E “a thinking Man’s Filter



tải về 296.11 Kb.
trang1/4
Chuyển đổi dữ liệu07.07.2016
Kích296.11 Kb.
#1498
  1   2   3   4
Đầu Lọc Của Người Biết Suy Nghĩ

Sứ điệp này được dịch từ băng ghi âm số 65-0822EA Thinking Man’s Filter”, dài 116 phút, giảng vào tối Chúa nhật ngày 22/08/1965, bởi Anh (Brother) William Marrion Branham, tại Nhà Thờ [Đền tạm] Branham Tabernacle, Jeffersonville, Indiana, USA. (Bản dịch tiếng Việt đã duyệt lần thứ 6b, ngày 03/10/2013 - Vietnamese Translation, Revision 6b)



1 Cảm ơn, Anh Mann. Thấy anh đưa đến một anh em. Xin Chúa ban phước cho anh.

Tất cả đều có thể được, chỉ tin mà thôi.

Xin chúng ta hãy cầu nguyện. Ôi lạy Đức Chúa Trời, thật đó là những gì chúng con ao ước tối nay, chỉ cần tin thôi. Khi chúng con nhóm nhau lại tại đây tối nay trong đền tạm [Nhà thờ] này, mặt trời đang lặn về hướng Tây, chúng con cầu xin, lạy Chúa yêu dấu, rằng Ngài sẽ cho chúng con nhận biết thì giờ thật gần thế nào cũng dựa trên mặt trời đang lặn; nó đang hết. Ngày sắp tàn. Và chúng con nhớ có lần khi một ngày sắp tàn, hai lữ khách đã mời Ngài vào và ở lại với họ. Và rồi Ngài tự bày tỏ chính Ngài cho họ bằng sự giải nghĩa Lời Ngài và cho họ thấy rằng những gì Đấng Christ phải chịu đau đớn, tất cả những điều này trước tiên.

Vì vậy chúng con cầu xin, Đức Chúa Trời ôi, khi ngày sắp tàn, để Ngài vào nhà mỗi chúng con và sống với chúng con, và giải nghĩa cho chúng con Lời, Chúa ôi, để chúng con giữ với lòng biết ơn như giữ một Kho báu mà Ngài ban cho chúng con, như một món quà trong lòng chúng con. Xin cho chúng con không bao giờ đi ra khỏi Lời; xin cho chúng con luôn luôn tôn kính Lời với tất cả tấm lòng.

Chúng con cảm ơn Ngài về những gì Ngài đã làm cho những người trong bệnh viện sáng nay, và những gì Ngài đã làm cho con trai của Anh Capps đã nằm, hầu như gần chết, và bây giờ cậu ấy đang ngồi trong cử tọa ở đây tối nay. Thật chúng con biết ơn Ngài biết bao, Cha ôi, vì tất cả những điều này!

Xin ban cho, Chúa ôi, để chúng con biết dâng sự ca ngợi Ngài như thế nào. Chúng con chỉ... Thật vượt xa ngoài sự hiểu biết của chúng con để biết cách dâng lời ca ngợi Ngài. Nhưng, Chúa ôi, xin nhận lấy lòng chúng con như dấu hiệu lòng biết ơn, rằng chúng con yêu Ngài. Và khi chúng -chúng con muốn làm điều gì đúng, xin chỉ cho chúng con biết điều gì để làm. Chúng con cầu xin nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!

Mời anh chị em ngồi.



5 Xin chào Hội thánh nhóm nhau lại rất đông đúc này tối nay và khắp nước qua các hệ thống truyền thông. Họ nói họ được nối máy lại tối nay.

Tôi hy vọng vợ tôi đang lắng nghe. Tôi đã không gọi được cho bà ấy, vì vậy tôi sẽ gọi sau buổi nhóm này.



6 Và chúng tôi có một tờ ghi chú ở đây sáng nay anh trai của Anh Jackson-... hay là cha của anh đang ở trong tình trạng như vậy, diễn tiến có tốt hơn, có lẽ ông ấy sẽ về nhà ngày mai.

7 Con trai nhỏ của Anh Capps, người đã gọi cho tôi tối kia, tôi không biết dường như là Anh Capps có ngồi ở đâu phía dưới hàng cử tọa hay không, nhưng, bé trai của Anh Capps đã đau rất nặng.

Và chỉ tình cờ tôi và Joseph xuống-- trường bắn, để lấy khẩu súng trường hai mươi hai ly đã sẵn sàng. Tôi đã kể với các bạn tất cả chuyện đó tuần trước. Và anh ta thật sự định bắn một phát. Và vì thế anh ta muốn chắc chắn và kể lại với Gary và Larry về những gì anh đã làm. Và anh ta bảo tôi, trở về... Tôi đã nói, “Anh nên ngừng lại ngay và--và kể với Anh Gene Norman về điều đó.”

Anh ấy nói, “Ngừng lại và nói với Billy trước,” anh trai của anh.

Sau đó anh chỉ cho thấy anh ấy bắn súng tốt như thế nào, anh nói, “Bây giờ hãy tránh xa tôi.” Hiểu không?

Và ngay khi chúng tôi đến đó, sao, chuông điện thoại reng, và Billy chạy vào và hỏi... Tôi nói, “Có lẽ là cuộc gọi xin cầu nguyện vì đau ốm lúc này.” Và chúng tôi vừa vào, và đó là Anh Capps. Con trai nhỏ của anh bị bệnh quai bị, và thật rất ít cơ may sống. Và Chúa đã chữa lành cho nó. Và đêm khác nói cậu chịu loại đau đớn nào đó, Bà Wood đã kể với tôi như vậy. Chúng tôi vội vã ra về, và tôi chỉ... Tôi nói, “Bà Wood, bây giờ đã quá trễ, mười giờ rồi, tôi nghi là người ta không cho tôi ra vào bệnh viện đó.” Tôi nói, “Tôi sẽ lên nhà và đóng cửa cầu nguyện.” Tôi đã đi lên và cầu nguyện. Và họ nói cậu bé đang ngồi trong thính giả tối nay. Vì vậy chúng ta rất cảm ơn về điều đó. Chúng ta biết ơn.

8 Và ngay khi chúng tôi đến đó, sao, chuông điện thoại reng, Billy chạy vào và hỏi... Tôi nói, “Có lẽ là cuộc gọi xin cầu nguyện vì đau ốm lúc này.” Và chúng tôi vừa vào, và đó là Anh Capps. Con trai nhỏ của anh bị bệnh quai bị, và thật rất ít cơ may sống. Chúa đã chữa lành cho nó. Và đêm kia nói nó trải qua hầu như với sự đau đớn nào đó, Bà Wood đã kể với tôi như vậy. Chúng tôi vội vã ra về, và tôi chỉ... Tôi nói, “Bà Wood, bây giờ đã quá trễ, mười giờ rồi, tôi nghi là người ta không cho tôi ra vào bệnh viện đó.” Tôi nói, “Tôi sẽ lên nhà và chỉ đóng cửa cầu nguyện.” Tôi đã đi lên và cầu nguyện. Và họ nói cậu bé đang ngồi trong thính giả tối nay. Vì vậy chúng ta rất cảm ơn về điều đó. Và chúng ta biết ơn.

9 Bây giờ chúng ta đang giữ máy; tuy chúng ta chưa nghe. Nếu Anh Leo Mercier và Chị Leo Mercier đang lắng nghe, cho đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nghe gì về cha của anh chị. Chúng ta hy vọng nghe trong chốc lát nữa, biết ông đang như thế nào. Nhưng tôi hầu như tin chắc ông là sẽ ổn, vì vậy chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời Toàn năng, rằng Đức Chúa Trời sẽ chăm sóc thánh đồ lớn tuổi, yêu dấu đó, một cụ Mục sư Phúc âm kỳ cựu.

10 Bây giờ, ồ, có rất nhiều việc cần được làm, và thời gian ngắn như vậy, vì thế cứ đặt mọi nỗ lực của chúng ta bây giờ trong những gì chúng ta có thể làm cho Chúa chúng ta.

11 Tôi đã đến hơi sớm một chút. Và tôi - tôi đã không cảm thấy quá tốt. Tôi cảm thấy mệt, thật sự mệt mỏi, và tôi đã nằm xuống chiều nay. Không hề... Tôi thậm chí chưa ăn tối. Vì thế tôi - tôi đã đi vào, và nằm xuống cả buổi chiều. Tôi cảm thấy không được khỏe, vì thế nằm ở đó. Và rồi nằm cầu nguyện, và tôi cảm thấy tốt hơn. Rồi đứng dậy, mặc quần áo, và đến nhà thờ.

12 Vì vậy chúng - chúng ta tin cậy Chúa Jêsus giờ đây Ngài sẽ ban ơn cho những nỗ lực của chúng ta nhóm nhau tại đây tối nay, khi khắp nước chúng ta cố gắng gia nhập phần này của Thân thể Đấng Christ, mà tôi được ban quyền cho chiên của Ngài ăn. Và tôi sẽ làm với tất cả sự hiểu biết của mình, trong việc ban phát Thức ăn tốt mà tôi biết dành cho chiên.

Và tôi đã lo lắng chờ đợi hàng giờ để đến nơi tất cả chúng ta có thể nhóm họp lại trong một nơi và giảng về Bảy Tai họa, Bảy Lọ thuốc, và những Tiếng Kèn, và vân vân. Tất cả chúng xảy ra ngay trong một nhóm. Đó là lý do nó sẽ chiếm mất của chúng ta khoảng một tuần, mười ngày hay nhiều hơn, để đi suốt trong chỉ một buổi nhóm, nếu chúng ta có thể. Nghĩ nó rất đầy đủ.



13 Bây giờ, có nhiều bạn đang đi lại xa. Tôi nhìn ở đây, và tôi để ý, cách đây một lát, những người ở Tucson, Bà Sothmann, tôi thấy Anh Fred đến tốt lắm. Tôi đã thấy anh trong cử tọa sáng nay. Và ở đó tôi nghĩ đó là Anh Don Ruddell ngồi bên cạnh anh phía sau đó, tối nay. Xin chào mừng Anh Don đến. Và Junior, là Junior ở đây, hay ở tại nhà thờ anh ấy? Tôi đoán họ đang nối máy để nghe tại nhà thờ tối nay.

Vì thế, thưa hết thảy anh em, chúng ta rất vui vì anh em có mặt ở đây với chúng tôi tối nay, và tin rằng trong Chúa một ngày nào đó, khi cuộc đời ban ngày chấm dứt và ánh sáng ngắn ngủi của cuộc đời con người của chúng ta trở nên mờ tối và biến mất, chúng ta sẽ không sợ điều xấu ác nào, vì trải qua...



14 Tôi vừa nhận được một báo cáo gởi cho anh em, ở trên--ở trên... ở Arizona, tại Prescott. Anh Coggins đã được ra bệnh viện. Chúng ta rất cảm ơn vì điều đó. Tốt. Thật tốt đẹp. Vì vậy chúng ta rất biết ơn Chúa vì điều đó. Chị Mercier, cha của chị cũng đang khỏe lại bây giờ. Tôi thật sự cảm thấy, sau khi chúng ta đã cầu nguyện, ông ấy sẽ tốt hơn. Vì thế họ có thể được nghe; Tôi hy vọng như thế; Và tôi nghĩ như thế. Vì thế chúng ta rất biết ơn về điều đó, rằng người anh em của chúng ta thì - thì khỏe mạnh bây giờ, và sẽ ở trong tình trạng tốt. Vậy chúng ta cảm ơn Chúa vì tất cả những điều này.

15 Tối qua có một yêu cầu; một anh em chúng ta ở đây, tôi đoán anh ta có thể không ở đây với chúng ta hôm nay. Một anh em từ Kentucky, đã gọi điện xuống cho tôi nói về con gái của anh. Một gia đình đáng yêu, và cô - cô gái sẽ bị mổ, một người mẹ trẻ bị ung thư cột sống. Vì vậy chúng - chúng ta cầu nguyện để Đức Chúa Trời sẽ giải cứu người phụ nữ này. Tôi tin rằng Ngài sẽ làm, nếu chúng ta sẽ cứ...

Thưa hội chúng, tất cả chúng ta cùng nhau, liên kết và cầu nguyện cho những người này, hết thảy với nhau. Đó là những gì chúng ta phải làm, như một thân thể. Như...



16 Và khi ngày càng trở nên càng gần hơn, và đường càng hẹp hơn, chúng - chúng ta càng phải đi sát với nhau hơn. Chà, chúng ta phải là chỉ một, một Thân. Chúng ta phải hoạt động với nhau, quên đi lỗi lầm của người khác, và sự khác biệt của chúng ta, cứ gắn bó càng chặt với nhau hơn, khi thấy Ngày đó đang đến gần. Chúng ta nhóm họp lại với nhau, hết thảy đồng một lòng. Và nếu có một anh em, chị em nào đi ra khỏi đường lối, bằng cách nào đó, thì chúng ta đừng làm gì ngoài sự cầu nguyện cho người đó, và trong yêu thương, luôn luôn nghĩ đến nhau. Đừng - đừng bao giờ để một ai trong anh chị em đi ra ngoài. Hãy ở lại với nhau. Và, nếu có thể được, thì thêm nhiều hơn với điều đó, liên tục, luôn mọi lúc.

17 Anh Neville, tôi đã nhận được thỉnh cầu của anh ở đây liên quan đến Anh Wright, Anh George Wright đang ngồi đây. Chúng ta rất vui vì sự có mặt của Anh Wright và Chị Wright, ở đây... Cháu Edith, tôi... Một ngày nào đó khi chúng ta đến, chúng tôi muốn có một Buổi nhóm tưởng niệm ở đây.

Tôi đã không trở lại vì Edith và cô ấy đã qua đời. Nhưng, Chị Wright, chị còn nhớ giấc mơ của chị cách đây khoảng hai năm không. Và khi đó tôi đã nói, tôi nói, “Vậy là, cháu Edith sẽ không ở với chúng ta lâu nữa,” vì Chúa đã bảo rằng cô bé sẽ qua đời qua giấc mơ của bà. Và tôi đã có sự thông giải về nó là, cô bé sẽ đi gặp Đức Chúa Trời. Khoảng hai năm sau cô bé đã gặp Chúa. Bây giờ đang chờ đợi gặp lại cha mẹ cô qua sự phân chia ranh giới, giữa cái chết và sự sống.



18 Xin Đức Chúa Trời ban phước cho anh chị. Tôi mong muốn được gặp anh chị ngay, nếu tôi thật sự có thể. Vậy xin Chúa ở cùng anh chị và Shelby và mọi người. Tôi nghĩ mình đã thấy Shelby sáng nay; Tôi không chắc lắm.

Quý vị không thể thấy quá dễ chịu ở trên đây; trần nhà thấp như thế này, và nó bắt một--một ngọn đèn như thế kia. Qúi vị có thể thấy những vết đen, nhưng quí vị không thể thấy nhiều người quá tốt.



19 Bây giờ đi ngay vào Sứ điệp. Đây là một Sứ điệp tôi muốn đọc từ Sách Dân số ký 19:9 và Ê-phê-sô 5:26. Và nếu anh chị em người nào muốn ghi chép bài giảng của chủ đề, và đại loại như vậy, sao, các bạn có thể viết xuống.

20 Còn bây giờ nên nhớ, nếu điều này đang được ghi âm... Tôi không biết. Tôi không thể thấy người nào cả. Vâng, tôi thấy, tôi thấy Anh Terry ở trong - trong phòng ghi âm. Và nếu bài giảng này được ghi âm; với bất cứ Mục sư Truyền đạo nào ở bất cứ nơi nào, vào thời gian nào, bài giảng này không hướng vào sự coi nhẹ sự giảng dạy của quý vị, cũng không hướng vào chiên của quý vị. Sứ điệp này, và tất cả các Sứ điệp khác mà tôi giảng, chỉ hướng vào hội chúng của tôi. Không phải cho hội chúng của quý vị trừ phi họ muốn tiếp nhận Nó. Nhưng Nó hướng vào những người này ở đây.

21 Những người mua các băng ghi âm này. Những người ở trên khắp thế giới mua chúng và nghe những sứ điệp này. Nhiều lần họ viết thư. Và tôi luôn nhắc nhở với họ, nếu họ là thành viên của một Giáo hội nào đó, “Hãy hỏi ý kiến Mục sư của bạn.”

22 Giờ đây, Mục sư, tôi muốn quý vị biết rằng, rằng, điều này chỉ dành cho hội chúng của tôi mà tôi nói những điều này. Và tôi có quyền làm điều đó, bởi vì tôi được Đức Thánh Linh đặt để chăm sóc bầy chiên này. Và đau buồn cho tôi nếu tôi không nói với họ những gì tôi nghĩ là Lẽ thật, và cách tôi nghĩ Nó đến. Nhưng Nó không vì thế gian hay là phần còn lại của những Giáo hội. Quý vị làm bất cứ điều gì Đức Chúa Trời bảo quý vị làm. Tôi không thể trả lời cho quý vị, quý vị cũng không thể trả lời cho tôi; Nhưng mỗi chúng ta phải trả lời trước Đức Chúa Trời, về chức vụ của chúng ta. Do đó, nếu tôi phải trả lời về chức vụ của tôi, tôi phải giảng Nó theo cách tôi thấy, là cách Nó được mặc khải cho tôi. Vì vậy hãy để điều đó được biết bây giờ.

23 Bây giờ trong Dân số ký 19:9, chúng ta muốn đọc phân đoạn này, hay đúng hơn là, câu Kinh thánh này.

Và một người tinh sạch sẽ hốt tro con bò cái tơ, và sẽ đổ ra ngoài trại quân trong một nơi tinh sạch, và người ta phải giữ tro đó cho hội chúng... (Nào cẩn thận) cho hội chúng của dân Y-sơ-ra-ên để dùng làm Nước Tẩy uế: Ấy là một của lễ chuộc tội.

24 Để ý, không phải với mọi người, “với hội chúng của dân Y-sơ-ra-ên; Nước Tẩy uế.”

Bây giờ trong Ê-phê-sô, chương 5, và bắt đầu câu 22.



Hỡi người làm vợ, phải vâng phục chồng mình, như vâng phục Chúa.

Vì chồng là đầu vợ, thậm chí như Đấng Christ là đầu Hội thánh: và Ngài là Cứu Chúa của thân.

Ấy vậy như Hội thánh ở trong sự đầu phục dưới Đấng Christ, vậy đờn bà cũng phải phục dưới quyền chồng mình trong mọi sự.

Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh;

Bây giờ, đây là điều tôi muốn nói lúc này.



Để khiến Hội nên thánh sau khi đã lấy nước rửa và dùng Đạo làm cho Hội tinh sạch,

25 Giờ đây, đoạn trích ngắn này tối nay, tôi muốn đặt chủ đề cho phân đoạn này. Tôi tin những người ở đây, cũng như những ai bên ngoài đang nối máy, sẽ không coi nhẹ Sứ điệp này và nghĩ rằng nó có tính báng bổ. Mặc dù, lấy từ một một phân đoạn như thế này, nó sẽ dường như phạm thượng. Đề tài mà tôi dùng cho tối nay là: Đầu Lọc của Một Người Biết Suy Nghĩ. Điều đó nghe có vẻ rất cực đoan cho một đề tài. dành cho một Mục sư rất chống đối việc hút thuốc, sẽ trưng dẫn một phân đoạn như thế, Đầu Lọc của Người Biết Suy Nghĩ. Nó xảy ra, mà, vào một buổi sáng nọ khi tôi đi săn những con thú nhỏ.



26 Nếu quí vị bên ngoài-- nghe trên radio, đang phát thanh, hay trên làn sóng truyền thông, có thể thấy được sự biểu lộ trên gương mặt của hội chúng này khi tôi loan báo chủ đề của tôi, các bạn chắc hẳn bật cười vì cái chủ đề ấy. Đầu Lọc Của Một Người Biết Suy Nghĩ.

27 Nào, tất cả điều đó xảy ra nơi các Thiên sứ của Chúa đã hiện ra với tôi vào một buổi sáng, và những con sóc đã được nói đến trở thành hiện thực. Tất cả các bạn nhớ nó xảy ra. Và, cũng, ngay trên đỉnh đồi nơi tôi đang đứng, là nơi... ngay trước khi giảng bài Bảy Thời đại Hội thánh, cuộc đi săn vào một buổi sáng trước rạng đông. Đứng đó... Tôi nghĩ mặt trời đang mọc, khoảng bốn giờ sáng. Bất thình lình; tôi thấy Ánh Sáng đó, và tôi quay lại nhìn quanh, và ở đó đứng Bảy Chơn Đèn Vàng ở ngay trên đỉnh đồi, với như một cầu vồng bay ra từ các ống điếu và đang cháy.

28 Lập tức sau đó, Chúa Jêsus hiện ra với chúng tôi. Và rồi ngay lúc đó tôi nghe một Tiếng phán rằng, Đức Giê-hô-va của Cựu Ước là Đức Chúa Jêsus của Tân Ước.” Và Ngài ở đó, một lát sau, bày tỏ sau đó Bảy Chân Đèn Vàng ấy. Thế thì chú ý điều đó. Bao nhiêu người nhớ bài giảng đó? Tôi đã viết nó vào mặt sau của một--của một cái hộp--đựng phim tôi có trong túi, “Đức Giê-hô-va của Cựu Ước là Chúa Jêsus của Tân Ước.” Chúa trên Trời biết rằng đó là sự thật.

29 Khi tôi băng qua nơi mà Chúa đã hiện ra với tôi một lát sau, về những con sóc.

30 Lúc ấy khi tôi gọi Jack Moore, người bạn tốt của tôi,vài tháng sau đó, để hỏi; khi tôi bắt đầu giảng Bảy Thời đại Hội thánh, Khải huyền chương 1. Và Ngài đang đứng đó, trắng xóa; tóc Ngài trắng như lông chiên. Làm sao Ngài mới ba mươi ba tuổi, mà tóc Ngài lại trắng hết như vậy? Và Anh Moore, một Cơ-đốc nhân rất tốt, có văn hóa, một học giả và là một trong những người tốt nhất mà tôi từng biết đã nói rằng, “Anh Branham à, đó là Chúa Jêsus sau khi Ngài được vinh hiển. Đó là cách của Ngài trông giống như vậy lúc bấy giờ.” Nhưng tôi thấy điều đó chưa đúng. Và tôi cứ cầu nguyện cho đến một ngày...

31 Trước khi tôi bắt đầu giảng Bảy Thời đại Hội thánh, tôi không thể hiểu chương 1 cách đúng đắn. Làm sao một Người, ba mươi ba tuổi, đã phục sinh trong cùng thân thể đó mà các Sứ đồ đã nhận ra Ngài, biết là Ngài; Và làm sao Ngài có thể là cách ấy, có thể là một người tám mươi hay chín mươi tuổi, với tóc trắng như lông chiên trên mặt Ngài, và râu Ngài trắng như tuyết?

32 Tôi đọc qua Sách của... của Đa-ni-ên, nơi mà Ngài đã đến với “thời Cổ Đại, tóc Ngài trắng như lông chiên.” Rồi tôi thấy rằng Thời Cổ Đại đó. Ngài là người của Thời Cổ Đại, hôm qua, ngày nay, cho đến Đời đời không hề thay đổi. Đấy, thế thì, đó là một điển hình.

Tại sao lại trắng như lông chiên? Và rồi tôi... Dường như Đức Thánh Linh đã nói với tôi về một bức tranh mà tôi đã thấy một lần, về một quan tòa thời cổ đại. Lúc đó tôi đã đi vào lịch sử; Tôi trở lại với lịch sử Kinh thánh và tất cả, để tìm thấy. Và những quan án ngày xưa, giống như Thầy Tế lễ thượng phẩm của dân Y-sơ-ra-ên, họ phải có đầu tóc và bộ râu trắng xám giống như lông chiên, bởi vì màu trắng trên người ông là biểu thị ông có thẩm quyền tối cao của quan án trong dân Y-sơ-ra-ên.



Và ngay cả ngày nay, và cách đây một vài trăm năm, có lẽ cách đây hai trăm năm, hay là có lẽ không giống như thế, trễ hơn thế. Tất cả các quan tòa nước Anh, dù già hay trẻ, khi ra tòa xử án, họ đều mang một bộ tóc giả màu trắng; và để bày tỏ rằng không có một thẩm quyền nào khác, trong vương quốc đó, ở trên lời của họ. Lời của họ là quyết định cuối cùng của vương quốc. Những gì họ nói, đó là tất cả.

33 Và bấy giờ, lúc đó, tôi đã thấy điều đó. Ngài đang đứng ở đó, tuy nhiên là một Người trẻ, nhưng có bộ tóc trắng. Ngài là Đấng Cầm Quyền Tối cao, trọn vẹn. Ngài là Lời. Và Ngài đang có, bộ râu tóc màu trắng.

34 Rồi, sau đó khi chúng tôi hoàn thành, và bài--bài giảng, và đi về hướng tây, và khi những Thiên sứ của Chúa đã hiện ra ở đó với Bảy Ấn, và nó đi lên không trung (mà chúng ta đã có bức tranh ở đây, và trên khắp nước), Ngài đang đứng đó vẫn với bộ tóc đầy uy quyền tối cao đó. Ngài là Đầu của Hội thánh. Ngài là Đầu của Thân thể. Không có gì giống như Ngài, ở bất cứ nơi đâu. “Chính Ngài đã tạo nên mọi vật. Ngài đã tạo nên tất cả cho Chính Ngài, và không có Ngài thì không có cái gì đựơc tạo nên cả.” “Ngài cầm mọi quyền trên Thiên đàng và dưới đất,” mọi vật đều thuộc về Ngài. “Và trong Ngài có sự Trọn vẹn đầy đủ của bổn tánh Đức Chúa Trời.” “Và Lời là Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta.” Và Ngài là Đấng mặc khải hoàn toàn bí mật của toàn bộ kế hoạch cứu rỗi, mà tất cả các đấng Tiên tri và những nhà thông thái đã nói đến. Chỉ một mình Ngài là Đấng có bộ tóc và râu trắng như lông chiên và có thẩm quyền tối cao.

35 Bấy giờ, tôi ngừng lại, trên đỉnh đồi sáng hôm đó, có vẻ như một số sóc đã bị tiêu diệt ở đó. Và tôi bèn ngồi xuống. Tôi vừa ở đó một lát, thì, những bụi cây bên cạnh tôi lay động, và một người to lớn với một vật giống như cây súng trường có hai nòng bước ra qua bụi cây ở đó, và như sợ ánh sáng ban ngày khiến phát hiện ra. Tôi vội đi qua, chạy xuống; Tôi e rằng sự di chuyển sẽ làm người ấy bắn tôi. Và những bụi cây lay động, vì thế tôi cứ ngồi thật yên lặng.

36 Một con sóc bắt đầu chạy lên đồi, và người ấy bắt đầu nhồi thuốc vào hai nòng súng. Và vì thế anh ta đã bỏ lỡ nó, và vì vậy con sóc chạy băng qua đồi. Tôi nghĩ, “Bây giờ mình sẽ chạy; tất cả tiếng ồn đó đang vang dội. Người ấy đã nạp đạn.” Và tôi bắt đầu chạy xuống đồi, người đàn ông bắn ngay phía trước tôi. Nó khiến tôi phải quay lại lối này. Và chạy xuống đường khác, và khẩu súng hai mươi hai ly bắt đầu, nhả đạn về phía tôi. Tôi nghĩ, “Chà, mình đang ở trong một nơi kinh khủng.”

37 Vì thế tôi quay lại và đi dọc theo bờ sông. Và tôi nghĩ, “Mình sẽ đi xuống đây và ẩn mình cho tới khi họ đi khỏi, vậy mình có thể đi ra.” Và trên con đường đi xuống, tôi tình cờ bị thu hút... Tôi bị thu hút nhìn về phía bên phải tôi. Và, như tôi đã nói, có một vỏ bao thuốc lá nằm ở đó, một trong những người đó đã ném xuống, trong khi hết thảy chạy... khi họ chạy theo con sóc qua những bụi cây.

38 Tôi nhặt vỏ bao thuốc này lên, và nhìn... Tôi không bao giờ nhặt nó lên; Tôi xin lỗi quý vị. Tôi nhìn xuống nó. Tôi không bao giờ nhặt nó lên, vì, trước hết, tôi không thích mùi của những thứ đó. Tôi đã nhìn xuống đó, và nó là một-một công ty thuốc lá nào đó mà tôi nghĩ không nên đọc tên ra, nhưng các bạn sẽ biết. Trên bao thuốc có in dòng chữ, “Đầu lọc của một người biết suy nghĩ và sở thích của một người biết hút thuốc.” Tôi nhìn câu đó, và nghĩ, “Đầu lọc của một người biết suy nghĩ à?” Tôi nghĩ, “Nếu một người biết suy nghĩ một chút, thì anh ta sẽ chẳng hút tí nào cả. Làm sao nó có thể là ‘Đầu lọc của người biết nghĩ được’? Một người biết nghĩ sẽ không hút một chút nào.” Đúng thế.

39 Lúc đó, tôi nghĩ, “Thật là lừa dối!” Lúc đó, công ty thuốc lá ấy được nước Mỹ ủng hộ. Và ồ, dường như chúng ta sống với chính sách của nước mình, chúng ta sẽ làm việc để giúp đỡ nhau, nếu chúng ta có một cảm tưởng vì người khác. Và thật giả nhân giả nghĩa làm sao! Lý do tôi đã không bao giờ nói tên công ty ấy, tôi phải nói một số điều tồi tệ về họ. Và thật là người ta có thể giả nhân giả nghĩa, để kiếm tiền như vậy sao?

Một người biết suy nghĩ sẽ không hút thuốc chút nào. Nhưng thật công chúng Mỹ sa ngã vì nó thế nào; họ nghĩ rằng điều đó thật tuyệt vời.



41 Bây giờ hãy xem, bạn không thể, bạn không thể... Hãy hỏi bất kỳ người nào, những nhà khoa học, các bạn sẽ... Các bạn không thể có khói thuốc nếu không có nhựa thuốc lá. Nếu có một đốm nhỏ khói thuốc đi qua, đó là nhựa thuốc. Và nếu bạn không có được khói thuốc, ồ, bạn không có nhựa thuốc, và bạn không có chút gì cả. Bạn sẽ cứ kéo ra cái que quấn chặt đó. Nhưng chừng nào bạn hút một chút, thì bạn đang bị kéo lại gần bịnh ung thư, chất nicotine.

42 Tôi tin rằng, nếu các bạn ở với tôi năm ngoái, hay năm kia, tôi tin là, tại Hội chợ Thế giới, khi mà Yul Brynner và tất cả những người của họ đến đó để chứng minh, và bạn thấy họ lấy điếu thuốc đó, đặt nó vào trong một cái gì đó, và lôi nó qua một miếng cẩm thạch. Và người bác sĩ lấy một tấm gạc, lăn tròn qua đó và đã lấy chất nicotine ra từ đó, và rồi đặt tấm gạc đó lên lưng con chuột bạch, và nhốt nó vào trong chuồng. Và mỗi bảy ngày, họ lấy nó ra. Con chuột chứa đầy bịnh ung thư đến nỗi nó không thể bước đi, từ chất nicotine của một điếu thuốc lá.

43 Rồi ông nói, “Các bạn thấy đấy, người ta nói rằng chất nicotine có thể bị ngăn chận qua đầu lọc điếu thuốc. Bạn không thể có một đầu lọc... Không một đầu lọc nào có thể chận được chất nicotine từ điếu thuốc ra. Bất cứ một một đầu lọc nào lấy được chất nicotine ra thì không có khói thuốc bay ra, nhưng vì bạn có khói thuốc -- Có nhựa tạo ra khói thuốc, và chính nhựa thuốc đã gây ra bịnh ung thư.’

44 Sau đó ông đã đi, kéo nó ra khỏi nước và nói, “Đôi khi các bạn nghĩ chất nicotine có thể bị giữ lại ở đầu lọc, mỗi lần như vậy... Cho dù các bạn hút một hơi thuốc lá... Người ta nói, ‘Tôi không hít nó,’ nhưng miệng phì phèo điếu thuốc và phun khói ra.” Rồi anh ta lấy thuốc lá quấn tròn và đặt dưới một cái gì đó thì bịnh ung thư vẫn có. Ồ, bạn chỉ nuốt nó vào ngay cổ họng. Bạn hiểu không? Và dù cho bạn làm cách nào, nó cũng vẫn là sự chết. Bạn hiểu không?

45 Vậy thì hãy nghĩ rằng một công ty thuốc lá đã lừa dối người hút, hay cố lừa dối những người của chính họ. Điều đó giống như một kiểu sống chim kên kên, trục lợi cho riêng của họ. Kiếm được nhiều tiền, bán sự chết cho cả nước, và cho những con người còn trẻ. Và đi ra chiến trận và chết vì chúng, rồi quay lại bán một thứ như thế, dưới một sự giả vờ gian dối, “Đầu lọc của một người biết suy nghĩ, nhưng sở thích của người biết hút thuốc.” Bạn phải hút để có sở thích.“Sở thích của một người biết hút thuốc.”

Thật người ta đã sa ngã vì nghĩ điều đo, dầu vậy! Họ nhận lấy nó. Giờ đây, nó chỉ lừa gạt bạn nhiều hơn. Hãy xem, nó thuộc về ma quỷ. Họ không quan tâm gì đến đời sống của bạn. Họ không có một cảm tình nào với bạn. Họ bán cho bạn thứ đó chỉ muốn xem bạn chết, miễn là họ lấy được tiền.



47 Giống như chính trị và chiến tranh. Tôi không tin vào chiến tranh. Tôi không tin rằng tất cả chúng ta nên có một cuộc chiến. Tôi tin vào Nước Thiên đàng vĩ đại mà Thượng Đế sẽ mang đến, một nền văn minh vĩ đại sẽ được mang đến dưới quyền thống trị vĩ đại của chính Ngài; sẽ không bao giờ có chiến tranh. Nước này sẽ không nỗi dậy chống lại nước khác. Tất cả các nước sẽ sống hòa bình với nhau, hòa bình Mãi mãi.

Vì thế đây hầu như là một nền văn minh mang lại chiến tranh. Và chúng ta càng sống, dưới nền văn minh này, chúng ta càng có chiến tranh. Người ta càng cố gắng văn minh hơn nước khác, và càng cố văn minh chừng nào, thì càng có nhiều chiến tranh chừng nấy. Hiểu không?



49 Hãy nhìn những gì xảy ra, dưới nền văn minh này, mà một người sẽ đuổi người khác ra ngoài chỉ vì một điều như thế. Và nó chỉ làm một điều, nó chỉ lừa dối bạn để bạn mua nhiều thuốc lá hơn. Vì nếu một người hút thuốc... Và tôi tin điều đó thuộc về ma quỷ, và có một con quỉ nicotine trong một người đàn ông và, hay một người đàn bà. Và nếu một điếu thuốc sẽ làm thỏa mãn con quỉ nicotine đó đến nỗi nó sẽ để mặc bạn và làm bạn trốn khỏi những ám ảnh, với một điếu thuốc. Và rồi bạn lấy một đầu lọc, nó chỉ chiếm một phần ba của khói thuốc đi qua đó, hay là một phần ba chất nicotine đi qua đó, rồi thì bạn sẽ hút ba điếu thay vì một, bạn sẽ hút ba điếu thay vì một điếu.

50 Hãy xem, đó chỉ là một - một mưu đồ, một sự lừa dối, một mưu đồ để bán thuốc lá. Họ sẽ bán được nhiều hơn bằng cách đó thay vì họ chỉ có thể bán bằng cách để cho bạn nhồi thuốc vào ống điếu hay là để người ta hút thuốc không có đầu lọc. Bây giờ, thấy chưa, nó thuộc về ma quỷ.

51 Khi tôi đứng đó nhìn nó, và nghĩ nó lừa dối như thế nào, câu hỏi đó đã đến với tôi. Và tôi cúi xuống, nhìn lại vỏ thuốc, và tôi... thật giống như điều gì đó đã nói với tôi, “Nhưng khẩu hiệu thì rất đúng, ‘Đầu lọc của người biết suy nghĩ, sở thích của người biết hút thuốc.’” Điều đó đã đến với tôi rằng sự lừa dối đó, cũng như trong lãnh vực thiên nhiên của thuốc lá, là một điều gì đó trên một trật tự của những Giáo hội ngày nay, đấy, một sự lừa dối.

Nó đến cho tới khi cả thế giới trở nên một sự lừa dối vĩ đại của những gì thật đúng và những gì thật. Bạn hãy xem, ngay cả trong công tác chính trị, và công việc xã hội, trong nhà trường, và trong mọi việc, nó trở nên một sự lừa dối.



53 Một bạn trẻ đã kể với tôi ngày nọ rằng anh ta đã tới một doanh trại quân đội, và có một người lính trẻ bị xe thiết giáp tông nhằm; phổi, và bao tử, hay là cái gì đó của anh ta, bị đâm thủng. Và họ đã chạy đến bệnh viện; Họ có ba hay bốn bác sĩ đang đứng xếp hàng ở đó, và mọi người cũng đứng xếp hàng. Và hai hay ba người lính mang bạn thân của mình đến, anh ta chỉ còn thở thoi thóp... Mỗi lần anh ta thở, xương sườn dính ngay vào phổi, và điều đó khiến anh ta bị chảy máu bên trong. Và họ để người thanh niên đứng ở trong hàng đó, đi về phía cuối hàng với một số người chẳng có việc gì ngoài đau tai hay điều gì đó, và cứ như thế.

54 Trong thời gian anh ta đứng đó, vài đại tá bước vào với một đứa con nhỏ của họ bị chứng phát ban, cậu bé hay cô bé bị ban ở tay. Họ ngưng khám cho hàng người, để khám cho đứa bé con vị đại tá, và người lính trẻ bị xe đâm đó, sắp chết. Bạn thấy đấy.

Ồ, nếu vị đại tá đó có một cảm tình chân thật dành cho người anh của ông ở ngoài đó trong hàng, thì ông ta sẽ nói, “Đứa bé này có thể đợi. Hãy chăm sóc cho người lính kia nhanh lên, làm điều gì đó cho anh ta!”



56 Nhưng mỗi người đều muốn tỏ ra mình có quyền. Vậy thì, họ không thích điều đó chút nào, không, họ không thích điều đó chút nào. Nhưng lại có quá nhiều chuyện như thế; Có quá nhiều người của họ như thế. Nhưng người đại tá đó, chỉ nghĩ duy nhất về, đứa con của ông ta mà nó chỉ bị nổi ban ở tay, mà không nghĩ đến người lính trẻ tội nghiệp đang đứng ở kia đã bị chính chiếc xe tăng nghiền nát, chính xe tăng ấy và có lẽ chính chàng trai ấy sẽ cứu mạng sống của ông ta ngày nào đó ngoài mặt trận. Thấy không, họ đã không ngừng lại để suy nghĩ; họ chỉ nghĩ đến chính họ.

“Đầu lọc của một người biết suy nghĩ.”



57 Tôi nhìn nó, và tôi nghĩ, “Đó là một cái gì giống như những - những giáo phái ngày nay, những Giáo hội mà chúng ta có.” Mỗi giáo phái giáo hội đều có đầu lọc riêng của họ; Họ có loại đầu lọc riêng của họ. Họ chỉ để vào những gì họ muốn, và những gì họ không muốn thì không cho vào; những gì họ lọc vào và lọc ra, với loại đầu lọc riêng của họ. Họ thật sự để quá nhiều thế gian vào để thỏa mãn những người không tin ở trong đó. Họ sẽ nhận những người đó vào cho dù họ là gì, nếu như họ có tiền. Người ta sẽ nhận họ vào cho dù họ là gì, nếu họ được mọi người ngưỡng mộ.

Nhưng có một điều; Bạn không thể vào Hội thánh của Đức Chúa Trời như thế; không phải những giáo phái bây giờ, tôi muốn nói Hội thánh thật sự chân thật của Đức Chúa Trời.



58 Giống như những công ty thuốc lá ngày nay, nhiều người đã vào những cái gọi là những Giáo hội hay những giáo phái, họ nói họ có một sở thích, và sở thích đó là hạng nhất của thế gian. Mỗi giáo phái có một đầu lọc riêng của họ, và họ lọc ra tất cả những Cơ-đốc nhân chân chính sẽ nói “a-men” khi ông ta đang giảng; và mang vào tất cả những Giê-sa-bên tóc ngắn, mặt mày tô vẽ ở trong nước, cũng như họ ngưỡng mộ. “Ông A hay B nào đó đến với chúng ta... một ngôi sao màn bạc, một người vĩ đại... ” Đó là một loại đầu lọc mà họ thường dùng. “Giáo phái của chúng ta. Tổng thống A hoặc đại tá hay B nào đó, hay một người nào đó thuộc về giáo phái của chúng ta.” Hãy xem họ dùng loại đầu lọc gì? Dĩ nhiên, loại đầu lọc đó thuộc về thế gian, những người ở thế gian.

59 Nhiều người, họ biết họmuốn gì. Vì thế nếu họ phải nhận cái gì họ muốn, thì họ sẽ phải có một loại đầu lọc nào đó, và có đủ của thế gian nói qua đó, để thỏa mãn sở thích thuộc về thế gian của họ. “Đầu lọc của người biết suy nghĩ, sở thích của người biết hút thuốc.” Một đầu lọc của thế giới tôn giáo, và một sở thích của người thuộc về thế gian.”

60 Họ muốn là người sùng đạo. Họ nghĩ họ phải ngoan đạo, bởi vì họ có một linh hồn.

61 Khi đầu tiên chúng ta đến đất nước này, anh em thấy những thổ dân da đỏ thờ mặt trời và vân vân, bởi vì (tại sao?) họ là con người. Chúng ta đi vào những khu rừng xa xôi ở Phi Châu, chúng ta thấy những thổ dân thờ phượng một cái gì đó. Tại sao? Họ là con người, và họ muốn, phải thờ phượng.

62 Vì vậy con người, cho dù sa ngã đến đâu, họ vẫn biết có một điều gì đó ở nơi nào đó. Nhưng họ nhận một sở thích dành cho thế gian, mà họ không thể lấy một cái đầu lọc chính xác.

Họ phải làm một cái đầu lọc riêng cho mình. Mỗi người làm một loại đầu lọc riêng cho họ.



63 Mỗi công ty thuốc lá khoe khoang về công ty của họ, những gì họ có thể làm, “Một đầu lọc thật sự! Đây là đầu lọc tốt nhất! Tất cả đều thanh toán trước!” và tất cả những điều giống như vậy. Họ nói,“Phục vụ theo sở thích,” hay điều gì đó, “thanh toán trước.” Ồ, vì sự nhân từ. “Trả trước” à? Phía sau những ý tưởng ấy là gì? Chắc chắn không phải là một người đàn ông hay một người đàn bà biết suy nghĩ. Nhưng đó chỉ là những gì họ nói, đơn giản để lừa bịp mọi người.

64 Bây giờ chúng ta thấy, trong thời chúng ta, người ta có một sở thích. Và tại sao một người đàn ông hút thuốc? Nó làm thỏa mãn sự ưa thích. Tại sao một người đàn bà hút thuốc? Để thỏa mãn một sự ưa thích.

65 Và rồi nếu một Hội thánh tìm hiểu, một nhóm người sùng đạo, họ nhận người ta vào đó, họ đã có một loại đầu lọc nào đó cho người có sở thích họ muốn. Vì vậy, nếu như họ không có một sở thích nào, thì họ không thích hút thuốc. Và nếu họ không có được sở thích của mình trong tôn giáo, họ không chấp nhận tôn giáo. Bây giờ, điều đó thật rõ ràng hết sức.

Họ muốn có những người đàn bà mặc quần soóc, tóc cắt ngắn, tô vẽ mặt mày, ăn mặc hở hang, họ muốn thế.



67 Như tôi đã nói sáng Chúa nhật tuần trước, ở trên bánh xe đó ở giữa bánh xe, hay linh hồn nhỏ bé bên trong đó trên phía trong của linh hồn Làm sao mà linh ở trên mặt ngoài, giữa linh hồn và thân thể, có thể được xức dầu bởi Đức Thánh Linh. Bạn có hiểu tất cả điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]

68 Bây giờ đi theo đó trong sự liên tục của Sứ điệp, Thần của Thế Gian Này, Những Người Được Xức Dầu Trong Những Ngày Sau Rốt. Bên ngoài những điều đó, vòng tròn ở giữa đó... Vòng tròn đầu tiên là ý thức con người. Vòng tròn thứ hai là những ý thức tâm linh; Ý chí, sự bướng bỉnh, ham muốn, và vân vân. Nhưng bên trong là linh hồn; Linh hồn đó đã được định sẵn. Vì vậy, họ có thể xức dầu tâm thần này để làm thân thể bên ngoài trở nên tùy thuộc vào tâm thần. “

tải về 296.11 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3   4




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương