Chuyện phiếm : Câu chuyện Một lá thư Phan Đức Minh



tải về 169.13 Kb.
trang2/2
Chuyển đổi dữ liệu25.03.2018
Kích169.13 Kb.
#36607
1   2
máy móc tự động trả lời

Sau cái email, mãi hai, ba tháng sau tôi mới nhận được cái thư gửi qua bưu diện, có kèm theo cái phiếu xin lỗi lịch sự đàng hoàng, rất ư là...Mỹ như sau: " Due to mail screening procedures, we have only recently received your letter.  We appreciate your patience in waiting this response - Do thủ tục "Kiểm tra kỹ thuật " thư từ, chúng tôi chỉ nhận được thư của Ông mới đây thôi.



- Cái thùng gửi và nhận thư trước cửa nhà
Xin ghi nhận lòng kiên nhẫn của Ông trong  khi chờ đợi thư trả lời  này ".        Ngoài ba cái vụ râu ria, thủ tục của một lá thư, nội dung của bức thư nguyên văn như thế này :
" Thank you for contacting President George W. Bush for assistance with an agency of the Federal government. I am responding on behalf of the President.
The White House is sending your inquiry to the Department of State, which will review your correspondence. This agency has the expertise to address your concerns. They will respond directly to you as promtly as possible.
The President sends his best wishes.
 Sincerely,
 ( Signature)
 Desiree Thompson
Special assistant to the President
and Director of Presidential Correspondence

Chu choa ! Tổng Thống kiêm Tổng Tư Lệnh quân lực Huê Kỳ, đang bận quốc gia, thế giới đại sự tùm lum, điều động binh lực Hải - Lục - Không Quân cả trăm ngàn, oánh tùm lum, tà la trên khắp các mặt trận vùng Trung Đông, thì Ông Phụ Tá đặc biệt của Tổng Thống, kiêm Giám Đốc Văn Phòng Thư Tín của Tổng Thống đã nhân danh Tổng Thống trả lời. Như vậy cũng là ngon lành quá cỡ rồi ! Thư sẽ được chuyển cho Bộ ngoại Giao để xem xét và trả lời trực tiếp cho tôi càng sớm càng tốt. Lại không thiếu cái câu: Tổng Thống gửi lời chúc tốt  lành nhất tới Ông vv và vv...


Thế là cái Email và cái thư tôi gửi Bưu Điện cho Ngài số 1 Đất Nước Hoa Kỳ  nay đã được người có thẩm quyền đọc đến, và trả lời đàng hoàng, nghiêm chỉnh. 
Nhớ lại, cách đây khá lâu, năm 2000, vợ chồng tôi có dịp cùng đứa con gái út,  về thăm lại Quê Hương lần đầu tiên và cũng là lần sau chót đối với tôi, sau gần mười năm rời đất nước ra đi theo diện tị nạn, và hơn nửa thế kỷ không trông thấy làng xóm, mồ mả Cha Ông. 

Chúng tôi đi khắp Bắc, Trung, Nam, thăm rất nhiều thành phố, nhất là về thăm lại ngôi làng cũ mà tôi đã bỏ đi từ năm 1946 để tham gia kháng chiến đánh Tây. 

Trong chuyến thăm này, tôi đã có nhiều dịp trò chuyện riêng với con cháu, giới trẻ bạn bè chúng nó, đám học trò cũ của tôi còn ở lại, muốn tìm hiểu về Nước Mỹ, quê hương thứ hai của tôi. Tôi nói từ chuyện lớn đến những chuyện nhỏ nhất, trong đời sống hàng ngày, cách đối xử giữa cơ quan chính quyền với dân chúng. Chuyện   " Xin và Cho " ở đâu mà chẳng có, nhưng ở Mỹ, tôi không thấy cái cảnh la hét, dọa nạt, kèm theo cái ... thủ tục " đầu tiên  tiền đâu!" Có việc phải đến cơ quan chính phủ, người ta đối xử tử tế, lịch sự, biết tiếng Mỹ thì cứ việc… đấu vui vẻ, không rành thì có thông dịch viên, mình khai báo theo giấy tờ chứng minh, mẫu in cần thiết, ký tên rồi ra về. Ít ngày sau, giấy tờ  kèm theo quyền lợi, điều mình xin, được gửi về tận nhà, bỏ vào thùng thư trước cửa nhà của mình. Chỉ việc lấy vô, mở ra, đọc…thoải mái, vô tư…

Ở Mỹ, đời sống trẻ con, phụ nữ, người già yếu, bệnh tật...được chính phủ săn sóc, phục vụ tận tình. Những người dân khác được hưởng đầy đủ quyền lợi của  một Đất Nước văn minh, tiến bộ của thế giới... Một người già yếu, bệnh tật, không thể nằm bệnh viện lâu ngày vì nhiều lý do, mà về nhà tiện hơn, thì hàng tuần có y tá vài lần đến tận nhà săn sóc sức khỏe, lo liệu thuốc men. Giường nằm, thuốc men, dụng cụ cần thiết cho bệnh nhân, được chính phủ cấp cho. Người dân khi khẩn cấp, gặp tai nạn nguy hiểm, chỉ việc nhấc phôn kêu số đặc biệt là vài phút sau có xe cứu thương, cảnh sát, nhân viên y tế đến săn sóc cấp thời rồi chở thẳng vô phòng cấp cứu... Chuyện nghe cứ như trong tiểu thuyết hoang đường, còn hơn những sách viết về các “ học thuyết không tưởng - Utopian Doctrines" trong đó tác giả ước mơ một ngày nào đó, khi cách mạng đấu tranh giai cấp, giải phóng con người thành tựu thì đời sống xã hội sẽ có đầy đủ ... tự do, công bằng, hạnh phúc, cơm ăn, áo mặc, nhà ở, xe cộ để đi lại, không còn cảnh người bóc lột người vv... và vv... Những điều đó, ở Mỹ đã có từ lâu rồi... mà đâu có cần phải...độc tài chuyên chế, giai cấp đấu tranh...giết người một cách tàn bạo, ác độc ghê gớm, kinh hoàng…

Rất tiếc là khi trò truyện  với đám con cháu quê nhà về nước Mỹ, thuộc đủ tầng lớp trong xã hội : từ bác sĩ, kỹ sư, nhân viên công chức, sinh viên, học sinh…lúc ấy tôi chưa có  cái chuyện email và lá thư trả lời của Ông Phụ Tá đặc biệt Tổng Thống Hoa Kỳ trả lời email và thư gửi Bưu Điện của tôi. 

Khi viết bài này, gia đình người con trai lớn của tôi còn ở lại Việt Nam, đã đoàn tụ với đại gia đình ở Mỹ. Nghe kể và coi bản chính cái thư từ “ Nhà Trắng ” gửi cho ông Bố, chính anh ta , đã sống nhiều năm với chế độ và cán bộ, nhân viên nhà nước cộng sản, cũng lấy làm ngạc nhiên, khó tin. Sau này, khi có dịp, tôi nhắc lại chuyện về cái thư ở trên, mới nghe xong, có người đã sống cả chục năm ở Mỹ, vẫn cứ cười không tin là chuyện đó có thật. Họ cho là thư từ liên lạc loại đó là theo cái kiểu : mình gửi email đi thì Phủ Tổng Thống Mỹ Quốc gửi email trả lời theo cái loại … ” máy móc tự động trả lời “, đại khái như: Đã nhận được. xin vui lòng chờ đợi, sẽ có Mail trả lời sau… Sau đó, mọi sự quên đi, là huề cả làng. Chớ sức mấy, hơi đâu mà…Ông Tổng Thống Mỹ lại phí thì giờ đọc thư và trả lời này khác… Họ quên rằng : Ở Mỹ, truyền thống của đất nước này là : nhân vật lãnh đạo dù có cao đến mấy, khi có thư “ khiếu nại “ chi đó của dân chúng thì Ông số 1 không thể đích thân mà đọc, thì cũng có nhân viên phụ trách văn phòng thư tín lo cái chuyện đó. Nếu thực sự có liên quan đến Ông số 1, thì nhân viên có trách nhiệm phải trình cho Ông biết và xin chỉ thị để giải quyết, để trả lời… Ông Tổng thống mà coi thường dân chúng trong những sự việc nhỏ bé, báo chí, truyền thông này nọ nó xé ra to…là mệt lắm. Nếu còn ra “ tái đấu “ để giữ “ Nhà trắng “ nhiệm kỳ 2, thì mất phiếu như chơi, ớn lạnh da gà…là cái chắc….


Trong khi đó thì ở Việt Nam, Quê Hương Đất Nước gốc gác của tôi, hàng trăm, hàng ngàn cái thư như vậy gửi cho Tổng Bí Thư Đảng, Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng chính phủ... ngay cả mấy giới chức hạng thấp, ở gần, như Quan đầu tỉnh, đầu Huyện…để kêu xin, khiếu nại, trình bầy, tố giác một chuyện quan trọng đối với quốc gia, xã hội,  chắc chắn là cái thư chỉ có bị quăng vào sọt rác, có khi người gửi thư còn bị công an, mật vụ đến nhà lục soát, bắt bớ, tống cổ vô tù. như chơi với đủ thứ tội như … lợi dụng tự do, dân chủ, phá rối trật tự công cộng, làm trở ngại cơ quan chính quyền, hay nặng hơn thì : âm mưu lật đổ chế độ…vân vân và vân vân…Vì vậy cho nên mới có
- Ở Việt Nam, dân chúng kéo nhau tới trước cơ

quan chính quyền yêu cầu trả lời thư khiếu nại…
những màn dân chúng kéo nhau hàng trăm, hàng ngàn người tới cơ quan chính quyền cỡ bự, cỡ nhỏ ở địa phương để yêu cầu giải thích hay giải quyết thư từ khiếu nại đã gửi tới trụ sở Ủy ban nhân dân, xưa nay vốn được báo chí nhà nước, cùng mấy cái loa ở phường nói là…của nhân dân, vì nhân dân, phục vụ nhân dân, nhưng lại chẳng bao giờ thèm ngó tới những cái đơn khiếu nại của nhân dân nếu không kèm theo phong bì có nhân, cỡ lớn cỡ nhỏ …

Thế mà các tay chóp bu cộng sản, dép râu, nón cối nhà ta, hễ cứ mở miệng ra là…Chế độ, xã hội của ta “ cực kỳ ưu việt – extremely preeminent “, dân chủ, tự do gấp trăm, gấp ngàn lần xã hội Âu - Mỹ, Tây phương đế quốc tư bản….Còn lâu, tụi tư bản, đế quốc mới theo kịp chúng ta…



Đúng là …nói láo, nổ sảng hàng đầu thế giới loài người nhất định không có giống gì hơn được cộng sản, nhất là cộng sản ở Hà Nội và thành phố mang tên Bác…to bự ngày nay. Nói láo đâu có bị đóng thuế chi mô ! Thiệt là hết thuốc chữa…


San Diego, California

Phan Đức Minh

tải về 169.13 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương