với anh lính Nhật bà không biết và bà được vào chung chỗ với Cha Mẹ bà.
Chừng 8 giờ sáng, Cha bị mời ra ngoài chừng 15 hay 20 phút. Cha trở vô không có gì là buồn phiền hay lo lắng gì cả. Người ta

chất rơm rạ chung quanh lẫm lúa nhà Ông Giáo Sự và biết chắc là họ sẽ đốt chấy tất cả. Cha bị mời ra lần thứ hai khoảng 10giờ sáng. Khi trở vào, mặt Cha đỏ ngầu như bị


đánh hay bị tát. Cha bảo ăn năn tội và cha giải tội lòng lành. Anh Ba Nghĩa của bà nói với Cha Mẹ bà là: Thôi Cha Má hãy rửa tội để rồi tất cả chết chung vối Cha và được lên thiên đàng chung. Anh ba Nghĩa xin nước nơi người canh nói là uống, nhưng đưa cho Cha Fx. Diệp rửa tội cho bà nội bà, không nhớ tên, Cha bà tên Trần văn Năng, Mẹ bà tên Dư thị Lượm, em trai bà tên Trần văn Nuôi lúc đó bảy tuổi, lấy tên thánh Phanxicô Xaviê, chết năm 2007 và em gái bà tên Trần thị Cảnh lúc đó bốn tuổi, lấy tên thánh Anna. Sau nầy, Cha Huỳnh minh Ký ở Bặc Liêu đã làm phép bù cho Cha Mẹ và hai em của bà.

Lần thứ ba Cha bị mời ra khoảng hai ba giờ chiều. Cha không trở lại. Đoán là Cha đã bị thủ tiêu. Khá lâu sau đó, chừng bảy giờ tối họ bỏ cửa trống cho ra về nhưng căn dặn là phải bỏ Tắc Sậy, nếu không sẽ giết hjết không còn con đỏ.

Ngươi ta quay về thu gom đố đạc và tản cư. Hôm sau, người được biết là cha chết. Người ta đi lấy xác Cha ở ao nhà chỗ Ông Giáo Sự. Có nhiều người đàn ông thương mến và nóng lòng đi tìm lấy xác Cha, trong đó có Ông Năng, cha của bà. Họ mô tả: Cha bị chém từ phía sau ót, chết trần truồng và úp mặt. Người ta bỏ cha lên xuồng chở về nhà Ông Biện Thơ ở khúc tréo và chôn cha trong phòng thánh.

Ghi chú: lần phỏng vấn nầy có cả bà Trần thị Cảnh ở Vĩnh Hiệp lên thăm chị là bà Trần thị Hường ở Cái Răng. Cà hai đều đồng ý về những điều kể trên. Có hình bà Trần thị Hường, áo đen và bà Trần thị Cảnh áo màu xanh.


Linh mục Phêrô Trần thế Tuyên



Theo dấu chân Cha

Ngày 13.8.2011: An Hải và Cam bô



Theo “Tiểu Sử Linh Mục Phanxicô TRƯƠNG BỬU DIỆP” được in phía sau hình Cha thì “Tháng 03.1930, Cha Sở Họ Đạo Tắc Sậy. Ngài đã giúp đỡ thành lập nhiều họ đạo trong vùng: Bà Đốc, Cam Bô, An Hải, Chủ Chí, Khúc Tréo, Đông Gò, Rạch Rắn. . .
Bà Đốc, chừng hơn 10 cây số tính từ trục lộ giao thông gần thị trấn Gành Hào. Ngày nay không còn di tích gì của nhà thờ cả: Nhà thờ bị phá sập trong thời chiến và không có linh mục từ sau năm 1946. Sau thời loạn ly, dân chúng tản cư trở về và xây dựng nhà ở trên nền nhà thờ. Bây giờ ngay cả nên nhà thờ cũng không còn dấu vết.
An Hải hay Lò Than ngày xưa hay Gành Hào ngày nay được dung làm đất thánh Công Giáo. Nên nhà thờ cách trục lộ giao thông gần thị trần Gành Hào chừng hơn cây số. Chúng tôi đã thấy có chừng 10 ngôi mộ trên nền nhà thờ cũ nầy. Nhà thờ mới khang trang mang tên Phanxicô được coi như nhà thờ Công Giáo Gành Hào bây giờ.
Đi xe phải mất một giờ đồng hồ từ Tắc Sậy tới Gành Hào. Cách nay bảy mươi năm, Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp dùng xuồng chèo, chắc chắn mất không dưới một ngày dài. Vậy mà Cha phải gánh vác một họ chánh là Tắc Sậy và tám họ đạo lẽ (Tiểu sử không ghi họ Đầu Sấu cách Chủ Chí chừng bốn cây số) Lòng nhiệt thành với Giáo Hội và tình thương con chiên bổn đạo của Cha Diệp thật quá lớn lao.
Campbot, viết theo kiểp phát âm tiếng Việt là Cam Bô. Ông nầy là một điền chủ người Pháp có thế giá trong vùng thời bấy giờ. Ông đã xây cất một nhà thờ gần nhà ông và mời Cha Diệp đến dâng lễ cho Ông cũng như bà con tá điền chung quanh. Điều nầy chắc chắn đã trở thành chuyện đáng ghét cho những người chống thực dân pháp thời bấy giờ, mặc dù chỉ thuần tuý tôn giáo.
Sau năm 1946, không còn linh mục và người dân phải di tản thời loạn ly. Nhà thờ Cambô bị phá sập không con dấu vết. Phần Mộ Ông Cambô đã được di dời từ lâu, bây giờ thuộc phần đất nhà của một gia đình trẻ sau nầy. Tuy nhiên, rất nhiều người biết đến tên Cam Bô và phần mộ của Ông dù không có ai là Công Giáo chung quanh đó.


Tường Trình 17.8.2011

Cồn Phước và Cù Lao Giêng

Bút Tích Rửa Tội của Cha Fx. Trương bửu Diệp


Sổ rửa tội ở Cồn Phước: Không còn quyển sổ nào trước năm 1930. Lý do: Xây sửa nhà xứ nhiều lần, dời đổi nhiều lần và đã cất giữ không cẩn thận. Nên mối đã ăn hết những quyển sổ cũ.
Sổ Rửa Tội ở Cù lao Giêng: Cồn Phước đã từng là họ lẽ của Cù lao Giêng. Có một quyển sổ rửa tội cũ cho tới năm 1888. Không có quyển nào năm 1897, năm Cha Diệp sinh ra và tửa tội.
Trang sau của hình Cha Fx. Trương bửu Diệp có Tiểu Sử Linh Mục Phanxicô Trương Bửu Diệp ghi như sau: “Linh mục Phanxicô Trương Bửu Diệp sinh ngày 01-01.1897, rửa tội ngày 02.02.1897 tại Họ đạo Cồn Phước, thuộc ấp Mỹ Lợi, Xã Mỹ Luông, hiện nay thuộc ấp Mỹ Lợi, xã Mỹ An, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang”
Do ai ghi va lấy chứng từ ở đâu?
Linh mục Martinô Nguyễn ngọc Tỏ hiện la Cha Sở An Bình, Rau Răm (số điện thoại di động 0913900418) nguyên là Cha Sở Tắc Sậy từ 1986-2001. Anh Lê vương Bá, từng cộng tác với Cha Tỏ nhiều năm, số điện thoại di động 0977362025
Năm 1990, hai người đã lên tận Cồn Phước tìm bút tích Rửa Tội của Cha Fx. Trương Bửu Diệp. Cha Sở Cồn Phước lúc bấy giờ là Cha Phaolô Nguyễn ngọc Đỗ (Cha sở Cồn Phước từ 1974-1997) đã mở sổ rửa tội của Cồn Phước và chỉ rõ cho hai người bút tích rửa tội, ngày tháng năm sinh, tên Cha Mẹ của Cha Fx. Trương bửu Diệp.
Cha Martinô Tỏ và Anh Lê vương Bá đã thề và xác nhận sự thật trên điện thoại như vậy vào lúc 10giờ sáng ngày 17.8.2011 với lm. Phêrô Trần thế Tuyên. Cha Sơn, Cha sở Cồn Phước cũng như Ông Nguyễn văn Trào đều xác nhận là vì bất cẩn và sửa chửa nhà xứ nên đã để cho mối mọt gậm nhắm hầu hết các số rửa tội cũ sau khi Cha Đỗ chết.
Ở đất thánh Cồn Phước, ngôi mộ của thân sinh Cha Fx. Trương bửu Diệp là Ông Trương văn Đặng và bà Lucia Ntuyễn thị Thanh đã được chỉnh trang rất đẹp. Ngoài ra cũng còn nền nhà của Ông Bà Đặng và Thanh sinh sống ngày xưa. Căn nhà mới cất sau nầy trên nền nhà cũ, chỉ còn giữ lại cây cột của thời Cha Diệp. Tủ bàn thờ của gia đình thời Cha Diệp vẫn còn.
Một chi tiết liên quan đến tiểu sử: “Ngày 12.03.1946, Ngài bị bắt cùng trên 70 giáo dân…) Không một nhân chứng nào nhớ ngày tháng Cha Fx. Trương bửu Diệp bị bắt và bị giết chết. Ngày 12.03.1946 do Cha Anthony Vũ xuân Vinh ước đoán là “tháng sau Tết người ta thu rơm về nhà mới có rơm chất chung quanh lẫm lúa để thiêu sống giáo dân và đất trong đồng khô hạn nứt nẻ, đi đau chân như bà Trần thị Cảnh tường thuật khi bà được Cha bà là Ông Trần văn Năng cõng trên vai đi đến Cây Gừa.

Ghi nhận và tường trình: Lm. Phêrô Trần thế Tuyên

  1. Nhân chứng gián tiếp – De Auditu – Hearingtnesses


Cha Antôn Vũ xuân Vinh – Cha sở Tắc Sậy từ 1977- 1986

Thự hiện phóng vấn ngày 12.8.2011 tại Họ Đạo Vĩnh Hậu do Cha Tuyên và Cha Tuân




Tắc Sậy năm 1977 thưa dân và rất nghèo. Nhà thờ cũ rất gần bờ sông và có thể tuột xuống sông bất cứ lúc nào. Tôi được đổi đến nhưng chưa có giấy chính thức thường trú. Vừa đến đó được ít ngày, tôi đi mua gạo và gặp nhân viên chính quyền xã, tôi xin Ông ta cho tôi sổ mua hàng. Tôi được cấp sổ mua hàng, được coi như người có hộ khẩu.
Tôi bắt đầu làm tháp chuông rồi di dời và sửa sang nhà thờ. Làm vì cần làm, nhưng cũng không biết sẽ đi đến đâu. Khi sửa sang nhà thờ, một giáo dân đến làm thí công đã bị rơi từ trên cao xuống. Anh ta bất tĩnh và có thể chết. Tôi cầu xin với Cha Diệp, Cựu Cha Sở Tắc Sậy. Chừng năm phút sau, một Bác Sĩ đi ngang, vào thăm nhà thờ. Bác Sĩ làm cấp cứu cho anh thanh niên bị rơi từ trên cao nầy. Bác Sĩ cho anh uống thuốc. Không đầy 30 phút sau anh lồm cồm ngồi dậy, đứng lên và nói với tôi là: Con mạnh lãi rồi, không có sao cả. Anh mạnh khoẻ và còn sống cho đến ngày nay.
Tôi càng ngày càng tin vào sự trợ giúp của Cha Diệp. Tôi kêu gọi mọi người cầu nguyện và rất nhiều người được ơn. Căn cứ vào lời tường thuật của bà con, tôi tổ chức lễ giỗ đầu tiên cho Cha ngày 12.3. 1982. Lễ giỗ đơn giản: chỉ có một bàn ăn hơn mười người.
Nghe người ta kháu nhau rằng: Tên lính Nhật đầu tiên không có can đảm chém vì thấy thần sắc của Cha thật đạc biệt. Tên thứ hai phải nốc cả nửa lít rượu mới dám chém Cha. Cuộc đời Cha thật thánh thiện. Cha là người luôn ban ơn phúc cho người khác: khi còn sống Cha thương người lư6ơng người giáo. Bây giờ, mọi người đer61n với Cha, người lương có thể nhiều hơn người công giáo. Ai cũng nhận được ơn lành nơi Cha.




Đức Cha Gioan Baotixita Bùi Tuần – Giám Mục hưu trí Long Xuyên

Phỏng vấn ngày 6.8.2011.

Đức Cha GB. Bùi Tuần thật mộ mến Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp. Ngài đã chia sẻ với chúng tôi cả giờ đồng hồ. Ngài nhấn mạnh vào lòng từ tâm của Cha. Ngài nhìn nhận Cha là một hiền nhân, đức độ và

giàu lòng bác ái đáng cho mọi linh mục bắt chước.
Xin in lại nguyên văn bản mà Đức Cha Bùi Tuần đã trao cho tôi:
Những cảm nhận của những người đã đến cầu nguyện với Cha

Phanxicô Xaviê Trương bửu Diệp.


  1. Cảm nhận về chính Cha Phanxicô X. Trương bửu Diệp.

Cha là con người đơn sơ, bình dân.

Cha là con người sẵn sàng đón tiếp.

Cha là con người luôn lắng nghe.

Cha là con người có cái tâm.

Cha là con người dạt dào tình xót thương.

Cha là con người để ý đến cuộc sống từng người.

Nói tắt một lời: Ai cũng cảm nhận Cha Diệp là con người dễ thương. Ngài thương hết mọi người, không phân biệt tôn giáo, tín ngưỡng, trình độ, giai cấp, giáo lý, lễ nghi.

Ngài thương cách riêng những người nghèo túng, khổ đau. Ngài có Chúa ở cùng.




  1. Cảm nhận về chính bản thân mình

Sau khi đến với Cha, tâm sự với Cha, cầu nguyện với Cha, hầu như mọi người đều có những cảm nhận về bản thân mình như sau:

Mình được Cha yêu thương.

Mình được Cha chia sẻ.

Mình được Cha giải cứu.

Mình thấy mình được liên hệ với thế giới thần thiêng.

Mình thấy mình cần sống tốt hơn.

Mình thấy mình cần năng cầu nguyện nhiều hơn. Cầu nguyện một cách hồn nhiên và chân thành.

Mình thấy Hội Thánh của Cha Diệp trở nên gần gủi với mình.

Mình thấy Chúa của Cha Diệp trở nên người Cha xót thương hơn mình tưởng. Riêng những người túng nghèo, khổ đau lại tìm được nơi Chúa của Cha Diệp một nguồn an ủi và hy vọng đặc biệt, mà họ không tìm được ở đâu khác.


  1. Cảm tưởng của tiêng tôi.

Cha Phanxicô Trương bửu Diệp là mẫu gương rất hợp thời cho những người hoạt động mục vụ và truyền giáo tại Việt Nam hôm nay.


Tâm lý người Việt Nam hôm nay tuy vốn trân trọng những đấng anh hùng, nhưng thích tìm đến những vị lãnh đạo dễ thương. Dễ thương ở chỗ có đời sống bình dị, đơn sơ, gần gũi, biết đưa con người vào chiều kích thiêng liêng bằng những thái độ sống cảm thương và thương xót.

Sau khi gặp gỡ với những vị lãnh đạo dễ thương, họ cảm thấy mình được kính trọng, được yêu thương, được hy vọng. Thiết tưởng đó là một khởi đầu tôt cho mục vụ truyền giáo.


Long Xuyên ngày 06 tháng 8 năm 2011

+ GB. Bùi Tuần




  1. Những bài viết liên quan

CÂY THẬP GIÁ TRÊN NGÔI MỘ ÐẦY HƯƠNG HOA
CHA PHANXICÔ TRƯƠNG BỬU DIỆP
(1897-1946)


Bài của Linh Mục HỒNG PHÚC CSsR



Càng về cuối mùa chay, vào tuần khổ nạn, bước vào Ðại Lễ Phục Sinh , Phụng vụ trình diển cho chúng ta cảnh tượng một cây thập giá ẩn hiện trên một đỉnh đồi. Cây Thập Giá là biểu hiện tình thương vô bờ bến đối với nhân loại. Cây Thập Giá cũng là mức độ đo lường tình yêu của chúng ta đối với THIÊN CHÚA và đối với tha nhân.

Trên đỉnh đồi GOLGOTHA ,GIOAN là môn đệ duy nhất đã đứng dưới cây Thập Giá, bên cạnh Ðức Mẹ, để chứng kiến cuộc hiến tế của Thầy, để nhìn tận mắt Thầy bị treo trên cây Thập Giá, chết vất vưởng giửa trời và đất. Từ các thương tích, máu hồng không ngớt nhỏ giọt, giọt nầy lướt qua giọt khác theo đà thập giá, rỉ rã chảy xuống nền đất, rồi biến thành những tia đỏ sậm lan dần đến tận cùng trái đất. Tục truyền rằng, sau khi Chuá GIÊSU vừa tắt thở thì "đất động" và một trận mưa rào đổ xuống, máu đào của con THIÊN CHÚA loang lổ trên nền đất theo giòng nước lũ chảy bốn phương như một cuộc rửa tội cho thế giới tội lỗi.

GIOAN con người chứng kiến cảnh tượng đã ghi sâu vào ký ức và sau nầy, lúc về già gần 100 tuổi, viết cuốn Phúc Âm thứ tư, còn ghi nhớ cảnh tượng trên đỉnh đồi GOLGOTHA. Người nhớ lại lời Thầy đã tiên báo trong cuộc đàm đạo với NICÔÐÊMÔ giữa bóng đêm hôm ấy.(Gio.3,14-18)

 THẬP GIÁ TRÊN ÐỈNH ÐỒI BIỂU TƯỢNG TÌNH YÊU VÔ BIÊN.

Gioan viết; Ðức Giêsu nói với Nicođêmô: "Như Moisê giương cao con rắn trong sa mạc . Con Người cũng bị giương cao như vậy, nhõ hầu kẻ nào tin thì nhờ Ngài mà được sống đời đời" (Gio.3,14-15).

Chúa ám chỉ một biến cố sảy ra sau khi ISRAEN ra khỏi Aicập và lưu lạc trong sa mạc. Họ kêu trách Chúa ,"đem con bỏ chợ". Chúa trừng phạt. Từng đoàn rắn độc bò ra giết hại nhiều người. Moisê trong một cử chỉ tiền báo, treo lên cây gổ một con rắn đồng, ai nhìn lên biểu tượng thì được sống (Số 21,6-9). Ðấng Khôn ngoan giải thích : "Ai ngước mắt nhìn lên con rắn, được cứu thoát, không phải vật được nhìn thấy mà vì Ngài là Chuá chúng tôi hết thảy "(kh.ng.16,7). Như vậy, con rắn là biểu tượng một cuộc trở lại, một cuộc phó thác cho tình yêu Thiên Chuá. Cha Charles de Foucauld nói : "Từ ngày tôi biết có THIÊN CHUÁ, tôi hiểu rằng đời tôi phải sống chỉ vì Người."

Biểu tượng đưa đến sự thật. Vì thế, Chuá Kitô phán tiếp: "Thiên Chuá đã yêu thế gian đến nổi đã ban Con một mình, để nhũng ai tin CON NGÀI thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời (Gio.3,16). Ngài đã chết để cứu rổi chúng ta, "bị treo" trên thập giá. Hình ảnh thật linh động. Khi người tử tôi bị đóng đinh, việc đầu tiên lý hình làm là trồng thân cây thập giá, rồi ở dưới đất họ đóng đinh hai tay nạn nhân vào thanh ngang, kéo đến chân cột đã dựng sẳn và "treo" người tử tội lên, hình thành cây thập giá. Một tài liệu cổ xưa nói đến cuôc "vũ khúc xoay mình trên không khí", để ám chỉ cái chết trên thập giá của nạn nhân, (xem LA PASSION DE J.C. selon le Chirurgien của PIERRE BARBRET)

Chúa đã chịu chết trên cây Thập Giá. Chúa. Chúa đã sống lại, để đền tội chúng ta và để cho chúng ta được sự sống vĩnh cửu.

 CÂY THẬP GIÁ BIỂU TƯỢNG ÐỨC BÁC ÁI HY SINH

  Dưới cây thập giá, Tình yêu của Thiên Chúa lôi kéo dun dủi chúng ta. Chúa phán: "Ðã đến giờ con người được tôn vinh. Ta bảo thật các ngươi, nếu hạt lúa mì rơi xuống đất, mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó thối đi, thì nó sẽ sinh nhiều hoa quả ( Gio 12,23-24)" . Lời ấy, dưới cây thập giá in bóng trên nền trời, Chúa cũng nói với mổi người trong chúng ta "Muốn cứu rổi mình thì hãy bắt chước Chuá, biết vác thập giá của mình và giúp kẻ khác vác thập giá của họ, như một bà mẹ kia, mang bệnh tật trên thân xác, nhưng mặt vẫn bình tỉnh hy sinh cho chồng cho con, như một bác sĩ nọ chỉ biết hy sinh cho bệnh nhân nghèo khó, như "NHÓM TỰ NGUYỆN CHỊU ÐAU KHỔ " do Ðức Cha NOVASERE sáng lập, hàng năm đến hành hương ở Lộ Ðức, dâng lên Mẹ những bó hoa đỏ, tiêu biểu chia sẻ sự đau khổ của kẻ khác "Khi Ta phải treo lên Thập Giá, Ta sẽ lôi kéo mọi người đến với Ta." 


Каталог: images -> stories -> liendoan -> giaohoivietnam -> ChaTBD
stories -> BỘ giáo dục và ĐÀo tạo trưỜng đẠi học luật tp. HỒ chí minh dưƠng kim thế nguyên thủ TỤc phá SẢn các tổ chức tín dụng theo pháp luật việt nam
stories -> -
stories -> TỜ khai thông tin của ngưỜi khuyết tật phần I cá nhân ngưỜi khuyết tậT
stories -> BỘ giáo dục và ĐÀo tạO
stories -> CỘng hoà XÃ HỘi chủ ngh ĩa việt nam ban an toàn giao thông độc lập Tự do Hạnh phúc
stories -> BỘ CÔng thưƠng số: 1057/QĐ-bct cộng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam
stories -> BỘ khoa học và CÔng nghệ
stories -> SỐ 02 tháng 10/2008 (Lưu hành nội bộ)
stories -> KẾ hoạch số 02 ngàY 25/9/2009 CỦa hđĐ huyệN ĐIỆn bàN

tải về 458.16 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương