CÂu lạc bộ SÁng tác thơ – VĂn công giáO


Trái Tim Chúa Giêsu là “Lò Lửa Yêu Mến Hằng Cháy”



tải về 0.77 Mb.
trang3/4
Chuyển đổi dữ liệu17.11.2017
Kích0.77 Mb.
#34395
1   2   3   4

Trái Tim Chúa Giêsu là “Lò Lửa Yêu Mến Hằng Cháy”


A.P Mặc Trầm Cung

*****

Trái Tim Chúa Giêsu là “Lò lửa yêu mến hằng cháy”, Nơi Thánh Tâm Chúa, con người có thể tìm được cả một kho tàng tình yêu tuyệt hảo, Trái Tim Ngài là lò lửa bừng cháy tình yêu. Lò lửa phát ra ánh sáng huy hoàng xua tan tăm tối âm u và sưởi ấm tâm hồn của những lữ khách đang sống trong băng giá lạnh lùng. Khi còn trên thập giá: Một người lính cầm giáo, đâm vào cạnh sườn Chúa Giêsu, tức thì máu cùng nước chảy ra(Ga 19, 34)… Điều này chứng thực tình yêu bao la của Chúa Giêsu, máu và nước từ cạnh sườn của Ngài chảy ra làm phát sinh các Bí Tích. Như Chúa Giêsu cũng đã nói: Ai khát, hãy đến với tôi. Ai tin vào tôi, hãy đến mà uống. Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống (Ga 7, 37 – 38) Vì yêu thương nhân loại, Chúa Giêsu chịu chết trên cây thập giá để cứu rỗi nhân loại. Tình yêu của Người là tình yêu tự nguyện hiến dâng, một tình yêu phục vụ: Không có tình yêu nào cao vời bằng tình yêu của người hiến mạng sống vì người mình yêu (Ga 15, 13)

Ngài hoàn toàn tự nguyện, hy sinh chịu chết để mang lại hạnh phúc cho con người, đặc biệt là những con chiên lầm đường lạc lối Thiên Chúa luôn dành cho những con chiên đó một mối quan tâm đặc biệt như Chúa phán qua tiên tri Ezekien rằng: "Ta không muốn kẻ có tội phải chết nhưng muốn nó ăn năn sám hối mà được sống" (Ed 33,11). Như khi Chúa Giêsu đang dùng bữa tại nhà một người thu thuế, có người thắc mắc với các môn đệ:Sao Thầy của các anh lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi như vậy? (Mt 9, 11). Ngài đã thẳng thắn trả lời với họ rằng: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi (Mt 9, 13).

Chính tình yêu luôn bừng cháy trong trái tim, mà Ngài đã bỏ 99 con chiên mạnh khỏe ở lại mà đi tìm con chiên lạc (Lc 15, 4), tìm kiếm không mệt mỏi và kiên nhẫn đợi chờ.

Vâng đúng vậy! Ngài đã tìm kiếm và kiên nhẫn đợi chờ anh, một con chiên hoang đàng đã bỏ Ngài ra đi lang bạt kỳ hồ suốt 35 năm, cuối cùng tình yêu của Ngài đã thắng, Ngài đã chinh phục được anh, đưa anh trở về bên dòng suối mát để anh được gột rửa những bụi bặm của cuộc đời, bên đồng cỏ xanh rì để anh được bồi dưỡng no nê trước khi đưa anh vào cõi sống đời đời.

Anh là Nguyễn Văn C…(*), trước 1975, anh là một chàng trai tuấn tú, Một Thiên Thần Mũ Đỏ - Binh Chủng Nhảy Dù thuộc tiểu đội 2 Trinh Sát, đóng quân tại trại Hoàng Hoa Thám – Bảy Hiền. Một thời bay nhảy, một thời ăn chơi, với bản tính gan lì, anh cũng đã từng làm mưa làm gió, tranh giành lãnh địa để bảo kê cho một số quán cà phê, ma túy cũng đã đến với anh rất sớm từ khi anh con là học sinh cấp III, để thỏa mãn những cơn nghiền anh bất chấp tất cả, vì thế cuộc đời càng nhiều giông tố thì càng tạo cho anh bản tính chai lì hơn. Một lần trong cuộc chiến đấu ở Quảng Trị anh đã bị thương, một viên đạn vô tình đã bay trúng mặt anh làm cho khuôn mặt điển trai của anh ngày nào trở nên méo mó, sau những ngày tháng nằm tại Bệnh Viện Cộng Hòa (nay là BV 175) đã để lại nơi khuôn mặt anh một vết sẹo lớn, dài làm kỷ niệm.

Chính vết thẹo này đã làm cho anh thêm lì lợm và tăng thêm vị thế, đẳng cấp trong chốn giang hồ và bảo kê, nhìn khuôn mặt của anh với vết sẹo lớn, dài chạy ngang mặt, nhiều người cảm thấy ớn lạnh, tránh né không dám đụng tới.

Vết sẹo thời gian vết sẹo đời
Giang hồ bay nhảy chốn ăn chơi
Đày đọa đắm chìm trong u tối
Thuyền đời mất hướng giữa biển khơi.

Sau biến cố 1975, anh như con chim bị gãy cánh, như con chồn hoang bị ướt lông trong tiết trời băng giá, anh không còn vùng vẫy, ra oai được với ai, giờ đây anh phải đối diện với chén cơm, manh áo của vợ con anh và nhất là phải làm thỏa mãn cơn thèm thuốc mà anh đã ngập sâu, bây giờ anh đã nghiện nặng, anh đã chống chọi, lây lất qua ngày, làm đủ mọi công việc để kiếm ra tiền từ đạp xe ba gác, nhặt bọc ny lông, mua bán ve chai, lạc xoong …v…v… và cái nghèo, cái đói, cái khổ cứ vây quanh anh, dù được sự trợ giúp của gia đình cha mẹ, anh chị em ruột thịt nhưng ma túy đã ràng buộc đời anh, anh không thể nào vươn mình lên được, để có tiền hút chích anh cũng đã kiêm luôn việc bán lẻ ma túy để có điều kiện thỏa mãn cơn nghiền.

Cuộc đời anh ngập chìm trong vòng vây của ma túy, năm nào vào các dịp tết hay các ngày lễ lớn trong năm, để dọn dẹp xóm ngõ, khu phố được sạch đẹp, anh cũng đều được công an địa phương mời đi “nghỉ mát” trong các trại cải tạo, vì tên của anh nằm trong sổ đen của họ, được vài tháng anh lại tìm cách trốn về, rồi lại ngựa quen đường cũ, vào trại lại ra, ra rồi lại vào, dòng nước đen ngòm đời anh cứ thế dập dềnh trôi.

Cuộc đời anh như con thuyền mất phương hướng giữa biển khơi, ngoi lên ngụp xuống giữa giông bão cuộc đời, gia đình cha mẹ, anh chị em, vợ con anh cũng cảm thấy bất lực và mệt mỏi với anh, mọi người đã dùng hết cách của mình để khuyên bảo và giúp đỡ anh làm lại cuộc đời, hơn 30 năm, một thời gian quá dài để kiên nhẫn chờ đợi anh thay đổi, gia đình chỉ còn biết cầu nguyện phó thác đời anh trong vòng tay yêu thương của Thiên Chúa.

Con người bất lực nhưng Thiên Chúa không bất lực, Ngài là Đấng thấu suốt mọi bí ẩn tâm can con người. Thiên Chúa không muốn tội nhân bị diệt vong. Chỉ một người tội lỗi sám hối ăn năn là cả triều thần thiên quốc vui mừng khôn xiết hơn chín mươi chín người công chính không cần sám hối ăn năn (Lc 15,7). Ngài là Đấng chậm bất bình và rất mực khoan dung, Ngài kiên nhẫn đợi chờ vì Ngài là Cha từ nhân, lượng từ bi vô biên của Ngài nào ai đo lường được. Với con người nhiều khi buông xuôi vì bất lực, vì quá khó, khó như chuyện con lạc đà chui qua lỗ kim, nhưng với quyền năng và tình yêu bao dung của Thiên Chúa thì mọi sự đều trở thành có thể (Mt 19, 23 -26).

Khoảng một năm trước ngày anh được Thiên Chúa gọi về, cứ mỗi buổi sáng người ta thấy anh tay cầm chiếc kìm cắt tỉa và một con dao nhỏ lặng lẽ đến nhà thờ, âm thầm cắt tỉa những ngọn cỏ, những cây kiểng chung quanh nhà thờ, anh làm việc trong âm thầm lặng lẽ mặc cho ai nói ra nói vào, từng ngọn cỏ anh cắt, từng nhánh cây anh tỉa, anh lại dâng lên Thiên Chúa như một lễ vật mọn hèn mong được đền bù những tội lỗi của mình trong suốt hơn 30 năm qua, sự trở về của anh là một hồng ân của Thiên Chúa qua trung gian của vị linh mục chánh xứ, vị linh mục ấy chính là Vị Mục Tử nhân lành (*) đã yêu thương chăm sóc đàn chiên của mình, con nào ốm đau cha lo chăm sóc, băng bó và bồi dưỡng, anh đã lắng nghe lời khuyên nhủ ân cần của cha và thay đổi lối sống, cha xứ còn gọi anh vào ở luôn trong nhà xứ và giao cho anh vài công việc như phụ trách phần âm thanh và dọn cung thánh trước và sau thánh lễ, nhưng anh đã khéo léo từ chối, anh biết cha xứ thương anh, nhưng vì mặc cảm tội lỗi của mình trong mấy chục năm qua, anh không dám đến gần cung thánh chỉ dám đứng từ xa ở góc cuối nhà thờ hay ngoài khuôn viên âm thầm làm những công việc lặt vặt, những lúc có thánh lễ an táng phải ra nghĩa trang, cha xứ đưa anh cầm sách thánh anh cũng không dám cầm và vội chuyền nhanh cho các em giúp lễ, vì anh cảm thấy mình bất xứng đụng chạm đến những gì thuộc về thánh. Đó là những điều mà tôi đã được chính anh tâm sự.

Anh đúng là hình ảnh của người thu thuế tội lỗi vào đền thờ cầu nguyện chỉ dám quỳ từ xa đấm ngực ăn năn “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi”, anh cũng như người thu thuế kia chỉ biết tha thiết van xin lòng thương xót của Chúa chứ không dám kể lể công trạng gì.

Anh rất vui vẻ làm lại cuộc đời, nhìn thấy anh lên rước lễ gia đình chúng tôi chỉ biết gục đầu cảm tạ hồng ân Thiên Chúa và cám ơn vị linh mục chánh xứ, rồi vào một ngày cuối năm, để cho bà con hưởng một cái tết vui tươi và hạnh phúc, công an địa phương cũng làm công tác dọn dẹp đường phố và tẩy trừ các tệ nạn xã hội, trong lúc anh đang say giấc ngủ, vào đúng nửa đêm một số công an đã đến gõ cửa nhà anh và mời anh lại tiếp tục đi “nghỉ mát”.

Lần này, trong thời gian ở trại cải tạo, bệnh của anh bộc phát ở giai đoạn cuối, anh đã bị nhiễm HIV từ lâu mà anh vẫn giấu gia đình. Từ trại cải tạo người ta chuyển anh về một bệnh viện gần nhà, khi chúng tôi lên thăm anh, được bác sĩ cho biết tình trạng của anh vô phương cứu chữa, anh chỉ còn sống được khoảng 2 tuần lễ nữa là cùng. Gia đình chúng tôi vào cha xứ trình bày về tình trạng của anh, cha xứ nói rằng cha đã biết trước cả gia đình vì chính bác sĩ đã gọi điện báo cho cha biết có một con chiên của cha mới được chuyển về đây, gia đình chúng tôi chỉ biết cúi đầu cảm phục về tinh thần trách nhiệm và tấm lòng phục vụ của cha.

Hôm sau anh đã được đưa về nhà để chữa trị, mục đích là để anh được đón nhận các bí tích sau hết và dọn mình chết lành, cha xứ đã ra tận nhà ban phép Giải Tội và Xức Dầu cho anh, anh đón nhận tất cả trong tâm tình vui vẻ, anh cũng biết đời mình sắp kết thúc, anh cũng sẵn sàng chấp nhận không nuối tiếc, nhưng khi nhìn thấy vợ con lòng anh dâng lên một niềm ân hận, anh có 6 người con một gánh quá nặng mà từ trước tới giờ anh đã chất nó trên vai người chị cả, người chị đã hy sinh cả đời mình để nuôi nấng các con anh, người vợ hiền chung thủy của anh luôn ở bên anh trong mọi tình huống đắng cay, tủi nhục của cuộc đời nhưng lại không có khả năng làm kinh tế, vì thế 6 người con của anh đã được cha mẹ anh và người chị cả nuôi dưỡng.

Khoảng một năm trước đây, mừng anh trở lại với Chúa, người chị cả và người em gái của anh đã hy sinh cả số tiền dành dụm của mình trong nhiều năm để cất lại cho anh và vợ con anh một căn nhà khang trang sạch sẽ, giờ đây trước giờ phút ngắn ngủi từ giã cuộc đời, anh muốn nói lên một lời xin lỗi và cám ơn nhưng anh cũng không nói được, cố gắng lắm anh nói với người chị cả được một câu:

Chị ơi! Em thua rồi, em không làm được gì nữa cả”,

Người chị trả lời: “Không!Em không thua mà em đã chiến thắng, em quay về với Thiên Chúa là em đã chiến thắng”.

Vâng! Anh đã chiến thắng, nói cho đúng hơn là chính Tình Yêu Thiên Chúa đã chiến thắng đã đưa anh về ấp ủ trong trái tim nồng cháy của Ngài.



Trái tim Chúa bến bờ hạnh phúc,
Luôn bao dung thao thức đợi mong.
Chiên hoang lạc lối ngược dòng,
Trái tim nhân hậu ngóng trông ngày về.

Mấy hôm sau, giây phút định mệnh của đời anh cũng đã đến, giây phút mà anh và mọi người vẫn âm thầm chờ đợi, giây phút Chúa đến gõ cửa linh hồn anh, chứ không phải các anh công an như những lần trước. Đêm hôm đó anh cảm thấy trong người rất đau đớn, anh cố gắng chịu đựng, từng bụm máu tươi và mủ hòa chung đã tuôn ra từng đợt nơi miệng anh, những mụn lở loét trên người anh cũng đồng loạt vỡ tung, anh rất đau đớn nhưng cam chịu chỉ khẽ rên, vợ con anh thì xoa bóp tay chân cho anh đỡ đau nhức, chúng tôi ở bên cạnh anh cầu nguyện và đọc kinh dẫn đàng, ánh mắt anh liếc nhìn từng người chúng tôi như trăn trối muốn nói lời tạm biệt, hai bàn tay anh nắm chặt thánh giá có tượng Chúa chịu nạn và thầm đọc theo chúng tôi. Trong giây phút vượt biển này chỉ có Tình Yêu Thiên Chúa là chiếc phao duy nhất để anh bám víu và đưa con thuyền đời anh đi đúng hướng mà thôi.

Đến khoảng 8 giờ sáng hôm sau, anh đã thanh thản ra đi trong bình an. Hôm đó là ngày 08/08/2006.

Trong thánh lễ an táng của anh, cha xứ đã chia sẻ với cộng đoàn về anh, về những công việc thầm lặng mà anh đã làm trong tâm tình thống hối ăn năn, cha tin tưởng anh được cứu rỗi nhờ vào Lòng Thương Xót vô biên của Chúa và cha nói với chính anh rằng: “Tôi hy vọng rằng, một ngày nào đó Chúa gọi tôi về, anh sẽ ra đón tôi ở cửa Thiên Đàng”. Sau thánh lễ cha đã thay mặt gia đình cám ơn mọi người đã yêu thương và giúp đỡ anh và gia đình trong những ngày cuối đời của anh và nhất là những ngày anh đã nằm xuống, và với nguyên bộ phẩm phục trên người, cha tiễn anh đến cuối nhà thờ để đưa đi hỏa táng, khi chuyển quan tài anh lên xe, tấm lòng người mục tử dâng lên một niềm cảm xúc bồi hồi, những giọt nước mắt yêu thương đang long lanh nơi khóe mắt…

Trái Tim Chúa Giêsu là “Lò lửa yêu mến hằng cháy”, Tình yêu bừng cháy nơi Trái Tim Ngài chính là Thần Khí Thiên Chúa, cháy bằng ngọn lửa hằng sống là tình yêu của Thiên Chúa Ba Ngôi không bao giờ tắt. Nơi Trái Tim Chúa một tình yêu luôn kiên nhẫn đợi chờ, Ngài chờ đợi cho đến mùa gặt, qua dụ ngôn Cây lúa và cỏ lùng (Mt 13,24-29). Chúng ta nhận thấy tình yêu bao la đầy khoan dung của Thiên Chúa, vì Ngài là Cha nhân lành, chậm bất bình và đầy lòng khoan dung như Ngài đã dạy thần dân rằng: Người công chính phải có lòng nhân ái. Ngài đã cho con cái niềm hy vọng tràn trề là người có tội được Ngài ban ơn sám hối (Kn 12, 19). Không một thánh nhân nào mà không có một quá khứ lỗi lầm. Vì thế, chẳng có một tội nhân nào lại chẳng có thể có một tương lai tốt đẹp.

Trái tim Chúa ân tình no thỏa,
Cho mặt trời chiếu tỏa ánh quang.
Mưa rơi tưới mát đại ngàn,
Cả người công chính, kẻ gian hưởng nhờ.

Thánh Tâm Chúa Giêsu đã giải thoát con người khỏi quyền lực của tội lỗi và là nơi ẩn náu, cậy trông của những tâm hồn thất vọng, Tình yêu Chúa sẽ cải hóa tâm hồn của họ. Nhờ đức tin, con người mới có thể nhận ra được tình thương của Thánh Tâm Chúa được mở ra, lôi kéo con người tới để lãnh nhận ơn tha thứ và tình thương của Ngài.



Trong Trái Tim Chúa yêu muôn đời…Con xin được một chỗ nghỉ ngơi…
Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi…như nước mưa tan trong biển khơi…
Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi… Trái tim con trong Trái tim Người…
Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi…Là tình con trong khối tình Người…

(Trong Trái Tim Chúa – Phanxicô)

Mùa Chay về, Giáo hội cũng muốn nhắc cho mỗi người Ki tô hữu nhớ đến Lòng Nhân Hậu của Thiên Chúa và những gì mà chúng ta cần phải nổ lực quyết tâm vươn tới bằng sự đáp trả tình yêu của Ngài. Lòng khoan dung của Chúa chính là nguồn êm ái dịu dàng cho mọi tâm hồn biết chạy đến nương nhờ nơi Trái Tim yêu thương của Ngài. Chúng ta nài xin Tình Yêu Thiên Chúa ban ánh sáng cho bóng tối trần gian của chúng ta và sưởi ấm cho tâm hồn giá lạnh của nhân loại. Chúng ta khiêm tốn nguyện xin Thiên Chúa ban thêm đức tin và lòng mến trong tâm hồn để mỗi chúng ta can đảm quay về với Ngài, cho dù đời ta có méo mó, xấu xí, có dị dạng như thế nào đi chăng nữa, thì ta vẫn tin rằng, ta vẫn đáng yêu trước mặt Thiên Chúa và được Ngài ôm ấp vào lòng tận hưởng sự ngọt ngào nơi trái tim Ngài.



Hãy quay về bạn nhé! Chúa đang chờ đợi ta.

A.P Mặc Trầm Cung

* Anh Nguyễn Văn C …(*) là anh ruột của Mặc Trầm Cung.
* Vị Mục Tử nhân lành (*) chính là Lm Vinh Sơn Bùi Quang Điện, trước đây làm chánh xứ Nam Hưng – Hóc Môn.


tải về 0.77 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương