Chiến tranh lớN


- Đối Thoại Chiến Lược-Kinh Tế Mỹ-Hoa



tải về 7.88 Mb.
trang2/6
Chuyển đổi dữ liệu25.03.2018
Kích7.88 Mb.
#36539
1   2   3   4   5   6

2 - Đối Thoại Chiến Lược-Kinh Tế Mỹ-Hoa.
Khủng hoảng tài chánh sảy ra cuối thời Ông Bush đã bộc lộ công khai các mâu thuẫn Mỹ Hoa về nhiều vấn đề liên quan đến đòi hỏi của Hán về quyền lợi an ninh, kinh tế cũng như vị thế của Hán trên phạm vi toàn cầu.Hán muốn được đối xử như một siêu cường trên mọi lãnh vực ảnh hưởng đến tương lai thế giới.Đặc biệt trong lãnh vực quân sự liên quan đến vùng Biển Đông nước Ta là vùng biển Bắc Kinh đòi chủ quyền toàn diện không thể tranh cãi.Tuyên bố của Bắc Kinh liên quan đến vùng biển mà họ gọi là Vùng Biển Lưỡi Bò ngay tức khắc đụng đến quyền lợi sinh tử của rất nhiều quốc gia trên phạm vi toàn cầu.Các cơ hội đụng độ có vẻ gia tăng khi ngay trong năm 2001 khi chiến đấu cơ Bắc kinh lên nghênh cản máy bay EP3 của Mỹ bay tuần thám trong vùng gần đảo Hải Nam. Máy bay Mỹ phải đáp khẩn xuống đảo Hải Nam và bị quân đội Trung Cộng làm thịt để mô phỏng sản xuất máy bay tuần thám riêng cho quân đội Hoa Lục.Khi ông Obama lên làm Tổng Thống, Bắc Kinh lại tái diễn màn quấy rối tầu thăm dò địa chất Impeccaple, một tiềm thủy đỉnh của Bắc Kinh còn quấy rối HKMH thuộc Hạm Đội 7 Mỹ di chuyển trong vùng Biển Đông.Ngoài ra còn nhiều cuộc kình nhau trên biển cũng như trên không giữa hai phía đã không được nói đến.Vùng biển này thật dễ sảy ra đụng độ do lượng tầu bè di chuyển dầy đặc.Giả định một chiến hạm của nước nào đó di chuyển trong vùng bị sóng lớn đánh chìm cũng dễ dàng dẫn đến các cuộc trả đũa, leo thang chiến tranh lớn ngoài ước tính của các phía liên quan.Hai phía Mỹ, Hoa đồng ý thiết lập cơ chế đối thoại chiến lược kinh tế giữa hai nước.Cuộc họp lần ba tại Hoa Thịnh Đốn mới đây làm dấy lên các tranh chấp giữa hai phía trên mức độ mới.
Bối Cảnh chung .
Mối quan hệ Mỹ-Hoa thật chẳng rõ ràng về mặt lịch sử khi Bắc Kinh tự coi là thế lực có quyền xác định cung cách ứng xử giữa các nước trong vùng Châu Á Thái Bình Dương và Bắc Kinh đang ra sức áp đặt cách thức ứng xử như vậy trong quan hệ song phương giữa Bắc Kinh với từng nước láng diềng, cũng như Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền bất khả tranh cãi liên quan đến vùng Biển Đông nước ta mà Bắc Kinh gọi là vùng biển lưỡi bò. Việc này ngay tức khắc là đe dọa đối với an ninh toàn diện đối với quyền lợi sinh tử của nhiều nước trên thế giới.Các nước khác phản ứng có giới hạn trước chủ trương mở rộng ảnh hưởng trên biển của Bắc Kinh, Mỹ tuyên bố quyền tự do lưu thông trong vùng biển này chiếu theo luật hàng hải hiện hành cũng như quy ước về lãnh hải được LHQ thông qua năm 1982. Tranh chấp chủ quyền trong vùng Biển Đông đang trên đà leo thang trong các năm sau này, đặc biệt từ năm 2009 khi Ông Obama lên làm Tổng Thống Mỹ.
Tại Diễn Đàn Shangri-La mở hàng năm tại Singapore năm 2010, cũng như Hội Nghị Lãnh Đạo các nước Đông Nam Á tổ chức luân phiên hàng năm tại thủ đô của nước luân phiên nắm quyền điều hành Tổ Chức (năm 2010 tại Hà Nội) cũng như tại Hội Nghị Diễn Đàn APEC tổ chức hàng năm vào tháng năm, các phái đoàn tham dự các hội nghị này đều nhất loạt tập chú vào vấn đề an ninh khu vực do tham vọng bành trướng của Bắc Kinh gây ra. Tại Hội Nghị Các nước ĐNA năm 2010, Phía VN đã nhấn mạnh đến chủ trương cần Quốc Tế Hóa vùng Biển Đông, đề nghị này ngay tức khắc được hầu hết các nước thành viên cũng như Hoa Kỳ hoan nghênh và phụ họa bằng các lời hát biểu của Bộ Trưởng Ngoại Giao Mỹ sau hội nghị đi thăm các nước thuộc phụ lưu sông Mekông, cũng như các lời phát biểu của Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Robert Gate sau đó. Tại Bangkok bà Hillary Clinton nói: Mỹ ủng hộ lập trường của các nước ĐNÁ liên quan đến tranh chấp tại Biển Đông.
Bắc Kinh bị bất ngờ trước thái độ có vẻ cứng rắn hơn của Hà Nội trong các vấn đề liên quan đến tranh chấp Biển Đông.Phía Mỹ hỗ trợ cho các lời tuyên bố cứng rắn của các nước thành viên ĐNÁ bằng hàng loạt các cuộc tập trận lớn có phối hợp, trải rộng trên một nửa Thái Bình Dương mênh mông từ phía tây Hawai đến Biển Đông cũng như Đông Bắc Á, là có ý trả lời cho cuộc bắn pháo của Bắc Triều Tiên vào một hòn đảo do Nam Triều Tiên đóng quân. Lần đầu tiên trong hơn 30 năm kể từ khi chiến tranh VN kết thúc, Mỹ công khai ủng hộ chủ trương quốc tế hóa Biển Đông do các nước ĐNÁ đề ra, nhằm đối đầu với chủ trương nói truyện tay đôi giữa Bắc kinh với từng nước riêng rẽ thuộc khối các nước ĐNÁ.Như thế, Bắc Kinh rõ ràng tự coi là chủ vùng Biển Đông, nắm quyền điều phối hoạt động trong vùng, thực hiện chủ trương bẻ đũa từng chiếc một để vừa làm phân hóa khối ĐNÁ, vừa củng cố quyền lực trên biển Đông mà Bắc kinh tự coi là Tuyến Hải Đảo Thứ Nhất trong chiến lược bành trướng trên biển của Bắc Kinh.
Năm 2011 quyền Chủ Tịch luân phiên khối các nước ĐNÁ do Indonesia đảm trách; vấn đề Biển Đông lại trở thành đề tài nóng bỏng, bây giờ không phải chỉ là đấu khẩu mà là các phía liên quan leo thang gây áp lực và đe dọa xử dụng vũ lực nhằm giải quyết các tranh chấp chủ quyền vùng Biển Đông. Trung Cộng gia tăng áp lực tập trung nhắm vào hai nước chiếm phần lãnh hải lớn nhất trong vùng Biển Đông là VN và Phi Luật Tân, theo chủ trương ép hai nước này phải chấp nhận thỏa hiệp song phương với Bắc Kinh liên quan đến việc chia chác quyền lợi tại Biển Đông.Ý đồ này của Bắc Kinh thật rõ ràng, nếu một trong hai nước Việt, Phi chấp nhận thì ngay tức khắc, thỏa thận đó trở thành tiền lệ để Bắc Kinh nói truyện với từng thành viên còn lại của ĐNÁ, như vậy Bắc Kinh đã mau chóng gạt Hoa Kỳ cũng như các nước khác ra khỏi vùng Đông Nam Á, việc Hán hóa toàn vùng sẽ được thực hiện bằng các bước xâm lăng kế tiếp bằng kinh tế, ngoại giao cũng như di dân song song với áp lực quân sự, một khi Bắc Kinh đã vô hiệu hóa được các đòi hỏi của các nước thuộc Đông Bắc Á, Úc, Ấn Độ cũng như Mỹ hoặc Âu Châu song song với việc Bắc Kinh có đủ thời gian tăng cường sức mạnh quân sự đủ sức ra mặt đối đầu với Mỹ cũng như Âu Châu.
Trong điều kiện đó, một mặt Bắc Kinh tung các tầu Hải Giám (nên được coi như kiểu lực lượng tuần duyên của Mỹ) đến hoạt động trong vùng biển Trường Sa, uy hiếp tầu đánh cá cũng như tầu thăm dò dầu khí Bình Minh của VN hoạt động trong vùng lãnh hải của VN, mặt khác tại Hội Nghị Đối Thoại Chiến Lược-Kinh tế Mỹ-Hoa, các giới chức quốc phòng Bắc Kinh lại tỏ ra rất hòa dịu đối với phía Mỹ, khi ông Lương Quang Liệt , Bộ Trưởng Quốc Phòng Hán Hoa nói rõ là quân đội tầu không can dự vào các tranh chấp hiện nay tại vùng biển Đông, quân Tầu còn quá yếu để có thể đe dọa Mỹ. Tướng Zhang Quisheng Phó TTM trưởng Quân Tầu tuyên bố là: quân đội tầu hiện đại hóa chẳng đe dọa ai. Các phát biểu như vậy tạo ra cảm tưởng là, các hoạt động của các tầu Hải Giám của là do các giới chức địa phương hoặc dân sự Tầu tự ý tung ra nhằm phá cáp của tầu thăm dò Bình Minh của VN, chứ không xuất phát từ Bộ TTM Quân Đội Tầu Ai có thể tin được những điều mà Lương Quang Liệt nói khi tham dự các cuộc hội thảo chiến lược tại Mỹ?
Trong bối cảnh tổng quát như vậy, vấn đề Biển Đông, hay đối thoại chiến lược-kinh tế Mỹ-Hoa chỉ mới là một phần trong toàn bộ tình hình thế giới liên quan đến ý đồ chiến lược của Mỹ cũng như của Hán Hoa đối với tương lai của thế giới mà thôi. Mọi tính toán chiến lược của Hán Hoa cũng như kế sách bình định toàn cầu của Quyền Lực Toàn Cầu đã được nhiều bài viết của nhiều nhà nghiên cứu khác nhau trên thế giới bàn luận chi tiết liên quan đến sách lược cũng như chiến lược của mỗi phía.Bài này chỉ tập trú vào các diễn biến cụ thể sảy ra trong vùng Biển Đông cũng như Bắc Phi-Hồi Giáo trong thời gian qua liên quan đến cả hai lãnh vực kinh tế-tài chánh cũng như chiến lược .
Xin hãy tưởng tượng thế này: Một anh nông dân nghèo mạt rệp, trí tuệ hẹp hòi, có quá khứ chuyên cướp bóc, anh ta nuôi tham vọng lãnh đạo cả làng xã theo ý mình, ỷ vào số đông cũng như các ngộ nhận lịch sử lâu đời để lại.Anh nông dân đó được một anh nhà giầu có trí tuệ tuyệt luân cho ăn no mặc đẹp, trở nên giầu có mau chóng so với lối xóm, thì thái độ cũng như cách sống của anh nông dân mới giầu đó sẽ như thế nào trước các vấn đề của làng xã.Anh ta mau chóng trở thành kẻ bất trị, coi thường luật pháp, muốn trở thành thế lực thống trị, chủ trương cướp bóc công khai bằng đủ mọi thủ đoạn gian manh. .Anh nông dân ấy chính là nước Hán-Hoa ngày hôm nay.Những ông nhà gầu kia do ông Mỹ đại diện sẽ phản ứng thế nào trước tham vọng của anh nông dân tham lam này?Đó là thực tế của thế giới hôm nay.Cho nên mâu thuẫn liên quan đến Biển Đông dẫn đến cuộc đối đầu giữa VN với Trung Cộng hiện nay thực ra là tính toán chiến lược của Mỹ từ mấy chục năm trước, trước khi Mao chiếm Hoa Lục năm 1949, đẩy Tưởng ra Đài Loan, mở rộng chủ nghĩa CS trên toàn Hoa Lục cùng Đông Dương vốn là hiểm địa mà Bắc Kinh tự coi là chiến lược cốt lõi nhằm chiếm lấy biển Đông bất chấp các phản đối của thế giới.
Hai cuộc chiến VN đều nằm trong các toan tính đó của Mỹ.Chiến tranh VN lần thứ nhất chủ yếu nhằm lật đổ chủ nghĩa thực dân Pháp tại Đông Dương, thăm dò phản ứng cũng như tham vọng của Mao liên quan đến các vấn đề thế giới trong cuộc chiến tranh lạnh với Liên Xô.Chiến tranh VN lần II chính là củng cố Hoa Lục nhằm chống lại Liên Xô, đẩy đế quốc Nga từng bước đi vào tan rã, bị khuất phục bởi sức mạnh vật chất cũng như tinh thần của Mỹ, đồng thời từng bước đưa Nga trở lại với văn minh Phương tây, trong một toan tính sâu rộng hơn là thống nhất toàn cầu về một mối.
Một lần nữa lịch sử được lập lại khi Hoa Lục được Mỹ cung cấp tối đa phương tiện để mau chóng trở nên cường thịnh, vượt ngoài mọi toan tính của Chu Ân Lai cũng như Đặng Tiểu Bình cùng các cấp lãnh đạo kế vị tại Bắc Kinh.Như vậy Mỹ đã đi trước các toan tính của Mao đến mấy bước, nói gì đến các nước khác trên thế giới này.Vấn đề chính yếu là “làm thế nào để đẩy chủ nghĩa quốc gia trên toàn lục địa Á Châu sớm đi vào giai đoạn tan rã, kẻ nào nắm quyền tại Bắc Kinh chẳng quan trọng. Do thế thế lực Mỹ cần mau chóng rút ra khỏi Á Châu nhằm tạo điều kiện cho chủ nghĩa bành trướng Hán Tộc bùng phát với sự trợ giúp kỹ thuật cùng tài chánh của Mỹ. Hán Hoa trở thành mối đe dọa thường trực đối với các nước trong vùng khiến các nước này phải mở cửa đón Mỹ trở lại để giữ sự cân bằng với Hán Hoa” Thông cáo Chung Thượng Hải, Hiệp Định Paris về VN năm 1973, mọi cơ hội đầu tư, chuyển giao công nghệ cũng như dành cho Bắc Kinh mọi ưu đãi thị trường trong hơn 30 năm qua đều thể hiện sự thống nhất của chủ trương chiến lược này.
Do thế, khi Bắc Kinh hung hăng đe dọa lân bang, công khai tuyên bố chủ quyền không thể tranh cãi vùng Biển Đông được Bắc Kinh gọi là vùng Biển Lưỡi Bò; việc này ngay tức khắc dẫn đến thịnh nộ trong giới ngoại giao cũng như quốc phòng của Mỹ cũng như các nước khác, các nước trong vùng mở cửa đón nhận sự trở lại của Mỹ trong vùng phía Tây Thái Bình Dương. Về điểm này, Hán Hoa đã trúng kế Mỹ một cách sâu đậm; Mỹ đang tìm cách chánh thức trở lại vùng Biển Đông với sự chào đón nồng nhiệt của các nước trong khu vực, nơi Mỹ đã bỏ rơi trong 35 năm qua sau chiến tranh VN. Điều này giải thích lý do tại sao, Mỹ cùng các nước Âu Châu, Nhật Bản, Đài Loan đã ồ ạt đầu tư vào Hoa Lục, mở cửa thị trường quốc nội tối đa để Hoa Lục phình ra mau chóng về thể xác, nhưng tinh thần lại quá bệ rạc đúng như thực trạng xã hội Hán Hoa để lại. Mặt khác cũng giải thích tại sao các nước ĐNÁ không được phép xây dựng nền tảng công nghiệp nặng để trở thành đối trọng với sức mạnh cơ bắp của Bắc Kinh theo sau Thông Cáo Chung Thượng Hải; việc này chứng minh cụ thể qua các cuộc suy thoái được dàn dựng tại Thái Lan, Indonesia năm 1997.
Như thế Bắc Kinh bị đẩy đến chỗ phải ra mặt kình chống thế giới sớm hơn so với dự liệu của Đặng Tiểu Bình khi để lại di chúc cho Giang Trạch Dân (là hãy biết che dấu cái mạnh của mình).Mỹ cũng như các cường quốc Âu Châu thực hiện các bước chuẩn bị sâu rộng trên quy mô toàn cầu.Như tại Nam Mỹ là cuộc chiến chống lại các tổ chức ma túy quốc tế, cũng như các tổ chức tội phạm quốc tế. Tại Trung Đông-Hồi Giáo-Bắc Phi, Mỹ lấy cớ chống khủng bố quốc tế do mạng lưới khủng bố al-Queda, lật đổ chế độ Taliban năm 2001, lật đổ Sadam Hussein nước Irak năm 2003 để bao vây Iran đồng thời ngăn chặn đà bành trướng của Tầu đi vào vùng dầu khí Trung Đông-Ả Rập, vốn được coi là vùng hiểm địa phân cách Nam Á với Trung Đông-Châu Phi Hồi Giáo.Như thế, trận đồ giải quyết hai thế lực Hồi Giáo cũng như Chủ Nghĩa Bành Trướng Hán Hoa đã được phân định ngay trong nhiêm kỳ đầu của Ông Bush.
Trong giai đoạn dài gần 40 năm, một mặt Mỹ củng cố con bài Hán Hoa, mặt khác củng cố nhân sự tại các nước Hồi Giáo để chuẩn bị cho các thay đổi chính trị khi chính dân chúng các nước đó đứng lên dành lấy chính quyền trong tay các chế độ độc tài, đúng như sự tái lập đối với lịch sử lật đổ các chế độ phong kiến Âu Châu trong thế kỷ 19 vậy.Việc này còn phải phù hợp với các diễn biến tại Á Châu Thái Bình Dương theo sức mạnh cơ bắp của Bắc Kinh được xây dựng đủ mạnh để Bắc Kinh bắt buộc phải ra mặt công khai xâm lăng láng diềng, trở thành đe dọa đối với thế giới.Mọi sắp xếp để Bắc Kinh thặng dư thương mại khổng lồ với Mỹ sẩy ra đa số trong 8 năm cầm quyền của Ông Bush. Việc này dẫn đến chỗ Chính Quyền Bush phải đặt vấn đề đồng Yuen của Bắc Kinh đồng thời đẩy quan hệ Hoa-Mỹ ngày càng trở nên căng thẳng hơn, cuối cùng suy thoái kinh tế sảy ra vào cuối năm 2008, dẫn đến chỗ Ông Obama lên làm Tổng Thống Mỹ.
Ông Obama thực ra không có nhiệm vụ giải quyết vấn đề kinh tế Mỹ cũng như tranh chấp tại Viễn Đông do Hán Hoa gây ra.Vấn đề này nằm trong sách lược lâu dài nhằm cải tổ toàn diện các định chế tài chánh quốc tế như IMF, WB, Ngân Hàng Thanh Toán Quốc Tế, Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO) nhằm đặt căn bản phù hợp với thế giới mới khi các quốc gia mới nổi (Emerging Economies) nắm giữ tỷ trọng lớn hơn đối với kinh tế thế giới. Tất cả các việc đó đều đòi hỏi phải tái cấu trúc cơ cấu cũng như luật pháp toàn cầu nhằm từng bước hướng tới việc hình thành một hệ thống chỉ tệ chung cho toàn nhân loại.Nhưng giải quyết vấn đề kinh tế toàn cầu không thể đơn giản chỉ thuyết phục là các nước khác sẽ tự động tuân thủ, vì mỗi nước vẫn có quyền lợi riêng đố kỵ nhau, cho dù chủ nghĩa quốc gia đã suy yếu đi nhưng chủ nghĩa quốc gia không thể biến mất vĩnh viễn được, nhất là trong buổi giao thời này. Do Thế, vấn đề chính trị, chiến tranh nhằm thuyết phục bằng và thông qua sức mạnh vẫn cần thiết đối với Á-Phi, Mỹ Latinh, như lịch sử Âu Châu trong thế kỷ 19, thế kỷ 20 đã chứng tỏ như vậy.Chiến Tranh Kinh Tế kết hợp với Chiến Tranh vũ trang là sự tái lập đối với lịch sử Âu Châu trong thế kỷ 19 đem ứng dụng vào Á Châu trong thế kỷ 21 vậy.
Nhiệm vụ chính yếu của nội các Obama là giải quyết vấn đề Hồi Giáo-Bắc Phi-Trung Đông.Ông là người ở vị trí tối hảo để thực hiện hàng loạt các chủ trương trong thế giới Hồi Giáo thuộc vùng Trung Đông cũng như Bắc Phi, vì thân phụ ông gốc Kenya Hồi Giáo.Mọi hoạt động của Ông trong hai năm qua đều chuẩn bị cho các sự thay đổi tại khu vực này.Khởi đầu là chuyến đi của ông đến Trung Đông, Bắc Phi năm 2009. Tại Viện Đại Học Cairo ông đã chuyển một thông điệp thật rõ ràng đến cho cả thế giới Hồi Giáo. Đó là: Phương Tây chịu nhiều ơn do văn minh Lưỡng Hà đem lại và rằng Hoa Kỳ không chống Hồi Giáo, ông kêu gọi sự hợp tác chân thành giữa Hồi Giáo với Hoa Kỳ trong việc đem lại ổn định và thịnh vượng cho thế giới.
Trong khi đó mối quan hệ Mỹ với Bắc Kinh ngày càng trở nên bẽ bang hơn khi Bắc Kinh ngày càng tỏ ra hung hăng với Mỹ, ra mặt công khai đe dọa các lân bang phía nam. Mỹ càng gây sức ép đối với Bắc Kinh bao nhiêu về tỷ giá đồng Yuen thì Bắc kinh càng để lộ cho thấy ý đồ sẵn sàng lao vào cuộc chiến với Mỹ về mọi mặt như chiến tranh trên mạng do đội ngũ hackers đông đảo đến mấy trăm ngàn nhân viên, sẵn sàng thực hiện chiến tranh tiền tệ khi khối công trái Mỹ do Bắc Kinh nắm giữ lên đến gần 1,000 tỷ dollars, viện trợ trực tiếp của Bắc Kinh cho vùng Châu Phi nay vượt qua số viện trợ do IMF cấp phát hàng năm cho vùng này.Bắc Kinh đang muốn thiết lập hẳn một khối kinh tế, tài chánh, tiền tệ, quân sự, chính trị riêng dựa trên tầm nhìn theo lý thuyết kinh tế/chính trị cổ điển, theo đó đồng tiền được định giá cố định theo giá vàng. Về phương diện lý thuyết kinh tế, tỷ giá tiền tệ định theo vàng, ngay tức khắc sẽ dẫn đến sự suy đồi của kinh tế toàn cầu, nay vận hành với tốc ngày càng nhanh so với các hệ thống kinh tế cổ điển mà hệ thống hiện nay thay thế.Chính hệ thống kinh tế vận hành ngày càng nhanh theo đà cải tiến kỹ thuật mới đủ sức giải quyết các vấn nạn toàn cầu đang gặp phải đồng thời thúc đẩy đà hợp nhất toàn cầu, đem lại sự sung mãn cho các nước trên thế giới.Việc này sẽ tạo ra các làn sóng xô ngã các chế độ độc tài tại khắp nơi trên thế giới.Bắc Kinh ra sức nắm lấy cơ hội kết hợp các chế độ độc tài tham nhũng nhằm hình thành khối các nước độc tài theo chủ trương của Bắc Kinh để chống lại mọi nỗ lực cải cách thế giới, mà Bắc Kinh cũng như các nước đàn em tự coi là làn sóng cách mạng sẽ xô ngã mọi chế độ độc tài.
Mọi chủ trương chính sách kết hợp mọi lực lượng nhằm xây dựng củng cố sức mạnh quân sự, chính trị văn hóa, tiền tệ, tình báo đều vận hành dựa trên quan niệm cốt lõi này.Bắc Kinh tự biết rút ra các bài học lịch sử đã được Đức, Nhật, Nga ứng dụng và đã thất bại trong thế kỷ 20, để đem ra ứng dụng trong sách lược bành trướng Hán Hoa trong thế kỷ 21, điều này được để lộ cho thấy rất rõ qua bài viết của Trì Hạo Điền vào năm 2004 đã được dịch ra tiếng Việt có đăng trên Web Site Diễn Đàn Người Việt Quốc Gia. Nhưng các cấp lãnh đạo Bắc Kinh đã cố tình quên điều cốt lõi trong chủ trương của Hoa Kỳ là “dù bất đắc dĩ phải chấp nhận và đi vào chiến tranh, nhưng chiến tranh cùng các chủ trương chính sách mà Mỹ thi thành trong thế kỷ 20, cuối cùng cũng chỉ nhằm giải quyết dứt khoát các mâu thuẫn do các quốc gia Âu Châu gây ra đối với thế giới, và rằng sau chiến tranh, các nước đã một thời đối nghịch nhau nay trở nên cường thịnh, sống hài hòa đối với mọi dân tộc trong chủ trương thống nhất cả Âu Châu lại thành một mối.Chủ trương căn bản đó đã hoàn toàn đúng trong thế kỷ 20, nay được mở rộng để thống nhất phần còn lại của thế giới trong thế kỷ 21 này.

Bắc Kinh quả thực đang chủ trương kéo lùi thế giới lại vào thời kỳ giữa thế kỷ 19 khi Âu Châu tiến vào thời kỳ thực dân chủ nghĩa, đồng thời Bắc Kinh chủ trương tàn phá thế giới, không chấp nhận tiến hóa vốn được coi là con đường tất yếu dẫn đến sự thống nhất nhân loại về một mối nhằm giải quyết lần sau chót các mâu thuẫn do lịch sử phát triển của loài người để lại.
Như vậy cuộc chống đối của Bắc kinh đối với chủ trương Toàn Cầu Hóa Hiện nay không đơn giản chỉ là tranh chấp Biển Đông không thôi, mà là trên mọi khía cạnh liên quan đến an ninh toàn cầu.Biển Đông được coi là thử thách chiến lược có ưu tiên số một trong sách lược bành trướng của Bắc Kinh. Vấn đề Biển Đông trở thành một kiểu thang đo nồng độ của các tranh chấp chiến lược do Bắc Kinh gây ra đối với thế giới cũng như cách thức mà thế giới phản ứng lại đối với chủ trương bành trướng của Bắc Kinh. Sau Biển Đông sẽ là Nam Á-Ấn Độ Dương cũng như Tuyến Hải Đảo thứ hai, sau tuyến hải đảo thứ hai là vùng Siberia, Trung Á, Trung Đông cùng toàn Châu Phi cũng như Úc Đại Lợi.Cuộc đụng độ Mỹ-Hoa là rất thật chứ không phải chỉ là các tranh luận thông thường như nhiều người nghĩ.

Tình hình hiện nay thực ra nguy hiểm hơn so với thời chiến tranh lạnh đối với Liên Xô trước đây, chẳng phải vì Bắc Kinh có nguyên tử hay hỏa tiễn, mà chính yếu do quả bom dân số khổng lồ sống khắp nơi trên thế giới, nắm huyết mạch kinh tế tại ĐNÁ và Bắc Kinh xử dụng sức mạnh quân sự kinh tế để hỗ trợ cho kiểu chiến tranh di dân đến mọi ngõ ngách của thế giới.Các nhà nghiên cứu gọi đó là soft power là vậy.Chiến tranh tất yếu phải sảy ra là thế.
3 - Các Chuẩn Bị Chiến Trường của hai phía
a - Các Thông Điệp gởi cho Bắc Kinh một cách kín đáo
Phía Mỹ cũng như Quyền Lực Toàn Cầu kiên định trong chủ trương thống nhất nhân loại về một mối, bất chấp Bắc Kinh, Khối Hồi Giáo nghĩ gì, làm gì.Chiến lược tổng quát này được thực hiện thống nhất đối với tình hình Trung Cận Đông, Bắc Phi Hồi Giáo cũng như Nam Á-Thái Bình Dương, đánh dấu thời kỳ Mỹ thực hiện cuộc lui binh chiến lược trên khắp các lãnh thổ tiếp giáp với Liên Xô hoặc với Hán Hoa trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh. Cuộc lui binh này đã tạo điều kiện để Liên Xô lâm vào tình trạng bị sa lấy trên khắp trận địa, nhưng lại tạo điều kiện để Hán Hoa cùng Hồi Giáo cực đoan củng cố sức mạnh, tiếp theo thông cáo chung Thượng Hải năm 1972, cũng như việc đưa Ayatollah Khomenei về Iran để xây dựng Chế độ Giáo Trưởng tại đó.Iran là nước có lịch sử đế quốc đến 2,500 năm, là gạch nối giữa Nam Á với Trung Cận Đông, là một trong ba thế lực đã tạo ảnh hưởng trên toàn cõi Trung Đông trong thời Trung Cổ tại Trung Đông, hai thế lực kia là Ai Cập và Thổ Nhĩ Kỳ.
Mỹ giữ vững chiến tuyến tại bán đảo Ả Rập nhằm kiểm soát chặt chẽ nguồn cung cấp dầu khi cho thế giới.Thời kỳ xây dựng sức mạnh cho Hồi Giáo đã dẫn đến việc hình thành các nhóm Hồi Giáo Cực Đoan.Cụ thể như Mujahedin, Taliban, al Queda. Tất cả các thế lực đó là chỗ dựa để các giáo sỹ cực đoan để lộ rõ chân tướng của mình tại các giáo đường Hồi Giáo tại Âu Mỹ cũng như tại các nước Hồi Giáo nói chung.Mạng lưới khủng bố quốc tế được củng cố và ngó lơ cho xây dựng trong suốt thời gian gần 30 năm đều nằm trong toan tính chiến lược này để dẫn đến biến cố 9-11 khi al-Queda đánh sập tòa tháp đôi tại New York, cũng như một phần trụ sở của Bộ Quốc Phòng Mỹ. Mỹ lấy cớ đó phản công đánh trực tiếp vào các nước Hồi Giáo chứa chấp khủng bố.Cụ thể như tại Afghanistan năm 2001, Irak năm 2003.Cuộc chiến này nhằm chia cắt Hồi Giáo Trung Đông để dễ bề mở rộng quy mô của cuộc phản công nhằm sắp xếp lại trật tự tại Trung Đông Hồi Giáo-Bắc Phi, song song với việc mở rộng vành đai giám sát các hoạt động của Hán Hoa trong vùng Nam Á, trong khi chờ cho tình hình vùng Tây Thái Bình Dương suy đồi theo đà bành trướng của Bắc Kinh.
Tình hình thế giới từ sau năm 1972 khi Nixon và Chu Ân Lai ký thông cáo chung Thượng Hải diễn biến đúng như thế, cho nên không thể tách các diễn biến thế giới riêng lẻ để ước tính thế chiến lược toàn cầu trong các năm tới đây được.Năm 2009 khi Ông Obama lên làm TT Mỹ, ông có nhiệm vụ hoàn tất về căn bản việc dân chủ hóa Bắc Phi Hồi Giáo Trung Đông chỉ trong một nhiệm kỳ TT; trong khi thúc đẩy mở rộng thêm nữa các mâu thuẫn về quyền lợi sinh tử do Hán Hoa gây ra đối với Mỹ cũng như thế giới khi Hán tuyên bố chủ quyền trên vùng Biển Đông, cũng như tham vọng xâm thực Châu Phi, Châu Mỹ Latanh.Do thế, ta cần xét thêm về bối cảnh các sắp xếp kín đáo do quyền lực toàn cầu chuẩn bị đặc biệt từ đầu năm 2011 để tính toán các diễn biến trong các năm kế tiếp.Một số dữ kiện sau đây cần xem xét.
Hàn thử biểu chiến tranh tăng lên từng ngày, người không chuyên môn ít cảm nhận được.Xin hãy lấy thí dụ liên quan đến cuộc cách mạng Hoa Lài hiện đang diễn biến trong khối Hồi Giáo Trung Đông-Bắc Phi là đủ thấy.Hoa Kỳ cũng như Âu Châu đứng sau tất cả các diễn biến ấy, như đã trình bày trong bài viết trước đây. Theo tin của Segodnia.ru được Ông Trí-Tâm dịch lại lời phát biểu của Ông Paul Craig Roberts Cựu Thứ Trưởng Ngân Khố Mỹ dưới thời TT Reagan phát biểu về vấn đề Libya cũng như các cuộc cách mạng trong thế giới Hồi Giáo Trung Đông-Bắc Phi như sau: “Mỹ đứng sau cuộc lật đổ Kadafi tại Lybia, nhưng Mỹ không đứng sau cuộc nổi dậy tại Tunisia cũng như Ai Cập, cơ quan CIA đã cung cấp vũ khí cho lực lượng nổi dậy tại vùng phía đông Lybia, việc này có mục tiêu là đẩy Tầu cùng Nga ra khỏi Châu Phi, Địa Trung Hải. Mỹ sẽ tiếp tục hành xử như vậy đối với Sirya, khi hai nước này tiếp tay cho Tầu nhảy vào thị trường dầu khí tại Lybia cũng như dành cho Nga lập căn cứ hải quân trong vùng Địa Trung Hải”
Vấn đề là tại sao, phía Mỹ lại cho tung ra một nguồn tin như vậy vào lúc này trong khi ai cũng biết là Tầu bành trướng, mua chuộc, hậu thuẫn các chế độ độc tài trên khắp thế giới để biến các chế độ đó thành công cụ cho Bắc Kinh để Bắc Kinh di chuyển người đến chiếm đóng các vùng đó thông qua các kế hoạch đầu tư, mà về thực chất chính là di dân để chiếm đoạt. Cho nên chiến tranh không thể chỉ sảy ra tại vành đai Thái Bình Dương không thôi, giữa Tầu với lân bang, mà sáo trộn phải sảy ra trên quy mô toàn cầu mới giải quyết được vấn đề thế giới hôm nay. Các sáo trộn đó đều do Tầu gây ra cả. Bài phỏng vấn đăng trên bản tin Segodnia ru với ông Paul Craig Roberts là một thông điệp thật rõ chuyển đến cho Bắc Kinh cũng như Nga hiểu rằng: “Mỹ cũng như NATO sẽ không nhượng bộ trên bất cứ trận tuyến nào, sẵn sàng lật lại thế cờ”.
Phát biểu của Ông Paul Craig Roberts cần được đặt trong toàn cảnh một chiến dịch có phối hợp với các chính phủ, các cơ quan truyền thông cũng như các Think-Tank lớn trên thế giới trong kế hoạch lật mặt nạ Tầu trong ý đồ thôn tính các nước nhỏ tại khắp các châu lục từ Nam Mỹ đến Châu Phi, Đông Nam Á cũng như Nam và Trung Á. Cụ thể là lời phát biểu của bà Hillary Clinton theo Reuters nói rõ là : “Châu Phi cần cẩn trọng với chủ nghĩa thực dân mới do Bắc Kinh chủ trương”.

Song song với hàng loạt các bài báo cùng lời phát biểu có nội dung tương tự tại Âu Châu cũng như Hoa Kỳ (như tờ Figaro, tờ Le Monde của Pháp là cụ thể). Ngày 7 tháng 6-2011 tại Nam Caliornia, Giáo Sư Peter Navarro thuộc Viện Đại Học Irvine tổ chức hội thảo ra mắt sách mới nhất do ông viết liên quan đến chủ nghĩa bành trướng Hán Hoa.Cuốn sách nhan đề Death by China, Confronting the Dragon, A global call to action. Trong buổi hội thảo này Ông Navrrro và Ông Greg Autry đã thay nhau đả kích Bắc Kinh thậm tệ về tất cả những sảo thuật mà Bắc Kinh đã và đang tung ra nhằm thôn tính thế giới.Cả hai vị đều kêu gọi thế giới phải hành động gấp rút nhằm triệt hạ chủ nghĩa thực dân mới của Bắc Kinh.

Một sự kiện khác cũng rất đáng để ta quan tâm là sự xuất hiện của Ông Henry Kissinger, một người để lại lắm dị nghị trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại, cũng như tính thẳng thừng của ông ngay đối với cả người Do Thái. Ông lại chính là người đứng thương thuyết về Thông Cáo Chung Thượng Hải ký giữa Chu Ân Lai và Nixon năm 1972 để dẫn đến Hiệp Định Paris về VN năm sau, cùng hàng loạt các biến cố khác trên thế giới dẫn đến kết thúc Chiến Tranh Lạnh vào 1990. Trong suốt thời gian 38 năm qua, mọi chính sách của Mỹ đối với China cũng như toàn cõi Á Châu đều ít nhiều có dấu ấn của Kissinger đứng dàn dựng mé sau. Sự phối hợp giữa Kissinger với George Soros là rất cụ thể, Soros sẵn sàng xử dụng Hedge Fund tàn phá bất cứ nền kinh tế nào muốn vươn lên cạnh tranh với Bắc Kinh trong suốt trên 30 năm qua (Đại Hàn, Nhật Bản, Thái Lan, Mã Lai đều đã trải qua kinh nghiệm đắng cay này).Nay đã 90 tuổi, Kissinger tuy không tuyên bố nghỉ hưu, nhưng qua cuốn hồi ký khá dày “Kissinger on China” ông đã để lộ cho thấy khối điều đáng để ta quan tâm nghiên cứu.

Đặc điểm là sách do ông này viết trung bình phải trên 500 trang, có cuốn lên đến 700 trang như cuốn The Problem of National Security viết hồi thập niên 1960 là rõ.Người đọc thường tập trú vào chi tiết của cuốn sách, nhưng với tôi, tôi lại tập trung xem xét xem Mỹ qua Kissinger muốn chuyển tín hiệu gì đến cho Bắc Kinh? Với một người cả sự nghiệp chính trị dính liền với Bắc Kinh, khi viết hồi ký về thời kỳ mở cánh cửa Bắc Kinh, thì điều đó có nghĩa là: cánh cửa lịch sử nay đóng lại để chuyển sang một giai đoạn mới, hai phía phải đặt lại mối tương quan. Chính đó mới là căn bản của tranh chấp một mất một còn giữa Bắc kinh với Phương Tây là vậy.Thời kỳ ưu đãi dành cho Bắc Kinh đã cáo chung.

Theo tin được biết, chương 13 của cuốn sách này được Ông Trần Bình Nam dịch sang tiếng Việt, Ông Kissinger trình bày chi tiết cuộc đối thoại giữa Ông với Đặng Tiểu Bình trước cũng như trong khi quân Tầu tấn công vào lãnh thổ VN.Về tổng quát, biến cố này cũng đã được tôi trình bày rất tóm gọn trong khoảng một trang trong cuốn sách tôi viết cách nay 18 năm khi mới đến đây định cư.

Một tin khác cũng rất hay ho được phía Hà Nội cố tình để lộ ra trong các cuộc trao đổi giữa Lê Duẫn với các cấp lãnh đạo Tầu, đặc biệt liên quan đến mẩu đối thoại giữa Mao với các nhân viên của mình, có sự hiện diện của phái đoàn VN trong phiên họp song phương. Khi Mao hỏi Lào có mấy triệu dân, nhân viên trả lời khoảng 3 triệu, Mao nói vậy Tầu đem người đến ở. Mao lại hỏi về Thái Lan, nhân viên trả lời khoảng 30 triệu, Mao đáp lại như đối với Thái Lan. Đối với VN, Mao nhắc lại các cuộc đụng độ giữa hai nước khi, VN đánh bại quân Nguyên, quân Minh hay nhà Thanh.Ý Mao muốn thách thức Lê Duẫn, Duẫn trả lời thẳng thừng là các anh đánh tôi, chúng tôi đánh lại như đã đánh bại nhà Nguyên, nhà Minh cũng như nhà Thanh.Những diễn biến hiện nay chỉ là tiếp nối của mối quan hệ phức tạp đó mà thôi.Đây cũng là một tín hiệu Hà Nội muốn chuyển đến cho Bắc kinh. Cụ thể là: “chúng tôi sẵn sàng đánh lại Hán Hoa bằng bất cứ giá nào”

Mọi diễn biến hiện nay liên quan đến thế giới cần được coi là các bước chuẩn bị cho những cuộc đụng độ lớn trên quy mô toàn cầu sẽ sảy ra vào thời điểm nào đó chẳng xa.Cả hai phía đều đang ra sức chuẩn bị dư luận cho cuộc đụng độ lớn đó, thế và lực của hai phía đang được củng cố trên khắp các mặt trận từ Châu Phi đến Châu Á, về quân sự cũng như tài chánh, về mọi hình thái chiến tranh trên mạng cũng như trên không trung, kể cả chiến tranh khủng bố quốc tế.



tải về 7.88 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương