CÁC NHÀ KINH TẾ ĐÃ SAI LẦM NHƯ THẾ NÀO?
18
rốt cục là một sự chính thức hóa của dòng quan điểm cũ rằng “thị trường có thể phi lý
trí lâu hơn thời gian bạn có thể trả được nợ.” Như họ đã chỉ ra, những người buôn chứng
khoán được giả định là mua thấp và bán cao – cần vốn để họ làm điều đó. Và sự sụt
giảm dự trữ trong giá tài sản, ngay cả khi nó không có ý nghĩa nền tảng, sẽ luôn luôn
làm cạn kiện nguồn vốn đó. Hệ quả là, tiền khôn (smart money) bị đẩy ra khỏi thị trường,
và giá có thể đi theo hình xoắn ốc đi xuống.
Khủng hoảng tài chính dai dẳng hiện tại dường như là một bài học có chủ đích
trong những thời kỳ bất ổn về tài chính. Và những những mô hình dựa trên những ý
tưởng tổng quát về bất ổn tài chính đã chứng tỏ sự phù hợp cao với chính sách kinh tế:
sự tập trung vào dòng vốn bị cạn kiệt của các định chế tài chính đã giúp hướng dẫn đưa
ra những hành động chính sách sau sự sụp đổ của Lehman, và có vẻ như (qua những
ngón tay) những hành động này đã đón đầu rất thành công một sự sụp đổ tài chính thậm
chí lớn hơn.
Trong khi đó, điều gì đang xảy ra với kinh tế học vĩ mô? Những sự kiện gần đây
đã bác bỏ một cách dứt khoát ý tưởng rằng các cuộc khủng hoảng kinh tế là phản ứng
tối ưu đối với những biến động trong tốc độ tiến bộ kỹ thuật; một quan điểm có ít hay
nhiều tư tưởng Keynesian là ván bài duy nhất khả dụng trong nền kinh tế mà thôi. Tuy
nhiên các mô hình Keynesian Mới tiêu chuẩn đã không có chỗ cho một cuộc khủng như
chúng ta đang có, bởi những mô hình này nhìn chung đã chấp nhận quan điểm thị trường
hiệu quả của khu vực tài chính.
Đã có một số ngoại lệ. Một hướng nghiên cứu, mà người tiên phong không ai khác
là Ben Bernake cùng Mark Gertler của Đại học New York, đã nhấn mạnh đến phương
thức mà sự thiếu hụt tài sản thế chấp cần thiết có thể kìm hãm khả năng của các doanh
nghiệp để gây quỹ và theo đuổi các cơ hội đầu tư. Một hướng nghiên cứu có liên quan,
phần lớn được công cố bởi đồng nghiệp của tôi ở Princeton, Nobuhiro Kiyotaki và John
Moore của trường Kinh tế London, lập luận rằng giá của các tài sản như bất động sản
có thể bị ảnh hưởng bởi sự sụt giảm của chính nó và do đó làm suy thoái nền kinh tế.
Nhưng cho tới nay tác động của sự đình trệ tài chính vẫn không ở trung tâm của kinh tế
học Keynesian. Rõ ràng, điều đó phải thay đổi.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: