Chiến tranh lớN


b - Vị Thế Mới của Mỹ tại Châu Á/Thái Bình Dương



tải về 7.88 Mb.
trang3/6
Chuyển đổi dữ liệu25.03.2018
Kích7.88 Mb.
#36539
1   2   3   4   5   6

b - Vị Thế Mới của Mỹ tại Châu Á/Thái Bình Dương.
Vấn đề này đã được bàn nhiều.Mỹ chẳng thể ngồi im nhìn Tầu ăn cướp thế giới, nên vẫn tìm cách gài độ đối với mọi toan tính của Bắc Kinh.Thời gian không ở về phía Phương Tây cùng thế giới dân chủ khi Bắc Kinh cố chơi quả bom dân số đi xâm lăng thiên hạ, nước nghèo trước nước giầu sau cho đến khi thôn tính toàn cầu.Cho nên chủ trương tăng cường quân sự cũng như vị thế ngoại giao của Bắc Kinh chủ yếu tùy thuộc vào mức độ phát triển của làn sóng xâm lăng do di dân Hán Hoa đến các nơi trên thế giới.Bắc Kinh rất cần thời gian để chuẩn bị thế lực cũng như chiến trường.

Theo đánh giá riêng, tiên khởi Bắc Kinh không muốn đẩy làn sóng xâm lăng tiến quá mau về phía trước vì e ngại phản ứng bất lợi từ Mỹ cũng như Âu Châu, làm sống lại chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch của các cường quốc Âu Mỹ để sớm dẫn đến cuộc đối đầu trực tiếp giữa Hoa Kỳ với Bắc Kinh, vốn được coi là nền tảng trong sách lược bành trướng của Hán Hoa. Mỹ vốn là thầy trong chính trị và là chủ của Tổng Đàn Bàn Tròn kết hợp với Tổng Đàn Illuminati/London, cùng với Hội Đồng Quốc Phòng SMOM, các thế lực chính trị đó đã dàn dựng thế giới này suốt bốn thế kỷ qua, và chính là thế lực đưa súng đạn cho Bắc Kinh bành trướng suốt gần thế kỷ qua, chả lẽ lại chịu khép mình trúng kế vụn của Bắc Kinh tung ra sao?

Chính chỉ trong lối mòn rất nhỏ hẹp này mà chúng ta người VN tung ra những đòn chí mạng đánh ngay vào não bộ của Hán Hoa khi ta đặt ra cuộc chiến về văn hóa tư tưởng với một số phương tiện rất eo hẹp mà không ai có thể hình dung ra nổi.Thời gian 8 năm cầm quyền của Ông Bush, thêm 2 năm của Ông Obama được coi là rất ngắn đối với lịch sử, nhưng vào lúc này Wasshington với Bắc kinh thực tế đã đâu lưng lại với nhau rồi.Đạt được thành quả đó không thể coi là nhỏ, cho dù ta chỉ đóng góp phần được coi là rất nhỏ bé trong đại sự chung của nhân loại vào thời điểm quyết liệt này.

Dĩ nhiên, phía Mỹ mới là thế lực chính đứng sau giàn dựng mọi truyện liên quan đến thế giới.Hàng loạt các chính sách tưởng như đố kỵ nhau, thậm chí mâu thuẫn nhau được thi hành một cách kín đáo, trong đó kế cung cấp đạn dược cùng sức mạnh cho Bắc Kinh là kế cao nhất chi phối mọi kế khác để đẩy Hán Hoa đi vào vết đường xâm lăng như Đức,Nhật, Nga khi xưa đã trúng kế Hội Kín vậy.Kế này đã đẩy Bắc Kinh đến chỗ ngày càng lệ thuộc vào kinh tế toàn cầu, hình thành tầng lớp trung lưu sẵn sàng làm nồng cốt cho cách mạng xã hội tại Hoa Lục.Những đòn đi xâm lăng hay dọa xâm lăng chỉ là các bước phát triển tất yếu đã được nhìn thấy từ rất lâu rồi.

Thế là, các vấn đề rắc rối do Bắc Kinh gây ra đủ gây bất ổn đối với thế giới, các nước từ trước vẫn có khuynh hướng chống Mỹ vội mở cửa đón nhận sự trở lại của Mỹ; bây giờ trong vị thế khác hẳn là dân chủ cùng thị trường tự do, chủ nghĩa quốc gia bị suy yếu để xây dựng chủ nghĩa toàn cầu trên phạm vi thế giới.Việt Nam CS vốn rất thù ghét Mỹ lại càng ra sức mở cửa đón nhận sự trở lại của Mỹ trong vùng Á Châu Thái Bình Dương. Các hội Nghị An Ninh khu vực ARF, Hội Nghị Thượng Đỉnh Đông Á EAS hoặc Hội Nghị Diễn Đàn Shangri La tại Singapore, Hội Nghi nguyên thủ các nước ASEAN mở ra hàng năm tại thủ đô nước đăng cai trong ba năm qua đã từng bước mở rộng và củng cố mối quan hệ giữa Mỹ với các nước trong khu vực vành đai Thái Bình Dương, nhằm hình thành thế lực cản đà tiến của Bắc Kinh hướng vào Thái Bình Dương. Hàng loạt các cuộc tập trận lớn nhỏ được thực hiện thuộc vành đai xa cũng như gần nhằm mục tiêu thật rõ ràng là vây hãm Tầu không cho Tầu bành trướng hải quân ra biển khơi.

Một khi bị vây hãm trên biển, Tầu tất yếu sẽ phải thực hiện kế hoạc chiến tranh trên lục địa để phá vòng vây.Việc này cứ sảy ra hoài đối với lịch sử nhân loại.Năm 2011 tình hình nóng bỏng thật sự,sẽ mở đường cho nhiều biến động trong các năm sắp tới đây, do hàng loạt các chiến dịch chiến tranh khác nhau có phối hợp do các phía cùng tung ra.


4 - Chiến Tranh Tiền Tệ/Kinh Tế
Mỹ chẳng vừa gì đâu, mở cửa cho anh làm ăn nhưng anh phải ký quỹ để đề phòng anh làm bậy.Anh càng làm ăn lớn, mức độ ký thác càng cao để bảo đảm an toàn cho cả hai bên đối tác. Khoản ký thác dưới dạng Trái Phiếu, hoặc Công Khố Phiếu đều có thể trở thành vũ khí để hai phía thương thảo với nhau về đủ mọi vấn đề liên quan đến an ninh kinh tế cũng như chính trị.Rất nhiều hình thức khác nhau nhằm cột các bên làm ăn trong một hệ thống khép kín, bên nào đó muốn lật lại cuộc cờ cũng không dễ (như mở trust-fund đối với trường hợp đặc biệt tế nhị.Tiền bạc được tháo khoán tùy theo điều kiện mà hai phía cam kết.Mỹ cũng như Anh khi đã cam kết là họ thi hành, có thể sớm hay trễ mà thôi.Ta cần biết để tính toán việc làm ăn quốc tế). Tầu làm ăn lớn với Mỹ về chính trị, quân sự cũng như kinh tế trong thời gian đến trên 70 năm, nên cả hai phía hiểu nhau quá rõ về cung cách cũng như tham vọng của nhau. Hai phía khi cần nhau, họ hợp tác (như chống Liên Xô) khi Liên Xô tan, Tầu tất yếu chủ trương bành trướng hơn bất cứ thế lực nào khác mà thế giới được biết.

Hầu như toàn khối dự trữ ngoại tệ khoảng 3 trillions dollars mà Tầu có hiện nay đều trực tiếp hoặc gián tiếp do Mỹ cung ứng cho Tầu (các nước khác thặng dư với Mỹ nhưng thâm thủng với Tầu đều cũng từ Mỹ gián tiếp cung ứng cho Tầu vậy) .Trước khi Ông Bush lên cầm quyền tại Bạch Cung, cán cân thương mại và dịch vụ của Mỹ hàng năm nói chung là quân bình, đôi khi thặng dư (con số này chẳng bao giờ để lộ ra đâu). Chỉ trong mười năm qua, cán cân thanh toán của Mỹ bị thâm hụt nghiêm trọng (chủ yếu do Hán Hoa, các nước ĐNA, Nhật, các nước xuất khẩu dầu như Saudis Arabia, Kuwait, hoặc Đức thặng dư trong cán cân thanh toán với Mỹ) . Công chi của Mỹ cũng bị thiếu hụt phải vay nợ khoảng 4 trillion dollars, chủ yếu do ngân sách quốc phòng tăng từ cuối thời Bill Clinton khoảng trên 300 tỷ dollars lên trên 700 tỷ dollars hàng năm trong 10 năm liên tục từ sau biến cố 9-11-2001. Nhưng các nước khác thực tế đã hình thành một hệ thống thanh toán ngầm được cả hai phía đồng thuận. Chỉ Bắc Kinh xử dụng thặng dư trong cán cân thanh toán để tìm cách lật Mỹ, chiếm vị trí độc tôn trên thế giới.Đụng nhau sao tránh được.

Trong cuộc cờ này, Mỹ không đụng Bắc Kinh để quật ngã Hán Hoa, phân thành từng mảnh nhỏ thì Hội Kín phải xếp giáp quy hàng sao, đó mới là truyện lạ của lịch sử.Một việc như vậy sảy ra thì biết bao nhiêu triệu người đã chết trong suốt hai thế kỷ qua chả lẽ chỉ để chơi hay sao? Việc như vậy sẩy ra thì Hiến Chương Làm Người do các Tổ Phụ Mỹ đề ra sẽ như thế nào?Rồi thế giới này còn thể thống gì nữa?văn minh này tan rã là chắc chắn. Do niềm tin vững chắc như vậy (Mỹ phải đập tan Hán Hoa), nên tôi tuyệt đối tin tưởng vào quyền lực toàn cầu, tôi không e ngại đối với cách thức mà Hà Nội phản ứng đối với các vấn đề liên quan đến Bắc Kinh trong suốt thời gian dài đã qua.

Đối với Bắc Kinh, chúng cũng mướn những thầy người Mỹ để cố vấn cho Bắc kinh về các vấn đề tài chánh thế giới để Bắc kinh biết được các toan tính của phía Mỹ.800 tỷ Treasury Bond mà Bắc Kinh nắm giữ là con số lớn so với túi tiền của Bắc Kinh. Coup cho bể bong bóng nhà đất cuối thời Ông Bush làm cho Bắc Kinh mất trắng mấy trăm tỷ (cho nên giá nhà đất tại Mỹ làm sao có thể hồi phục mau chóng được, ước tính kinh tế trong long term phải dựa vào các yếu tố chính trị là vậy. Kinh doanh chứng khoán hay Bond hoặc Commodity còn phải tính đến các chi tiết cụ thể từng ngày, giờ nên cần có các tin tức đặc biệt nhạy bén, nếu không chỉ như chơi bài may rủi mà thôi).Giá vàng, dầu thô lên xuống bất ngờ làm cho Bắc kinh cảm thấy rất bất an, thực sự không hiểu New York còn tung ra những chiêu nào sắp tới.

Càng bất an, Bắc Kinh càng tính toán thoát vòng kim cô về tiền tệ do London, New York tung ra, vòng kim cô càng xiết lại chặt hơn (cho nên đừng nói ngân hàng trung ương là tài sản tư nhân nắm quyền phát hành tiền tệ, phải nói ngân hàng trung ương mỗi nước có quyền pháp định như định chế tư nhân mới đúng).Mấy ông New York, Washington DC cứ phối hợp nhịp nhàng với nhau tung ra đủ thứ tin tức đánh giá, đe dọa kinh tế thế giới sẽ còn suy thoái kép sắp tới đây.Điệp khúc này cứ dược lập đi lập lại hoài khiến Bắc Kinh điên đầu.Không ngừng đe dọa Mỹ là “đừng đùa với lửa” khi một quan chức Mỹ lên tiếng cho biết nếu hai đảng không thỏa thuận được mức nợ quốc gia thì Mỹ phải tạm hoãn trả nợ.

Nhưng toan tính dại dột nhất của Bắc Kinh là muốn xây dựng một hệ thống tiền tệ, ngân hàng thanh toán cùng định chế tài chánh riêng cho khối các nước muốn vượt thoát vòng kim cô của dollars, bằng cách xử dụng lại chế độ kim bản vị đã lỗi thời, đồng thời xây dựng hệ thống ngân hàng quốc tế cũng như Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế khác thay thế IMF hiện nay thiếu ngân khoản cho các nước nghèo vay.Bắc Kinh hiện nay tung tiền cho các nước Châu Phi vay nhiều hơn số do IMF cam kết.(theo tờ Financial Time/London)

Hugoz Chavez của Venezuela, Kadafi của Lybia, Assad của Syria, Iran cùng một số nước khác vì không am hiểu lịch sử tiến hóa của nhân loại và vì trót lỡ độc tài tham nhũng nên chấp nhận đề nghị của Bắc Kinh trong việc muốn lập một khối kinh tế tài chánh riêng vượt thoát vòng kim cô của dollars.Hugoz Chavez bị bệnh ung thư bao tử phải đi Cuba mổ, sống được bao lâu nữa.Ai mà biết được.Hugo Chavez đang mất quyền lực tại Venezuela.Nam Mỹ đang trải qua một cuộc thay đổi âm thầm ít ai hay biết.Sinh mạng của Kadafi chỉ còn tính từng tuần, Assad được vài ba tháng nữa chăng.Chính trong bối cảnh đó Mỹ phối hợp với NATO tung ra coup tổng tấn công vào các nước Hồi Giáo Bắc Phi, Trung Đông để thực hiện cao trào dân chủ, đánh đuổi nhóm di dân Hán Hoa ra khỏi lục địa đen này.

Nhưng suy thoái kép là rất thực sẽ liên tục sảy ra tùy theo diễn biến của tình hình, có phối hợp nhịp nhàng với hàng loạt biến cố lớn khác đang được chuẩn bị tung ra.

Các biến cố trọng đại của thế giới hiện nay nhắc nhở ta trở về với thời kỳ năm 1913 khi các giới chức tài chánh, ngân hàng, cùng quan chức chính phủ thuộc hai đại gia trong ngành là dòng họ Roschild bên Anh là người đã nắm quyền phát hành tiền tệ tại Pháp, Đức, Ý, Áo cũng như Anh. Dòng họ gốc Do Thái này muốn thông qua cánh tay tài chánh J.P. Morgan tại Chicago nắm quyền điều khiển ngành công nghiệp than thép vận chuyển cũng kỹ nghệ nặng tại vùng Đông Bắc Mỹ xung quanh Ngũ Đại Hồ để tìm cách nắm quyền kiểm soát việc phát hành tiền tệ tại Mỹ. Nhưng nước Mỹ này quá lớn và quá vững chắc dựa trên Tuyên Ngôn Độc Lập Mỹ được coi như Hiến Chương Làm Người Mỹ. Roschild cũng như Dòng họ Rockefeller (cũng gốc Do Thái) thông qua nhiều cuộc thương thuyết gay go cuối cùng phải nhượng bộ quyền lực Mỹ để dẫn đến việc Quốc Hội thông qua Tu Chính Án thứ 16 ban hành Luật Thuế Lợi Tức Liên Bang năm 1913 (nhiều tổ chức quốc tế được hình thành sau giai đoạn này như Hội Đồng Hoàng Gia về chính sách đối ngoại Royal Institute of International Affairs, CFR, FED để hình thành Tổng Đàn Bàn Tròn Round Table).

FED cùng hàng loạt các tổ chức quốc tế khác được thành lập bởi nhóm khoảng gần 500 Elites trong giới tài chánh, ngân hàng, học giả Âu Mỹ thuộc hai Tổng Đàn Illuminati và Hội Kín Mỹ được lồng vào các Viện Đại Học, để sau này hình thành Tổng Đàn Bàn Tròn Round Table mà ta biết đến ngày nay. FED được thành lập với mục đích xây dựng thành công cụ tài chánh toàn cầu nhằm mục tiêu thống nhất thế giới về một mối, công cụ chính trị và quân sự cũng như tình báo, kỹ thuật như vậy cũng được đặt trong tay Mỹ. Âu Châu nay phải nhượng bộ quyền điều hành thế giới về mọi mặt cho Washington cùng New York. Nhìn như thế, ta mới thấy được một phần nào đó các tương nhượng quyền lợi giữa Âu Châu với Mỹ, giữa Roschild với quyền lực Mỹ, giữa quyền lực Anh với quyền lực Mỹ như thế nào trong đầu thế kỷ 20. Cho nên ngày nay trong chuyến công du Anh Quốc vừa qua, hai nước Anh Mỹ cùng tuyên bố Hội Đồng An Ninh Quốc Gia hai nước hợp nhất làm một, điều này lại cho thấy một bước nhượng bộ thêm nữa của Âu Châu đối với Mỹ. Nhưng việc này cũng cho thấy hướng cải tổ toàn Khối Anglo-Saxon (bao gồm Mỹ, Anh, Canada, Úc, Tân Tây Lan) trong cấu trúc xã hội toàn cầu.

Nhìn cục diện hiện nay cho thấy tương lai của khu vực Âu Châu cũng như đồng Euro hay Nhật Bản đều nằm trong kế hoạch thống nhất lãnh đạo trong toàn khối OECD chỉ trong vài mươi năm tới đây mà thôi.Bà Thủ Tướng Đức, Angela Meckel được Mỹ tiếp đón long trọng tại Washington cho thấy Đức cuối cùng cũng phải chấp nhận chiều hướng cải tổ toàn diện đối với thế giới. Một lần nữa ta lại thấy rõ hơn về kế hoạch cải tổ thế giới thuộc khối các nước đã công nghiệp hóa Âu-Mỹ trong vài mươi năm tới đây, cùng kế hoạch thống nhất kế tiếp đối với các nước mới nổi tại Nam Mỹ, Đông Nam Á hay Đông Bắc Á hoặc Trung Đông. Việc này còn tùy thuộc vào tầm quan trọng chiến lược của mỗi vùng hoặc vị trí chiến lược mỗi nước cụ thể, chứ không đơn giản bắt buộc phải đạt được trình độ phát triển hoặc lợi tức đầu người nào đó được coi là tiêu chuẩn kinh tế (VN ta cần nhìn thấu vấn đề này để biết xây dựng lại đất nước trong tương lai)

Thời kỳ đầu thế kỷ 20 đánh dấu bước chuyển biến cực kỳ ngoạn mục đối với lịch sử Âu Châu; các khám phá khoa học, xã hội, kỹ thuật sản xuất nở rộ trong lòng các xã hội Âu Châu đã tạo ra tương quan mới giữa các thế lực Âu Châu với nhau; khiến cho Chủ Nghĩa Thực Dân Âu Châu phải bị cáo chung về phương diện lịch sử; đồng thời chỉ có phương cách thống nhất kinh tế cùng xã hội toàn cầu dựa trên dân chủ cùng thị trường tự do mới thực sự giải quyết được các mâu thuẫn tại Âu Châu, chấm dứt chiến tranh giữa các nước Âu Châu với nhau, cũng như tại phần còn lại của thế giới mà ta biết hôm nay.

Cho nên toan tính của Bắc Kinh hoàn toàn không lạ với những nhà nghiên cứu các vấn đề chiến lược toàn cầu trong đường dài.Quyền lực toàn cầu tất yếu phải dẹp tan các tính toán ngông cuồng của Bắc Kinh.Càng tính toán ngông cuồng, thiệt hại mà Bắc Kinh phải gánh chịu càng nặng.

Bắc Kinh sợ mất hết tiền bị Mỹ cũng như Âu Châu giữ qua dang T-bond.Mỹ cứ âm thầm thực hiện kế sách của mình trong việc phá giá đồng dollars để mọi nước, mọi người dân thế giới đều có thể tiếp cận đồng dollars.Việc này thực sự tàn phá đồng tiền địa phương để đến một tới hạn nào đó, kinh tế từng nước cứ bị sáo trộn hoài nên phải chấp nhận dollars làm chỉ tệ giao hoán song hành (tiền địa phương so với dollars) cho đến khi tiền tệ địa phương mất hết giứa trị giao hoán chỉ còn duy nhất đồng dollars mà thôi.Từng bước một, về lâu về dài, đồng dollars, đông Euro hay đồng Yen cũng biến mất.Tiền Tệ toàn cầu được thiết lập trong thực tế.Thời gian chỉ trong 50 năm tới mà thôi.Xin cứ bình tĩnh chờ xem dự kiến nêu ra hôm nay.

Dĩ nhiên các kế sách chính trị, quân sự, chiến tranh vi diệu sẽ được ứng dụng một cách kiên quyết để buộc các phía phải chấp nhận trật tự thế giới mới. Thế giới mới nếu không thống nhất tiền tệ, cũng như việc điều tiết tài nguyên không thể hình thành trong thực tế được.

Hai trở lực tồn tại đối với thế giới hiện nay là Hồi Giáo cực đoan cùng chủ nghĩa bành trướng Bắc Kinh đã đến hồi phải giải quyết dứt khoát, sau thời gian đến trên 60 năm chuẩn bị làm cho tình trạng xã hội của hai khối đó chín mùi song song với kế sách dẹp chủ nghĩa thực dân Âu Châu cổ (bằng hai thế chiến trong thế kỷ 20) cùng với chủ nghĩa bành trướng Đại Nga (Chiến Tranh Lạnh).

Nhưng ý đồ chiến lược lại nằm ở chỗ: khi thúc đẩy đà phát triển kinh tế xã hội tại một khu vực thì đồng thời cũng thúc đẩy chủ nghĩa quốc gia bộc phát, tình hình này dẫn ngay đến chiến tranh giữa các lực mới nổi. Quyền lực phải điều tiết mức độ chiến tranh thế nào để không dẫn đến chiến tranh hủy diệt toàn cầu (Apocalypse).Cho nên các chính sách đường lối thường hay mâu thuẫn nhau do đặc trưng chiến lược, văn hóa cùng trình độ phát triển của mỗi khu vực khác nhau, để cuối cùng dẫn dắt các lực đó phải chấp nhận trật tự do quyền lực áp đặt.Rất nhiều người không thể hiểu được các toan tính như vậy nên phản ứng thiếu nhất quán.Phàm những ai làm việc nước cần rất cẩn trọng về mọi mặt, trí tuệ phải tuyệt luân mới tiếp cận được suy nghĩ ở mức độ toàn cầu.

Ta cũng cần hiểu sâu hơn nữa về chiến lược tiền tệ như công cụ xây dựng cũng như chiến tranh. Hai tổ chức IMF và WB được thành lập sau Thế Chiến II song song với việc thành lập LHQ cũng như Tổ Chức Mậu Dịch và Thuế-Quan (GATT) tiền thân của WTO, trong khi đó, ngân hàng thanh toán quốc tế đã được thành lập tại Basel/Thụy Sỹ từ lâu rồi đảm trách việc giao hoán giữa các ngân hàng với nhau đã thúc đẩy kinh tế thế giới phát triển mau chóng, kỹ thuật bộc phát trên quy mô toàn cầu, một số nước mới thâu hồi độc lập nay khấm khá hơn đã thúc đẩy đà tiêu thụ.Thị trường toàn cầu mở rộng làm thay đổi tương quan kinh tế giữa các nước mới nổi với các nước đã phát triển.Cách biệt từng bước được thâu hẹp khiến cho tương quan chiến lược có vẻ nghiêng về phía này hoặc phía kia vào một đoản kỳ nào đó.

Thế là mâu thuẫn quyền lợi ngày càng mở rộng khi nước mới nổi tuy đạt được vài thành quả vật chất nhưng tinh thần vẫn còn chậm lụt ở phía sau trong thang điểm phát triển (Development).Hiện tình thế giới hôm nay là như vậy, cho nên thế lực toàn cầu phải rất cẩn trọng trong sách lược toàn cầu.Chỉ sơ xuất chút xíu có thể bị quy kết là chống nhân loại ngay tức khắc.Gián tiếp hướng tình hình diễn biến một cách tự nhiên như nhiên để đẩy các thế lực mới nổi muốn khẳng định vị trí của mình bắt buộc phải lao vào chiến tranh giữa họ với nhau.Đó mới là kế sách vẹn toàn.Không nhọc công đánh mà địch vẫn tan, thế mới hay.Cho nên về phương diện chiến lược, khái niệm về địch với bạn là khái niệm rất tương đối, thay đổi theo tương quan giữa các phía trong suôtc áu trình tiến hóa sử của nhân loại.Ta đã chứng kiến việc đó sảy ra trong thế kỷ 20, sẽ chứng kiến việc đó được lập lại tại Á Châu trong thế kỷ 21 này.

Dĩ nhiên, Mỹ giữ đúng các cam kết với Hoa Lục theo tinh thần Thông Cáo Chung Thượng Hải năm 1972.Vấn đề là do Hoa Lục gây ra khi không chấp nhận giao thương sòng phẳng, ý muốn đòi Mỹ phải trả công thêm nữa khi đứng về phía Mỹ chống lại Liên Xô trong chiến tranh lạnh; kế tiếp là Hoa Lục cố tình cung cấp kỹ thuật hỏa tiễn cùng nguyên tử bừa bãi cho những nước vốn không ổn định luôn muốn gây chiến như Iran, Pakistan, Bắc Triều Tiên ….Bắc Kinh gây bất ổn cho thế giới khi xử dụng thặng dư thương mại với Mỹ đi xâm lăng các nước khác, kết bè phái chống lại Mỹ cũng như các nước dân chủ.

Mỹ chẳng muốn gây chiến với bất cứ ai, trừ khi bất đắc dĩ phải thực hiện các chiến dịch quân sự nhằm ngăn ngừa sự đảo lộn tương quan chiến lược trong vùng nào đó: như Irak, Afghanistan là cụ thể nhằm ngăn chặn đà bành trướng của Hán Hoa vào khu vực dầu khí quan yếu này.Các cuộc tấn công vào vùng này thực ra mang tính tấn công để phòng ngự.

Bắc Kinh trung thành với truyền thống Hán Hóa để lại hàng ngàn năm nay; đó là tâm sinh lý dân Hán Hoa, bất cứ ai ngồi ở Trung Nam Hải chẳng thể làm bất cứ việc gì đi ngược với chủ trương này của Hán Hoa.Như thế, chiến tranh chính là chọn lựa của Bắc Kinh, các nước khác chỉ làm công việc phòng ngự mà thôi.

Thống nhất Tây Âu sau thế chiến II vẫn bị chi phối bởi các chế độ chính trị khác nhau ở mức độ nhất định liên quan đến mức độ cải cách xã hội, tình hình này xuất phát từ trình độ phát triển của mỗi nước khác nhau trong việc xây dựng cơ cấu thị trường tự do.Cho nên nhiều chính phủ vẫn chủ trương chiều đãi dân chúng trong thời chiến tranh lạnh, mặc dù khả năng sản xuất thật sự của nền kinh tế nước đó hoạt động rất yếu kém và không thể cạnh tranh với các nền kinh tế khác được. Do thế, các định chế tài chánh thế giới được hình thành nhằm giúp các nước đó phát triển đồng bộ hơn qua các kế hoạch cho vay với lãi xuất thấp, nhưng quan trọng hơn hết chính ở chỗ các định chế tài chánh quốc tế cung cấp các cố vấn về chuyên môn kỹ thuật để các nước thành viên điều hành nền kinh tế sao cho an toàn hơn.

Chủ trương này cũng có mặt phải mặt trái của nó.Mỹ thực tế tạo ảnh hưởng trong mọi chủ trương đường lối thế giới thông qua các tổ chức hình thành Tổng Đàn Bàn Tròn (Round Table/New York gồm LHQ, CFR, Hội Đồng Chính Sách đối ngoại Hoàng Gia, CLB Rome, Word Bank, IMF) . Các chính sách này đặc biệt có phối hợp chặt chẽ với các kế hoạch chính trị trong chiến tranh lạnh nhằm lôi kéo các nước giữ vị trí chiến lược ngả theo Mỹ thông qua viện trợ kinh tế để lôi kéo các nước này trở thành đồng minh của Mỹ, Nga cũng làm như vậy, khiến cho các nước mới thâu hồi độc lập được hưởng nhiều ưu đãi của cả hai khối. Nhưng chính đó lại là cái bẫy sập khiến các nước mới thâu hồi độc lập sau thế chiến II trở nên bất ổn hơn, nội chiến sảy ra liên tục.Hầu hết các nước đó chẳng xây dựng được gì đáng kể vì mâu thuẫn do lịch sử để lại thực tế không hề được giải quyết thỏa đáng dựa vào sự tương nhượng quyền lợi mà các phe chấp nhận. Đa số các nước mới thâu hồi độc lập đều được cai trị bởi các chế độ độc tài ở mức độ khác nhau.Như vậy từ sau thế chiến II đến nay vẫn đánh dấu thời kỳ phá hoại đối với thế giới thứ ba là vậy.Đã đến lúc tình hình này phải chấm dứt để đưa thế giới vào thời kỳ hòa bình ổn định.

Do thế suốt thời gian dài, chính quyền các nước nằm gần vành đai bao vây Nga Xô đa số đều theo chủ trương mị dân (Đại Hàn là điển hình khác) để thi hành chiến lược của Mỹ hoặc Nga mà thôi. Chính bối cảnh đó khiến cho IMF hoặc WB không thể phát huy được tác dụng là trợ giúp các nước khác để họ tiến lên: “tức là thực hiện chủ trương xóa đói giảm nghèo trên quy mô toàn cầu trên căn bản quốc”. Đó là lỗ hổng lớn đối với thế giới hôm nay, IMF cũng như World Bank, LHQ cùng các tổ chức quốc tế khác không thể giải quyết ổn thỏa được, khi giới lãnh đạo chính trị tại nhiều nước vẫn trung thành với chủ nghĩa quốc gia theo quan niệm cổ.

Lập luận của họ, mà Hán Hoa là cụ thể, coi chủ nghĩa quốc tế cũng chỉ là sự mở rộng của chủ nghĩa thực dân Phương Tây trên căn bản mới khôn khéo hơn so với chủ nghĩa thực dân cổ mà thôi. Do thế Bắc Kinh quyết liệt muốn xây dựng trật tự riêng, muốn trở lại với hệ thống cổ điển mà loài người đã vượt qua hơn một thế kỷ rồi.

Trước tính toán của Bắc Kinh, cùng với đà thay đổi của thế giới khi lực của các quốc gia mới nổi ngày càng tăng cao, do thị trường tiêu thụ mở rộng đối với các thị trường Á Phi Mỹ Latinh.Tình hình này làm lệch tương quan giữa các nền kinh tế mới nổi (cụ thể như nhóm BRIC’s gồm Brazil, Rusia, China, Ấn, hoặc nhóm các nước ĐNÁ) với các nước hậu công nghiệp như Mỹ, Âu Châu, Nhật Bản.

Khi tương quan thay đổi thì cấu trúc cũng như luật pháp phải đổi thay sao cho thích hợp với tình thế mới.Đó mới là động lực chính đằng sau mọi diễn biến thế giới hôm nay nhằm sắp xếp lại trật tự mới.Bắc Kinh kiên quyết đấu tranh, kể cả bằng các phương tiện bẩn thỉu nhất cũng vì lý do chiến lược này.Cả Mỹ lẫn Bắc Kinh đều coi cuộc đối đầu này là tối hậu, một mất một còn.

Cho nên Bắc Kinh ồ ạt viện trợ, cung cấp hàng hóa rất rẻ cho các thị trường các nước để thôn tính thị trường, di dân để thực hiện chiếm đoạt xâm thực có tính toán, đúng theo tập quán thương mại ngày nay khiến cho các nước Âu Mỹ không thể can thiệp vô các chủ trương của Bắc Kinh được.Quả thực đó chính là cuộc xâm lăng không tiếng súng được Bắc Kinh tung ra trên quy mô toàn cầu. Nhật Bản trong đầu thế kỷ 20 cũng đã làm như vậy, nhưng Nhật thiếu lợi thế của đạo quân thứ năm tại chỗ, nên không thể thực hiện kế hoạch di dân lộ liễu như Hán Hoa hiện nay.Một công nhân Hán đến làm việc tại nước khác theo hợp đồng, họ đem theo cả gia đình lớn của họ đến định cư tại chỗ.Việc này được Bắc Kinh công khai yểm trợ như chủ trương xâm lăng bằng di dân.

Hán Hoa tính gì mặc Hán Hoa, Mỹ cũng như Âu Châu cứ thực hiện các cải tổ cần thiết để đưa các nền kinh tế Âu Mỹ trở nên thống nhất hơn để về lâu về dài mới mở rộng đà thống nhất Âu Châu về một mối được (Nga cũng như các nước cựu CS Đông Âu sẽ còn phải cải tổ thêm nữa trong tương lai). Một trong yếu tố gây trì trệ đối với kinh tế Âu Mỹ chính là giải quyết tận căn gốc món nợ quốc gia mà nhiều nước đang phải gánh chịu, gánh nặng này đổ lên đầu người dân thọ thuế làm mất hết khả năng đầu tư vào các công trình xóa đói giảm nghèo ngay trong lòng mỗi nước Âu Mỹ, nói gì đến các nước Á-Phi. Nghèo đói tạo ra lỗ hổng rất lớn trong lòng mọi xã hội, đó là vấn đề đạo đức làm người hiện đại.Bắc Kinh đã khai thác lỗ hổng này để cung cấp cho các nước nghèo lượng hàng hóa khổng lồ với giá rẻ mạt khiến người dân các nước đó nghiện hàng made in China.Như thế Bắc Kinh đã thành công trong việc xâm thực toàn cầu ở bước khởi đầu.Đó là mối đe dọa rất lớn đối với an ninh toàn cầu hiện nay.



Do thế, nếu muốn cải tổ thế giới này thì phải thực hiện cải tổ toàn diện về mặt an ninh, cải tổ hệ thống, luật pháp… để mỗi nước có khả năng cạnh tranh hơn, song song với việc giảm nợ thậm chí hủy bỏ nợ đối với một số nước đã từng trải qua bất ổn trong chiến tranh lạnh.Chính đó mới là mấu chốt đối với các chính sách cũng như các kế hoạch cải tổ tài chánh tiền tệ toàn cầu hiện nay.

Khủng hoảng tiền tệ tất yếu phải sảy ra, như một đòn chiến lược đánh vào chủ nghĩa bảo hộ trá hình của Bắc Kinh, nhưng mặt khác cần được coi như cơ hội để cải tổ hệ thống tiền tệ cũng như tài chánh được hình thành từ đầu thế kỷ 20 cùng các bước phát triển tiếp theo sau như Hội Nghị Breton Woods năm 1944 dựa trên định hướng được kinh tế gia người Anh là John Maynard Keynes đề ra để hình thành IMF cùng WB.

Vấn đề đồng dollars trở thành chỉ tệ toàn cầu trong bước đầu của kế hoạch cải tổ, trước khi kết hợp với các đồng tiền chính khác để hình thành chỉ tệ toàn cầu, thậm chí có thể dẫn đến chỗ hủy tiền giấy vẫn còn khá xa ở phía trước.

Nhưng vai trò lãnh đạo của Mỹ đối với kinh tế, chính trị toàn cầu, trong ngắn hạn có thể có vài trở ngại nào đó, trong dài hạn Mỹ ngày càng củng cố vị trí lãnh đạo ngày càng chặt chẽ hơn đối với thế giới. Nhưng các trở ngại đó thực tế đã được thổi phồng quá đáng nhằm đạt đến mục tiêu thúc đẩy cải tổ mà thôi.Muốn thúc đẩy cải tổ tất yếu phải để cho khủng hoảng kép sảy ra, như một vũ khí nhắm trực tiếp vào nhân dân các nước, cũng như nhắm đánh ngay vào chủ nghĩa bành trướng Hán Hoa về kinh tế.

Thuyết phục Bắc Kinh hay các chế độ lỗi thời lạc hậu chỉ bằng lời nói là vô phương, bắt buộc phải xử dụng ngoại chiêu, như lịch sử muôn đời đã để lại như vậy.

Nợ công mà Hy Lạp, Iceland là vấn đề ung nhọt đối với Âu Châu; Mỹ từ năm 2001 đến nay tham chiến trên hai chiến trường Afghanistan và Irak cũng đã tiêu tốn trên 2 trillion dollars làm tăng vọt mức nợ của Mỹ. Thâm thủng ngân sách Mỹ trong 10 năm qua tăng 4 trillions dollars, chủ yếu từ ngân sách quốc phòng. Nếu tính lãi xuất hàng năm là 3% thì 2,000 tỷ dollars cũng đã tiêu tốn vào túi tiền của dân Mỹ hàng năm là 60 tỷ dollars. Ấy là chưa kể đến các chi phí gián tiếp gây ra do việc Mỹ cứ phải bơm tiền ra để chống giữ cho kinh tế toàn cầu tiếp tục không bị đổ vỡ, tệ thay lại gián tiếp giúp cho Tầu tiếp tục xâm thực thế giới.Quả thực mấy ông Mỹ-Anh này họa có điên mới làm như vậy, họ chẳng điên mà lại làm như vậy là họ quá tinh anh.Điều này cho thấy, Hoa Kỳ cũng như Âu Châu tính kế lớn.

Âu Châu chẳng thể đơn phương cứu Hy Lạp, chính Hy Lạp phải tự cứu mình trước.Tiếc thay người dân Hy Lạp quen sống bao cấp nên không chấp nhận các cải tổ đau lòng nhưng cần thiết cho xã hội Hy Lạp. Mặc dù Mỹ và Âu Châu đã đồng ý cho Hy Lạp vay thêm 120 tỷ dollars, việc tháo khoán tùy thuộc vào việc Hy Lạp hứa cải tổ. Thế là dân Hy Lạp xuống đường chống lại chiều hướng cải tổ.Các cuộc phản đối còn dài dài, cuối cùng Hy Lạp vào đúng lúc sẽ là nước đầu tiên khất nợ.Việc này sẽ tác động mạnh đối với kinh tế thế giới vào lúc nào đó có thể dự kiến được.

Với Mỹ hai vấn đề được nêu ra là mức nợ quốc gia cùng cắt giảm ngân sách.Trong điều kiện thế giới hôm nay, nếu Mỹ thực hiện hai chủ trương vừa nói, ngay tức khắc sẽ gây khủng hoảng kinh tế toàn cầu.Trong 10 năm qua, kể từ sau vụ 9-11 chính quyền Bush vẫn tìm cách tung thêm dollars ra thị trường để giữ sự ổn định tạm thời cho kinh tế Mỹ cũng như thế giới, số dollars tung ra đó đều vào tay Tầu. Trong điều kiện hiện nay khi làn sóng dân chủ Bắc Phi-Hồi Giáo-Trung Đông đang nở rộ, hai chiến trường Afghanistan và Irak nói chung tạm ổn (Ông Robert Gates nói là Mỹ đã thương thuyết với Taliban), theo dự trù quân Mỹ sẽ rút khỏi Afghanistan 10,000 trong năm nay và 23,000 trong năm tới, các bước phát triển tình hình tại Á Châu Thái Bình Dương đang trở nên nóng.Mỹ quyết giảm chi cũng như không bơm tiền ra thị trường là một đòn độc.Bắc Kinh thực sự sơ đòn này.

Nói chung bất cứ vấn đề gì liên quan đến Mỹ chỉ mới là một phần trong toàn sách lược nhằm cải tổ kinh tế, xã hội toàn cầu.Thực tế Mỹ được coi như một dạng nào đó của chính quyền toàn cầu, cho nên Mỹ không thể hành động thiếu trách nhiệm đối với thế giới theo cách như nhiều người nghĩ.Do thế vấn đề nợ cũng như ngân sách của Mỹ thực tế thể hiện cả một kế sách sâu rộng trong trung hạn.Khi cẩn trọng xem xét, ta cũng dễ thấy kế hoạch toàn cầu là vậy. Các cuộc tranh luận giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ tại Quốc Hội thực tế nhắm hai điều:


  • Thứ nhất làm lung lạc tinh thần dân Mỹ đã tiêm nhiễm quá sâu đậm trong việc tiêu thụ thái quá và được chính phủ chiều đãi thái quá bằng công chi trong thời gian hơn 60 năm qua khi Mỹ liên tục đi vào chiến tranh tại hải ngoại.

  • Thứ hai là thay đổi hệ thống tài chánh Mỹ cho phù hợp với hệ thống tài chánh kinh tế toàn cầu trong tương lai, khi Mỹ từng bước phải chấp nhận quyền tối thượng của luật pháp thế giới. Mỹ có bổn phận phải nghiêm chỉnh thi hành để làm gương: như kỷ luật trong ngân sách, thị trường hàng hóa (commodity) cũng như chứng khoán (stock) sẽ không thể giao động theo kiểu làm giá như đã sảy ra trong gần 40 năm qua được nữa.

  • Thứ ba là đẩy kinh tế thế giới đến khủng hoảng để ép các nước khác phải cải tổ, đẩy các thế lực bành trướng đi vào chiến tranh để giải quyết một lần các bất ổn toàn cầu.

Xét cho cùng ra trong đường dài, Mỹ vẫn cần tung dollars ra thị trường để giữ cho kinh tế thế giới tiếp tục tăng trưởng, việc này đã được tôi trình bày trong các bài trước đây.Khi hai đảng chính trị cũng như quyền lực Mỹ đặt ra vấn đề cần giảm nợ quốc gia song song với việc cắt ngân sách thì chủ trương này để lộ ra ý đồ chiến lược muốn thúc đẩy một cuộc suy thoái kinh tế toàn cầu thật sự, được coi như mở đầu của cuộc chiến tranh kinh tế toàn diện nhắm vào cùng một lúc nhiều đối thủ khác nhau.Chiến tranh kinh tế sẽ dẫn đến chiến tranh vũ trang cũng như sáo trộn khắp nơi, nhiên hậu sẽ giật sập chủ nghĩa bành trướng Bắc Kinh. Sau đòn đó, một khi thế giới bắt đầu có trật tự hơn, Mỹ lại phải dẫn đầu kế hoạch viện trợ ào ạt trên quy mô rất rộng lớn nhằm xây dựng lại thế giới.Việc này thực tế sẽ củng cố vị trí của nước Mỹ như thủ đô chính trị, tài chánh, kỹ thuật của thế giới Mọi diễn biến hiện nay xem ra đều đang chuẩn bị cho ngày Apocalypse đã được nói tới trong khoảng 10 năm sau này.

Cách thức mà Bắc Kinh đe dọa Mỹ về mấy trăm tỷ công trái Mỹ thực ra chả có nghĩa gì đối với sức mạnh kinh tế của Mỹ. Khi Mỹ cũng như quyền lực toàn cầu đã dàn dựng tình hình đến mức này với mục tiêu lớn thì tài nguyên đã được tích lũy ít ra cũng gấp 20 lần mưc mà Bắc Kinh có thể huy động.

Sức mạnh của Hán chả là gì, bất quá thì cũng như thời Nha Phiến chiến tranh trong thế kỷ 19, hoặc cũng giống như thời trước thế chiến II khi Nhật tung quân đánh vào Mãn Châu năm 1937 mà thôi. Thế mạnh duy nhất chính là khối dân Hán bị đầu độc bởi nhóm lãnh đạo CS Bắc Kinh chủ trương vô kỷ luật đạo đức sẵn sàng đi xâm thực nước khác.Không sảy ra chiến tranh lớn, chẳng thể giải quyết vấn đề hiện nay của thế giới do Hán gây ra..



tải về 7.88 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương