GIỚi thiệU: TÒa-thánh tây ninh tòa thánh tây ninh I- giới thiệu tổng quát



tải về 379.7 Kb.
trang5/5
Chuyển đổi dữ liệu18.08.2016
Kích379.7 Kb.
#22103
1   2   3   4   5

ĐỨC CHÍ-TÔN ĐẾN BAN CHO VIỆT NAM

QUYỀN LÀM CHỦ

THỜ CHỮ CHỦ-

Chủ hay Chúa. Âm tuy khác nhưng nghĩa vẫn một. Gồm bộ Chủ và chữ Vương . Ngày xưa Chúa xem như người đứng đầu một nước lớn gọi là Đế thống lãnh các vương hầu. Cũng như Ngôi Trời là Cha, mà Chúa là Con một của Trời. Đọc Chúa là danh của Đấng Chúa Cứu thế đã một lần đến với nhân loại, Ngài đã thọ khổ để chuộc tội cho loài người. Trên hai ngàn năm đã vắng mặt Người.

Qua “Đệ Nhị Hòa-Ước đã ký-kết với Đức Chí Tôn bị nhân-loại bội-ước nữa, vì bội-ước mà bảo sao nhân-loại không bị tội-tình mắc-mỏ cho được”.

Lời Đức Chúa Jésus Christ trong Thánh KANT:

“Je reviens en ce monde avec un Nouveau Jésusalem” (Tôi trở lại thế-gian này với một TÒA THÁNH MỚI ”

Hôm nay Ngài đã trở lại với Toà-Thánh Cao-Đài:

“Nhị kiếp Tây Âu cầm máy tạo,

“Hữu duyên Đông Á nắm Thiên Thơ”

Thánh ngôn đã ghi rõ một đàn cơ do người Pháp hầu đàn. Đức Chí-Tôn giáng dạy:



“Các con có biết chăng hiện nay vì thế gian rất hung bạo nên thời kỳ tận diệt đã hầu kề. Nhân loại tàn sát lẫn nhau, bởi không biết dùng khoa học vào việc phải, nên nó mới biến thành chia rẻ và chiến tranh.

Thánh Đạo của Chúa Cứu Thế (vì sự hiểu lầm) làm tăng gia dục vọng của kẻ mạnh đối người yếu và giúp giáo cho bọn trên hiếp người dưới. Phải có một giáo lý mới mẻ đủ khả năng kềm chế nhân loại trong sự thương

xót chúng sanh. Chỉ có xứ Việt-Nam còn duy trì được sự tôn sùng Tổ phụ theo tục lệ cổ truyền, mặc dù xứ ấy chỉ biết chịu ở dưới quyền lệ thuộc từ ngày được tạo lập đến giờ. Ý Thầy muốn nó được giữ nguyên như vậy mãi” (TNI/131).

Bởi: Ngày nay Người đã trở lại trong nguơn hội này để hoàn thành chương trình Qui nguyên Tam giáo Phục nhứt Ngũ chi, dưới danh hiệu: “Tam-Thiên Thế giới Hộ-Pháp Gíang Lâm” là Đức Hộ-Pháp đó vậy

Tất cả các yếu-lý để làm một con người toàn thiện là phải đủ 4 đức: Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí. Có thể gồm thâu vào một mối ở người tu theo Đạo Cao-Đài ngày nay là đoạt đức làm Chủ, làm Chúa. Phật Thích-Ca cũng nói: Thắng một vạn quân không bằng tự thắng lấy mình là vậy. Thắng lấy mình là làm chủ mình trước tiên. Dầu một bậc vua quan công hầu khanh tể đi nữa mà không thắng lấy mình được thì mọi việc sẽ hư hỏng về sau. Lịch-sử nhân-loại đã cho ta thấy điều ấy. Thế nên ngày nay Đức Chí-Tôn đến mở Đạo Ngài cho Thờ trên Thiên bàn hình chữ CHỦ 主. Tức nhiên điều cần yếu nhứt là mình phải tự làm chủ lấy mình. Đây cũng là câu quyết định: “Ngũ nguyện Thánh Thất an-ninh” vậy.

Dù ở một con người có Tôn-giáo hay một người ngoại Đạo mà có đủ Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí thì cũng là một mẫu người đáng kính, đáng nễ phục. “Thế nên Triết-lý của nền Tôn-giáo Cao-Đài mục đích là làm cho cả nhân-loại đến học đức làm Chúa, làm chủ toàn cả gia-đình:

- Được làm Chủ của một tiểu gia-đình, tức là một Tông tộc, là một vị Hiền tại thế rồi.

- Được làm Chủ một trung gia-đình là quốc gia, là một vị Thánh-nhơn.

- Được làm Chủ một số quốc-gia hiệp lại như Hiệp Chủng quốc tại Mỹ-châu như Washington, Lafayette chẳng hạn là một vị Tiên.

- Được làm Chủ tới đại-gia-đình tức nhiên làm chủ cả toàn tâm-lý thiên-hạ, một nền Tôn-giáo là một vị Phật.



Trên THIÊN BÀN THỜ ĐỨC CHÍ-TÔN

HÌNH CHỮ “CHỦ 主” 5 nét

Thể-pháp của Đạo Cao-Đài có khuôn-khổ tập cho nhơn-loại đi đến mục-đích trong luật-pháp của một nền Chánh-giáo”. Thầy đã dạy trên Thiên bàn thờ Chí-Tôn hình chữ CHỦ tức là gồm 12 món cúng phẩm, đặt thành 3 hàng ngang tạo thành hình quẻ Càn vi thiên (Càn là trời) tức là chỉ ngôi Thượng Đế Thái-cực Thánh Hoàng vi chủ.

Đức Chí-Tôn đến dạy cho nhân loại thờ Ngài dưới hình thức chữ CHỦ là chỉ rõ cho thấy rằng:


Thầy là CHÚA cả Càn khôn thế giái, tức là Chúa tể sự vô vi, nghĩa là chủ quyền của Đạo, mà hễ chủ quyền của Đạo ngự nơi nào thì là Đạo ở nơi ấy” (PCT)


Hiện nay trên Thiên bàn đã sửa sai Pháp:

Ngày nay cũng đặt 12 món cúng phẩm ấy nhưng sửa lại để bông và trái xuống cấp dưới, nghĩa là làm mất đi một đường ngang, bấy giờ còn lại là hình chữ THỔ (thổ là đất) thì trở thành quẻ Khôn khôn vi địa (địa là đất) là thời âm. Âm thạnh tất Dương suy. Đạo bị bế là vậy. Bởi hằng ngày Ta chỉ lạy vào chữ “Thổ” mà thôi.

Nhìn lên Thiên bàn, một lỗi-lầm như trên ta thấy ra rất nhỏ, hầu như không một ai chú-ý, nhưng chiều sâu rộng thật tai hại vô cùng, Đạo bị thất pháp là do đó. Người tu không thành cũng do đó. Người bảo thủ Chơn-truyền cũng phải biết phân biệt bấy nhiêu đó mà tìm tòi nơi Chánh giáo. Đâu là đúng? Đâu là sai? Tự mình điều chỉnh!

Thất pháp như thế nào?

Điều này Thầy có nói với Đức Hộ-Pháp khi Ngài giao quyền cho Hộ-Pháp xuống thế mở Đạo. Nhắc lại lời Đức Hộ-Pháp rằng: "Bần-Đạo vâng lịnh Đức Chí Tôn xuống thế mở Đạo, thì Đức Chí-Tôn mới hỏi rằng:

- Con phục lịnh xuống thế mở Đạo, con mở Bí Pháp trước hay là mở Thể-Pháp trước?

Bần-Đạo trả lời:

- Xin mở Bí-pháp trước.

Chí-Tôn nói:

- Nếu con mở Bí-pháp trước thì phải khổ đa!

Đang lúc đời cạnh-tranh tàn bạo, nếu mở Bí pháp trước, cả sự bí-mật huyền-vi của Đạo, Đời thấy rõ xúm nhau tranh giành phá hoại thì mối Đạo phải ra thế nào?

Vì thế nên mở Thể-pháp trước, dầu cho đời quá dữ có tranh-giành phá hoại cơ thể hữu-vi hữu-hủy đi nữa thì cũng vô hại, xin miễn mặt Bí pháp còn là Đạo còn:

- Bí-pháp là Hiệp-Thiên-đài giữ.

- Thể-pháp là Cửu-trùng-đài mở-mang bành trướng”.

Vậy có hại cho nền chơn giáo

của Chí-Tôn không?

- Nếu nói hại thì quả thật là một điều tai hại ghê gớm, nhưng muốn không hại thì cả nhơn sanh thông hiểu đạo lý, dầu sửa đến đâu mà nhơn sanh đã thấu hiểu rồi thì không còn lầm lạc được. “Tu hữu công mà thành thì không thành” ấy là lời Thầy đã từng nhắc nhở!

Tất nhiên, ngày nay Đức Chí-Tôn đã đến, ban lại CHỦ QUYỀN cho dân tộc Việt-Nam, vì qua bao thời gian nhiều thế hệ cha ông chúng ta đã bị mất chủ quyền, chịu nạn lệ nô, để bây giờ con cháu của các Ngài phải biết đến chữ CHỦ:

- Thứ nhứt là biết có Trời đang làm CHỦ, đang chế ngự toàn cả tâm linh của nhân loại với mục đích đưa nhân loại đến Đại-Đồng. Ấy là chữ CHỦ về Đạo-pháp đó.

- Thứ hai là đất nước Việt-Nam này phải chính do Việt-Nam làm Chủ trong sứ mạng thể thiên hành hoá.

- Thứ ba phải chính mình làm chủ lấy mình: đây là một yếu-tố quyết định và quan trong nhất Giả sử con dân Việt-Nam cứ mê theo chủ nghĩa ngoại lai bán rẻ lương tâm, bán rẻ cả hồn dân tộc, thì dầu Chí-Tôn có ban cho đất nước này nhiều mỏ vàng, mỏ bạc, mỏ dầu hỏa…như hiện nay mà không biết gìn giữ, không biết quí trọng cái nguồn sống thiêng liêng để mà ban rải đến cho toàn dân tộc cùng chung hưởng, chỉ lo làm của riêng của người quyền thế thì cũng sẽ làm mồi cho kẻ tham quyền trục lợi mà thôi. Khác nào các vì giả thương dân chúng mà “rước voi về dày mả tổ, cõng rắn cắn gà nhà” như thời Lê Chiêu Thống là một chứng tích lịch sử hùng hồn nhứt. Nhưng may thay, thời kỳ Cao-Đài Đức Chí-Tôn đã đến để xoay vận BĨ thành THÁI. Ấy cũng là thời Bĩ cực Thái lai rồi đó !



ĐẤT VIỆT-NAM HÌNH CHỮ CHỦ

Nền Đại-Đạo phải có đủ ba yếu-tố: Thiên, Địa, Nhân đó là nền-tảng của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ ngày nay, còn gọi là Thiên-thời, Địa lợi, Nhân hoà.



A- Thiên thời:

Đây là Thiên-Thơ đã định “Khai Đạo muôn năm trước định giờ”. Nền Đại-Đạo này tức là Tôn-giáo toàn cầu vậy! Tôn giáo, Ngài vi chủ năm châu hiệp tín-ngưỡng lại, qui nhứt mà thôi với tôn-chỉ: Tam-giáo qui nguyên Ngũ chi phục nhứt đó!



Thánh-ý của Chí-Tôn rằng: “Thầy đã lập Đạo nơi cõi Nam này, là cốt để ban thưởng một nước từ thuở đến giờ hằng bị lắm cơn thạnh nộ của Thầy. Thầy lại tha-thứ, lại còn đến ban thưởng một cách vinh-diệu. Từ tạo Thiên lập Địa, chưa nước nào dưới quả địa-cầu 68 này đặng vậy, cốt để ban thưởng các con thì các con hưởng phần hơn là đáng, lẽ nào Thầy đã để phần nhiều cho các nước khác sao!” (TN II/25)

B- Địa lợi: Xin giới thiệu với Bạn một đất nước Việt Nam liền một dải từ Nam quan đến ải Cà Mau. Hình chữ S, nhưng nếu nhìn kỹ về địa dư cũng như về huyền thoại thì quả thật đây là hình con Rồng uốn khúc, như vươn mình tới trong một khí thế hào hùng.

1-Việt-Nam là Thánh-Địa: Chính đây là một nền tảng quan-trọng về vật-chất nữa, là đất nước Việt-Nam:

Toàn dân Việt-Nam có chung một niềm kiêu-hãnh về dân-tộc, về đất nước. Vì đất nước Việt-Nam thân yêu của chúng ta có những nét đặc thù khả kính.

Lời tiên-tri của Thầy là:

Một nước nhỏ-nhoi trong Vạn quốc,

Ngày sau làm chủ mới là kỳ”.

Tuy nhiên cũng nên điểm lại trên thực-tế Việt-Nam có được những yếu-tố nào mà được chọn là nước CHỦ của Vạn quốc trong kỳ Thượng-nguơn tứ chuyển này ? Vì sao nước Việt Nam được gọi là Thánh-địa?

Xét về ba phương-diện:

* Về mặt triết-lý văn-minh:

Nước Việt-Nam thọ ba ảnh-hưởng của ba nền Tôn giáo: Thích- Đạo- Nho từ Ấn-độ và Trung-hoa truyền sang. Ba nền Tôn-giáo ấy đã được đồng-thời phát triển dưới thời nhà Lý và nhà Trần bằng sự bình-đẳng của ba nền Tôn giáo nói trên. Kịp đến khi văn-minh Âu-châu tràn vào thì Việt Nam lại được hưởng thụ thêm nền văn-minh Cơ-đốc-giáo nữa. Như vậy, Việt-Nam là mảnh đất gieo Đạo giáo từ lâu; vả lại Việt-Nam ít tạo oan báo, nên nghiệp quả của nó cũng nhẹ nhàng. Việt Nam có đủ điều kiện để làm cơ qui nhứt toàn thế-giới vì lý-do ấy.



*Xét về hình thể địa-lý thiên-nhiên:

Việt-Nam nằm vào vị-trí đặc biệt của Á-châu, mà Á-châu lại nằm vào vị trí trung-tâm của quả đất và Á-châu là châu lớn nhất thế giới. Châu Á thuộc sắc da vàng, theo lý của Ngũ-hành thuộc Thổ, mà Thổ chính là ở trung-ương.

Việt-Nam là cửa ngõ để tiếp nạp các luồng tư-tưởng

từ Đông sang Tây cũng là cửa ngõ để phòng-vệ đất nước


cho các giống dân miền Đông Nam châu Á.

*Xét về hình thể địa-lý huyền-bí:

Việt-Nam có con sông dài vào bậc nhất thế-giới tất

sẽ tạo nên linh-khí thiêng-liêng. Linh-khí ấy tạo nên Long

mạch Cửu-Long và dãy Thất-sơn nơi Châu-đốc đó vậy.

Miền Nam là nơi đất mới khai-khẩn nên những quả báo chưa gây nhiều, lại có luồng nước nóng và nước lạnh từ các miền đại-dương hòa-hợp để tạo nên một khí-hậu điều-hòa.

Tóm lại, Việt-Nam có đủ điều-kiện:Thiên-Địa- Nhân tức là Tam tài để đứng ra chủ-trương một mối Đại Đạo. Tam-tài ứng với lý Tam-ngôi. Tam ngôi ba điểm đều vẹn thì làm chủ thiên-hạ là lẽ thường chớ có gì đâu khác lạ !

Nhưng Thầy cũng thường dạy rằng:

Làm chủ đây là chủ về tinh-thần chớ không phải mang binh hùng tướng mạnh đi chiếm đất như các con lầm tưởng. Cái chủ tinh thần mới trường-cữu, còn làm chủ theo thói đời thì nó lỏng-lẻo, bấp-bênh nào có bền-chắc, nào có nghĩa lý gì!”

Cái lý Tam ngôi nhứt thể biến sanh Tam-giáo, Tam nguơn, Tam bửu…Số Tam là chu-kỳ của trời đất để thực hiện cơ vận-chuyển hóa sanh, qui hợp. Việt-Nam cũng là một Bát-Quái Đồ-thiên có đầy-đủ các con số ấy, tức nhiên là một Thái-Cực-Đồ trọn vẹn.

2- Việt-Nam là một Quốc gia Thiên định:

Với đất nước Việt-Nam cũng thế, cũng có đủ yếu tố Âm-Dương như trong một cơ thể con người toàn vẹn. Nhờ Việt-Nam được kết tinh tú-khí âm dương điều hòa mới được đứng vào hàng địa linh. Khi đã là địa-linh tất nhiên xuất hiện nhiều nhân-kiệt.

Việt Nam là một thái cực đồ Chia hai phần rõ rệt:

- Phần đất liền là Thái Dương

- Phần biển là Thái Âm.

Trong đất liền có biển Hồ (thuộc Cambodge) là nước trong đất tức là Thiếu Âm.

Trong biển có đất (đảo Hải Nam ở Trung-Hoa là đất trong nước) là Thiếu Dương.

Như vậy bốn yếu-tố trên hợp thành TỨ TƯỢNG.

Giữa dãy đất có Ngũ hành-sơn để định cái tâm của vòng tròn tạo thành một Hậu Thiên Bát-Quái mà núi này đứng vào ngũ trung. Việt Nam là một Thái Cực Hoàn đồ.

*Miền Bắc có Thăng Long thành (kinh đô nhà vua)

*Miền Trung có Cố-Đô Huế (kinh đô nhà Nguyễn)

*Miền Nam có Tòa-Thánh Tây-Ninh là (Thiên-triều của Thượng-Đế).

Ba kinh-đô này đã chấm đậm 3 nét Dương hùng-vĩ lập thành Tam Tài (Thiên Địa Nhân) là quẻ CÀN càn vi thiên (càn là trời). Hơn nữa bờ biển Việt-Nam chạy suốt từ Bắc đến Nam như một gạch đứng xuyên qua Quẻ Càn biến thành chữ VƯƠNG Nhưng vì có Tòa-Thánh Tây Ninh ở miền Nam Việt-Nam, do Đức Chí-Tôn ngự là một Thiên triều của Thượng-Đế, thế nên chữ Vương biến thành chữ CHỦ tức nhiên Việt-Nam là một quốc gia Thiên định, như lời Ngài có tiên tri từ thử: Trong đất nước Việt Nam còn có nhiều thắng cảnh nổi tiếng, đó là: Châu-Đốc có Thất Sơn là 7 núi; đối với người là thất khiếu dương ở mặt, người tu biến thất tình thành Thất khiếu sanh quang để suốt thông trời đất. Miền Nam có Cửu Long giang, phát-nguyên từ ngọn núi cao nhất thế giới là nguồn phát xuất tức là Hy Mã Lạp Sơn (Hymalaya), đổ ra sông

Hoàng-Hà chảy dài từ Ấn độ, Trung-Quốc qua Lào, Miên, rồi ra 9 cửa tạo thành Cửu-Long-giang chín khúc (ở toàn người là Cửu khiếu).

Địa thế miền Nam Việt-Nam như một mình rồng uốn khúc, dài từ mũi Cà-Mau đến ải Nam-Quan thật linh động. Thế đất Việt-Nam là một con Rồng khi ẩn khi hiện có đỉnh đầu là dãy Thất Sơn (Châu Đốc): có hai mắt là núi Dương đông (Phú-Quốc) và núi Thạch Động Hà-Tiên, vùng Cần-Thơ có miệng là các cửa sông Cửu Long, có chót lưỡi là núi Côn lôn (Côn Đảo).

Chấm đậm 12 huyệt sáng-suốt: 6 huyệt chánh, 6 huyệt phụ và huyệt trung ương là huyệt hội các huyệt, mà số 12 huyệt lại thuộc về Tâm-điền-huyệt, cho nên khiến các hạng dân trong nước lần lần xu-hướng vào đường đạo hạnh. Các huyệt vừa kết tụ thì các Tôn-giáo, giáo-hội lần lần phát triển, nhân dân mở rộng tâm thiện biết hướng về đạo pháp, biết tín-ngưỡng tu trì.

Dân Việt-Nam theo thời cơ thiên-định, tinh-thần rất thông-minh, tài trí, đức hạnh; các hồn linh chuyển kiếp làm con người trong nước, vì mảnh đất Việt-Nam được coi như là một thí điểm. Nam phần Việt-Nam là nơi địa huyệt, thích-hợp với sự tiến hóa của các linh-hồn ấy. Cho nên các linh hồn tốt đẹp, ưu tú khắp nơi hội hiệp tại Nam phần Việt-Nam do luật trời biến động “nguồn ân thánh triết” lâm phàm sẽ thâu các linh hồn ấy vào hàng Môn Đệ của Đức Thượng Đế đúng vào địa-cầu này vậy. Quả đúng như lời tiên-tri của Đức Chí-Tôn về Thượng Ngươn Thánh Đức, như lời Đức Chí-Tôn đã dạy. Nói đúng ra Việt-Nam là một Thái-Cực-Đồ trọn vẹn.

3- Đền Thánh Cao-Đài

đặt trong vùng Thánh Địa

Đức Lý Đại Tiên dạy ngay từ lúc khởi đầu rằng:

Phải cất Thánh-Thất cho xong y như lời dạy, chư Đạo hữu phải hiệp sức nhau đặng lập thành Tòa-Thánh, chi chi cũng ở tại Tây-ninh này mà thôi. Vì là Thánh Địa. Vả lại phong thổ tốt cho nhiều nước ngoại quốc đến đây học Đạo. Lão muốn nơi khác mà Chí-Tôn không chịu.

Thượng-Trung-Nhựt, phải làm thế nào chừa đất dư ra ít nữa là 50 mẫu là trọn cả bản đồ Bạch-Ngọc-kinh và cho đủ Thánh-địa ấy. Hiền hữu đi chọn đất về cho Lão hay, cầu khẩn Chí-Tôn nghe!” (19-01 Đinh-Mão)

Thầy dạy:

Các con nghe! Nơi nào Thầy ngự thì nơi ấy là Thánh Địa. Thầy đã ban cho Thần Hoàng Long-Thành thăng lên chức Văn-Xương vào trấn nhậm làng Hiệp-ninh dạy dỗ dân vô Đạo. Thầy ban đặng quyền thưởng phạt đặng răn làng ấy cho đến ngày chúng nó biết ăn-năn cải hối. Vậy thì làng Long-Thành các con khá an lòng.



Còn Tòa-Thánh Thầy muốn để cho có nhơn lực hiệp cùng Thiên ý là hạnh của Thầy, các con nên xem gương mà bắt chước. Từ khi Thầy đến lập Đạo cho đến giờ Thầy chưa hề một mình chuyên quyền bao giờ. Các con lựa chọn nơi nào mà Hội-Thánh vừa lòng thì là đẹp lòng Thầy. Các con phải chung hiệp nhau mà lo cho hoàn toàn Tòa-Thánh, chi chi cũng tại Tây-ninh này mà thôi”.

(Ngày 20-01 Đnh-Mão)

Đức Lý Đại-Tiên là một Kiến trúc-sư vô hình luôn một bên chỉ dẫn. Còn Đức Hộ-Pháp bấy giờ Ngài là Đốc công trực tiếp thi công Đền Thánh.

Đức Lý nói với Ngài Thái Thơ Thanh về ý-nghĩa cuộc diện đất Thánh địa ấy rằng:

Lão khen Thái-Thơ-Thanh phải đó đa! Tưởng chư Hiền hữu không thấy nữa: Lão cắt nghĩa vì sao cuộc đất ấy là Thánh Địa. Sâu hơn 300 thước như con sông: giữa trung tim đất giáp lại trúng giữa sáu nguồn làm như sáu con Rồng đoanh nhau. Nguồn nước ấy trúng ngay đảnh núi gọi là Lục Long phò ấn; ngay miếng đất đó đặng ba đầu: một đầu ra Giếng mạch Ao-Hồ, hai đầu nữa bên cụm rừng bên kia. Người Lang-sa chỉ đòi hai mươi ngàn rồi trả đúng có mười lăm ngàn. Lão dặn thì thành trả có 17, 18 ngàn thì đặng vậy”.



4- Đền Thánh Cao-Đài là Bạch-Ngọc-Kinh tại thế

Ngài Khai-Pháp giáng cơ nói với Ngài Bảo-Thế:

“Hiền-huynh vũng đức tin, cuộc thế đã đến thời-kỳ kết thúc, nên Thần Tiên đã lâm phàm đồng ngưỡng về Cao-Đài Thánh Địa là Bạch-Ngọc-Kinh tại thế.

Buổi Phật Di-Lạc-Vương trị vì Thiên hạ, cứ tiến tới có ngày vui sắp đến” (Ngày 1-12 Giáp Thìn – dl 4-1-1965)



Đức Hộ-pháp cũng nói rõ Thánh Hiền xuất thế:

Bần Đạo rất hài lòng đặng thấy con cái của Đức Chí-Tôn ngày nay được biết nguồn gốc của sự Thương yêu, nên chi toàn cả chúng sanh đều hướng về sự Hòa bình cả thế giới, nhưng chẳng nước nào tầm ra manh mối.



Vậy chỉ sau này có Đạo mới phăng được mối để dìu-dắt toàn cả chúng sanh làm Chủ các nước trong hoàn cầu y theo lời của Đức Chí-Tôn đã tiền định.

Bần Đạo để lời cám ơn cả Chức sắc, Chức việc có lòng hội hiệp cùng nhau lo cuộc đại nghiệp của Chí-Tôn, chẳng phải cuộc lễ lớn mà mừng, nhưng mừng đặng một khối hòa ái cộng yêu với nhau. Đó là tượng trưng cho cả tinh thần của Đạo. Ngày nay nước Việt-Nam có nhiều Thánh Hiền xuất thế, nhưng còn ẩn danh ở trong các hang

thẵm để lo lập nghiệp sau này. Hội Long-Hoa sẽ đến ở tại Nam phần Việt-Nam. Vậy ngày giờ đã gần đến, nên Bần Đạo để lời khuyên cả Chức sắc và toàn Đạo rán thế nào thống nhứt Đạo cho được mới có đủ sức mạnh để làm gương cho Vạn quốc. Chỉ có chúng ta sau này phải lãnh sứ mạng đó. Bần Đạo rất vui mà tỏ Thiên cơ đã lộ.

Bần Đạo để lời cám ơn và ban phép lành cho tất cả.

(Ngày 10-4 Giáp Thìn Dl 21-5-1964)



5- Nước Nhựt được Thiêng-liêng mặc khải về Thánh Địa Việt-Nam:

Đây, tiếng nói của người Nhựt, Ông TAMAMITSU FUJINOMIYA nói rằng:

Vào ngày 13 tháng 12 năm 1972 Tôi có tiếp nhận được một mặc khải Thiêng liêng ở núi Fuji dạy rằng:

Có một Thánh Địa vĩ đại ở Việt-Nam. TA đã chuẩn bị nó cho ngày hôm nay. Con hãy đi tìm và liên lạc chặt chẽ với Thánh-địa ấy.”



Vì thế khi viếng Việt-Nam, Tôi nhận thấy rằng Thánh-ý đã thực hiện huy-hoàng Thánh-Địa ấy ở Tôn giáo Cao-Đài. Tôi rất thỏa mãn với Đấng Thượng-Đế của quí Tôn giáo, với đặc tính của học thuyết Cao-Đài, đức độ của quí vị lãnh đạo, tầm mức sanh hoạt và những triển vọng của quí Tôn giáo. Ngày nay nhân loại đang thực hiện với thời kỳ sau cùng và chúng ta, những người Tôn-giáo cần có một sự phối hợp chặt chẽ giữa chúng ta đã được thọ mạng bởi Thánh-ý và tình thương vô tận của Đấng Thượng-Đế muốn nêu ra một phương thức cứu nguy nhân loại. Khi Tôi được quí đại diện của bốn Tôn giáo lớn tại miền Nam Việt-Nam mời họp trong ngày 24 tháng 2, Tôi có đưa ra một đề nghị:

Một đại hội của các Tôn giáo Thế giới phải được triệu tập ở chính tại Việt-Nam. Từ nơi đây, một sự tấn công ôn-hòa với Satan (Tà quyền) sẽ bắt đầu”.



Đề nghị của Tôi được toàn thể Hội-trường chấp thuận, Tôi sẽ rất lấy làm hạnh phúc nếu Ngài hoan hỉ giúp đỡ Tôi thực hiện chương trình này. Sợi dây liên lạc tinh thần nằm trên sự phối hợp giữa Tôn giáo Cao-Đài ở Việt Nam và Fuji ở Nhật Bản và quả Địa cầu dựa theo Thánh ý của Đức Thượng-Đế sẽ bắt đầu quay quanh trục chân chính này. Tôi xin tỏ sự biết ơn sâu xa đối với Thượng-Đế và nồng nhiệt đối với Ngài và tất cả sự tử tế và tiếp đãi chân thành của Ngài và của dân tộc Ngài đã dành cho Tôi. Cầu xin Tôn giáo Cao-Đài sẽ làm tròn sứ mạng Thiêng-liêng và kính chúc Ngài dồi dào sức khỏe với lòng biết ơn sâu xa của Tôi”.

TAMAMITSU FUJINOMIYA

Đền Thánh là một KHỐI ĐỨC TIN

Đức Hộ-Pháp nói: “Đây là Tòa-Thánh là nơi Đức Chí-Tôn đến, nhất định lập ngôi vị của Ngài trong mọi sự cố-gắng của con cái Ngài, tượng-trưng khối tinh thần vững chắc, thì có ai đủ quyền-năng nào mà diệt được. Đền Thánh kể từ đây không còn ai xem nó là vôi, cát, xi-măng nữa, mà là một khối đức-tin của toàn con cái của Đức Chí Tôn đã tượng nên hình đó vậy. Từ đây một sắc dân nào có đủ đức-tin nơi Đức Chí Tôn là Chúa-tể vạn loại thì dầu ở nơi phương trời nào, họ sẽ hướng về Đền-Thánh mà cầu nguyện hằng ngày, hằng giờ để mong hưởng phước lành của Ngài…“Nay, Đức Chí-Tôn đến tạo Đạo, Ngài dựng nên Toà-Thánh Cao-Đài hiện tại nơi miền Nam Việt-Nam này là ngôi của Đức Chí-Tôn ngự, tượng-trưng Bạch Ngọc kinh tại thế. Cái quyền-năng vô cực vô thượng của Ngài do những pháp vô-vi mầu-nhiệm mà có nên gọi là Bí pháp. Đức Chí-Tôn cũng dùng Bí-pháp mà lập Đại-Đạo Tam-kỳ Phổ-Độ để ứng nghiệm cái quyền-năng của Ngài nơi địa cầu 68 này để bảo-tồn cơ sanh-hóa, vì Ngài là Chúa sự Thương yêu, mà vì thương-yêu mới có sanh sanh hóa hóa. Vậy nên Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ do Bí-pháp lập thành.





MỤC LỤC: ĐÂY! TÒA THÁNH TÂY NINH
I- Giới thiệu tổng quát………………………..Trang 1

II- Tìm hiểu châu vi Nội-Ô Tòa-Thánh……………..9

III-Những dinh thự trong Nội-Ô Tòa-Thánh………17

IV-Giải thích nội tâm và ngoại tâm Đền Thánh …..33

V-Tòa Thánh Cao Đài dưới mắt người Công Giáo .72

v





Thánh Địa ngày khởi vui trọng đại

Tháng 6 năm Canh-Dần

(dl: 07-2010)

Nữ Soạn giả
NGUYÊN THỦY


Trong Thánh Kinh Tân ước nói Đức Chúa Jésus-Christ có tiên tri “Trong 2.000 năm, Cha ta sẽ đến các ngươi một lần nữa, chỗ Cha ta đến là SƠN LÂM, xung quanh nhiều CON MẮT. Các ngươi muốn thấy Cha ta, đầu óc các ngươi phải minh mẫn và sáng suốt, tâm hồn các người phải có lòng Thành khẩn và Tín ngưỡng hiệp lại mới thấy Cha ta”. Từ lâu đã có nhiều người đi tìm chỗ Cha ta đến, họ lên Hy-Mã-Lạp-Sơn, lên non cao rừng thẵm mà tìm không thấy; còn nơi Cha ta ngự là một “con vật linh động”, xung quanh có nhiều CON MẮT”. Nay đã tìm thấy rồi.

ĐÂY ! TÒA THÁNH TÂY NINH !



                   






tải về 379.7 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương