“Falling Apart Of The World (World Falling Apart)



tải về 2.56 Mb.
trang2/5
Chuyển đổi dữ liệu15.05.2018
Kích2.56 Mb.
#38436
1   2   3   4   5

Hi hết thy các dân, hãy nghe! Hi đt và mi vt cha trên đt, hãy lng tai! Nguyn xin Chúa Giê-hô-va t đn thánh Ngài, nguyn xin Chúa làm chng nghch cùng các ngươi. Vì ny, Đc Giê-hô-va ra t ch Ngài, xung và đp trên các nơi cao ca đt. Các núi s tan chy dưi Ngài, các trũng s chia xé, như sáp trưc la, như nưc chy xung dc.

113 Và trong thư Hê-bơ-rơ chương 12:25, chúng ta đọc:

Anh em hãy gi; Ch t chi Đng Phán cùng mình, vì nếu nhng k kia c Đng truyn Li báo cáo dưi đt, còn không tránh khi thay, hung chi chúng ta, nếu c Đng truyn Li báo cáo t trên tri, thì càng không tránh khi đưc.

114 Giờ nầy, lạy Đức Chúa Trời, xin gia thêm những ơn phước của Ngài cho việc đọc Lời Ngài, ban cho mỗi người chúng con hôm nay điều mà Ngài muốn chúng con biết, để chúng con có thể rời đây và cảm thấy rằng chúng con ở trong sự Vinh hiển của Ngài, có thể tấn tới với một cái nhìn mới và sự thông hiểu tốt hơn, với một quyết tâm cao hơn khi chúng con đi vào tòa nhà này, vì chúng con cầu xin điều đó trong Danh Jêsus. A-men!

Xin mời ngồi.



115 Nào, đừng nghi ngờ,nếu tôi muốn nghe đọc phân đoạn đó cho một Sứ điệp Giáng sinh. Tôi đã nói, “Đó chẳng phải là trích đoạn dành cho Sứ điệp Giáng sinh kỳ lạ sao?”... Mục đích của tôi làm điều này, là mang đến cho Hội thánh điều gì đó, có lẽ khác một chút bởi vì trên đài truyền thanh suốt Lễ Giáng sinh, anh em đã nghe câu chuyện cũ quen thuộc nhiều lần, về những Nhà Thông thái đến từ phương Đông, đi tìm Hài Nhi Đấng Cứu Thế, sự ngưỡng mộ của những người chăn chiên, sự xuất hiện của ngôi sao, tất cả những câu chuyện Giáng sinh này đi và tạo nên niềm tin tôn giáo của chúng ta hôm nay. Hết thảy những câu chuyện đều rất hay. Tôi biết ơn điều đó. Nhưng tôi nghĩ, sáng nay trong Hội thánh, chắc có lẽ Mục sư của chúng ta, đêm nay hay Chúa nhật tới, sẽ mang đến Sứ điệp, điều gì đó về đề tài đó. Tôi nghĩ, rồi nó sẽ cho dân sự sự thay đổi về một quan điểm nào đó khác về Lễ Giáng sinh... Tôi đã chọn phân đoạn này. Chỉ một vài từ.

116 Bây giờ, tôi nhìn thấy anh em đang thay đổi chỗ ngồi, một vài người đang đứng, một vài người đang ngồi. Tốt lắm. Ngày gần đây chúng ta sẽ có chỗ để chúng ta... Xin lỗi, chúng ta không thể để cho những lối đi này đầy người được, vì bên cứu hỏa không cho phép chúng ta làm điều đó. Nhưng rất gần đây, chúng ta sẽ có thêm một chút, ý Chúa. Họ đã bắt đầu rồi. Ngay khi chúng ta có thể, chúng ta sẽ dựng lên. Đó sẽ là một nơi khác khi nó đến phần vật chất của nơi ấy. Sẽ thực sự không còn chút nào của Đền tạm cũ tỏ cho thấy. Có những cánh cửa sổ kính bị hoen, sẽ có lớp trét gạch bao quanh nó. Nó sẽ khác hẳn. Nhưng tòa nhà cũ sẽ còn tại đây, vì chúng ta có một mục đích cho chuyện đó. Hiểu không? “Hãy để những bức tường cũ vẫn như cũ.” Chúng ta sẽ lấp nó lại, đặt những viên đá chung quanh, vân vân, nhưng nó vẫn như cũ vậy.

117 Lễ Giáng sinh. Tôi thực sự ao ước dân chúng trên thế giới có thể hiểu được Lễ Giáng sinh thực sự là gì. Từ Lễ Giáng sinh đầu tiên, là một từ ngữ Công giáo. Nó có nghĩa là “...Của Đấng Christ.” (“Christ’s...”) “C-h-r-i-s-t-m-a-s,” “Thánh Lễ (đám đông) của Đấng Christ” (Christ’s mass). (Hiểu không?) Nó đã được định sẵn hay bắt đầu với Giáo hội La-mã. Đấng Chirst không được sinh ra vào ngày 25 tháng 12 hơn là tôi. Ồ. Đó chỉ hoàn toàn là một tập hợp của giáo điều. Hết thảy có trong đó là vậy. Như vị Tiên tri đã nói, “C thế gian đã tr nên bi hoi ô uế.” Đúng vậy. Chẳng có sự thanh sạch nơi nào cả. Được xem như một ngày nghỉ, ồ, ông già Nô-ên thay thế Lễ Giáng sinh, sự Giáng sinh trong máng cỏ. Thỏ, gà và những chiếc mũ mới thay thế sự phục sinh. Đức Chúa Trời xuất hiện ở đâu trong tất cả những điều này? Hiểu không? Lý do của điều này là vì loài người, thương mại.

118 Ồ, họ cố gắng mua quà Giáng sinh cách đây nhiều tháng, chỉ là một thói quen của dân ngoại giáo! Chẳng có điều gì tin kính trong đó. Ồ, họ cố nói “Dâng những món quà, với những Nhà Thông thái.” Đó chỉ là một ốc đảo cho lời bào chữa của ma quỷ. Anh em muốn dâng điều gì đó, chính là đời sống của anh em dâng cho Đấng Christ. Đừng tặng cho nhau, hãy dâng cho Ngài. Vì đó là những gì Ngài đã chết cho. Đó là mục đích Ngài đến. Hiểu không?

119 Nhưng nó phải là một nơi, thành sự rủa sả cho trẻ con. Người hàng xóm nào đó dưới đường phố có thể có nhiều, và trẻ nhỏ khác chẳng có gì cả và chúng nhìn. Cả mọi sự đều bị sai trật. Chỉ thế thôi. Những nhà buôn nâng cao việc kinh doanh của họ tại những chỗ này. Thế đấy, vợ tôi đi mua thứ gì đó cho một vài đứa nhỏ, cách đây khoảng 3 tuần, họ bảo, “Ồ, chúng tôi đã bán sạch hàng. Chúng tôi đặt gấp đôi hàng năm nay, vậy đã bán hết rồi.” 3 hay 4 tuần lễ trước ngày Lễ đã bắt đầu mua sắm. Ồ, quả là một thương vụ lớn làm sao.

120 Rốt cuộc, anh em có biết Lễ Giáng sinh đã từng bắt đầu như thế nào, điều mà chúng ta gọi là “Sự Rước Lễ Đấng Chirst” “Christ’s mass”? Đây là câu chuyện về điều đó, tôi có viết xuống một chút tại đây trên trang giấy. Tôi vừa mới hoàn tất trong năm ngoái, trước khi tôi giảng 7 Thời đại Hội thánh, dạy cho dân sự ở đây, tôi đã lấy các quyển, “Giáo hội nghị Nicaea”, “Hội đồng Tiền Nicaea”, “Hội đồng Hậu Nicaea”, “Các Giáo phụ Nicene”, “Hai Ba-by-lôn” của Histop và “Sách Của Những Người Tuận Đạo” của Foxe và tất cả, vì tôi đã nghe quí vị Mục sư Truyền đạo trích dẫn chúng. Nhưng chính tôi muốn đọc chúng để thấy, để tôi sẽ biết khi tôi đọc nó hay nói với dân sự của mình, vì Đức Chúa Trời sẽ khiến tôi trả lời vào ngày phán xét những gì tôi nói với dân sự. Do vậy, tôi không phải nói những gì người nào đó khác nói họ đã đọc; Chính tôi muốn đọc và biết được.

121 Vậy thì, thực sự, Lễ Giáng sinh, Đấng Christ, tôi tin và hầu như có thể chứng minh... Giống như sự sống lại có thể được chứng minh bởi nhìn vào Đấng Sáng Tạo, như thế nào Ngài đã tạo nên tất cả đời sống thực vật này, như thế nào mọi thứ phục vụ cho mục đích của Ngài phải chết, và nếu chết, nó sống trở lại vì nó có sự sống vĩnh hằng không. Nhưng cách duy nhất nó có thể sống lại, là hạt được nảy mầm. Hiểu không? Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài trong sự sáng tạo đó, cho thấy tất cả các thần ngoại giáo này và các thứ mà chúng ta có là không đúng. Xem đó, chúng chỉ là triết học và những sự tưởng tượng. Nhưng Đấng đã tạo nên trời đất bày tỏ chính Ngài trở lại qua tạo vật của Ngài, những gì Ngài có trong chương trình của Ngài. Và rồi nếu...

122 Anh em có bao giờ suy nghĩ, khi Đấng Chirst được sinh ra, đó là Con Đức Chúa Trời, tại sao Ngài đã được sinh ra trong một máng cỏ, chuồng gia súc? Vì Ngài là Chiên Con. Ngài đã không thể được sinh ra trong những căn nhà, những con chiên không được sinh ra trong những căn nhà. Rồi anh em có lưu ý, khi họ đem Ngài đến đồi Sọ, Ngài đã không thể chạy đi được như thế nào. Ngài có cây thập tự này chất trên Ngài. Ngài bị đánh đập cho đến nỗi lưng Ngài chảy máu. Nhưng họ đã dẫn Ngài. Họ dẫn Chiên Con đến hàng làm thịt. Hiểu không? Ngài là Chiên Con. Ồ, nếu tất cả những lời làm chứng này của tự nhiên, về Ngài... Chiên con được sinh khi nào, vào tháng 12 hay vào tháng Tư? Dĩ nhiên là thật vô lý, để nghĩ một việc như thế.

123 Điều này đã được thực hiện bởi Giáo hội Công giáo La-mã trước khi nó trở nên Giáo hội Công giáo ở La-mã. Khoảng năm 606, trong khoảng đó, hay đúng hơn là vào năm 306 sau Công nguyên. Chúng ta thấy rằng những người ngoại giáo La-mã đã tôn thờ Jupiter, là thần mặt trời, họ đã tôn thờ thần Át-tạt-tê, là thần mặt trăng, hay ngược lại, nữ vương trên trời. Ồ, họ đã mang Thần Át-tạt-tê này xuống, hay là nữ vương trên trời của thần không còn nữa, đã phản ảnh chính mình trong Ma-ri. Như vậy nó vẫn là thờ thần tượng, liên kết Cơ-đốc giáo với sự thờ lạy thần tượng.

124 Sau đó, họ cũng đã chịu khổ, hay tôn thờ và tôn trọng sinh nhật của thần mặt trời của họ, là Jupiter. Đó là khi mặt trời từ ngày 1 tháng 12 cho đến 25 tháng 12, không thay đổi, nó đi qua cung Nam dương của nó. Nhân đây, tôi có một mẫu báo, lúc nào đó tôi muốn đọc cho anh em, chỉ làm cho anh em bàng hoàng. Anh em nói về những gì đã xảy ra dưới đây, trên dòng sông ngày đó, tôi muốn tỏ cho anh em thấy ở Giê-ru-sa-lem để khẳng định điều đó, cách đây chỉ một vài tuần lễ, từ một tờ báo. Điều gì đó họ đã tìm thấy tại Giê-ru-sa-lem chỉ cách đây một vài tuần sẽ khẳng định tích cực rằng Thiên sứ đã xuất hiện dưới đây vào chính lúc đó và đã sai đi cho công tác truyền đạo. Vâng. Hiểu không? Chẳng bao giờ biết được điều đó cho đến lúc cách đây một vài tuần và nó được đăng trong tờ báo đây nầy.

125 Để ý, xem nó vượt qua điều đó, nó ở trong đó. Vậy thì sau ngày 21 tháng 12, các ngày sẽ bắt đầu ngắn hơn một chút hay dài hơn một chút, cho đến lúc nó đến khoảng gần tháng 7. Rồi, nó bắt đầu ngắn trở lại cho đến lúc nó đúng lại... Đó chỉ là thời gian thư giãn. Những người ngoại giáo La-mã nói rằng đó là sinh nhật của thần mặt trời. Từ 21 tháng 12 đến 25 tháng 12, họ tổ chức xiếc La-mã, các cuộc đua ngựa, giống như vậy, trong khoảng thời gian đó.Ồ, sau đó, những người Cơ-đốc hay Cơ-đốc giáo La-mã, thêm vào giáo lý của họ để hợp 2 phía, cả người ngoại giáo và người Cơ-đốc, họ bảo, “Nếu đó là sinh nhật thần mặt trời, chúng ta hãy làm nên nó cũng là sinh nhật của Con Đức Chúa Trời.” Vậy, có ngày 25 tháng 12 cho buổi rước lễ của quí vị: Sự Rước Lễ Giáng sinh. Ồ, quả là một điều khủng khiếp. Hiểu không?

126 Vậy thì, để kết nối. Ồ, anh em nói, “ ngày nào khác há chẳng thế sao?” Vâng, nhưng nó liên kết Đấng Chrirst với ngoại giáo? Chính điều mà Ngài đã đến để xóa bỏ, họ liên kết Ngài với nó trở lại. Hiểu không? Đó là đều sai trật. Còn Santa Claus, một ông già nào đó tại Đức Quốc, có tên là Kriss Kringle, đi vòng quanh tặng những món quà trẻ em vào ngày rước Lễ Giáng sinh. Ông là người Công giáo, họ tôn ông lên là một vị Thánh; Đó là Thánh Nicholas. Hiểu không? Dẫu sao, anh em biết điều đó. Xem đó, chúng ta hiểu chúng trong những thời đại Hội thánh rồi.

127 Nhưng sáng nay, những gì tôi muốn nói là thế này, vào ngày Lễ Giáng sinh đang đến này, ta tìm thấy thế giới không ở trong một tình trạng tốt hơn nó đã từng có cách đây 1.900 hay 2.000 năm khi Đấng Chirst đến. Chẳng có gì khác biệt cả. Chỉ là ở trong cùng Một tình trạng như đã có vào lúc đó, giờ cũng vậy. Nếu tôi rút ra một kết luận từ điều mà tôi sắp giảng, hay một đề tài từ những gì tôi sắp giảng, đó sẽ là: S Tan Rã Ca Thế Gii.

128 Khi Đấng Christ đến vào ngày Giáng sinh cách đây 1.900 năm [Anh Branham giảng vào năm 1962. - Bt], thế giới đang tan vỡ, mọi thứ đã đến chỗ ô nhiễm. Thế giới của La-mã, về mặt luân lý, đang ở hồi thấp kém nhất, sự bại hoại của thế gian! Những người Do-thái đã lìa bỏ Đức Chúa Trời của họ, lấy những tiệc trang trọng, tế dâng, tạo chúng thành truyền thống, nghi thức. Đức Chúa Trời đã rời khỏi họ. Họ biết rằng có điều gì đó đã phải xảy ra để giữ chúng lại với nhau, cả thế giới biết. Nó đang tan rã. Và điều gì đó giữ nó lại với nhau, mỗi nước theo cách riêng của họ đang tìm kiếm điều gì hay ai đó để giữ nó với nhau.

129 Nếu đó không phải là bức tranh hôm nay, tôi không biết thế giới. Nó đang tìm kiếm điều gì đó để nắm giữ mình với nhau. Nó cũng giống như đã có cách đây 2.000 năm. Thế giới cách đây 2.000 năm đang tìm kiếm một Đấng Mê-si để giữ mọi thứ lại với nhau. Đức Chúa Trời đã ban cho thế giới một Đấng Mê-si cách đây 2.000 năm. Vì nếu chúng ta trông đợi và đang tìm kiếm điều gì, Đức Chúa Trời sẽ gởi nó đến cho chúng ta. Giờ đây, sau 2.000 năm, thế giới đã quay trở lại vào trong cùng một tình trạng mà nó đã có cách đây 2.000 năm. Nó đang tan rã. Không có nền tảng nơi nào. Chủ nghĩa Cộng sản, đạo Công giáo, đạo Tin lành, chính trị, luân lý, mọi thứ đã tan rã.

130 Họ đang cầu nguyện xin một Đấng Mê-si. Nhưng đây là những gì tôi muốn nói: Nếu Ngài đến, chúng ta có nhận Ngài, hay chúng ta làm giống như họ đã làm? Chúng ta sẽ từ chối Ngài không? Chúng ta có biết những gì mình thật sự cần không? Đôi khi, chúng ta muốn cầu nguyện cho những khát khao của mình, đôi khi những khát khao đó không phải là nhu cầu của chúng ta. Phải nhận ra rằng chúng ta không hiểu những gì mình cần, chúng ta nghĩ chúng ta hiểu. Nhưng Đức Chúa Trời đã hứa cung cấp những nhu cầu của chúng ta, điều ấy Ngài sẽ làm.

131 Chuyện gì xảy ra nếu bé Joseph của tôi, 7 tuổi, muốn đi săn với tôi, kêu khóc, lấy khẩu súng tự động đã được nạp đầy đạn của tôi, “Bố này, con có thể giết thỏ không?” Ồ, tôi không thể cho phép nó làm điều đó, tuy nó nghĩ nó cần, nhưng tôi biết về khẩu súng hơn là nó biết.

Chuyện gì xảy ra nếu bé sơ sinh của anh em, một tuổi rưỡi nhìn thấy anh em cạo râu với một lưỡi lam thẳng, nó kêu gào đòi chiếc lưỡi lam đó? Nó nhìn thấy anh em đang cạo, nó muốn làm một điều giống như vậy. Ồ, anh em biết điều gì tốt nhất cho nó. Anh em sẽ không để nó lấy chiếc lưỡi lam, vì nếu anh em có sự suy nghĩ nhạy cảm, xa, anh em sẽ không làm một điều giống như thế. Anh em sẽ cất chiếc lưỡi lam khỏi nó. Nhiều lần, chúng ta muốn điều gì đó nghịch lại với tri thức của Chúa về những gì chúng ta cần, do vậy, Ngài sẽ không ban nó cho chúng ta.



132 Họ đang cầu xin một Đấng Mê-si. Họ muốn có một Đấng Mê-si. Nhưng đây là vấn đề của nó. Họ muốn Ngài theo cách của họ. Đức Chúa Trời đã sai Ngài đến theo cách mà Chúa muốn Ngài, họ đã khước từ Ngài.

133 Hôm nay, họ làm thế một lần nữa, làm như vậy một lần nữa. Họ khước từ Lời một lần nữa. Giờ đây, họ làm giống như họ đã làm vào lúc đó. Tại sao? Vì cùng một lý do. Ngài đã đến vào lúc đó và chúng ta biết Ngài đã đến. Ngài đã đến với họ, nhưng Ngài đã không đến trong kiểu cách mà họ ao ước Ngài đến. Nếu Đức Chúa Trời sai đến cho chúng ta điều gì đó hôm nay, chúng ta kêu gọi về điều đó vì Hội thánh và khi Đức Chúa Trời sai đến, chúng ta không muốn. Lời không đến để làm thích hợp bài kiểm tra hệ phái của chúng ta. Đôi khi, Lời không đến để thích hợp với ý niệm Thần học. Nhưng đó chính là điều mà chúng ta cầu nguyện cho. Chính lời yêu cầu mà chúng ta dâng trước Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời sai nó đến cho chúng ta và chúng ta khước từ.

134 Chúng ta muốn một món quà Giáng sinh từ Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta muốn cách mà chúng ta muốn. Đức Chúa Trời ban đến theo cách chúng ta cần. Ngài biết đất nước như thế nào. Ngài biết Hội thánh cần những gì. Chúng ta nghĩ chúng ta biết, nhưng Ngài biết thực sự đó là gì.

135 Như tôi đã nói cách đây một vài phút, chúng ta đến với Lễ Giáng sinh một lần nữa, thế giới đang tan rã. Chúng ta hãy đặt tên một vài điều mà tôi chấm xuống dưới đây:

136 Hãy nhìn vào sự bại hoại của thế gian, hầu như chưa bao giờ ở trong một tình trạng thấp kém hơn. Tôi có một bài báo tại đây mà tôi muốn đọc một đôi câu trong đó. Nó được tìm thấy trong tờ, “Người Mang Tiêu Chuẩn Châu Phi”, bài báo nói, “Cái chết của sự khiêm tốn. Sự khiêm tốn nữ tính, chất lượng vẻ đẹp mà Đức Chúa Trời đã đặt vào trong gia đình con người để bảo vệ an toàn tiêu chuẩn đạo đức của nó đang chết hôm nay, khi những người đàn bà và những cô gái ngây thơ đã quỳ gối mình trước nữ thần thời trang và không ngần ngại để khẳng định đến mức cực đoan nhất của sự xấu hổ về những phong cách hiện đại khiêm nhường.” Tôi có khoảng 1 trang về điều đó đây. “Thật tôi đã chưa bao giờ nghe một điều như thế! Sự gọi mời tình dục được xem như là hợp pháp cả giữa vòng những người Cơ-đốc và những người không phải Cơ-đốc-nhân.”

137 Như Anh Arganbright, anh em yêu quý báu nầy của chúng ta, và tôi đi xuống đường sáng sớm hôm nay, trò chuyện về đề tài ấy, thật khó tìm được một cô gái khiêm nhường đủ để đỏ mặt. Họ đã nghe quá nhiều những trò đùa dơ bẩn và nhớp nhúa, ồ, anh em không thể nói điều gì làm cho họ đỏ mặt. Khi mà cách đây một vài năm, tôi còn là một cậu bé, một chút xíu sai trật, mặt họ sẽ đỏ lên, một cô bé đi qua, chiếc váy trong ngắn, của một cô bé khác phô ra trong trường học, tôi đang đứng nói chuyện, khi cô bé nhìn lướt qua, thấy chiếc váy trong của cô gái này phô ra, gương mặt cô ửng đỏ, cô bước đi khỏi tôi, một cô gái 16 tuổi... Đó là phẩm chất mà Chúa ban cho để bảo vệ an toàn luân lý chúng ta.

138 Rồi anh em có thể tự hỏi tại sao tôi kêu gào chống lại những thứ vô nghĩa đó trong khi chúng ta đang có hôm nay, tự xưng là những người Cơ-đốc, những người nữ đang ăn mặc và hành động, những người nam hút thuốc lá, mọi thứ khác, phô diễn giống như thế này. Những Mục sư Truyền đạo trên tòa giảng, nhượng bộ, thậm chí không để cho anh em đến bục giảng của họ để giảng chống lại những thứ như thế. Tôi tự hỏi xem thử chúng ta có đang làm mọi sự hôm nay giống như họ đã làm cách đây 2.000 năm hay không! Hãy nhớ, khi Y-sơ-ra-ên làm điều đó, Đức Chúa Trời đã dấy lên một Ê-sai. Khi thời đại đó đã được sống, họ đã bắt đầu trở lại, Ngài đã dấy Giê-rê-mi lên, xuyên suốt. Đức Chúa Trời không thay đổi đường lối thực hiện các công việc. Ngài là Đức Chúa Trời đời đời. Ngài không thể thay đổi. Ý tưởng đầu tiên của Ngài thực hiện điều đó vẫn như vậy.

139 Những gì chúng ta cần hôm nay là một Sứ điệp được xức dầu với chức Mê-si của Đấng Christ. Nhưng họ sẽ nhận lãnh không? Không, thưa quí vị, họ sẽ không nhận lãnh điều đó. Họ đóng đinh điều đó cũng giống như họ đã làm thuở ban đầu. Lòng người đang lừa dối.

140 Luân lý, tranh chiến quốc gia. Chỗ nào thế giới từng sẵn sàng để tan rã về luân lý hơn là hôm nay? Ai đã thiết lập nước đi? Chúng ta, những người Mỹ. Cách đây không lâu, tôi có mặt tại San Angelo ở La-mã, bên cạnh lăng tẩm San Angelo, có một tấm biển trên đó, dành cho những người phụ nữ Mỹ, “Xin mặc quần áo chỉnh tề để tôn quý người đã khuất, trước khi đi vào lăng.” Một đất nước tôn giáo, được cho là kính sợ Đức Chúa Trời, chúng ta đang sống với những kinh nghiệm quá khứ của những người khác, các tổ phụ của chúng ta là những người Cơ-đốc.

141 Tranh chiến quốc gia. Chưa bao giờ có một thời đại trên thế giới mà thế giới này đã ở trong một sự chia xé quốc gia và tan rã hơn là ngay bây giờ. Ồ, anh em xem những bài xã luận, những bản tin, những nhà bình luận, những nhà đoán trước, giống như vậy, đang nói về những quả bom và những gì họ có thể làm: Thật quốc gia bé nhỏ nào cũng có thể hủy diệt cả thế giới. Chẳng có hòa bình ở giữa họ. Anh em không thể mang đến hòa bình theo cách đó. Hòa bình và sự thông công không thể đến bởi chính trị, chúng đến bởi Đấng Christ. Họ không muốn nhận lãnh Lời.

142 Làm sao tôi có thể giảng một vài điều ở đây! Sự thối nát trong nền chính trị của riêng chúng ta, ồ, nền chính trị thật hư hoại. Đêm nọ, tôi tưởng là anh em nghe “Người Hướng Dẫn”, hay tôi nghĩ chương trình phát thanh này, 1 hay 2 giờ đồng hồ từ Louisville ở đây, nơi họ nối trên toàn quốc. Thỉnh thoảng, họ thực hiện về những đề tài khác nhau. Họ phát về việc ông Nixon Xây khỏi chính trị khi hỏng cuộc chạy đua, cuộc chạy đua chính trị tại Los Angeles, hay xuyên qua California, liệu ông có sẽ quay trở lại không? Khi chương trình phát thanh, sau 2 hay 3 giờ đồng hồ, tôi lắng nghe nó phát xuống đến nhà của Anh Charlie tại đây, rồi lắng nghe nó phát lên, Anh Wood và tôi, trên đài truyền thanh. Chúng tôi đã đi ra tìm thấy rằng Nixon, trên tất cả miền quê phía Đông ở đây, theo như chương trình phát thanh đến được, từ Mississippi đến Pennsylvania, rằng ông đã đánh bại Kennedy, dân chúng đang gọi điện và bày tỏ, gần 4 phiếu với một phiếu. Rồi một người đứng lên và bảo, “Nếu các ông không có những bộ máy gian lận, ông hẳn là Tổng thống rồi.” Anh em thấy đó. Nền chính trị, phỉnh gạt, thối nát cả 2 phía. Tôi không trách ông ta. Tôi cũng buông tay, để cho các thứ gớm ghiếc ấy hư hoại. Dù sao, nó sẽ chết với thế gian rồi. Nhưng hãy đưa tay anh em đến Đấng Christ và thưa, “Lạy Chúa, có con đây.”

143 Tranh chiến quốc gia. Giờ đây, chỗ anh em nên nghĩ họ nên cố gắng giữ lại với nhau, họ đã bị phân rẽ quá rồi. Đó là cách đã xảy ra trong thời đại xuất hiện cách đây 2.000 năm khi thế giới đang tan rã. Hôm nay, nó đang tan rã trong cùng tình trạng như vậy.

144 Và rồi sự thối nát Giáo hội! Ôi chao! Sự thối nát tôn giáo! Thật là lố bịch thấy thế giới sau 2.000 năm của Kinh thánh và Đức Thánh Linh có mặt tại đây trên đất, và hôm nay, nó đang tan rã cũng tồi tệ như cách đây 2.000 năm. Sự thối nát tôn giáo. Chính trị đi vào tôn giáo, tôn giáo đi vào chính trị, thật là một điều kinh khủng để nhìn thấy tình trạng đó. Anh em bảo, “Anh Branham, Anh không nên vẽ cho chúng tôi một bức tranh giống như thế này tại đây vào thì giờ Giáng sinh.” Anh em nên biết Lẽ thật, những gì anh em nên biết!

145 Đức Chúa Trời sẽ ban phước, nhưng ơn phước đó phải đến trong những hoàn cảnh nào đó, những yêu cầu nào đó mà anh em phải đáp ứng được. Nếu anh em không đáp ứng được những yêu cầu đó, lúc ấy, những ơn phước và những Lời hứa của Đức Chúa Trời không có hiệu quả gì đối với anh em. Đức Chúa Trời đã Hứa đáp ứng Y-sơ-ra-ên hễ chừng nào họ giữ những ngày lễ trang trọng đó, các điều khác với sự tận hiến và chân thành Đức Chúa Trời đã gặp họ. Nhưng khi họ chỉ đi biến nó giống như một nghi thức gia đình, lúc đó, Đức Chúa Trời khước từ không chịu làm điều đó nữa; Ngài nói họ làm ô uế mặt Ngài. Như vậy, cũng là điều giống như vậy hôm nay, chúng ta phải quay trở lại những gì là sự thật của sự việc.

146 Sự tranh chiến chính trị trong các Giáo hội hôm nay! Chúng ta đứng với khoảng 900 hệ phái Cơ-đốc giáo khác nhau, mỗi Giáo phái chống lại nhau. Ồ, tình trạng đã không tệ như vậy khi Ngài đến, chỉ có khoảng 4 hay 5 phái trong họ, những người Pha-ri-si, Sa-đu-sê, đại loại như vậy. Nhưng bây giờ, chúng ta có hơn 900 Giáo phái. Ồ, vào Lễ Giáng sinh này, Hội thánh hiện nay ở trong một tình trạng tồi tệ, hơn nó đã có vào Giáng sinh cách đây 1.900 năm. Sự tranh chiến hệ phái! Thưa anh em, điều gì đã gây nên tất cả những điều đó, là vì nền chính trị đã thế chỗ của Đức Thánh Linh. Đức Thánh Linh muốn lấy Lời của Đức Chúa Trời và dẫn dắt Hội thánh chiến thắng, nhưng những chương trình giáo dục và chính trị, tín điều cùng các Giáo phái đã dẫn đến 900 hệ phái khác nhau. Vì thế Hội thánh không có... Những gì được gọi là “Hội thánh.” Tôi không muốn nói Hội thánh chân thật; Nó vẫn còn cứ vung vẩy. Ô, đúng thế. Nó vẫn cứ như vậy. Nhưng cái gọi là Giáo hội trên thế giới, dường như là cơ cấu tổ chức để nắm giữ thế giới với nhau, liên kết chặt chẽ cái chúng ta gọi là đạo đức và những việc thuộc về thế gian, nó bị ô nhiễm. Cấu trúc của nó bị thối nát, và nó... Sự gặm nhấm của tính ích kỷ và ăn mòn chính nền tảng ở ngay dưới nó. Chắc chắn là đúng. Bây giờ, thật sự ở trong tình trạng đã nói sẽ có, II Ti-mô-thê 3, “Hay nóng gin, lên mình kiêu ngo, ưa thích s vui chơi hơn là yêu mến Đc Chúa Tri,” và đại loại như vậy.

147 Rồi nếu chúng ta nhìn thấy nền chính trị trong tình trạng đang xảy ra tại các quốc gia, chúng ta nhìn thấy những Giáo hội thối nát trong các hệ phái của mình, tuy nhiên, chúng ta muốn Đức Chúa Trời đến với chúng ta trong những điều đó. Đức Chúa trời sẽ không xuống trong cặn bã đó với chúng ta, trong những điều mà chúng ta muốn Ngài đến. Ngài sẽ không làm điều đó. Ngài là thánh, Ngài biết điều gì tốt nhất. Nếu chúng ta gọi, Ngài trả lời chúng ta. Khi Ngài gởi đến câu trả lời, chúng ta không chịu nhận. Chúng ta muốn nó cách mà chúng ta muốn. Chúng ta cố gắng buộc Đức Chúa Trời, cố cứu chính chúng ta, bởi chính điều đã được chứng minh cho chúng ta. Hỡi Hội thánh, xin hãy nghe điều này. Chính điều mà đã được kỉnh kiền chứng minh cho chúng ta, đã làm hư hoại chúng ta, tuy nhiên, chúng ta vẫn đang nhìn về chính hệ thống để cứu chúng ta. Hãy trở lại với Lời! Đó là những gì Đấng Mê-si nói.

Nhưng chúng ta hướng tới -- nền chính trị. Chúng ta cố gắng cho thế giới dân tộc, chúng ta cố gắng cứu nó qua chính trị. Giáo hội muốn thế giới của chúng ta cứu (thế giới Giáo hội) xuyên qua chính trị. Lớp diễn này đã giáng vào trong thế giới hết thời đại này đến thời đại khác kể từ thời đại Môi-se: Cũng giống như vậy, nền chính trị cố gắng để cai trị. Nó bị đồi trụy. Không có cách nào một người có thể làm điều đó. Không có điều gì tốt trong con người để bắt đầu với. Đó là lý do nó phải chết.



148 Khi chúng ta thấy thế giới này trong tình trạng này, dường như tan rã trong mọi thời đại, khi thế giới lâm vào tình trạng đó, dân sự cầu nguyện. Ồ, thậm chí, Tổng thống kêu gọi cho (Đó là gì?) 10 phút hay 1 giờ đồng hồ hay lời cầu nguyện gì đó. Nó sẽ chẳng tạo nên điều tốt đẹp nào. Những gì mà chúng ta cần, không phải là lời cầu nguyện đó, nhưng là sự ăn năn, quay trở lại, xa cách khỏi, bỏ đi. Hãy trở lại với Đức Chúa Trời. Thà sự an ủi của tôi được xây trên Lời Đức Chúa Trời, phép báp-têm Đức Thánh Linh, sự Hiện diện của Đấng Christ, hơn là tất cả sự an ninh mà nền chính trị hay các Giáo hội có thể từng ban cho anh em. Một cách chắc chắn, vì tôi biết Điều Đó sẽ đứng vững.

149 Chúng ta thậm chí không có một nước, chúng ta tốt hơn ở ngoài nếu chúng ta thật sự có một nước của Đức Chúa Trời, Vương quốc (Nước Trời) của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời luôn trả lời và ban đến sự cứu giúp nhưng họ không muốn nhận nó. Đức Chúa Trời trả lời khi mỗi lần dân ấy đi vào trong tình trạng nầy. Đúng hơn khi thế giới tan rã từng phần, thì Đức Chúa Trời luôn luôn đáp lời cầu xin của họ, sai đến cho họ một Tiên tri hay điều gì đó, đấng Tiên tri quyền năng để nguyền rủa điều đó. Nhưng họ không muốn nghe người. Họ làm gì? Đưa người vào chỗ chết. Chúa Jêsus Phán, “

tải về 2.56 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương