Lời Giới Thiệu
Ý KIẾN VỀ BỘ TIỂU SỬ DANH TĂNG VIỆT NAM
Lời Nói Đầu
I - GIAI ĐOẠN TIỀN CHẤN HƯNG
TỔ BỒ ĐỀ - THÍCH NGUYÊN BIỂU
HÒA THƯỢNG HOẰNG ÂN - MINH KHIÊM
HÒA THƯỢNG MINH HÒA - HOAN HỶ
HÒA THƯỢNG THÍCH VĨNH GIA
HÒA THƯỢNG THÍCH CHÁNH HẬU
HÒA THƯỢNG NHƯ PHÒNG - HOẰNG NGHĨA
II - GIAI ĐOẠN CHẤN HƯNG PHẬT GIÁO VIỆT NAM
TỔ PHI LAI - THÍCH CHÍ THIỀN
HÒA THƯỢNG THÍCH MẬT KHẾ
TỔ VĨNH NGHIÊM - HÒA THƯỢNG - THÍCH THANH HANH
HÒA THƯỢNG THÍCH GIÁC TIÊN
HÒA THƯỢNG THÍCH TỪ PHONG
HÒA THƯỢNG AN LẠC -THÍCH MINH ĐÀNG
TỔ TRUNG HẬU - HÒA THƯỢNG -THÍCH TRỪNG THANH
TỔ BẰNG SỞ - HÒA THƯỢNG - THÍCH TRUNG THỨ
HÒA THƯỢNG - THÍCH TRÍ THIỀN
QUỐC SƯ THÍCH PHƯỚC HUỆ
HÒA THƯỢNG THÍCH HUỆ PHÁP
HÒA THƯỢNG THÍCH KHÁNH HÒA
HÒA THƯỢNG THÍCH BỬU CHUNG
HÒA THƯỢNG VẠN AN-THÍCH CHÁNH THÀNH
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỀN PHƯƠNG
HÒA THƯỢNG BÍCH LIÊN-THÍCH TRÍ HẢI
III - GIAI ĐOẠN THỐNG NHẤT PHẬT GIÁO ĐẦU TIÊN
HÒA THƯỢNG LIÊN TÔN-THÍCH HUYỀN Ý
HÒA THƯỢNG THÍCH HUỆ ĐĂNG
HÒA THƯỢNG THÍCH KHÁNH THÔNG
IV - PHẬT GIÁO Ở GIAI ĐOẠN CHIA ĐÔI ĐẤT NƯỚC
HÒA THƯỢNG BÍCH KHÔNG-THÍCH GIÁC PHONG
TỔ MINH ĐĂNG QUANG
HÒA THƯỢNG THÍCH HUỆ QUANG
HÒA THƯỢNG THÍCH MẬT ỨNG
HÒA THƯỢNG TẾ XUYÊN-THÍCH DOÃN HÀI
HÒA THƯỢNG TUỆ TẠNG - THÍCH TÂM THI
HÒA THƯỢNG THÍCH KHÁNH ANH
HÒA THƯỢNG THÍCH PHÁP HẢI
HÒA THƯỢNG THÍCH MẬT THỂ
HÒA THƯỢNG THÍCH PHƯỚC NHÀN
HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỨC
HÒA THƯỢNG HẢI ĐỨC-THÍCH PHƯỚC HUỆ
HÒA THƯỢNG SƠN VỌNG
HÒA THƯỢNG THÍCH THANH TÍCH
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN TÒNG
HÒA THƯỢNG TĂNG NÊ (NỆ)
HÒA THƯỢNG HỮU NHIÊM
HÒA THƯỢNG TĂNG NÊ (NỆ)
HÒA THƯỢNG HỮU NHIÊM
HÒA THƯỢNG GIÁC QUANG
HÒA THƯỢNG HƯƠNG TÍCH - THÍCH VẠN ÂN
HÒA THƯỢNG THÍCH HUỆ CHIẾU
HÒA THƯỢNG THÍCH MINH ĐỨC
HÒA THƯỢNG THÍCH BÍCH LÂM
(1924 - 1971)
HÒA THƯỢNG THÍCH MẬT NGUYỆN
HÒA THƯỢNG THÍCH HẢI TRÀNG
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN HOA
HÒA THƯỢNG THÍCH TỊNH KHIẾT
HÒA THƯỢNG THÍCH TÂM GIÁC
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN CHIẾU
V - PHẬT GIÁO GIAI ĐOẠN THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
HÒA THƯỢNG THÍCH TRÍ THẮNG
HÒA THƯỢNG THÍCH VIÊN GIÁC
HÒA THƯỢNG THÍCH TỐ LIÊN
HÒA THƯỢNG THÍCH HOÀN THÔNG
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN HÒA
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN MINH
HÒA THƯỢNG BỬU CHƠN
HÒA THƯỢNG THÍCH TRÍ ĐỘ
HÒA THƯỢNG LÂM - EM
HÒA THƯỢNG THÍCH TRÍ HẢI
HÒA THƯỢNG THÍCH GIÁC NHIÊN
HÒA THƯỢNG THÍCH HUYỀN TÂN
VI - GIAI ĐOẠN THỐNG NHẤT PHẬT GIÁO VIỆT NAM LẦN THỨ 2
HÒA THƯỢNG THÍCH GIÁC HẠNH
HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG
HÒA THƯỢNG THÍCH TÂM HOÀN
HÒA THƯỢNG ẨN LÂM
HÒA THƯỢNG THÍCH THÁI KHÔNG
HÒA THƯỢNG THÍCH TRÍ THỦ
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN TƯỜNG
HÒA THƯỢNG TỊNH SỰ
HÒA THƯỢNG THÍCH PHÁP TRÀNG
HÒA THƯỢNG THÍCH THANH TRÍ
HÒA THƯỢNG THÍCH HÀNH TRỤ
HÒA THƯỢNG GIỚI NGHIÊM
HÒA THƯỢNG THÍCH PHÚC HỘ
HÒA THƯỢNG THÍCH THẾ LONG
HÒA THƯỢNG THÍCH MINH NGUYỆT
HÒA THƯỢNG THÍCH TRÍ HƯNG
HÒA THƯỢNG THÍCH VĨNH ĐẠT
HÒA THƯỢNG THÍCH GIÁC TÁNH
HÒA THƯỢNG NGỘ CHÂN TỬ
HÒA THƯỢNG THÍCH BÌNH MINH
HÒA THƯỢNG THÍCH PHƯỚC QUANG
HÒA THƯỢNG THÍCH THANH CHÂN
HÒA THƯỢNG THÍCH HUỆ HƯNG
HÒA THƯỢNG THÍCH BỬU LAI
HÒA THƯỢNG THÍCH TÂM NGUYỆN
HÒA THƯỢNG THÍCH BỬU HUỆ
HÒA THƯỢNG THÍCH HƯNG TỪ
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỆN CHƠN
HÒA THƯỢNG THÍCH HOẰNG ĐỨC
HÒA THƯỢNG THÍCH ĐÔN HẬU
HÒA THƯỢNG THÍCH MẬT HIỂN
HÒA THƯỢNG THÍCH THIỀN TÂM
HÒA THƯỢNG THÍCH NHỰT MINH
HÒA THƯỢNG THÍCH ĐỨC NHUẬN
CƯ SĨ THIỀU CHỬU - NGUYỄN HỮU KHA
CƯ SĨ TÂM MINH - LÊ ĐÌNH THÁM
CƯ SĨ CHÁNH TRÍ - MAI THỌ TRUYỀN
CƯ SĨ NGUYỄN VĂN HIỂU
LỜI CUỐI SÁCH
Tam bảo được hình thành từ ngày đức Phật còn tại thế, và vẫn được truyền trì phát triển, tồn tại liên tục ở thế gian cho tới hiện nay và mãi mãi sau này, đó là nương vào đạo tại nhân hoằng, nương vào sự nghiệp tuyên dương chánh pháp của lịch đại Tổ Sư. Do vậy, Tăng bảo được coi là thành phần trọng yếu, nhờ có Tăng hoằng mà Phật pháp được rộng mở trên khắp thế giới như ngày nay. Trong mỗi đất nước ở bất cứ nơi đâu, nếu có các bậc cao Tăng xuất hiện ở mỗi giai đoạn nào thì Phật pháp ở nơi ấy được phát triển hưng long. Thế nên, đạo Phật thịnh hay suy là căn cứ ở con người, không giới hạn nội qui, định thời chánh pháp, tượng pháp hay mạt pháp.
Đạo Phật được truyền vào Việt Nam, đã trải qua gần 2.000 năm lịch sử, qua nhiều thời đại có lúc thịnh lúc suy, đó chính là phản ảnh của các Cao Tăng có xuất hiện hay không xuất hiện. Để ghi lại những trang sử về sự nghiệp hoằng truyền Đạo pháp của các vị danh Tăng ấy qua các thời đại để khỏi bị thất lạc phai mờ trong quá khứ, và cũng để biểu thị những tấm gương trong sáng ấy phản chiếu cho đời hiện tại và tương lai, nên cuốn “Tiểu Sử Danh Tăng Việt Nam” do Đại đức Thích Đồng Bổn chủ biên được xuất hiện, ra mắt độc giả lần đầu tiên tại Việt Nam.
Phật giáo Trung Quốc, ở đời Lương, cũng đã có bộ “Danh Tăng Truyện” của Sa môn Thích Bảo Xướng và “Cao Tăng Truyện” của Sa môn Thích Tuệ Cảo biên soạn. Tiếp đó là đời Đường lại có “Tục Cao Tăng Truyện” của Sa môn Thích Đạo Tuyên đã xuất hiện. Trong “Cao Tăng Truyện” của Tuệ Cảo, soạn giả có phê phán về chữ “Danh” và chữ “Cao” trong đề mục: “Nếu phần thực hành, hoạt động cao vời, thì trong cao tất có danh; còn có danh, vị tất đã có cao”. Do vậy mà soạn giả dùng chữ “Cao” thay cho chữ “Danh”.
Cao Tăng Truyện của Tuệ Cảo và Tục Cao Tăng Truyện của Đạo Tuyên, cả hai soạn giả đều trình bày về nội dung căn cứ theo 10 khoa, để biểu hiện thích ứng cho từng nhân vật. 10 khoa là: 1- Dịch kinh, 2- Nghĩa giải, 3- Tập Thiền, 4- Minh luật, 5- Hộ pháp, 6- Cảm thông, 7- Di thân (cốt) 8- Đọc tụng, 9- Hưng phúc, 10- Tạp khoa. Hiệu quả của các khoa Dịch kinh, Nghĩa giải, Tập thiền, Minh luật là cơ sở tu đạo; các khoa Hộ pháp, Cảm thông, Di thân, Đọc tụng, Hưng phúc, Tạp khoa là sự nghiệp tiếp vật lợi sinh.
Cuốn “Tiểu Sử Danh Tăng Việt Nam”, từ Danh Tăng được dùng trong đề mục, chữ “Danh” đồng nghĩa với chữ “Cao” nên Danh Tăng ở đây cũng đồng nghĩa là Cao Tăng, không giống với ý nghĩa phân tích của Sa Môn Tuệ Cảo. Nội dung cuốn “ Tiểu Sử Danh Tăng” này, được ghi chép gồm 100 vị Danh Tăng Việt Nam và 4 nhân vật Cư Sĩ tiêu biểu, đã viên tịch ở thế kỷ thứ XX này. Trong mỗi tiểu sử, Ban Biên Tập đều ghi đầy đủ: Danh hiệu, tục tính, nơi sinh, hành trạng sự nghiệp tu hành, nơi tham học, hoằng đạo và nơi chùa trụ trì, ngày tháng năm thị tịch, tuổi thọ, hạ lạp, tháp hiệu, và trình bày tổng quát về sự nghiệp hoằng đạo, truyền đạo, không phân tích thành từng khoa như trên, để người đọc và kê cứu tự tìm hiểu về khả năng tuyên dương giáo pháp của mỗi vị.
Đây là tác phẩm viết về “Tiểu Sử Danh Tăng Việt Nam” lần đầu tiên được ra mắt độc giả. Tuy nhiên, việc hoàn thành được tác phẩm này không phải là việc làm dễ dàng, mà soạn giả cùng với Ban Biên Tập và rất nhiều cộng tác viên nhiệt tâm đã phải tốn bao công sức, bao cố gắng nghiên cứu sưu tầm khắp đó đây trong cả nước. Nay xin chân thành giới thiệu cuốn “Tiểu Sử Danh Tăng Việt Nam” tới Tăng Ni nhị bộ chúng, các hàng Phật tử, và các nhà Thiện tri thức.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày mồng một, tháng Quí Đông, năm Giáp Tuất (01-01-1995) .