BỘ giáo dục và ĐÀo tạO ĐẠi học huế trưỜng đẠi học khoa học phạm thị hà



tải về 2.93 Mb.
trang22/24
Chuyển đổi dữ liệu06.06.2018
Kích2.93 Mb.
#39500
1   ...   16   17   18   19   20   21   22   23   24

99

 ... trước cửa nở đầy hoa hồng...

25

100

...Ở khóe mép là một nếp nhăn hằn sâu của người già...

22

101

... Trong đầu người đàn bà bùng lên một ý nghĩ dại dột...

8

102

... Bắt đầu dằng dặc chặng sông dài rực lửa. Bao nhiêu năm trời. Một cuộc chiến tranh...  

17

103

... Sáng hôm sau là buổi học cuối cùng...

17

104

... - Em vào B năm 66. Hai năm rồi, nhưng chủ yếu ở dưới cánh trung. Vùng này em không thạo lắm...

17

105

... chưa bao giờ phải trải qua tình cảnh khó khăn như lần này...

17

106

... Rồi tiếp đó cộp cộp cộp tiếng giày đi lên gác...

11

107

... sao hôm nay đồng chí không cho chiến sĩ tập luyện?... 

11

108

... Lồ chụp ông nghe vào hai tai. Trong ống nghe lục bục tiếng động cơ máy bay, rồi đột ngột vẳng tới một giọng nói đĩnh đạc, trầm trầm...

11

109

... - Ơ hay! Mợ giận tôi đấy à?
- Không!
- Bao giờ mợ định về? - Không biết...

14

110

... Dưới đường bỗng đùng đoàng nổ một tràng pháo...

12

111

... Nhưng hồi ấy họ chưa biết hôn nhau...

16

112

... Ngoài nhà vẫn rên lên từng cơn kéo thuốc phiện...

13

113

... Ngồi chồm hỗm trên bờ tường là hai thằng thấp bé nhẹ cân nhất lớp, tay cầm giỏ vung hàng nắm bọt biển xuống đất...

8

114

... vì sao bố tôi lại đi coi tôi là người nhẹ dạ?...

23

115

...Dằng dặc trôi qua trong hồi ức của Kiên vô vàn những hồn ma thân thiết, lẳng lặng âm thầm kéo lê mãi trong đời anh nỗi đau buồn chiến tranh... 

17

116

... Vương rắc xung quanh bếp, vỏ sắn và lõi ngô...

17

117

... Tràn ngập lòng anh một khối mịt mù bấn loạn...

17

118

... Nghẽn trong cổ họng một tiếng kêu...

17

119

... Trải ra vô tận trước mắt anh bốn mươi năm đã qua của cuộc đời...

17

120

... Gã vệ sĩ đã theo kịp Lồ. Không ai bảo ai...

11

121

... Ba năm qua, chẳng lúc nào Pao nguôi thương cha, không lo cho em Pùa... 

11

122

... Bật lên trong chị tất cả sức nén chịu, lòng căm giận, và niềm hy vọng...

11

123

... Lướt qua mặt Cấu một ánh nhìn lạnh như thép... 

11

124

... Loáng qua mắt Pao căn nhà, cái chuồng lợn, tầu ngựa, cái quan tài, bóng thằng Pùa, bóng cha...

11

125

... Ập tới hắn ngay lúc ấy một con chó xồm, Lử loạng choạng ngã vào vách liếp...

11

126

... Tôi tự hỏi: vì sao bố tôi lại đi coi tôi là người nhẹ dạ?...

23

127

... Dậy lên trong lòng Chính chút ngậm ngùi xa lạ, khi liên tưởng chợt đến, anh tách mình ra xa đứng nhìn cái thị trấn biên giới này trong những bước thăng trầm lịch sử của nó...

11

128

... Anh rón rén bước vào cái sân ẩm ướt và dừng lại ở trên thềm. Vẳng từ trong nhà ra tiếng hát của bà cụ Doa...

11

129

... Tiếng sáo Ngọc ngân nga. Seo Cả dừng tay gặt.Chị bỏ khăn, lau mồ hôi mặt. Tràn vào lòng chị một cảm giác thảnh thơi, thư thái...

11

130

... Thoáng cái, ông Bằng như quên hết xung quanh và bản thể. Dâng lên trong ông cái cảm xúc thiêng liêng rất đỗi quen thân...

12

131

... Rộ lên tiếng quạ kêu tao tác ở khoang rừng già trước mặt...

11

132

... Xộc lên cả mùi rượu...

17

133

... - Tại làm sao bà nỡ đối xử với chúng tôi như thế? - Họ là người Pháp, chúng tôi không chở cho giặc!...

14

134

... Há há!… Đẹp mặt chưa!...

12

135

... Đầy ắp những chặp cười, những lời phiếm luận. Nổi lên giọng Lý chanh chua, những âm thanh, giọng điệu biến thái đột ngột và những thành ngữ, từ ngữ phi lí, lạ tai...

12

136

... Giữa mênh mông nổi lênh đênh những đống cây ngô, cây đỗ và những mảng tranh, những cây đòn tay, cây xoan, cây chuối...

16

137

... vút lên trời một vệt sáng xanh...

11

138

... Vòn vọt bay lên, rạch trên vòm trời đêm những vệt dài, những chùm sáng tím biếc, hoa cà, xanh chói, đỏ tươi...

12

139

... Đột ngột bừng lên ánh đèn pha của một chiếc ô tô mới rẽ vào đầu đường...

18

140

... Vùng này là vùng Kiên thông thuộc...

17

141

... Bên kia cánh đồng hoang ngập đầy cỏ Mỹ là tuyến phòng thủ Củ Chi...

17

142

... Song đặc biệt rùng rợn là những tiếng rú man dại thường cất lên vào những buổi tinh mơ mờ mịt mưa giăng làm tái sạm mặt mày những ai chẳng may mà nghe phải...

17

143

... Sau những tháng ròng liên miên rút lui là những đợt đại phản công dữ dội...

17

144

... Bên ngoài cánh cửa khép hờ là dốc bờ suối...

17

145

... Sau bếp là sào vườn trồng lạc, trồng cà và rau giền...

17

146

... Bên dưới cái giọng khàn khàn là một giọng run run nho nhỏ cười nương theo... 

17

147

... điều kinh khủng là anh đã tiến tới gần rồi mới bắn...

17

148

... Choáng ngợp tâm hồn Phương là vẻ bừng sáng tuyệt vọng của cái đẹp bùng cháy lên...

17

149

... Nỗi xúc động của Phương là trạng thái xa lạ đối với anh, với câu chuyện của hai đứa đêm nay, với mặt hồ này...

17

150

... Ai nấy đều nóng ruột sốt lòng, mong cho chóng đến giờ mở màn sân khấu, để được cười, được vỗ tay, được học thêm vào lối pha trò mới, để mai làm nhếch mép người yêu. Vinh dự thay, anh kép Tư Bền!...

14

151

... sau đó bừng lên cảm hứng...

17

152

... Trước bàn thờ nghi ngút khói hương là cái ghế buộc thanh tre khoác cái áo cũ của bà cụ...

17

153

... Âm thầm vui sướng nhất lúc này là cha Pao...

11

154

... Nhưng đông nhất, ồn nhất là đám chọi chim tổ chức ở sân nhà Pao...

11

155

... Bên kia là thằng Pùa...

11

156

... Thứ nhất là đảm bảo đoàn kết, cả làng ta một lòng một dạ. Thứ hai là việc làm ăn, làm mặc...

11

157

... Xanh đằm bên đường là cánh rừng hạt dẻ...

11

158

... Từ đâu đó vừa cất lên một tiếng kèn lá tha thiết...

11

159

... Mừng nhất là đã chấm dứt tình trạng lộn xộn như rắn không đầu...  

11

160

... Sau một mùa đông khó khăn lại là một mùa xuân muôn phần gian khó...

11

161

... “Thật mình có mong nó chết không nhỉ?” Chị nghĩ, mặt ngơ ngơ...  

11

162

... Trước hai cánh cổng sắt là một phụ nữ nông thôn trạc năm mươi, người thon gọn trong cái áo bông trần hạt lựu...

12

163

... Buồn hơn cả vẫn là Đông, một thái cực đối lập với vợ...

12

164

... Đặc sắc hơn cả là gã chủ hàng...

12

165

... Điều rắc rối là quan hệ của cô dệt chiếu với con...

12

166

... Bực nhất là thỉnh thoảng lại lẹt đẹt tràng pháo nổ, làm cho anh ấy nóng cả ruột gan...

14

167

... Phía bên trái là một khẩu đoản mã...

26

168

... - Có nên đi không? - Đề Thám hỏi các thủ hạ của mình...

23

169

... - sao hôm nay đồng chí không cho chiến sĩ tập luyện? ...

11

170

... - Đi làm gì! - Cả Dinh, Cả Trọng, Cả Huỳnh cau có trả lời...

11

171

...Sáng nay các cậu nghe thấy gì không? Không, có nghe thấy gì đâu...

17

172

... Điểm lơ thơ bên cạnh những tòa nhà ấy, là những cây gạo, cây muỗm cổ thụ, những cây ngô đồng và những cây thông...

21

173

... Chung quanh bể là một lượt liễu yểu điệu như những thiếu nữ đứng xõa tóc châu đầu nhìn xuống mặt nước...

21

174

... Nhoi lên trên vệt ấy là một cái chòi cao...

21

175

... Một hồi còi khàn khàn vang lên. Tiếp theo là những tiếng bước chân bình bịch, những tiếng guốc khua rộn rã...

9

176

... Người lớn đi làm, trẻ con đi nhà trẻ, mẫu giáo, đi học, khu tập thể vắng tanh. Trong mỗi căn hộ là thế giới riêng biệt của họ...

16

177

... Phía dưới là chai lọ, xoong nồi rổ rá, rau, gạo...

16

178

... Bên này suối Đất-hoa là làng Kông-hoa của Núp, bên kia suối Đất-hoa là làng Ba-lang. Hai làng ở gần nhau, ngày cúng lúa mới, ăn cơm mới, thường qua lại đánh chiêng với nhau nên quen...

18

179

... Khu trại nằm ven cánh rừng thông. Dưới những gốc cây xanh tốt sum sê là những chiếc lều được căng sẵn...

25

180

... Cô ta ho sặc sụa với miếng ăn trong miệng. Ho giàn giụa nước mắt nước mũi. Giữa những đợt ho không sao dứt được là những tiếng "không" như nấc lên...

22

181

... Năm sau tôi lấy vợ. Đúng hơn là anh Thế lấy vợ cho tôi...

22

182

... Làm một thế võ, tôi thành thạo tạt nhanh sang phải, xoay người lại. Trước mặt tôi là gã máy trưởng...

22

183

... Người chết thì đằng nào cũng chết rồi. Đau đớn và nặng nề là kẻ ở lại...

22

184

... Một bên là ngọn núi tím thẫm in hình trên trời sao chi chít...

22

185

... Bên cửa xe là một thằng bé đội mũ lá...

22

186

... Dọc theo bờ sông là bãi ngô với bãi mía...

23

187

... Ngồi bên cạnh tôi là một phụ nữ khăn trùm kín mặt...

23

188

... Trước mặt tôi là dòng sông...

23

189

... Giấu giếm trong anh là một thứ quyền lực phụ quyền phản dân chủ...

23

190

... - Xuống cả làm gì bốn thằng, - Từ bảo...

17

191

... - Dùng mồi gì thế? 
- Giun, với nước bọt - Kiên đáp uể oải...

17

192

... - Chưa được con nào à? 
- Ờ, câu để mà câu ấy mà - Kiên lầm bầm...

17

193

... - Nghe nói anh sắp được ra Bắc học phải không? - Can hỏi. 
- , - Kiên đáp...

17

194

... Cô cố chống tay nhỏm dậy. Đập vào mắt cô là chiếc bọc tròn màu xám. Cô khẽ kêu lên: "Trời, bọc điều!".

8

195

... - Không, đừng nói vậy, Kiên? Tôi nói vậy là nói thực tình chứ có ý gì đâu. Tôi sẽ tự cứu lấy mình. Chỉ thế thôi...

17

196

... Nghe tao, bình tâm đi. Tao sẽ kín miệng, sẽ không ai biết. 
- Ba lô tôi ém sẵn trong rừng rồi...

17

197

... - Không. Tôi đi. Thắng hay thua, kết thúc mau hay kết thúc chậm, với tôi chẳng nghĩa lý gì nữa. Để cho tôi đi! - Can nấc lên...

17

198

... - Cả đời đi đánh nhau, thú nhật, tôi chả thấy cái trò này là có gì vinh. Nhưng do hy vọng nên vẫn còn chịu đựng. Về quê, càng khốn nạn, tôi biết. Người ta chẳng để cho sống đâu. Nhưng mấy đêm vừa rồi tôi toàn mê thấy mẹ tôi gọi tôi...

17

199

... - Ai, đứng lại? - Kiên thét và bước né sang bên, lên súng...

17

200

... - Khốn khổ rồi, khốn khổ rồi đây...! - Kiên rên lên...

17

201

... - Rồi. Chả thấy tăm dạng gì. 
- Tăm dạng đây này! - Kiên nói, chỉ xuống nền nhà tắm... 

17

202

... - Đâu rồi? Họ đâu, ba cô gái ấy? - Kiên hỏi, giọng cực kỳ ôn tồn...

17

203

... Vì sao mà tụi mày lại căm thù chúng tao hả?... 

17

204

... - Không cần sâu lắm đâu. Nằm chứ có đứng đâu mà lo. - Kiên khuyên - cốt rộng cho đủ chỗ không lại thòi chân thòi tay ra...

17

205

... Pao đi xuống châu theo Việt Minh sau khi thoát khỏi tay bọn Lử, Seo Cấu và lũ sảo quán Pha Linh. Ba năm qua, chẳng lúc nào Pao nguôi thương cha, không lo cho em Pùa... 

17

206

... - Xin anh tha cho em - Thằng ngụy lầm rầm...

17

207

... Ông Diểu lần mò đến hơn hai tiếng đồng hồ mới xuống được đến chân núi.Thật chưa bao giờ ông lại vất vả và mệt đến thế...

13

208

... - Chúng mày muốn chết, tao chiều. Tao sẽ lần lượt gọi thần chết cho từng thằng chúng mày! Chúng mày sẽ được nhìn máu lần cuối cho đã thèm? - Anh nói, cười gằn lùi chốt hãm về nấc phát một...

17

209

... - Câm? - Anh gầm lên, và thô bạo gí họng tiểu liên vào sát miệng Cừ...

17

210

... Tháng này đã cấy đâu chị?...

12

211

... - Nếu thế để tớ bảo quân lực họ sang tên - Kiên mỉa mai...

17

212

... Hình ảnh mẹ và chị chăm sóc anh từ lúc mê man đến lúc lành vết thương anh không thể quên được...

17

213

... những thư trước tôi gửi về, chắc cậu tiếp được cả rồị lá thư thứ nhất và thứ ba, có lẽ cậu xem lấy làm buồn lắm thì phảị sự đó tôi cũng biết lỗi, đáng lẽ người đi phải yên ủi kẻ ở bằng những câu vui vẻ, chứ tôi lại kể nỗi lòng thương nhớ chồng con, cho cậu phải phiền, thật bây giờ tôi lấy làm hối hận quá...

14

214

... Người thứ ba, tức là ông quản lộ. Chức này, chỉ có tỉnh này mới đặt ra....

14

215

... Ông đã đốt hết toàn bộ kho tàng báu vật của suốt cuộc đời không ngừng vẽ và vẽ. Đốt sạch không còn bức nào trong cái đêm ông cảm thấy thần chết giục giã. Điều ấy phải lâu sau Kiên mới biết...

17

216

...Hừ! Hắn vẫn chưa tới! Hay là hắn không tới?” - Phơ-rô-pông nghĩ, bối rối...

11

217

... Một bên là hàng dương chạy dần xuống bãi cát...

22

217

...Tiếng chim hoạ mi trong thung lũng rộ lên mở một ngày mới. Pao thoáng nhớ tới con chim mộc. Dội lên trong anh những khoảng khắc hiếm hoi của đời người...

11

219

... Công việc mệt mỏi quá đi cày. Thế mà lương mỗi tháng, chỉ vẻn vẹn có hai chục đồng. Người hiệu trưởng cũ là một người anh họ Thứ...

9

220

...Anh người nhà nói rằng nó mới, kiểu gia Định, đế cờ lếp, là anh đã làm một lối văn "cổ điển" đẹp lời, chứ nếu theo giọng "tả chân" thì phải nói rằng nó xấu và cũng không có chữ để tả nữa! Đôi giày ấy, chẳng biết cụ mua từ khải Định mấy niên, đến bây giờ, đóng lại đế là lần thứ bốn, mà nó vẫn hoàn không đế...

14

221

... Mưa bụi vẫn bay tơi tả, hình như ở bóng tối khắp nơi dồn lại quãng phố hẹp này. Trên hè ướt át và nhớp nháp bùn, không một bóng người qua lại...

15


tải về 2.93 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   16   17   18   19   20   21   22   23   24




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương